Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 543 : Những Người Trong Tranh ( 1 )

Chương 543 : Những Người Trong Tranh ( 1 )


" Bùm...Bing....Bùm.... "

Đột nhiên Harry lại nghe được một loạt những âm thanh tiếng động chát chúa truyền vào bên trong lỗ tai của mình, những âm thanh này nghe qua giống như là tiếng pháo hoa đang p·hát n·ổ vậy.

Ai là người đ·ốt p·háo hoa trong lâu đài này? Hơn nữa còn là ở tầng truyền thống nữa?

Harry đưa mắt nhìn xung quanh một vòng, phát hiện ra không có người nào đang đ·ốt p·háo hoa cả, những âm thanh mà hắn nghe thấy được phát ra từ một bức tranh.

Một bức tranh cực lớn, chiếm diện tích hẳn một ô vuông, hình ảnh trong tranh vẽ rất nhiều người tất cả đều mặc trang phục binh lính, trang bị v·ũ k·hí, có vẻ như là một nhóm q·uân đ·ội.

Dựa theo âm thanh bây giờ những người lính này có vẻ như là đang dàn trận đánh lẫn nhau.

Không!

Nói đánh lẫn nhau không đúng lắm, bởi vì Harry nhìn kỹ lại thì tất cả ánh mắt những người lính trong tranh đều cùng nhìn về một hướng, hướng của một cái lô cốt ở chính giữa, bước chân của bọn họ không ngừng di chuyển tiếp cận, bao vây lô cốt lại.

Chẳng những bao vây không thôi, những người lính còn dùng tất cả v·ũ k·hí trong tay mình t·ấn c·ông về phía lô cốt nữa, từ mũi tên, viên đ·ạ·n cho đến Ma pháp, Đấu kỹ.

Tiếng động Harry nghe thấy chính là âm thanh phát ra từ đòn t·ấn c·ông của bọn họ.

Chỉ đứng ngoài nhìn thôi Harry cũng có thể cảm nhận được lô cốt đó đang có dấu hiệu lung lay, mặc dù chỉ là tranh vẽ nhưng đối diện với nhiều đòn t·ấn c·ông như vậy phía mặt ngoài của lô cốt đã xuất hiện không ít điểm nứt vỡ.

Giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đổ sập.

Một lát sau khi sức chịu đựng của lô cốt đã đến cực hạn bỗng nhiên có hai cái bóng đen từ bên trong đó vọt ra bên ngoài.

Nhìn kỹ lại hai bóng đen đó phân biệt là một con thú lớn màu đen to lớn đến mức trông giống như một con hổ cùng với một người đàn ông mặc chiến giáp hiệp sĩ dày nặng.

Một người, một thú cả hai sau khi vọt ra khỏi lô cốt thì tiến tới đống đá tương đối vững chắc gần đó có vẻ như muốn dùng nó để làm chỗ nấp tạm thời, trên đường đi vì để yểm trợ mở đường cho bản thân, người đàn ông đã ra tay phản công lại kẻ địch bằng v·ũ k·hí của mình.

Tuy mặc trên người áo giáp của hiệp sĩ nhưng trên tay người đàn ông cầm không phải đao, kiếm cũng không phải là pháp trượng xét theo thân phận có thể là một nhân vật quan trọng thuộc Hội Nham Thạch của ông ta mà lại là một khẩu s·ú·n·g bán tự động kiểu cũ to lớn.

" Ping ping ping.... "

Khi người đàn ông bóp cò hàng loạt viên đ·ạ·n từ trong khẩu s·ú·n·g bắn ra bay về phía những người lính.

Những người lính thấy vậy vội vàng cuối người xuống né tránh, mặc dù những viên đ·ạ·n này không thể g·iết c·hết họ do tất cả chỉ là những hình ảnh trong tranh nhưng nếu như b·ị b·ắn trúng cũng sẽ rất đau.

Nhờ đó người đàn ông cùng với con thú lớn đi theo ông ta có thể tiến tới chỗ nấp an toàn.

" Ha ha ha... Các chàng trai các ngươi chút nữa là có thể dồn được ta rồi, nhưng vẫn làm chưa đủ tốt, ta thoát được rồi, bây giờ đến lượt ta phản công! "

Sau khi đi đến chỗ an toàn người đàn ông không quên lên tiếng trêu chọc những người đã vây bắt mình thất bại.

Lúc này Harry mới có cơ hội nhìn thấy rõ mặt ông ta, người đàn ông có khuôn mặt vuông vức uy nghiêm, mái tóc kiểu quý tộc cùng với lại bộ râu quai nón được cắt tỉa cẩn thận tạo cho người ta cảm giác đây là một người rất có sức hút lãnh tụ.

Chỉ có điều nụ cười lớn vừa rồi của ông ta đã phá hỏng ấn tượng đó, nụ cười đó khiến cho cảm giác ông ta không giống với một thủ lĩnh mà giống một chiến binh hoang dã hơn.

Những người lính cúi người né tránh đ·ạ·n do người đàn ông bắn ra hiện tại đã đứng dậy hết, nghe được lời nói của ông ta một người trong đó hét lên : " Trận chiến còn chưa kết thúc, ngài đừng có vội mừng, các anh em mau cùng ta xông lên hôm nay chúng ta nhất định phải bắt được ngài ấy! "

" Đúng vậy! "

Lời nói do hắn phát ra được những người lính khác hưởng ứng một cách nhiệt liệt bọn họ cùng hét lên một tiếng rồi chia ra các nhóm nhỏ xếp thành trận hình xông về phía người đàn ông.

" Đến đây đi các chàng trai! Cho ta xem các ngươi có thể làm được gì! "

Người đàn ông giữ nguyên dáng vẻ cười to của mình kêu lên một tiếng.

Vừa nói ông ta vừa lấy ra một quả lựu đ·ạ·n rút chốt ném về phía một trong những nhóm đang xông tới.

Tạo nên một t·iếng n·ổ " bùm " như tiếng pháo hoa.

Người đàn ông không chỉ có s·ú·n·g tự động kiểu cũ và lựu đ·ạ·n thôi trên người ông ta còn mang theo rất nhiều thứ khác như là s·ú·n·g ngắn, dao găm, lựu đ·ạ·n hơi cay hình ống, lựu đ·ạ·n gây mê hay thậm chí còn có một trái lựu đ·ạ·n được đánh dấu đặc biệt bằng màu đỏ cảnh báo rất nguy hiểm.

Mà Harry nghĩ rằng là lựu đ·ạ·n hơi độc!

Tất cả đều được người đàn ông mang theo bên ngoài bộ áo giáp nặng nề của ông ta!

Điều này làm cho Harry không khỏi bất ngờ hắn âm thầm lẩm bẩm : " Người đàn ông này ông ta thật sự là thành viên của Hội Nham Thạch hay sao? Sao ta nhìn như thế nào cũng giống một tên lính đánh thuê vậy? "

Tiếng nói của Harry rất nhỏ nhưng vẫn bị những người xung quanh nghe được, ngay cả người đàn ông ở trong bức tranh cũng vậy.

Ông ta một bên đưa s·ú·n·g tự động lên bắn về phía những người đang lao về phía mình một bên vẫn có thời gian rãnh rỗi trả lời hắn : " Cậu nhóc ta có thể được treo chân dung ở đây tất nhiên phải là thành viên của Hội Nham Thạch rồi! "

" Ngược lại ngươi là ai? Tại sao lại có mặt ở đây? Nhìn quần áo của ngươi không giống là Học sinh mới đến, dựa theo khí tức trên người thì lại càng không phải! " Hơi dừng một chút người đàn ông chuyển giọng hỏi.

Mặc dù chỉ là hình ảnh trong tranh ông ta vẫn có khả năng nhìn thấu Harry.

" Ta tên Harry là một người khách đến thăm Hội Nham Thạch ngày hôm nay! "

Harry đáp lại.

" Khách đến thăm Hội Nham Thạch chúng ta? "

Người đàn ông trong tranh nhíu mày lại một cái dùng nửa con mắt liếc qua Lock đang đứng cạnh Harry rồi nói : " Cậu nhóc ngươi là do hắn ta dẫn tới, như vậy chắc hẳn là không phải là đến nơi này chỉ để làm khách chơi rồi, ngươi đến đây với mục đích giúp hắn làm giao dịch với chúng ta phải không? "

" Không sai! Ta đến đây quả thật là vì chuyện giao dịch giữa Lock tiên sinh cùng với Hội Nham Thạch! "

Bị nhận ra Harry cũng không che giấu gật đầu thừa nhận nói.

" Hừm! Bí Nguyệt các người vẫn chưa chịu bỏ cuộc đúng là day thật đó! "

Người đàn ông trong tranh nghe vậy nhìn Lock nói.

" Đó là tất nhiên! Chỉ cần thời gian chưa tới, chúng ta vẫn còn cơ hội thì Bí Nguyệt tự nhiên sẽ không bỏ qua! "

Đối với lời nói của người đàn ông Lock bình thản nói một câu.

" Vị tiên sinh này nói chuyện nãy giờ ta còn chưa hỏi tên của ngài nữa, xin hỏi ngài tên gì vậy? "

Lúc này Harry nhìn người đàn ông hỏi.

" Ta tên Losta là Hội trưởng tiền nhiệm của Hội Nham Thạch! "

Người đàn ông tự giới thiệu nói.

"Hội trưởng tiền nhiệm của Hội Nham Thạch!? "

Harry nghe vậy nhỏ giọng lẩm bẩm.

Tỏ ra nghi ngờ thân phận của người đàn ông.

Cũng khó trách được hắn, như đã nói có thể được lưu lại chân dung ở đây chứng tỏ người đàn ông là một nhân vật quan trọng trong Hội Nham Thạch nhưng nếu như nói thân phận ông ta là Hội trưởng Hội Nham Thạch thì hắn lại cảm thấy khó tin.

Dù sao trang phục ngoại hình của ông ta cũng quá kỳ quái, một Pháp sư mặc áo giáp khi vẽ tranh chụp hình lưu lại không thành vấn đề, rất nhiều Pháp sư đều làm như vậy bởi vì như thế rất ngầu tạo nên sự oai phong cho bọn họ, nhưng một Pháp sư mà lại mang theo các loại v·ũ k·hí nóng đầy trên người khi vẽ tranh chân dung thì quả thật tạo cảm giác kỳ lạ.

Pháp sư bình thường không có ai làm như vây cả, đừng nói chi tới người mang thân phận là Hội trưởng của một Hội nghiên cứu Ma pháp, hành động của Losta trong mắt Harry nó cứ quái quái làm sao ấy.

Khiến hắn không thể tin ông ta!

" Cậu Harry ngươi không cần kinh ngạc ngài Losta mặc dù cách ăn mặc có hơi kỳ lại nhưng mà ngài ấy là Hội trưởng của chúng ta chuyện này không có gì phải hoài nghi cả! " Thấy cảnh như vậy Optirus ở phía sau lên tiếng giải thích : " Sở dĩ trang phục của ngài ấy như vậy là bởi vì ngài ấy từng có một thời gian làm lính đánh thuê trong quá khứ trước khi gia nhập Hội! "

" Lính đánh thuê? "

Harry kinh ngạc kêu lên một tiếng, hắn không ngờ Hội trưởng tiền nhiệm của Hội Nham Thạch lại có thời gian đi làm lính đánh thuê.

" Cậu nhóc ngươi tên Harry đúng hay không, ngươi không cần phải biểu hiện như vậy! " Nhìn thấy vẻ kinh ngạc mà Harry lộ ra Lotas bình thản nói : " Đây cũng không phải là chuyện đáng xấu hổ gì, dù sao khoảng thời gian ta sinh ra là hơn một nghìn năm trước, vào lúc đó Hội Nham Thạch còn chưa có chương trình tìm kiếm Học sinh như hiện nay, mà cho dù có ta cũng sinh ra ở một hòn đảo nhỏ không có đủ tiền để tiến hành thí nghiệm, vì vậy ta lúc nhỏ cũng không có biết mình sở hữu thiên phú Ma pháp, đối với dân nghèo như ta muốn phát triển chỉ có thể ra biển làm ngư dân hoặc là làm Hải tặc hay cu li cho người ta, ta không thích nghề Hải tặc sống hoàn toàn dựa vào c·ướp b·óc, cũng không muốn làm ngư dân hay cu li cho nên đã đánh liều chọn lựa đi làm lính đánh thuê! "

Trong một con mắt của Lotas lộ ra vẻ hồi ức nói : " Lính đánh thuê là một công việc kiếm ăn trên đầu đao mũi kiếm rất là nguy hiểm giống như Hải tặc nhưng nó tốt hơn Hải tặc một chút ở chỗ là có thể có cơ hội lựa chọn mục tiêu mà mình muốn đối phó, bởi vậy ta chọn nó đương nhiên cũng có một bộ phận nguyên nhân là do cha ta từng là lính đánh thuê, ta làm vậy coi như là nối nghiệp ông ấy. Ta còn nhớ khi ta gia nhập vào băng lính đánh thuê thứ nhất thì ta mới có mười lăm tuổi miễn cưỡng có thể xem như người trưởng thành, nhưng so với các lính đánh thuê đồng bạn khác thì thực lực ta quá yếu, vì để bù đắp điểm này ta bắt đầu nghiên cứu các loại v·ũ k·hí nóng như là s·ú·n·g, lựu đ·ạ·n, pháo các loại,.... Không biết từ bao giờ chúng đã trở thành sở thích của ta sau khi ta được người Hội Nham Thạch tìm tới gia nhập cũng không thay đổi! "

" Lotas tiên sinh không biết ông gia nhập Hội Nham Thạch vào lúc nào? "

Harry tò mò hỏi.

" Hai mươi lăm tuổi! Khi mà ta được người dẫn đường của ta dẫn vào Hội Nham Thạch là lúc ta hai mươi lăm tuổi! " Lotas nói : " Trước lúc đó ta chưa từng tiếp xúc với Địa hệ Ma pháp vốn là không phù hợp với yêu cầu của hội nhưng người dẫn dắt ta thấy thiên phú ta tốt lại có tài nên đã phá lệ cho ta cơ hội! "

" Ánh mắt người đó lúc đó không sai! Ngài Lotas không chỉ là thiên tài có thiên phú trong Địa hệ Ma pháp mà thật sự còn rất có thiên phú cả ở trong lĩnh vực Luyện Kim Thuật! " Optirus tiếp lời nói : " Trong thời gian ở trong hội ngài ấy đã kết hợp v·ũ k·hí nóng với Thuật Luyện Kim chế tạo ra được các loại s·ú·n·g đ·ạ·n có uy lực cực mạnh, còn dùng kinh nghiệm trong thời gian làm lính đánh thuê của mình để huấn luyện người trong hội, khiến cho bọn họ có thêm kiến thức đoàn chiến nữa! "

" Sau khi nhường chức về hưu giao lại nhiệm vụ cho Hội trưởng Yaru ngài ấy lui về phía sau tập trung nghiên cứu các loại v·ũ k·hí nóng khác cùng với đội hộ vệ của mình cho tới khi mất vào một trăm năm mươi năm trước! "

Dừng một chút Optirus tiếp tục.

Tuổi thọ Truyền Kỳ cường giả thông thường là hơn chín trăm năm, Lotas sinh vào thời gian một nghìn năm trước cho nên mất đi vào một trăm năm mươi năm trước là điều hợp lý.

Điều này cũng giải thích tạo sao mà trong tay ông ta lại có được s·ú·n·g tự động và các loại lựu đ·ạ·n tương đối hiện đại tiếp cận với v·ũ k·hí ngày hôm nay.

" Đội thân vệ? Lotas tiên sinh có một đội thân vệ sao? "

Harry hiểu được điều này nên cũng không có ngạc nhiên, hắn chú ý tới một điểm khác lên tiếng hỏi.

" Đúng vậy! Đội thân vệ dưới quyền ngài Lotas chính là những người lính ở trong tranh với ngài ấy, bọn họ khi còn sống đi theo ngài ấy sau khi mất đi cũng làm bạn với ngài ấyTình cảm có thể nói là rất tốt, bọn họ thường xuyên tổ chức chơi đánh trận giả với ngài ấy để cho bớt chán qua thời gian, trong số những vị đại nhân ở đây chỗ ngài Lotas là ồn ào nhất, cũng là vui vẻ nhất! "

Optirus cười nói.

" Thì ra là vậy! "

Harry gật đầu một cái, những người lính ở trong tranh với Lotas là đội thân vệ của ông ta điểm này thật sự làm cho hắn bất ngờ.

Không biết bây giờ bọn họ thế nào rồi nhỉ?

Harry nghĩ một tiếng trong đầu rồi di chuyển ánh mắt nhìn về phía những người lính trong tranh.

Kết quả không ngờ là hắn lại thấy được hơn trăm người lính còn hung hãn lúc nãy hiện tại không ngờ đều đã ngã xuống đất, không đứng lên được!

Chương 543 : Những Người Trong Tranh ( 1 )