Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Pháp Sư Harry Truyện
Unknown
Chương 544 : Những Người Trong Tranh ( 2 )
Tại sao lại như vậy?
Nhìn thấy cảnh trước mắt Harry lập tức sửng sốt kinh ngạc.
Vừa rồi những người lính trong tranh rõ ràng vẫn đang hùng hổ chia thành từng nhóm xông về phía Lotas, vì sao bây giờ lại gục xuống hết rồi?
Chuyện gì đã xảy ra?
" Đội trưởng ngài chơi ăn gian! " Đột nhiên giữa những người lính đang nằm trong tranh lại có một người lòm còm bò dậy hướng về phía Lotas kêu to một tiếng, nhìn kỹ lại Harry phát hiện ra đối phương cũng chính là cái người đã phát hiệu lệnh cho những người lính khác t·ấn c·ông Lotas lúc đầu.
Trên ngực áo ngoài của hắn có một cái phù hiệu, chữ " Tony " được thêu ở phía trên, có lẽ đây là tên của người lính này, thông thường những chi tiết nhỏ như là phù hiệu bảng tên của một người ở bên ngoài mà không đặc biệt chú ý tới rất dễ dàng bị bỏ qua chứ đừng nói đến là của một hình vẽ ở trong tranh, có điều phù hiệu trên người Tony thì khác. Không biết người họa sĩ khi vẽ hình dáng của hắn lại đã dùng thủ pháp gì mà sau khi vẽ xong chỉ cần có người đứng ngoài nhìn vào bất luận là từ góc độ nào cũng có thể nhìn thấy bảng tên của hắn một cách rõ ràng.
Mà không chỉ có một mình Tony thôi, những người lính khác cũng như vậy, chỉ cần để ý kỹ thì đều có thể thấy được tên của bọn họ được ghi trên phù hiệu trên ngực.
Harry đảo mắt qua một lần đã thấy được kha khá cái tên hiện lên trước mắt.
Trong lúc này Tony vẫn đang kêu lên : " Đội trưởng ngài thật quá đáng lúc nãy chúng ta thấy ngài đang nói chuyện với những vị khách mới đến và Optirus cho nên tạm dừng t·ấn c·ông còn ngài vậy mà không ngờ lại bắn không ngừng với chúng ta, như vậy rõ ràng là không có công bằng! "
Thì ra sở dĩ những người lính đều ngã xuống đất là bởi vì giống như lời nói của Tony, lúc nãy khi nhìn thấy Lotas nói chuyện với mấy người Harry hắn cùng với đồng bạn của mình đều tạm thời dừng tay không tiến lên nữa, hành động này vốn là muốn tạo một không gian nói chuyện yên tĩnh cho Lotas.
Không ngờ là trong lúc đang nói chuyện Lotas vẫn không ngừng dùng các loại v·ũ k·hí nóng trên người t·ấn c·ông về phía bọn họ, những người lính không kịp đề phòng chỉ có thể gục ngã ở trước hỏa lực cực mạnh bắn tới.
Cách làm này của Lotas quả thật có phần không được công bằng, là một cái hành động chơi ăn gian đúng như là Tony nói.
Nhưng nghe thấy lời nói của hắn vang lên Lotas vẫn bình thản giải thích : " Tony chúng ta mặc dù chỉ là đang chơi đùa trong lúc rãnh rỗi, nhưng đây cũng là một cuộc chiến, hiện tại ta và các ngươi đang đứng đối lập nhau, với thân phận kẻ địch, mà thân là kẻ địch đang trong một cuộc chiến ngươi có nên vì thấy kẻ địch đang nói chuyện với người khác hoặc là dừng lại mà không có t·ấn c·ông hay là không? Đương nhiên là không rồi! Bởi vậy ngươi không thể nào trách ta cho được! "
Nghe cách đáp trả của Lotas khuôn mặt Tony ngây ra không biết phải nói gì.
Trường hợp vừa rồi về tình ông ta đã sai lầm nhưng về lý thì lại hoàn toàn đúng.
Trong một trận chiến hai bên đối địch với nhau trừ khi là một bên b·ị đ·ánh bại, bị chế ngự, mất đi khả năng chiến đấu hoặc là đã đầu hàng ra thì cho dù là bất cứ trường hợp nào khác bên còn lại cũng không dừng tay.
Dừng lại một chút Lotas lại tiếp tục : " Đã qua bao nhiêu năm rồi mà ngươi vẫn chưa ngây thơ như thế, hôm nay ta phải dạy lại ngươi mới được, Mick ngươi đem hắn lôi qua đây cho ta! "
Vừa nói ông ta vừa phất tay lên một cái ra hiệu cho cự thú bên cạnh.
Mick chính là tên của cự thú đó, nhận được hiệu lệnh của chủ nó lập tức lao lên chạy về phía mục tiêu.
" Gâu! "
Điều làm cho Harry bất ngờ nhất là khi đang chạy đi trong miệng Mick lại phát ra âm thanh như một chú c·h·ó.
" Cậu Harry ngươi không cần ngạc nhiên bề ngoài của Mick dù to lớn không thua hổ báo, nhưng thật ra bản thân nó lại là một chú c·h·ó được ngài Lotas nuôi! "
Optirus lên tiếng giải thích cho Harry.
Mick là một chú c·h·ó?
Harry nhìn hình dáng to lớn của con thú đang chạy trong tranh nhất thời cảm thấy không thể tin.
Trên đời này có giống c·h·ó bình thường nào mà lại phát triển tới kích cỡ như nó được không?
Lại còn có vẻ bề ngoài hung tợn như vậy nữa!
Nếu như Mick thật sự là một chú cho thì e rằng đó cũng là một giống c·h·ó lai với Ma Thú nào đó rồi, hoặc có thể là do Lotas đã làm gì đó trong quá trình nuôi dưỡng nó.
Harry thầm nghĩ trong lòng như vậy, đương nhiên hắn cũng không có nói ra trước mặt chính chủ.
Bên trong bức tranh bị chú c·h·ó to lớn nhắm mục tiêu, trong chớp mắt sắc mặt của Tony đã biến hóa cực lớn.
Nhìn hình ảnh không ngừng chạy về phía mình của Mick vẻ mặt hắn càng lúc càng khó coi, mặc dù đây không phải lần đầu tiên đối diện với đối phương, cũng đã quen với cảm giác b·ị b·ắt giữ, có điều không có nghĩa là hắn thích cảm giác đó.
Cho dù là hiện tại hay quá khứ lúc còn sống Tony đều rất là không thích cảm giác đó!
Vì vậy khi nhìn thấy Mick chạy đến trước mặt mình Tony lập tức quyết định… quay đầu bỏ chạy mất!
Tốc độ của hắn cực nhanh khi Mick chạy tới chỗ hắn đang đứng thì hắn đã di chuyển tới rìa bức tranh rồi, tiếp đó không dừng lại một chút nào trực tiếp chạy ra khỏi khung tranh mà mình đang ở xuất hiện ở một khung tranh khác gần đó.
" Gâu gâu gâu… "
Mắt thấy mục tiêu của mình chạy mất Mick phát ra mấy tiếng to rồi không chần chờ lập tức đuổi theo, nó cũng vọt ra khỏi khung tranh của mình chạy vào trong khung tranh mà Tony đang ở.
Gặp phải hoàn cảnh đó Tony tất nhiên là lựa chọn chạy tiếp.
Trong các khung tranh treo trên trường lập tức diễn ra khung cảnh truy đuổi của người và c·h·ó.
Cũng may những bức tranh mà Tony chạy vào đều là những khung tranh trống không có người nên không làm phiền đến ai.
Đây không phải ngẫu nhiên mà là kết quả do Tony cố tình tạo ra, hắn đã cố tình chạy vào bên trong các khung tranh trống, thứ nhất là vì không muốn làm phiền tới người trong các bức tranh khác, thứ hai là vì đây là con đường dẫn hắn tới chỗ một người, một vị cứu tinh của hắn.
Mặc kệ là khi hắn còn sống hay là bây giờ mỗi lần bị Mick truy đuổi chỉ cần đến chỗ người đó thì người đó sẽ bảo vệ cho hắn khỏi mối đe dọa của đối thủ, không những vậy còn sẽ ra mặt giúp cho hắn trước Đội trưởng Lotas nữa.
Đội trưởng Lotas và Mick đều rất là kiêng kỵ người đó.
Mick đương nhiên cũng biết được ý định trong đầu Tony đang nghĩ bởi vậy trên đường đi tốc độ của nó rất nhanh, dùng hết sức lực mà chạy muốn bắt được hắn trước khi hắn có thể đi tới được ở trước mặt người đó.
Khi mà càng gần đến trước mục tiêu cuộc rượt đuổi giữa bọn họ càng trở nên quyết liệt hơn bao giờ hết, không ai nhường ai.
Cuối cùng do có bốn chân cho nên Mick đã chiến thắng Tony, thành công đuổi kịp cắn chặt lấy hắn đè xuống dưới đất.
" Gâu! "
Chiến thắng đối thủ nó ngẩng mặt lên trời phát ra một âm thanh vui vẻ.
Còn Tony thì lại thất vọng vô cùng, chỉ còn một chút nữa là hắn có thể thành công không ngờ lại thất bại.
Nghĩ tới chuyện bản thân sẽ bị dạy bảo sắc mặt của Tony trở nên càng thêm khó coi, hắn không sợ bị Lotas dạy bảo nhưng bị dạy bảo trước mặt những vị khách người ngoài thì không dễ chịu một chút nào cả.
Hi vọng một chút nữa Optirus sẽ nhanh chóng dẫn bọn họ đi trước khi Lotas bắt đầu dạy bảo hắn!
Tony nuốt nước miếng một cái nghĩ.
Còn Mick lại đắc ý chuẩn bị mang theo hắn trở về trước mặt chủ nhân.
" Mick ngươi lại bắt nạt Tony nữa đó à? "
Chỉ có điều lúc này một tiếng nói lại đột nhiên vang lên bên tai của nó.
Một bóng người từ một bức tranh khác bước chân vào bức tranh của Mick và Tony đang ở.
Bà ta là một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, mặc trên người một bộ váy dạ hội màu đen trên người đeo rất nhiều loại trang sức, những trang sức này nhìn qua lấp lánh nhưng không có lòe loẹt chút nào, rất hợp với bà.
Nhìn thấy người phụ nữ này xuất hiện sắc mặt Tony và Mick lập tức đổi chỗ cho nhau, vẻ mặt cau có của Tony trở nên vui vẻ, còn vẻ mặt vui vẻ của Mick thì lại trở nên cau có.
Người đàn bà này chính là cứu tinh của Tony đồng thời là khắc tinh của Mick.
" Mick ta đã nói bao nhiêu lần rồi ngươi muốn đùa giỡn với Tony ta không cấm, nhưng đừng có chơi đùa mạnh như vậy. Mau thả hắn ra đi! "
Người phụ nữ nhìn Mick trầm giọng nói.
" Gâu! "
Nghe được lời nói do bà ta phát ra Mick cúi đầu xuống giống như đang suy nghĩ rồi sau đó phát ra âm thanh gây gắt tỏ vẻ từ chối.
Nếu là bình thường đối mặt với yêu cầu do người đàn bà trước mắt đưa ra Mick sẽ nghe theo, có điều hôm nay không được.
\
Bởi vì hôm nay chủ nhân của nó đã ra lệnh cho nó ở trước mặt những người khách từ bên ngoài đến, nó không muốn mất mặt trước bọn họ.
Vì vậy c·hết thì c·hết nó cũng phải liều một lần!
" Ngươi không đồng ý? Vậy ta đành phải dùng biện pháp mạnh rồi! "
Thấy Mick không nghe theo ý bản thân người đàn bà cũng không nói nhiều vung tay lên một cái.
Bà ta cũng không thi triển Ma pháp gì chỉ là phát ra Ma lực một chút thôi thân thể Mick đã phát sinh biến hóa.
Cả thân thể vốn to lớn của Mick hiện nay bị Ma lực người đàn bà phát ra ảnh hưởng ngay lập tức trở nên càng thêm to lớn hơn, nhưng cũng không phải trở nên to lớn theo kiểu bình thường mà là to ra theo hình dáng của một trái bóng.
Chỉ trong một thời gian ngắn cả người Mick đã phình to ra thành một quả bóng, còn không tự chủ được bắt đầu trôi nổi trên trời như một trái bóng bay thật sự.
Mất đi sức nặng đè trên người toàn thân Tony đã có thể hoạt động trở lại, hắn dẫy dụa một lát rồi từ dưới mặt đất đứng lên.
Có điều hai chân vẫn còn run run, đây là di chứng của việc chạy quá nhiều.
" Tony ngươi không sao chứ? "
Người đàn bà nhìn hắn hỏi.
" Bà Mosa cảm ơn bà đã trợ giúp, ta không sao! "
Tony nhìn người đàn bà nói, sẵn tiện nói ra tên của bà ta.