Vĩnh Hằng Không Gian
Unknown
Chương 11 : mệt mỏi
Hiệu Ứng Thiên Xạ Cung:
Tấn công: 60
Xuyên thấu: 30
Tăng tầm bắn: Độ chính xác vượt trội, dễ dàng bắn trúng mục tiêu ở khoảng cách xa.
Xuyên giáp: Mũi tên bắn ra có khả năng phá vỡ lớp giáp năng lượng mạnh mẽ.
Tự tạo mũi tên: Khi kích hoạt, cung sẽ tự sản sinh mũi tên từ năng lượng tinh thuần, không cần vật liệu.
"Cây cung này… thật sự là một tuyệt phẩm." Dương Thiên mỉm cười, không thể giấu nổi sự hài lòng. Hắn cầm lấy cung, thử kéo nhẹ dây cung và cảm nhận được sức mạnh tiềm tàng bên trong. Mỗi sợi dây căng lên, như thể nó đang chờ đợi lệnh của hắn để phóng ra mũi tên với tốc độ và chính xác khó tin.
2. Hấp Huyết Bình (Trưởng thành v·ũ k·hí) (Nhất giai trung cấp) – 0%
Hiệu ứng:
Hấp thu huyết dịch:
Sau khi kẻ địch bị tiêu diệt, Hấp Huyết Bình sẽ tự động hấp thu huyết dịch của chúng.
Huyết dịch được chắt lọc trở nên tinh khiết, trở thành nguồn năng lượng quý giá hỗ trợ quá trình tu luyện, giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện và hồi phục, nâng cao tu vi.
Tăng phẩm chất – Trưởng thành tính:
Khi hấp thu đủ lượng huyết dịch, Hấp Huyết Bình sẽ tiến hóa và tăng phẩm chất của nó.
Cấp độ càng cao, hiệu quả bổ trợ tu luyện và khả năng chứa đựng năng lượng càng mạnh mẽ hơn.
Tăng cường sức mạnh tức thời:
Trong một số trường hợp, Hấp Huyết Bình có thể tạm thời giải phóng huyết lực tích trữ, tăng cường sức mạnh cơ thể người sử dụng hoặc giúp hồi phục nhanh chóng.
Chỉ số:
Hấp thu huyết dịch: 100% từ kẻ địch sau khi c·hết.
Hiệu quả tu luyện: Tăng 20% tốc độ hấp thu linh khí trong quá trình tu luyện.
Tiến hóa phẩm chất: Yêu cầu 100 đơn vị huyết dịch để nâng cấp mỗi lần.
Dương Thiên cầm lấy Hấp Huyết Bình, ánh sáng đỏ rực rỡ từ chất lỏng bên trong như một ngọn lửa cháy âm ỉ. Hắn cảm nhận được sự sống động kỳ dị từ vật phẩm này, như thể Hấp Huyết Bình đang hô hấp, chứa đựng một sức mạnh vô hình.
"Bình này… không chỉ là một bảo vật, mà quả thật là một bảo vật hỗ trợ tu luyện mạnh mẽ!" Dương Thiên thì thầm, cảm nhận được sức mạnh huyền bí tỏa ra từ vật phẩm này.
3. Vĩnh Hằng Túi Tiền
Phần cuối cùng trong bảo rương là một túi nhỏ chứa những đồng tiền phát sáng lấp lánh. Dương Thiên mở túi ra, những đồng tiền khắc ký hiệu kỳ lạ rơi ra, mỗi đồng phát ra ánh sáng xanh nhạt, ánh sáng mờ ảo như chứa đựng một linh khí đặc biệt.
1000 Đồng Vĩnh Hằng Tiền:
Những đồng tiền này có thể được sử dụng để mua sắm hoặc sử dụng các công trình trong không gian Vĩnh Hằng.
"Tiền sao? Xem ra, không chỉ có điểm số mà Vĩnh Hằng còn rất nhiều thứ để khám phá. Đây chắc chắn là một nguồn tài nguyên quý giá." Dương Thiên cẩn thận cất số tiền vào không gian trữ vật, ánh mắt đầy sự hào hứng.
"Từ đây, mọi thứ sẽ thay đổi," Dương Thiên thầm nghĩ trong lòng, cảm nhận được sức mạnh đang tăng lên trong người.
Kết Thúc Mở Rương
Sau khi thu hết các vật phẩm vào không gian trữ vật, Dương Thiên nhắm mắt lại, cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể. Lớp năng lượng từ chiếc Hấp Huyết Bình, cây Thiên Xạ Cung và mảnh Ngọc Tứ Hồn đang hòa quyện, làm cho hắn cảm thấy mình mạnh mẽ hơn từng chút một. Mỗi phần sức mạnh như đang chảy đều trong cơ thể hắn, khắp các cơ bắp, giác quan và cả tâm trí.
"Những vật phẩm này sẽ là chìa khóa giúp ta có thể thu thập thêm nhiều mảnh ngọc Tứ Hồn. Thực sự rất muốn thử sức mạnh của chúng... không biết sức chiến đấu của ta đã tăng lên bao nhiêu?" Dương Thiên suy nghĩ và quyết định đi ra khỏi phòng, hướng về phía trưởng làng.
Dương Thiên đi tới nhà của trưởng làng. Khi bước vào, hắn nói:
"Lão trưởng làng, ta định bây giờ sẽ rời đi."
Trưởng làng nhìn Dương Thiên, ánh mắt lộ vẻ lo lắng nhưng cũng đầy sự quyết tâm.
"Ngươi nên đi đi, Dương Thiên. Chúng ta sẽ luôn cầu phúc cho ngươi, mong ngươi luôn an toàn."
Rồi đột nhiên trưởng làng nhớ ra điều gì đó và nói tiếp, "À, chờ chút, ta có một ít vật tư cần thiết để cậu mang đi."
Trưởng làng quay lại vào trong nhà, sau đó cầm ra một bao vải, bên trong là một ít thức ăn đủ dùng cho chuyến đi dài.
"Đây là một ít thức ăn dể cậu mang đi," trưởng làng nói khi đưa cho Dương Thiên.
"Cảm ơn," Dương Thiên đáp, nhận lấy bao vải và quay đầu rời đi.
Khi Dương Thiên rời đi, bóng lưng của hắn ngày càng xa dần, trưởng làng nhìn theo với vẻ lo lắng.
"Mong rằng cậu ấy sẽ an toàn. Trên người cậu ấy có quá nhiều mảnh Ngọc Tứ Hồn, điều này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của không ít yêu quái. Cậu ấy sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm." Trưởng làng thở dài, lo lắng cho hành trình phía trước của Dương Thiên.
Đang đi gần cuối làng, Dương Thiên bỗng nhiên cảm thấy một cái nắm nhẹ ở góc áo.
"Đại ca ca, ta nghe bà bà của ta nói chuẩn bị rời đi nơi đây à?" Một đứa bé chạy tới hỏi.
"Đúng vậy," Dương Thiên mỉm cười đáp.
Đứa trẻ nhỏ kéo áo hắn, tay đưa ra một miếng vải cũ được gói cẩn thận.
"Đại ca ca, đây là bùa hộ mệnh mà mẹ cháu làm. Nó có thể mang lại may mắn. Chú hãy cẩn thận nhé! Sau này ca ca sẽ quay lại chứ?"
Dương Thiên nhận lấy miếng vải, xoa đầu đứa bé và mỉm cười dịu dàng.
"Cảm ơn. Ta sẽ giữ nó cẩn thận. Sau này ca ca sẽ quay lại thăm mọi người."
Hắn quay lưng, bước chân chậm rãi nhưng kiên định rời khỏi ngôi làng. Dù phía trước đầy nguy hiểm, nhưng hắn vẫn muốn tìm kiếm thêm nhiều mảnh vỡ Ngọc Tứ Hồn hơn, vì sức mạnh mà chúng mang lại là không thể bỏ qua.
Bỗng nhiên, một tiếng rít xé gió vang lên từ phía sau. Một con quái vật hình dạng kỳ dị, toàn thân phủ lớp vảy đen bóng, mắt đỏ rực như hai đốm lửa nhỏ, hàm răng sắc nhọn lộ ra qua chiếc miệng lớn ngoác đầy dãi nhớt. Nó lao về phía hắn với tốc độ kinh hoàng, móng vuốt cào mạnh vào không khí.
"Không ổn rồi!" Dương Thiên xoay người, rút ngay Thiên Xạ Cung. Bằng một động tác nhanh gọn, hắn kéo căng dây cung, mũi tên năng lượng tự động hình thành từ sức mạnh của cung.
"Phập!"
Mũi tên lao thẳng vào đầu con quái vật, xuyên thủng lớp vảy cứng, khiến nó gục xuống ngay tại chỗ, máu đen bắn ra tung tóe.
Bảng lóe lên nhắc nhở:
[Đánh g·iết Ma Vĩ Thú Nhất Giai được 10 điểm.]
Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay lập tức cảm giác lạnh gáy ập đến. Thêm ba con quái vật nữa từ trong bóng tối xuất hiện. Tiếng gầm của chúng vang lên dữ dội, làm rung chuyển cả khu rừng. Chúng thuộc giống loài Ma Vĩ Thú, đã từng được dân làng nhắc qua. Loài yêu quái này nổi tiếng với sự hung tợn và tính bầy đàn, thân hình cao lớn như gấu, nhưng có thêm chiếc đuôi dài đầy gai nhọn.
"Lũ này phiền phức thật!" Dương Thiên nghiến răng, ánh mắt sắc như dao. Hắn nhanh chóng lao vào trận chiến. Mỗi con quái vật đều di chuyển linh hoạt, liên tục t·ấn c·ông từ các góc độ khác nhau. Hắn lách người, né tránh những cú vồ mạnh như búa tạ của chúng. Một con vung đuôi quét ngang, khiến hắn phải nhảy lên, lộn một vòng trên không trước khi bắn liên tiếp ba mũi tên từ Thiên Xạ Cung. Từng mũi tên xuyên qua điểm yếu dưới hàm của bọn chúng, kết thúc mạng sống của một con khác.
Mỗi khi b·ị t·hương hay đòn đánh nào đó trúng vào cơ thể, dòng năng lượng từ những mảnh Ngọc Tứ Hồn trong người Dương Thiên lại phát huy tác dụng. Những v·ết t·hương từ từ khép lại, cơn đau giảm dần, như thể cơ thể hắn không chấp nhận sự yếu đuối. Hắn cảm nhận dòng sức mạnh chảy qua từng thớ thịt, từng mạch máu, như một nguồn sức mạnh vô tận.