Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 62: Vận mệnh (3)

Chương 62: Vận mệnh (3)


Kakashi chảy mồ hôi hột, không biết phải có phản ứng sao. Anh thật sự rất vui vì thằng oắt này đã đến, như vậy có thể chia sẻ bớt gánh nặng cho Sasuke. Nhưng nhẫn giả là phải lặng lẽ lén lút, có ai như nó rêu rao thế kia.

Sakura nở một nụ cười rạng rỡ, em rất ghét Naruto. Chỉ vì nó mà em không thể có nhiều thời gian với Sasuke. Song vào những lúc nguy cấp, Naruto thật sự rất đáng tin cậy.

"Naruto, cậu đến rồi!" Sakura thốt lên.

Zabuza bỗng nhiên vung tay, hàng loạt ám khí phóng về phía Naruto. Các ngôi sao bốn cánh xoay vòng trong không khí, dáng vẻ trông như một c·ơn l·ốc x·oáy đen. Thằng bé tóc vàng vội vã rút ra dao găm, chuẩn bị đón đỡ.

"Vun v·út!" Từng tiếng châm xé gió bay đến, đánh bật ám khí. Haku thế mà ra tay giúp đỡ cho kẻ địch.

"Em làm gì, Haku?" Zabuza nói. Giọng điệu rất nguy hiểm.

"Anh... Hãy để bọn chúng cho em xử lý." Haku nói.

Zabuza quay lưng đi, đối mặt với Kakashi. Trong lòng thầm thở ra một hơi dài. Haku rất nghe lời nhưng thật sự quá lương thiện. Em không phù hợp với nghề nghiệp này. Anh trai của Haku cũng đã trở về. Sau nhiệm vụ lần này, Zabuza suy xét đem Haku trở về Thủy Quốc, tìm một công việc thích hợp cho em. Bản thân hắn đi con đường khác với mọi người, không cần vấy bẩn một tâm hồn như Haku.

"Không muốn ta can thiệp sao. Em vẫn hiền lành như mọi khi." Zabuza lẩm bẩm.

Tai của Sasuke rung động, nghe được lời vừa rồi của kẻ địch. Cậu cảm thấy hắn nói không sai. Với tốc độ vừa rồi của Haku, Sasuke đáng lẽ ra đ·ã c·hết tám lần. Nhưng cậu vẫn còn thở, chứng tỏ em đã nương tay.

"Thuật này hoạt động ra sao chứ?" Sasuke suy tính trong đầu, tìm con đường phá giải. "Ban nãy tất cả các tấm gương đều hiện lên hình ảnh của tên đó. Lúc hắn t·ấn c·ông thì xuất hiện từ khắp mọi phía, tốc độ vượt xa ban đầu.

Từ đó ta có thể chắc chắn hai điều. Một là thuật này đề cao tốc độ. Hai là phân thân chia ra giấu trong mỗi tấm gương. Nhưng tại sao lại là gương chứ? Có thể chỉ dùng Chakra đẩy cao tốc độ và duy trì phân thân là được, đâu cần dùng tới gương? Mấu chốt chắc chắn nằm ở nó."

Naruto không biết đã chui vào trong gương trận từ lúc nào, nó bỗng lên tiếng: "Ta tới cứu cậu nè!"

Sasuke giật hết cả mình, tập trung suy nghĩ quá nhiều khiến cậu không hề nhận ra hành động của Naruto. Sasuke giận giữ gào lên: "Cái thằng ngốc này, đã là nhẫn giả thì dùng não đi chứ! Muốn c·hết hay sao mà chui vào đây?!"

"Cậu nói gì vậy? Ta là tới cứu cậu mà còn nổi điên nữa hả?" Naruto hét lên cãi lại.

Ở bên ngoài, Kakashi che trán, anh thật sự đã trông đợi quá nhiều từ một con yêu thú.

Haku một lần nữa chui vào bên trong một tấm gương. Sasuke chú ý rất kỹ, rút ám khí ra và chuẩn bị t·ấn c·ông tấm gương đó.

Nhưng bỗng nhiên giọng của Haku vọng tới từ phía sau: "Bên này."

Da gà của Sasuke dựng đứng, cậu nhanh chóng quay mặt về phía kẻ địch. Ban nãy rõ ràng không có phân thân nào khác trong gương, nhưng tại sao Haku lại có thể xuất hiện từ phía sau, trong khi em chui vào tấm gương phía trước. Theo suy đoán của Sasuke, đáp án chỉ có một, đó là Haku có thể dịch chuyển giữa các tấm gương. Đó chính là lý do mà em triệu hồi ra chúng. Bản thân giấu trong gương, có thể thoải mái dịch chuyển giữa các phân thân thì hoàn toàn là vô địch. Kẻ bị hãm trong trận c·hết chắc.

Thế nên, cách để chiến thắng chỉ có một. Đó là phá trận.

"Chuyện quái gì đang xảy ra?" Naruto đầu óc ngu si, tứ chi phát triển nên chẳng có một chút nhận thức nào về mọi chuyện xảy ra.

Hai tay Sasuke bấm ấn nhanh như điện. Tị, Sửu, Thân, Hợi, Ngọ, Dần. Sáu ấn phát ra trong chưa đầy ba giây.

"Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật!" Một mồi lửa lớn phun ra từ miệng của Sasuke, bao phủ một phần ba số gương.

Ngọn lửa bùng c·háy d·ữ d·ội, không khí oi nóng như trong lò than. Nhưng chỉ vài giây trôi qua, tất cả ánh vàng tan sạch, lửa bị dập tắt nhưng băng thì không xây xát dù chỉ một chút.

"Không chút tác dụng!" Naruto bực bội nói.

"Đáng ghét thật!" Sasuke nói.

"Chỉ với nhẫn thuật ấy, không phá được băng của ta đâu." Giọng nói của Haku phát ra từ trong một tấm gương. Em rút ra một thanh kim châm, bóng người một lần nữa trở nên mờ ảo.

Tất cả các tấm gương cùng hiện lên hình ảnh của Haku, không biết đâu là người thật. Naruto cùng Sasuke bay ngược về phía sau, đồng thanh la lên đau đớn.

Kakashi ở bên ngoài, lông mày nhăn lại rất nhiều. "Đứa trẻ ấy rất đặc biệt."

"Đặc biệt như thế nào ạ?" Sakura lên tiếng.

Zabuza phát ra một tiếng cười nham nhở, không có ý định trả lời. Song hắn cũng thừa biết Kakashi hiểu về loại sức mạnh ấy.

"Huyết Kế Giới Hạn!" Kakashi trầm giọng nói.

"Khoan đã, nó chẳng phải..." Sakura sửng sốt.

"Đúng, cùng loại với con Tả Luân Nhãn của thầy. Loại sức mạnh chảy trong dòng máu, không thể sao chép hay bắt chước."

Nghe lời nói của Kakashi, trong lòng của Haku không kiềm được mà buồn bã. Huyết Kế Giới Hạn, sức mạnh mà rất nhiều người vừa sợ hãi vừa ham muốn. Từ khi đi theo Zabuza, em đã mở mang rất nhiều kiến thức, biết được nguồn gốc t·hảm k·ịch của mình.

Một số loại Huyết Kế Giới Hạn như Tả Luân Nhãn có thể c·ướp lấy, chỉ cần móc con mắt và thay vào là được. Nhưng với loại như Băng Độn của Haku thì không thể, đúng hơn là cho tới hiện tại chưa có ai làm được. Trong n·ội c·hiến kéo dài của Thủy Quốc, tộc Yuki với Băng Độn đã g·iết không biết bao nhiều mạng người, chứng tỏ cho sức mạnh vượt bậc của nó.

Sau khi n·ội c·hiến kết thúc, kẻ thù cũ căm hận, Yuki rơi ra khỏi vòng tròn pháp luật, bị truy đuổi như s·ú·c sinh. Mẹ của Haku vì ẩn giấu thân phận nên chiếm được một khoảng thời gian yên lành. Đáng tiếc, mọi chuyện rốt cuộc cũng vỡ lở.

Trên đời này, chỉ có hai người thật sự cần đến Haku. Một là Shu, người anh họ kì lạ đã không còn trên đời. Hai là Zabuza, khi Haku đã mất hết tất cả vẫn thu nhận lấy em.

"Ta không muốn g·iết người. Nhưng thế giới này là như thế, mâu thuẫn và chém g·iết luôn tồn tại." Haku nói. "Vì để hoàn thành nguyện vọng của anh Zabuza. Ta có thể trở thành nhẫn giả và g·iết c·hết các ngươi!"

"Kế hoạch tiếp theo là gì, thầy Kakashi?" Sakura lo lắng hét lên. Cách nói chuyện của Haku quá lạnh lùng, Sakura rất sợ Haku sẽ ra tay g·iết c·hết đồng bạn.

"Đừng lo, ta sẽ kết thúc chuyện này rất nhanh." Kakashi nắm lấy băng đeo trán của mình và kéo nó lên, để lộ con Tả Luân Nhãn đỏ lòm, ba mảnh câu ngọc bao quanh đồng tử.

Zabuza lại cười, hắn nói: "Ngươi đã từng nói. 'Một chiêu thức sẽ không có tác dụng lần thứ hai với ta.' Phải không nhỉ?"

Zabuza kết ấn, làn sương xung quanh trở nên dày đặc thêm. Bóng hình của hắn dần khuất đi. "Vụ Ẩn Thuật..."

Bên trong lồng kính của Haku, em ra tay nặng hơn trước rất nhiều. Trên cơ thể của Sasuke và Naruto có vô số những cây kim đâm vào da thịt, nhìn không giác gì con nhím.

"Đứng lên đi, Naruto. Mọi chuyện còn chưa kết thúc." Sasuke nhịn đau mà nói.

Naruto cúi gập người, cả thân thể run lẩy bẩy. Nó gống hết sức bình sinh để mà đứng lên. Nhưng đáng tiếc, so với Sasuke thì sức chịu đựng của nó hơi kém. Naruto ngã úp lên mặt đất, mí mắt nặng trĩu nhắm lại, tâm trí không còn rõ ràng.

Nó ngất đi không lâu, còn chưa được một phút. Trong giây phút mê mang, Naruto có thể cảm nhận được cơ thể bị di chuyển, được người khác bế đi.

Khi Naruto lần nữa lấy lại được sự tỉnh táo, Haku đã ngã trên nền đất, Sasuke thì đứng sừng sững trước mặt nó.

Naruto hớn hở hết cả lên, nở một nụ cười và nói: "Sasuke, cậu thành công..."

Đôi mắt của thằng nhóc tóc vàng trợn to. Hai má của nó có sáu lằn dài trông như ria của một con mèo. Hiện tại thì đã bị nhiều vết cắt chồng chất lên phía trên.

"Thằng ngốc... biểu cảm gì thế?" Sasuke yếu ớt lên tiếng. Toàn bộ cơ thể cắm đầy kim châm. Đặc biệt là ở vùng cổ, có không ít hơn mười cây. Cậu ta còn có thể nói chuyện thật sự là một điều kì diệu.

"Tại sao lại cứu ta?" Giọng của Naruto run rẩy. Dù nó có ngốc như thế nào thì cũng hiểu rằng Sasuke đã hi sinh bản thân để bảo vệ tính mạng cho nó. Một phút mà nó b·ất t·ỉnh kia đã có thể xảy ra biết bao nhiêu chuyện. Naruto đáng lẽ phải về trời từ lâu.

Nhưng nó còn sống, Sasuke thì tràn đầy v·ết t·hương.

"Ta không biết... Ta ghét cậu! Nhưng cơ thể lại tự hành động." Sasuke ngã về phía sau. Naruto vội vàng chạy đến đỡ lấy cậu.

Từng dòng kí ức hiện ra trong đầu của Sasuke. Người ta nói, trước khi c·hết, tất cả mọi trải nghiệm của bản thân đều sẽ được tua lại một lần. Sasuke ban đầu cho là nói nhảm, hiện tại thì cậu đang xem lấy chúng. Đêm tối không trăng, con đường đẫm máu đỏ, bóng lưng vừa quen vừa lạ kia.

"Tên khốn đó. Anh của ta... Ta đã thề phải g·iết c·hết hắn vậy mà..." Giọng của Sasuke nhỏ dần rồi liệm đi.

"Đừng... Đừng c·hết!" Naruto gào lên, nước mắt trào ra khóe mắt. Nó cùng thằng nhóc này suốt ngày cãi lộn lẫn, chưa bao giờ có thể hòa đồng. Nhưng tại sao... Tại sao Sasuke lại cứu nó chứ? Nó xứng đáng gì.

Haku chậm rãi đứng lên, giọng nói lạnh lùng không cảm xúc: "Đây là lần đầu tiên ngươi thấy người thân c·hết đi sao. Làm quen với nó đi. Cảm giác đau khổ mà ngươi đang trải nghiệm đó, chính là nhẫn đạo."

Haku đi trở vào một tấm gương. Naruto im lặng khiến em có một chút kì quái.

"Ta sẽ g·iết ngươi!" Một giọng nói vang lên. Nó đúng là của Naruto nhưng lại mang một sự hoang dã và tàn bạo không thể nào diễn tả.

Một luồng lốc xoáy đỏ bao vây lấy cơ thể Naruto, kim châm trên người nó bắn hết cả ra ngoài, v·ết t·hương lành lại ngay cả mắt thường đều nhìn thấy. Răng của nó trở nên nhọn như cá mập, hai chiếc răng nanh mọc ra. Móng tay biến thành của loài cáo, dài và sắc lẻm. Ba chiếc ria trên má Naruto trở nên đậm hơn, trông như một con mèo rừng. Sau khi kết thúc quá trình biến đổi, lốc xoáy cũng biến mất.

Naruto di chuyển như con thú, chạy đi bằng bốn chân. Tốc độ không thua kém Haku khi sử dụng Băng Tinh Ma Kính. Nó lao về Haku.

"Thằng này đột nhiên có sát khí rất dày! Không đúng, nó khác với lúc trước!" Haku phóng kim châm. Nhưng chẳng có ích gì, một luồng Chakra dày đặc phóng ra từ cơ thể Naruto, đánh bay ám khí.

Haku đổi sang một tấm gương khác, t·ấn c·ông Naruto từ phía trên. Em lao xuống với một nắm tay cầm chặt kim châm. Tốc độ của Naruto quá nhanh, dễ dàng tránh đi.

Haku vội vàng chạy trở về gương. Naruto không biết đã tiếp cận từ khi nào, nắm lấy tay của em, nó đấm tới một quyền rít gió. Sức mạnh vượt qua bất kì nhẫn giả nào Haku từng đối mặt.

Cơ thể em lao đi trong không khí, xuyên thủng một tấm gương.

Trong làn sương mờ ảo, Haku khó khăn đứng dậy, chiếc mặt nạ vỡ vụn để lộ ra dung mạo xinh đẹp. Naruto như một con thú lao tới, không hề có một chút nhân từ.

Cánh tay của Naruto xuyên thủng bụng Haku, máu đỏ bắn ra như mưa.

Chương 62: Vận mệnh (3)