Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Cực Tội Vương
Unknown
Chương 95: Haruno Sakura vs Temari
Kabuto quay lưng rời đi, biến mất sau cánh cửa. Hai mươi người còn lại ngoái đầu mà nhìn theo hắn. Leviathan đậu lên trên vai của Shu, cặp chân đung đưa qua lại.
"Có việc nhờ ta?" Leviathan nói.
"Bám theo tên tóc bạc kia." Shu thì thầm nhỏ nhẹ.
"Được."
Neji hình như nghe thấy cái gì, nhìn về phía Shu. Anh đáp lại bằng một nụ cười thân thiện, giả vờ như không có gì xảy ra. Neji cau lại đôi mày, khó hiểu Shu vừa nói chuyện với ai.
"Có ai rút lui nữa không?" Hayate lớn tiếng nói. Không một ai đáp lại. "Được rồi. Vậy thì xin các em chú ý một chút, ta sẽ bắt đầu giải thích luật lệ của vòng đấu loại.
Hiện tại còn hai mươi người, vừa đủ cho mười trận đấu. Từng người các em sẽ được lựa chọn tham gia thi đấu cá nhân, một chọi một, theo hình thức thực chiến. Vòng này chỉ có một luật, nếu một bên đầu hàng, không thể tiếp tục chiến đấu hoặc c·hết thì bên còn lại sẽ thắng. Đơn giản vậy thôi.
Mời các em nhìn lên màn hình thông báo."
Sau lưng của Hỏa Ảnh, một tấm kim loại chậm rãi kéo lên, để lộ một chiếc màn hình đen bóng loáng ở bên dưới. Mọi người ở đây đều không hề có biểu cảm gì, chỉ riêng Shu cùng X là đều kinh ngạc trong lòng.
"Này, đó chẳng phải là..." Shu lẩm bẩm.
"Màn hình! Công nghệ của thế giới này phát triển đến mức đó sao? Tại sao chúng ta chưa bao giờ tiếp xúc qua?" X thất thố lên tiếng.
Tất cả hạ nhẫn chăm chú nhìn về màn hình, hai cái tên bỗng dưng xuất hiện.
"Haruno Sakura vs Temari."
Sakura sờ lên hình xăm của mình, khuôn mặt có chút lo lắng. Em sợ nếu mình lại động dao, sẽ một lần nữa mất kiểm soát. Những chuyện bản thân đã làm với Ino vẫn khiến Sakura áy náy cho tới bây giờ. Sakura thầm nghĩ rằng có lẽ mình nên rút lui, tình trạng của em thật không ổn.
Sakura chậm rãi giơ tay, Naruto ngay lập tức chụp lấy.
Em giật mình, nói nhỏ: "Sao lại ngăn mình?"
Naruto lắc đầu và nói: "Hãy chiến đấu hết mình. Có các thầy cô thượng nhẫn ở đây. Thậm chí Hỏa Ảnh cũng hiện diện. Bọn họ chắc chắn sẽ có cách giải quyết nếu cậu xảy ra chuyện. Đừng lo lắng và cứ làm điều mình muốn làm."
Sakura kinh ngạc trong lòng, môi nở nụ cười và nói: "Naruto trở về rồi sao?"
"Mình vẫn luôn là Naruto đấy thôi. Con đường phía trước còn rất giang nan, chúng ta phải cố gắng hết sức mình, không thể vì sợ hãi mà chùn bước.
Vì những người mà chúng ta yêu quý!"
Naruto giơ nắm đấm tới. Sakura phát hiện Ino đang liếc nhìn bọn họ. Em không kiềm được một nụ cười dịu dàng và cụng tay với thằng nhóc tóc vàng.
"Vì những người mà chúng ta yêu quý."
"Xin mời mọi người lên khán đài quan sát. Ta sẽ ngay lập tức bắt đầu vòng loại." Hayate gật gù lên tiếng, nhìn như muốn té ngã bất kì lúc nào.
Hỏa Ảnh kết ấn, cả thân hình biến mất. Một loạt thượng nhẫn đồng thời đi theo, chỉ ở lại mấy người đội trưởng của cả bảy đội. Nhóm hạ nhẫn tán ra, chậm rãi mà bước lên khán đài.
Yamato đi ngang qua Sakura và nói: "Là Orochimaru sao?"
Sakura giật mình, lặng lẽ gật đầu.
"Không được điều động Chakra, sẽ m·ất m·ạng đấy."
"Em còn sợ một điều khác hơn."
"Nếu Chú Ấn tái phát, ta sẽ ngừng trận đấu và khống chế em." Yamato tiếp tục bước đi và lên cùng với Naruto và Yukiko.
Đồng tử của Sakura thu hẹp, nắm tay siết chặt. Em đã không phải là con bé vô dụng năm đó. Em sẽ không cần một ai phải cứu giúp và sẽ không bao giờ liên lụy tới đồng đội nữa. Không dùng Chakra thì sao chứ, Sakura tin tưởng bản thân sẽ chiến thắng, cho dù là đối đầu với một tên Sa Ẩn thần bí.
Sakura nhìn qua Temari. Con bé làng Cát nở một nụ cười kiêu căng thấy ghét, khuôn mặt nó dường như nói rằng bản thân đã chiến thắng dù chưa hề chiến đấu.
Cả hai đứng đội diện nhau, cách xa một khoảng cách vừa phải. Hayate đứng ở bên mà quan sát.
"Ngưng đổ máu vô ích đi. Ngươi đánh không lại ta. Hãy đầu hàng để bản thân được an toàn." Temari gỡ thanh kim loại đen sau lưng xuống.
Mọi người hiện tại mới nhận rõ được vật mà nó luôn mang bên người, thanh trụ đen đó lại là một cây quạt giấy to lớn, cao gần bằng cả Temari.
Sakura gỡ băng đeo trán của mình xuống, thường ngày em đeo nó trên đầu, giống như chiếc nơ cũ để mà giữ lại mái tóc. Hiện tại Sakura đeo nó lên trán, giống với mọi người còn lại, dấu ấn Diệp Ẩn hiện ra rõ ràng.
"Hỏa Ảnh đã nói chúng ta chiến đấu không phải vì bản thân, mà là vì làng, vì Hỏa Quốc. Nơi này là quê hương của những người ta yêu mến. Ta sẽ không đầu hàng khi phải chiến đấu cho mảnh đất này." Sakura siết chặt dây đeo, băng kim loại phản xạ ánh sáng.
"Nói hay lắm, Sakura!" Naruto và Rock Lee đồng thời hét lớn hưng phấn. Hai đứa kì quái mà đưa mắt nhìn nhau, một bầu không khí lãng mạn hình thành.
"Ọe!" Cả hai ụp mặt vào tường nôn khan. Hinata che miệng cười khẽ, Tenten nhún vai thở dài. Shikamaru che lấy khuôn mặt, ở làng này chỉ có nó là người bình thường.
"Tùy ngươi." Temari đá vào cây quạt, nó xòe ra đẹp đẽ, giấy trắng có vài họa tiết hình tròn màu tím.
Sakura thì rút ra một con dao kunai.
"Nếu đã sẵn sàng... Trận đấu bắt đầu." Hayate nói.
Sakura lao tới, tay cầm con dao kunai mà t·ấn c·ông thẳng thừng. Bản thân không thể sử dụng Chakra, nghĩa là nhẫn thuật đều bỏ qua. Vậy chỉ có dùng thể thuật. Sakura là một cô gái thông minh, em biết trong một trận đấu tay đôi, kẻ hung hăng hơn thường là một kẻ chiến thắng.
"Nhàm chán." Temari vung cây quạt giấy xuống dưới, một làn gió lao tới, bá·m s·át nền đất và đẩy đôi chân của Sakura về phía sau.
Em té ngã, mặt cắm xuống đất. Nhưng đó chưa phải là kết thúc, Sakura chống tay và lộn một vòng, rút ngắn khoảng cách với Temari và chém con dao tới.
"Ồ, cũng có chút mánh khóe." Temari gấp lại cây quạt, dùng thanh kim loại đỡ lấy nhát chém của Sakura. "Ta rất hiếu kỳ. Vì sao ngươi không dùng nhẫn thuật, chẳng lẽ nhẫn giả của Diệp Ẩn ngu dốt đến mức này sao?"
Temari và Sakura gần sát nhau, hai đôi mắt giao thoa. Sakura có một ánh nhìn kiên định. Temari thì chứa đựng đầy sự giễu cợt.
"Hừ!" Sakura không thèm nói nhiều, lên gối đánh bật cái quạt của Temari, phá tan phòng ngự của nó.
Em đẩy con dao tới, nhắm vào ngực của Temari. Những tháng vừa qua, em đã luyện tập cực khổ với Naruto từ sáng sớm đến tận khuya. Cho dù không luyện được thêm nhiều nhẫn thuật, nhưng phản ứng và cách ra đòn của Sakura đã trưởng thành rất nhiều, đã xứng đáng để được xưng là một chiến binh thực thụ.
Temari luồn tay ra khỏi đường chém của Sakura, bắt lấy cổ tay cầm dao. "Đừng nói với ta, ngươi thật sự không biết một nhẫn thuật nào? Đúng là buồn cười."
Tiếng cười khanh khách của Temari vang vọng. Shikamaru nhíu mày, tên nhẫn giả Sa Ẩn này hành động giống như cô ta đang ở trong một vở kịch. Điều này không liên quan đến cậu nên không quan tâm. Nhưng tại sao Sakura lại không dùng nhẫn thuật. Em là một nhẫn giả rất có kiến thức, nhẫn thuật độc đáo không có, nhưng nhẫn thuật cơ bản hẳn là biết rất nhiều.
"Sakura có vấn đề. Chẳng lẽ là sợ chuyện ngày hôm đó tái diễn?" Shikamaru lẩm bẩm.
Ino giật mình, lo lắng lên tiếng: "Ý cậu là sao?"
Đội trưởng của hai người, Sarutobi Asuma cũng chú ý đến cuộc nói chuyện này, anh lên tiếng: "Sakura gặp chuyện gì, Shikamaru?"
"Là tên Orochimaru. Hắn nhắm vào nhẫn giả có Huyết Kế Giới Hạn mà hạ Chú Ấn."
Shikamaru chỉ về Sakura. "Thầy chú ý cổ trái của Sakura một chút, nơi đó có một hình xăm lưỡi liềm. Là do Orochimaru mà thành. Hắn đồng thời cũng nhắm đến một đội có Huyết Kế Giới Hạn khác, là ba nhẫn giả Vụ Ẩn. Đáng tiếc sức mạnh bọn họ vượt qua Orochimaru dự kiến nên hắn không thành công."
"Thì ra đứa nhỏ bị Orochimaru hạ chú là Sakura sao..."
"Thầy biết rồi?" Shikamaru nói.
Asuma gật đầu và nói: "Tên Orochimaru chạm trán với nhẫn giả làng ta. Hắn có nhắc đến việc này, chỉ là không nhắc đến thân phận của đứa nhỏ. Hắn cũng nói rằng Ouma Shu là một tên quái vật."
Shikamaru trợn mắt, khó tin nhìn về phía Shu. Tên này có khi còn mạnh hơn trong tưởng tượng của cậu.
Shu cảm nhận được ánh mắt của Shikamaru, tươi cười vẫy tay. Shikamaru ngay lập tức nhìn sang chỗ khác, trán chảy mồ hôi. Orochimaru, một trong Tam Nhẫn ai cũng biết đến. Ngay cả hắn cũng gọi Shu là quái vật. Có thể xác minh tên này nguy hiểm như thế nào.
Shikamaru chỉ cần nhớ lại khoảng thời gian kết minh ngắn ngủi. Nếu Shu mà có ác ý nào, hầu hết năm đội đều c·hết mất. Có lẽ chỉ có mấy tên quái vật tương tự như Lee hay Neji mới sống nổi.
Thân thể Sakura bắn ra xa, bờ lưng mềm mại đập lên tường tạo ra một tiếng vang to lớn. Em ói ra một ngụm máu, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn.
"Sakura!" Ino che miệng, sợ hãi thét lên.
"Hiện tại ngươi đầu hàng còn kịp." Temari đập thanh kim loại lên sàn nhà.
Sakura phun hết máu còn lại trong miệng ra ngoài, quyết tâm trong đôi mắt không hề có một chút giảm bớt.
"Còn hơi thở là còn chiến đấu. Ta sẽ không bao giờ đầu hàng, không bao giờ bàng quan đứng nhìn. Một. Lần. Nào. Nữa. Đó chính là nhẫn đạo của ta." Sakura lên tiếng.
Sakura nhìn lên Yamato. Mặc dù đội trưởng đã nói em không được điều động Chakra nhưng em chẳng còn cách nào khác. Muốn chiến thắng phải cần mạo hiểm.
Yamato nhíu mày, lắc nhẹ đầu, ra hiệu đừng làm. Nhưng Sakura không hề để tâm tới. Em lấy ra một quả bom khói mà Naruto đã đưa cho lúc trước và ném nó xuống đất. Một màn khói trắng dày đặc tỏa ra, che lấp thân hình của Sakura.
Temari khúc khích cười và nói: "Dùng khói với ta. Ngươi thật sự là ngu dốt."
Nó xòe cây quạt và vung ra một đường, một làn gió rít thổi tan màn khói trắng xóa. Sakura dưới hình dạng của một con chim trắng toát bay lên phía trên, lông vũ rơi đầy trời.
"Biến Thân Thuật sao? Có chút tài năng đấy." Temari nói.
Biến Thân Thuật là nhẫn thuật tầm thường, hầu hết hạ nhẫn đều biết. Nhưng khả năng biến thành động vật hay sự vật cần một trí óc và khả năng khống chế Chakra kinh khủng. Naruto là một trong số đó. Vì Chakra cửu vĩ quấy phá nó từ nhỏ đến nay, nó phải rèn luyện với nguồn năng lượng bất ổn gấp mấy chục lần người bình thường. Từ đó dẫn đến khả năng khống chế của Naruto mạnh hơn rất nhiều đứa cùng tuổi còn lại.
Kẻ thứ hai, chung đội với nó, chính là Sakura. Em không như Naruto, nhờ luyện tập mà hình thành. Bản thân em thông minh, có thể tự suy ra nhiều điều nhanh chóng. Từ đó đạt được độ khống c·hết cao.
"Nhưng mà vô ích thôi." Temari một lần nữa vung cây quạt. Làn gió sắc lẻm thét gào lao tới con chim trắng, chúng lướt qua cơ thể của nó như không hề tồn tại.
Temari trợn trắng mắt, đồng tử mở rộng. "Cái gì?"
Kankuro hét lớn: "Temari, cẩn thận đằng sau!"
Một cọng lông vũ rớt xuống sau lưng Temari và hóa thành Sakura. Hai tay của nó kết thành một thủ ấn kì lạ.
"Ngươi nên chuẩn bị đi. Đây chính là bí thuật tối thượng mà thầy Kakashi đã sử dụng."
Temari lạnh toát người.
Yamato nhíu mày, nghĩ thầm: "Bí thuật? Chẳng lẽ là Lôi Thiết? Nó học được thuật này từ hồi nào nhỉ?"