Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 540: Nguy cơ uy h·i·ế·p

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 540: Nguy cơ uy h·i·ế·p


Vừa rồi chỉ là chuyện phiếm, Tống Gia Thụ nghe Cường hỏi, cũng vào chủ đề chính:

Theo lời Tống Gia Thụ, gần đây ở Trung ương một số người đang tuyên truyền Điện tử Đông Thành thực tế là một công ty nước ngoài, bấy lâu núp trong vỏ bọc doanh nghiệp nội địa hòng qua mặt chính sách bảo hộ sản nghiệp điện tử trong nước.

“Ồ, anh tự tin thật đấy, để mỹ nhân cô đơn một mình, không sợ có kẻ nhìn ngó à?”

Nhận định của Tống Gia Thụ thể hiện cái nhìn sâu sắc của anh ta đối với thế cuộc ở Bắc Kinh, đây không phải thứ mà ở vị trí của mình Cường có thể tiếp cận đầy đủ.

Ở đầu dây bên kia, Tống Gia Thụ cười đáp:

Tống Gia Thụ là biết Vân Giang, cũng từng hâm mộ Cường có được trái tim của giai nhân tuyệt đại đó, nhưng cảm thấy anh hùng thiên hạ cũng chỉ có Cường mới xứng với cô ta.

Quan hệ giữa Cường và Tống Gia Thụ đến hiện tại có thể nói là tương đối thân cận, cho nên song phương trò chuyện khá thoải mái, một số lời nói khách sáo liền sẽ trở nên thừa thãi.

“Anh nói Vân Giang à? Cô ấy vẫn đang ở Thâm Quyến”

“Alo! Mới sáng sớm, chủ nhiệm Tống sao lại nhớ đến tôi vậy?”

Mấy ngày sau đó, hắn chính là nhốt mình trong phòng làm việc, chuyện này giải quyết không xong, về sau chính là mỗi bước đi đều khó, rất nhiều kế hoạch đều phải điều chỉnh lại.

Cường nghe xong, chính là trầm mặc xuống, che che dấu dấu nhiều như vậy cuối cùng vẫn là không qua mắt được kẻ hữu tâm.

Hoàng Quốc Việt nhận được lời hứa hẹn, thế là mới yên tâm rời đi, trả lại không gian yên tĩnh cho hắn suy nghĩ.

Cường nhìn đồng hồ mới hơn 5h sáng, thời gian ở Bắc Kinh nhanh hơn Đông Thành một tiếng, lúc này là khoảng hơn 6h, không rõ nguyên nhân gì mà vị Tống chủ nhiệm lại gọi hắn sớm như thế.

“Uhm… Thực ra là có chút rắc rối đấy!”

Tống Gia Thụ thấy Cường im lặng, đoán là hắn đang suy nghĩ, đành chờ một lúc rồi mới tiếp lời:

“Ha ha... tôi cũng đâu thể mỗi ngày đều mang cô ấy theo bên cạnh được. Uhm... mà Tống Chủ nhiệm gọi tới, không phải là để quan tâm chuyện này thôi chứ hả?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ồ, cô gái họ Dương kia không ở cùng anh sao?”

Nếu phán đoán là đúng, Điện tử Đông Thành sẽ phải chịu áp lực nhẹ nhàng hơn, nhưng rõ ràng là vấn đề khó khăn cũng tránh không xong được.

Vấn đề này cũng không thể nhất thời có ngay giải pháp, Cường trao đổi với Tống Gia Thụ thêm đôi ba câu, tiếp đấy nói muốn tĩnh tâm suy nghĩ biện pháp đối phó, liền tắt máy.

“Nếu đối phương đã nhằm vào Điện tử Đông Thành, chắc chắn sẽ còn tiếp tục ra tay. Nhưng mục đích cuối cùng của bọn chúng là gì, tôi cho rằng có hai khả năng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giới hạn thị trường là điều Cường không muốn xảy ra nhất, nghe Tống Gia Thụ nói như thế, hắn liền cảm thấy đau đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tống Gia Thụ chậm rãi đem sự việc xảy ra nói cho Cường, sự thực chuyện đúng là có mấy phần phức tạp.

Đó không thể xem là một hoạt động đầu tư đơn thuần, bởi so với Việt Nam, Trung Quốc có nhiều ưu thế hơn rất nhiều, hơn nữa đại lục cũng rất cần nhà máy đó để giải quyết việc làm, thúc đẩy tăng trưởng kinh tế địa phương, vì lý do gì Điện tử Đông Thành lại mang cơ sở sản xuất ra nước ngoài?

Đối thủ của Điện tử Đông Thành rất nhiều, tôi thiên về khả năng này hơn. Tại Bắc Kinh mặc dù thượng tầng ngầm thừa nhận đấu tranh gia tộc nhưng các bên cũng phải tuân thủ quy tắc, tuyệt đối không dễ dàng dùng quyền lực phương hại đến lợi ích quốc gia.

Chính quyền Bắc Kinh đối với Điện tử Đông Thành đều xem như cánh chim đầu đàn, dẫn dắt lấy sản nghiệp điện tử trong nước.

“Nếu chuyện này bị làm lớn đưa lên trên, tình huống xấu nhất, Điện tử Đông Thành khả năng cũng phải chịu quy chế như các doanh nghiệp hải ngoại, áp hạn ngạch hàng hóa, giới hạn quy mô thị trường”

Huỳnh Ức My hiếm khi thấy Cường mặt mày nhăn nhó như thế, biết hắn đang gặp phải vấn đề nan giải, cho nên hết sức ngăn chặn những người đến làm phiền Cường.

Điện tử Đông Thành bấy lâu giương cao ngọn cờ kiến thiết, dù nói thế nào bề ngoài cũng là giúp Trung Quốc giành được chiến thắng vẻ vang ở lĩnh vực điện tử, cho nên Trung ương hẳn sẽ có chế áp với các gia tộc”

Nói như Tống Gia Thụ, khả năng Điện tử Đông Thành là bị đối thủ nhằm vào, nguyên nhân vì thèm muốn thị phần. Bọn họ là có vận dụng sức mạnh tứ đại gia tộc nhưng tựu chung có thể chưa phải là một trận chiến sống c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôi nào có được cái diễm phúc ấy, ở bên này chính là mỗi ngày quay cuồng với công việc đây”

Mấy ngày này, vị cựu Giám đốc Ngân hàng Công thương Tỉnh Hoàng Quốc Việt đều qua đây tìm gặp Cường.

Hai là đối phương thực sự chỉ nhắm đến nguồn lợi của Điện tử Đông Thành, tức là cạnh tranh thị phần với các anh, dù sao Sphone một ngựa tuyệt trần, chiếm lấy thị phần dẫn đầu mảng di động tầm trung và thấp ở đại lục để rất nhiều kẻ ở trong và ngoài nước ngứa mắt.

Hồ sơ xin chuyển đổi đã được gửi lên Hà Đô, còn chờ bên trên phê duyệt, nhưng miếng ngon lắm kẻ thèm thuồng, Hoàng Quốc Việt vì sợ xảy ra vấn đề thế là mấy hôm nay liên tục tìm Cường nghiên cứu biện pháp tác động.

Thế nhưng, cũng có câu “s·ú·n·g bắn chim đầu đàn” có kẻ lại muốn nhằm vào Điện tử Đông Thành.

Chương 540: Nguy cơ uy h·i·ế·p

Một là nhắm vào Tống Gia, muốn suy yếu nguồn lực của Tống Gia cho nên cần đẩy Điện tử Đông Thành xuống hố.

Những chuyện này, Cường hoàn toàn có thể hiểu được, theo đó liền chấn an họ Hoàng, nói bản thân sẽ liên hệ với Thủ tướng tác động một chút, mọi việc sẽ sớm được giải quyết theo đúng kế hoạch đề ra.

Bọn họ thậm chí còn dẫn chứng, Điện tử Đông Thành tận dụng cơ chế hỗ trợ của chính phủ nhưng lại hướng lợi ích ra bên ngoài, cụ thể là chuyển nhà máy sản xuất có quy mô rất lớn sang Việt Nam.

Tống Gia có lợi ích sát sườn với Điện tử Đông Thành, ở Bắc Kinh đã vận dụng tầm ảnh hưởng đè ép chuyện này xuống, thế nhưng theo lời Tống Gia Thụ nói, đối phương cũng chẳng phải nhân vật đơn giản, rất có thể là một trong những gia tộc đối địch của Tống Gia, cho nên sự việc sẽ không cứ thế dễ dàng mà lắng đi.

Điện tử Đông Thành mấy năm qua một đường thẳng tiến, trong thời gian ngắn ngủi liền đem rất nhiều đối thủ bỏ lại phía sau.

Việc gì nếu có thể, cô đều chuyển qua mấy vị lãnh đạo khác xử lý, duy nhất một chuyện Huỳnh Ức My không thể thu xếp là có liên quan đến việc thành lập ngân hàng.

Tống Gia Thụ lăn lộn quan trường nhiều năm, bản thân thuộc tầng lớp tinh anh, hiển nhiên đã đoán được một chút, nói:

Sáng sớm, Cường vừa rời giường thì bất ngờ nhận được điện thoại của Tống Gia Thụ.

Hoàng Quốc Việt bây giờ đã nghỉ việc ở cơ quan cũ, chuyển sang Bạch Hạc chuyên trách việc thành lập ngân hàng, quy hoạch tương lai sẽ đảm nhiệm vị trí Tổng Giám đốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cường đối với việc ngân hàng nhà nước thông qua phương án thành lập ngân hàng thì tự tin có thừa, Hoàng Quốc Việt tỏ ra bất an có lẽ chỉ là do quá quan tâm nên đâm ra lo lắng mà thôi.

Kỳ thực, đối với Cường lúc này, không có chuyện gì khiến bản thân lo lắng hơn chuyện của Điện tử Đông Thành, bằng kinh nghiệm của mình, hắn biết những thứ có liên quan đến quyền lực chính trị như thế này chưa bao giờ là thứ dễ dàng giải quyết.

“Uhm... vậy theo anh, tình huống tiếp theo sẽ như thế nào?”

Chuyện thương thảo trước đó với mấy người sáng lập Quỹ Tín dụng Nhân Ái đã xong, cơ cấu vốn góp cùng phân bổ quyền lực đều được thống nhất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 540: Nguy cơ uy h·i·ế·p