Dương Trần nâng quyển kiếm pháp này lên đọc từng trang một một câu khẩu quyết đầy bá đạo khiến ai thấy được cũng rạo rực chiến ý.
Nhất kiếm đoạn tình chỉ si kiếm
Một kiếm nơi tay đồ tẫn thiên hạ
Quyển công pháp này Duơng Trần kiếm được từ một tên hậu bối nào đó cuồng kiếm động phủ, trong lúc vô tình đi ngang qua, mặc dù quyển này chỉ là địa giai thượng phẩm công pháp. Nhưng lại rất thích hợp hắn hoàn cảnh này.
Nhưng muốn tu luyện được công pháp này phải trả giá rất đắt nói cách khác công pháp này như con dao hai lưỡi.
Đoạn tình ( chém hết thảy tình cảm hay cảm xúc ).
Từng hồi ức kí ức hiện về khiến Duơng trần thở dài hắn đặt quyển kiếm pháp này xuống giường ra ngắm nhìn lên ánh trăng.
Dưới ánh trăng soi sáng một đôi nam nữ khoảng 7 8 tuổi đang nằm trên đồng cỏ nhìn lên ánh trăng.
Một cô bé nhỏ nhắn mặt khá đáng yêu thấp giọng hỏi cậu bé bên cạnh.
“ Dương Trần ca ca huynh sau này lớn lên dự định làm gì ? ”
Cậu bé quay lại nhìn cô bé này nghi hoặc một chút
sau đó trầm ngâm suy nghĩ.
“ ta muốn làm gì a ta muốn lớn lên làm một nam nhân cường đại ”
Cô bé mặt đáng yêu ánh mắt chớp động hỏi thêm.
“ huynh chỉ muốn như thế thôi sao còn gì nữa không ? ”
Khi nghe nàng hỏi cậu bé như suy nghĩ gì đó sau đó nhìn về cô bé này.
“ A đúng rồi ta muốn mạnh mẽ để bảo vệ mọi người còn nữa ta muốn bảo vệ Nguyệt nhi cả đời
Cô bé khuôn mặt nhỏ đỏ lên nàng mắng.
“ hừ huynh đáng ghét ta không chơi với huynh nữa"
Một nam một nữ cười đùa vui vẻ đùa giỡn dưới ánh trăng.
“ Nguyệt nhi còn muội sau này lớn lên muội làm gì
Chạy giỡn một lúc lâu cậu bé này chợt hỏi dừng lại hỏi cô bé này.
“ ta sau này lớn lên cũng sẽ trở nên mạnh hơn huynh hì hì để khi ai bắt nạt huynh ta sẽ đánh người đó ”
Cô bé này nhẹ nhàng cười dưới ánh trăng soi sáng một diện mạo hết sức bình thường nhưng khi ai nhìn vào cũng không dời đi được ánh mắt một khí chất thanh băng ngọc khiết nhẹ nhàng lại ôn nhu.
Chợt có làn gió thổi vào mặt khiến Dương trần từ trong mộng tỉnh lại hết thảy mọi thứ diễn ra lúc nãy chỉ là một giấc mộng hồi ức từ sâu trong lòng hắn khơi dậy lên chỉ được một lúc rồi mất.
Trong đôi mắt lóe lên một tí t·ang t·hương mệt mỏi hắn hít nhẹ một hơi, sau đó chậm rãi quay lại phòng của mình tu luyện.
Bất tượng tuế nguyệt quyện liễu đẳng đãi đích tâm
Ngã đích thế giới tuỳ nhĩ đáo thiên nhai diêu viễn
Song tiền đăng hỏa thử khắc tiễu tiễu tức diệt
Ngã tâm khinh khinh sát lượng nhĩ như thủy đích dung nhan
Nhĩ đích tiếu dung nhưng điềm mĩ nhất như đương niên
Nhĩ đích tiêu tức thị ngã trân tàng đích y luyến
Bất quản phồn hoa thành lạc diệp tạm thời vô hoang dã
Thừa nặc vĩnh viễn bất như kí đắc mỗi cá kim thiên
Nhĩ ngã tương cách diêu viễn, nhân thế thâu thâu cải biến
Lịch tẫn vạn thủy thiên sơn, thị phủ tâm ý tương liên
Bất cầu sinh sinh thế thế, bất tưởng triều triều mộ mộ
Đãn nguyện bình bình đạm đạm huề thủ đồng du nhân gian
Dịch :
Đừng để năm tháng làm mệt mỏi trái tim chờ đợi
Ta nguyện cùng người đến chân trời góc bể
Ngọn đèn trước gió giờ đây lặng lẽ tắt
Trái tim ta nhẹ nhàng soi sáng, gương mặt như nước của người
Nụ cười của người vẫn ngọt ngào xinh xắn như xưa
Ký ức về người là tình yêu ta luôn gìn giữ
Dù chốn phồn hoa nay thành nơi lá rụng, hay người chiến sĩ vùi xác nơi đồng hoang
Lời hẹn thề chi bằng hãy ghi nhớ ngày hôm nay
Khi ta và người xa cách nhau, nhân thế lặng lẽ thay đổi
Trải qua trăm sông ngàn núi, phải chăng cùng chung một tấm lòng
Không cầu đời đời kiếp kiếp, không nguyện sớm sớm chiều chiều
Chỉ mong thật bình yên dắt tay nhau du ngoạn thiên hạ
...
Vứt hết thảy tạp niệm sau đầu Dương Trần nâng cuốn sách đọc từng trang sau đó ghi nhớ từng câu khẩu quyết.
Tại ngoại giới
Lúc này ở thiên kiếm tông hầu hết những đệ tử có ngủ có tu luyện hay lén la lén lút làm gì đấy chỉ có họ biết còn vài đệ tử canh tên đạo tặc đến chán nản.
“ ngươi đoán xem tên kia có quay lại ? ta canh mấy ngày nay mà không thấy tên đạo tặc đâu thật mẹ nó mệt mỏi ”
“ ta cũng thế đây mệt rã rời ta canh mấy ngày nay thậm chí chưa thấy mặt mũi tên đạo tặc ra sao ”
“ ta còn không tu hành đây này tháng sau là khảo hạch ngoại môn rồi ta thật mẹ nó bất hạnh mà ”
Một đám đệ tử trông coi rên rỉ hận nghiến răng nghiến lợi tên đạo tặc.
Lúc này trong phòng Hi Linh đang chuẩn bị tu luyện thì phụ thân nàng đến gõ cửa .
“ Linh nhi nguơi ngủ chưa ? là phụ thân đây ”
Nàng dừng việc tu luyện đi ra mở cửa nhìn phụ thân uỷ khuất nói.
“ phụ thân khuya rồi ngươi cũng để ta ngủ chứ sao lại đến đây ? ”
Hắn mặt lúng túng quả như thế khuya rồi ta không ngủ lại tìm nữ nhi làm gì ân đúng rồi.
“ phụ thân chỉ lo lắng bệnh tật của ngươi ? nên đến thăm mà phải rồi người mấy ngày nay lén la lén lút chạy đi đâu thế ”
Bất ngờ bị phụ thân hỏi nàng cười tủm tỉm nhẹ nghiêng đầu nói với hắn.
“ Nguơi quên rồi sao phụ thân ? Ta giúp ngươi xử lý vài việc trong tông môn a”
Hắn đang nghi ngờ nhìn mặt nữ nhi mình không đáng tin cậy chút nào hắn đang định tra hỏi cho bằng được thì dị tượng nổi lên.
Lấy thiên kiếm tông làm trung tâm một cỗ khí thế tựa như thần linh giáng lâm khiến ai cũng hít thở không thông lúc này cỗ khí tức sắc bén này tựa như kiếm lan ra tận kiếm vực hầu hết sinh linh ở đây đều di chuyển khó khăn như bị vật vô hình trấn áp.
“ keng keng keng ”
Những thanh kiếm của bọn tu sĩ không khống chế nổi.
“ a chuyện gì thế kiếm của ta tại sao không cầm được ”
“ còn của ta nữa chuyện này là sao kiếm của ta aaaaaa”
Những thanh kiếm này bay lên trời tụ thành một hàng đen kín cả bầu trời.
Cỗ khí tức này tiếp tục tản ra khiến hầu hết mọi người đều bị trấn áp một mảnh gào thét loạn lên.
“ aaaa chuyện này là sao ta sắp không chịu được quỳ xuống rồi ”
“ aaaaaaaa ta không nhúc nhích được có thần linh giáng lâm sao ”
Những thanh kiếm trên bầu trời vang lên từng nhịp như cúi đầu trước vương của bọn họ
dị tượng này có dấu hiệu lặng xuống.
Những thanh kiếm này bắt đầu quay lại với chủ nhân những tu sĩ ở đây vẫn còn khuôn mặt mộng bức không hiểu gì xảy ra .
“ chuyện gì vừa xảy ra thế ta đang mộng sau .aaa .. ui da ... là ai đánh lão tử ”
“ không phải mộng là thật thế chuyện khi nãy thật kinh khủng ”
“ phù thật đáng sợ dị tượng nãy xuất hiện ở thiên kiếm tông đi ”
“ Ài thời đại thay đổi kiếm tông lại ra một nhân vật khó luờng sợ là người này trưởng thành sẽ đứng ngang hàng với tam đại nhân vật kia ”
“ chưa chắc những tông môn còn lại không chịu ngồi yên để nhìn sợ là một hồi chiến ác liệt đây ”
“ thôi kệ đi chuyện đó là của bọn họ chúng ta không dính vào kẻo c·hết mất xác ”
Khi dị tượng buông xuống tại Hoá Nguyên tông một trong bốn tông môn còn lại.
Trong căn phòng gỗ khá cỗ xưa một lão già và một trung niên sắc mặt nghiêm túc xen lẫn sợ hãi.
“ lão tổ chuyện này là sao cỗ khí tức khi nãy thật mãnh liệt còn sắc bén như kiếm ngay cả ta kiếm sư cũng bị áp chế gắt gao ”
Tên trung niên này bắt đầu khó hiểu thỉnh giáo lão già này.
Tên lão già này là lão tổ của Hoá Nguyên tông hắn tu vi sắp kiếm sư đỉnh cấp chiến lực hắn nhìn lên bầu trời sau đó trầm ngâm một lúc lâu nói.
“ đại đạo triều thiên vạn kiếm tề bái một vị đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết kiếm hồn ”
Hắn nói đến đây nhưng nét mặt vẫn sợ hãi lẫn tôn kính nhân vật bực này, hắn sống đến nay thọ nguyên đã gần cạn khi cuối đời được chứng kiến cảnh tượng trong truyền thuyết này dù c·hết hắn vẫn nhắm mắt.
Người trung niên khi nghe lão tổ nói hắn sắc mặt tăng lên mấy phần sợ hãi run giọng nói.
“ lão tổ dị tượng này ở phía Thiên kiếm tông đi có phải tên Hi hoàng đó không ”
Hai người nhìn nhau mặt vẫn không giấu được sự sợ hãi lẫn ganh ghét bọn hắn cùng tu vi với nhau mà tên này lúc nào cũng cường đại hơn bọn hắn.
“ không chắc được đừng đoán mò đợi hai năm sau Thiên Linh bí cảnh mở ra sẽ biết ”
Hai người bắt đầu rời đi bế quan tu luyện.
0