Ở kiếm vực có một loại cảnh giới khi tu sĩ lĩnh ngộ kiếm đến cực hạn một loại năng lực vô hình nhưng lại khá đáng sợ loại năng lực như một phần hỗ trợ giúp tăng chiến lực .
loại cảnh giới này phân chia
Kiếm khí kiếm thế kiếm ý kiếm hồn kiếm tâm
Mỗi cảnh giới chia làm: sơ thành trung thành đại thành
Kiếm khí giúp tu sĩ tăng mấy lần chiến lực khi dùng công pháp hầu hết những thiên kiêu thiên tài đều đạt đến cảnh giới này.
Kiếm thế là khí thế vô hình áp chế những kẻ địch khác yếu hơn bọn hắn cảnh giới này khá khó để lĩnh ngộ được chỉ có những thiên tài thật sự mới đạt đến cảnh giới này.
Kiếm ý là một loại ý cảnh hết sức đặc biệt chỉ có thể ngộ không thể cầu kiếm ý đáng sợ không phải nói tăng chiến lực vượt cấp khiêu chiến như chơi hầu như cảnh giới này rất ít ai đạt đến.
Kiếm hồn là cảnh giới nhân kiếm hợp nhất từ trước đến nay chỉ có một hai người đạt đến cảnh giới này kiếm hồn chỉ cần là kiếm đều có thể câu thông và sử dụng.
Kiếm tâm một loạn tâm cảnh hầu như chỉ có một vị kiếm đế đạt được và hắn đ·ã c·hết truyền thừa đã trôi dạt đi nên không có biện pháp để đột phá cảnh giới này kiếm tâm chia làm hai cảnh giới khác biệt.
Tâm không kiếm tay có kiếm
Tâm không kiếm tay không kiếm
Kiếm tâm cường đại vạn vật đều có thể làm thành kiếm một kiếm đoạn sơn hà trảm thương khung.
Tại kiếm vực đại lục khi dị tượng đã lặng xuống một đám tu sĩ tụ tập gần khu vực thiên kiếm tông nghe ngóng tin tức gì đó.
Có người tu vi yếu nên sợ hãi tránh đi không tranh vào vũng nước lầy này nếu bọn hắn ngại mình sống quá lâu thì cứ tranh a.
Thiên Kiếm tông
Hi linh lúc thấy dị tượng nàng nhíu đôi mắt có một tí rung động sau đó bình tĩnh trở lại nhưng phụ thân nàng lại kinh ngạc trợn cả mắt lên
Hi Hoàng hắn sợ hãi là lần đầu tiên chứng kiến cảnh giới trong truyền thuyết còn vui mừng là nhân vật bậc này lại trong tông môn của mình.
Cơ hội quật khởi của tông môn đến rồi.
Chỉ cần tìm ra người này cho một tí lợi ích thì ai không động dung chứ.
Chỉ cần nắm giữ một nhân vật đáng sợ thì mấy lão già kia sẽ sợ cụp đuôi chạy ngay nghĩ đến như thế mắt hắn không khỏi sáng như ban ngày hận không thể trực tiếp chạy đi ngay nhưng lại có giọng nữ trong trẻo cản hắn lại.
“ Phụ thân là cảnh giới kiếm hồn ? Ta nghe nói rất lâu rồi chưa ra nhân vật bậc này ? Tại sao lại ở trong tôn môn của mình ngươi hẳn phải biết là ai ? ” Hi Linh nhẹ nhàng nói ra sau đó nhìn về phía phụ thân ánh mắt nghi ngờ hỏi.
Phụ thân nàng đang định rời đi sai nguời điều tra nguời này nhưng khi nghe nữ nhi nói thế cũng lúng túng ta thật mẹ nó không biết là ai.
“ Khục ... Khục đúng thế Linh Nhi tất cả việc lớn hay nhỏ trong tông môn này ta đều biết hết ” Hi Hoàng ho khan một cái sau đó vỗ ngực làm bộ dáng ta đây đuơng nhiên cái gì cũng biết rồi ngươi không thấy sao còn hỏi.
“ Ngươi bộ dáng làm sao gấp muốn đi đến thế ? Ta nhớ ngươi đến tìm ta thăm bệnh nha ” Hi Linh cười tủm tỉm khuôn mặt vô tội nhìn về phía phụ thân nàng hỏi.
“ khụ khụ Linh nhi ta xin lỗi chuyện này ảnh hưởng đến tông môn rất lớn lần sau ta lại tới hỏi bệnh người nhớ tu luyện cho tốt ” Nhìn cái này khuôn mặt đáng yêu vô tội khiến Hi Hoàng hắn nhanh muốn khóc tại sao lại tìm đến nữ nhi mình a từ khi nào nữ nhi mình đáng sợ như thế ...
Hắn mặt lúng túng đành xin lỗi nữ nhi mình sau đó chạy như bay đi.
Nhìn phụ thân nàng bộ dáng lúng túng khiến nàng nhớ tới tên tiểu bạch kiểm kia giọng nói nàng oán trách như cô dâu nhỏ bị khi dễ một dạng.
“ Tên sư huynh tiểu bạch kiểm kia thấy cái này dị tượng hẳn là sợ quá trốn đi ngủ a”
Mấy ngày trước nàng muốn hắn vào tông môn tu luyện để có thực lực thế mà cái tên tiểu bạch kiểm ngoài vẻ đẹp trai ra hắn chỉ biết ăn rồi ngủ khiến nàng tức giận đến bây giờ nam nhân này không đáng tin cậy nhưng mà đã để hắn chiếm tiện nghi rồi nàng không muốn gả cho ai ngoài hắn ...
Nàng thở dài một cái chán nản đành vào tu luyện làm chỗ dựa cho tên tiểu bạch kiểm kia a.
Trong phòng Dương Trần đang đọc quyển kiếm pháp khi dị tượng nổi lên hắn cũng dừng đọc ra ngoài nhìn sau đó lại đi vào lẩm bẩm nói.
“ thiên đạo ở đây ý chí yếu đến mức ngay cả quyển này địa giai công pháp, cũng gây nên dị tượng thế này cái này cũng quá khó tin ”
Hắn đau khổ sầu mi muốn yên ổn tu luyện cũng không được cứ làm gì là ra chuyện cứ suy nghĩ mãi không ra.
Hắn đành đợi lần sau làm gì thì bày cấm chế ngăn dị tượng lại nếu không để vài lần sợ là hắn chuyển nhà đi tông môn khác mà tông môn này yên ổn ít phiền phức lỡ đâu sang tông môn khác không biết tên mắt mù mắt đui nào chọc mình lại khiến mình chụp c·hết bọn hắn để lộ ra tu vi kéo một đống phiền phức đến cửa.
Dương Trần thở dài đau khổ suy nghĩ mãi không ra chuyện gì mình làm cũng phiền phức.
“ thôi trước tăng thực lực lên đi chuyện gì đển thì tính sao ”
“ ta mặc dù kiếm giả lục trọng đỉnh nhưng chưa tu luyện công pháp nào, lỡ gặp kiếm sĩ cũng bị treo lên đánh như chơi đợi lần sau săn yêu thú tu luyện thân pháp ” Hắn cảm thấy mình lá bài tẩy bảo vệ tính mạng hơi ít nên cũng không hài lòng cho lắm nên quyết định sẽ tu luyện thêm một quyển công pháp nữa.
Hắn vứt bỏ những tạp niệm sau đầu thực lực hắn quá yếu tranh thủ đi tu luyện tốt hơn đi ra trang bức tìm phiền phức hắn còn muốn mình sống lâu đây này.
Nếu để những tu sĩ biết Dương Trần tu luyện không đến hai tuần lên kiếm giả lục trọng thiên đỉnh mà còn sợ mình yếu kém sẽ tức đến thổ huyết nếu người yếu kém còn ta tính cái rắm aaa sao người không thượng thiên luôn đi.
0