0
Lúc màn đêm buông xuống Dương Trần đi vào chỗ sâu trong rừng trước mắt hắn một cây cổ thụ cao 7 8 trượng, Dương Trần nhảy lên cành cây đào một gốc hố to đủ một người sau đó chui vào hắn nhìn ra trời đêm một lúc thấy không yên tâm đành che lại lỗ hỏng mới yên tâm bế đi tất cả ý thức lâm vào ngủ say để chữa thương.
Yêu thú sẽ không rời khỏi lãnh thổ của mình vào ban ngày nhưng khi đêm đến lại khác, bọn yêu thú ra ngoài kiếm ăn mà những t·hi t·hể tu sĩ hay yêu thú c·hết do chém g·iết lại là một bữa tiệc thịnh soạn dành cho bọn chúng nên ban đêm lại nguy hiểm nhất tràng cảnh đi không được vài bước cũng tao ngộ một con tam giai yêu thú là chuyện bình thường thậm chí tứ giai hoặc ngũ giai cũng thế.
Ban đêm ánh trăng soi sáng cả cánh rừng mảnh sơn mạch này tiếng yêu thú rống lên vang dội cả khu rừng dưới gốc cổ thụ Dương Trần đang lâm vào ngủ say.
Sột soạt !
Tiếng bước chân vang dội liên tục không tĩnh mà yên !
Từ trong những bụi cây đi ra một đàn yêu thú khoảng trăm con sói cao to khoảng 2 3 mét mắt bọn chúng đục ngầu miệng chảy dài cả nược bọt bọn chúng quẩn quanh mấy khu vực này để kiếm thức ăn.
Một con sói đang gặm miếng thịt say sưa thì nó bỗng nhiên giật mình ánh mặt lạnh như băng nhìn về phía sâu trong cánh rừng sau đó nó tru lên như báo hiệu đồng đội mình có nguy hiểm đàn sói này chạy tán loạn cả lên một phút sau đó không còn một con nào để lại khu vực này yên tĩnh trở lại.
...
Trong cây cổ thụ Dương Trần đang bế quan chữa thương trong một sát na hắn từ trong hôn mê tỉnh lại, hắn đi ra gốc cây ánh mắt lạnh như băng nhìn vào chỗ sâu một lúc sau mày nhíu lại
“ khí tức thật kinh khủng một con yêu thú sắp tiếp cận thất giai đi ? Ân, nó sắp đi ngang qua nơi này. ”
Bất quá mà nói con yêu thú này muốn đột phá thất giai không phải dễ dàng sự tình, vô luận là nhân loại hay là yêu thú, đến cảnh giới nhất định về sau, bọn hắn liền muốn bắt đầu lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, một khi ngộ đạo, liền có thể đột phá, ngộ không được đạo, cũng chỉ có thể chờ đến thọ nguyên suy kiệt mà chết.
Yêu thú mỗi một cấp đột phá mặc dù rất khó, thế nhưng là tại đồng cấp tình huống dưới,bình thường yêu thú muốn so nhân loại mạnh hơn một điểm đương nhiên, những cái kia kinh tài tuyệt diễm thiên tài ngoại trừ.
Mặc dù yêu thú tuổi thọ so với nhân loại muốn dài hơn rất nhiều, thế nhưng là ngộ tính lại so với nhân loại chênh lệch rất nhiều, cho nên, yêu thú muốn đột phá thất giai thật sự là quá gian nan, tại sâu trong sơn mạch kia Dương trần không biết tột cùng có bao nhiêu con yêu thú lục giai trở lên, hắn chỉ biết một điều yêu thú mỗi giai đều cường đại hơn người bình thường rất nhiều.
Tuỳ tiện cái này lục giai yêu thú cường đại hơn kiếm vương đỉnh phong nhân loại có thể thấy chỉ cần nó bước ra Thiên Tùng sơn mạch là coi như mảnh đại lục này đều treo.
Hắn nhìn về phía chỗ sâu trong cánh rừng lại nhìn cây cổ thụ của mình trầm ngâm một lúc hắn lắc đầu đi vào cổ thụ bố trí cấm chế dù cho cây cổ thụ này sụp đổ hắn bên trong vẫn an toàn thà đi ngủ còn hơn quan tâm cái rắm con yêu thú này để nó chú ý là mạng ta coi như xong a thà không hay biết gì còn hơn tò mò góp mạng mình vào.
Thời gian tiếp tục trôi qua
Trong cánh rừng yên tĩnh một phong cảnh đầy tĩnh mịch thơ mộng đủ để khiến người ta muốn buông xuống hết thảy sống ở nơi đây.
Nhưng một cảnh tượng hết sức kinh khủng đang phá huỷ sự im lặng này những lá cây bắt đầu đung đưa theo nhịp mặt đất bắt đầu rung nhè nhẹ cứ thế liên tục.
...
Những lá cây bắt đầu đung đưa mạnh liên tục nghe xào xạc mặt đất rung mạnh liên tục như có gì khổng lồ từ mặt đất lao lên
“ Rầm Rầm .... ”
Một tiếng bước chân vang dội khiến cả mặt đất bị lúng xuống tiếng bước chân này tiếp tục bước đến hầu hết xung quanh mặt đất như bị lún xuống vào cây cổ thụ không chịu được sụp đổ cuồng phong liên tục gào thét có thể nghe được đạo âm thanh ma sát của tiếng gió.
Một thân ảnh cao to đến đáng sợ đến to gần bằng những cây cổ thụ nó từ từ tiến đến chỗ gốc cây Dương Trần đang ngủ.
Thân ảnh cao to này từ từ hiện ra một con yêu thú cái đuôi dài 30 mét chiều cao gần 8 trượng xung quanh nó toàn vảy đầy gai gốc sần sùi làn da màu nâu đậm trải dài toàn thân đôi mắt nó đục ngầu tựa như yêu thú hồng hoang cổ đại.
Nó từ từ tiến đến .... một lúc sau khi đến ngay cây cổ thụ Dương Trần đang ngủ thì nó dừng lại như cảm ứng đuợc khí tức gì đó mắt nó loé lên một đạo huyết mang quay đầu nhìn vào cây cổ thụ bên trái.
Một lúc lâu mắt nó bình thường trở lại nó quay đầu lại và tiếp tục bước đi tiếp để lại phong cảnh trở nên tịch mịch như lúc đầu trong cổ thụ tên tiểu bạch kiểm này không hay biết gì bên ngoài xảy ra hắn may mắn nhặt được mạng sống do hắn lười biếng nếu hắn tò mò là coi như xong.
Sáng hôm sau
Những tu sĩ bắt đầu đi săn yêu thú trở lại bình thường khi bọn tiến sâu vào khu vực này cảnh tượng khiến bọn chúng trợn to mắt đây là đâu ta là ai.
Phía trước một mảnh hỗn loạn cây cổ thụ cao to sụp đổ những thi thể con yêu thú nát bét đầy cả mảnh đất này phía dưới đất có vài dấu chân khổng lồ dài và sâu không đo được thậm chí bị lún xuống.
Bọn tu sĩ nhìn cảnh tượng này không khỏi hít một ngụm khí lạnh sau lưng còn đổ đầy mồ hôi một tên tu sĩ run giọng nói.
“ cái gì... cái gì xảy ra ở đây thế mẹ a ta đang nằm mơ hay sao .....Uii daaa là ai đánh lão tử. ”
“ không phải mơ rồi .... cái này cũng quá kinh khủng đi ta săn yêu thú bấy lâu nay chưa bao giờ thấy cảnh tượng như thế trong đời, này là do yêu thú hay ngươi làm đây. ”
“ không thể nào là người làm được ta đã gặp qua tên tông chủ Hoá nguyên tông hắn tu vi kiếm sĩ đỉnh phong mặc dùng đáng sợ nhưng cũng không làm được cái này tràng diện.”
“ tê.... không lẽ là yêu thú .... không những đạt đến ngũ giai thậm chí lục giai.”
Bọn chúng liếc mắt nhau sau đó vội vàng chạy như cha sinh mẹ đẻ không dám quay đầu lại dù cho mấy cái mạng mẹ nó một con lục giai yêu thú cộng tất cả lại cũng không dám đủ để nó nhết kẻ răng ở lại cái rắm chạy cho chắc.