Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 52: Cục Siêu Linh.

Chương 52: Cục Siêu Linh.


Cục trưởng Đinh Công Mạnh trình bày rất nhiều ý kiến cá nhân của mình xong lại tham khảo ý kiến của mọi người trong phòng họp.

Tất cả mọi người ở trong phòng họp đều nhìn ra được ý tứ bên trong nên bắt đầu lên tiếng ủng hộ.

Sau hơn một giờ bàn luận thì cuối cùng cũng có phương án cụ thể được đưa ra. Thượng tá Nguyễn Văn Tám mang theo chỉ lệnh rời đi phòng họp quay trở lại phòng thẩm vấn.

Trong lúc đó thì Trương Thành Công đang ngồi ăn ngon lành bát phở bò do một nữ đồng chí mang tới.

Cũng vừa vặn bụng đói cho nên hắn ăn tới tận hai bát tô phở bò mới thỏa mãn ngồi dựa lưng lên trên ghế xỉa răng. Bộ dáng không hề giống phạm nhân đang nhận thẩm vấn chút nào.

“Ông chú hói đầu đi lâu nhỉ? Không biết tình hình sao rồi?”

Trương Thành Công chờ đợi hồi lâu không nhìn thấy thượng tá Nguyễn Văn Tám quay trở lại thì lẩm bẩm tự hỏi một câu. Thình lình cánh cửa phòng thẩm vấn bị người đẩy ra.

Vừa nhắc Tào Tháo. Tào Tháo liền tới.

Thượng tá Nguyễn Văn Tám một mặt vui mừng đi vào trong cười nói với Trương Thành Công: “Chúc mừng cháu, cháu được đặc cách gia nhập vào cục siêu linh rồi. Chuyện của ma nữ kia cũng có thể từ từ giải quyết…”

Trương Thành Công: ???

“Cục siêu linh? Đây lại là cái tổ chức gì? Trong sổ tay của thầy Vũ cũng không hề nhắc tới mảy may.”

Trương Thành Công tràn ngập nghi vấn tiếp nhận lấy giấy thông báo thượng tá Nguyễn Văn Tám đưa cho vừa đọc vừa nghe ông chú thuyết trình về cục siêu linh.

Cục Siêu Linh, tên đầy đủ là Cục điều tra và xử lý các sự kiện siêu linh, trực thuộc Bộ Quốc Phòng. Là một cơ quan rất đặc thù, được thành lập cách đây sáu năm.

Những sự kiện không bình thường vô cùng hiếm gặp, nhưng mà hai năm trở lại đây trở nên đặc biệt nghiêm trọng. Để xử lý những sự kiện này đầu tiên là phải nhìn thấy được chúng đã.

Cục Siêu Linh khởi đầu là tập hợp một nhóm bộ đội có khả năng đặc thù lại. Nhóm người này sau khi vào trong cục huấn luyện xong đều được gọi chung với cái danh hiệu là đặc vụ siêu linh và cũng có quân hàm tương tự q·uân đ·ội.

Muốn mở ra đôi mắt âm dương ngoài bẩm sinh ra thì phải có người khác sử dụng phương pháp đặc thù trợ giúp. Tất nhiên người này phải là bẩm sinh mở ra mắt âm dương hoặc thông qua pháp môn hấp thu thiên địa linh khí tự mình mở ra. Và người trợ giúp cũng chỉ có thể giúp cho tối đa năm người. Nếu cố tình giúp người thứ sáu mở ra âm dương nhãn thì cái giá phải trả vô cùng lớn, thậm trí là m·ất m·ạng.

Bởi vì mới chỉ được thành lập vài năm gần đây và trong q·uân đ·ội cũng không có nhiều người sở hữu đôi mắt âm dương nên tổ chức rất thiếu nhân thủ. Cho nên ngay sau khi cục trưởng Đinh Công Mạnh thấy được khả năng của Trương Thành Công liền nổi lên ý nghĩ thu nhận hắn vào trong cục. Hơn nữa trải qua thượng tá Nguyễn Văn Tám dùng âm dương kính kiểm tra qua nên cục trưởng hoàn toàn yên tâm với quyết định này.

Nếu Trương Thành Công đồng ý tham gia thì sau này trong cục sẽ không phải lo thiếu linh phù sử dụng, các đặc vụ ra ngoài cũng có nhiều hơn một phần khả năng an toàn hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Dĩ nhiên nếu Trương Thành Công mà từ chối, cục trưởng tự có hơn một trăm cách bắt hắn nhốt lại trong căn cứ hàng ngày sản xuất linh phù.

Đây là tình huống xấu nhất và cũng không ai mong muốn cả.

Thượng tá Nguyễn Văn Tám vì tránh để cho tình huống trên phát sinh nên vừa mới ngồi xuống liền bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Trương Thành Công. Ông chú một nói liền thao thao bất tuyệt hai tiếng đồng hồ.

Trương Thành Công cũng không phải không muốn gia nhập cục siêu linh, hắn chủ yếu nhất vẫn là băn khoăn về việc của ma nữ Măng Cụt.

“Cháu gia nhập vào tổ chức cũng được, thế nhưng…”

Không để cho Trương Thành Công nói hết câu thì thượng tá Nguyễn Văn Tám đã biết ý của hắn, chú ngay lập tức nói: “Ma nữ cháu đang bảo vệ đã gây ra một vụ liên hoàn án r·úng đ·ộng cả miền bắc một năm trước. Bọn chú không thể bỏ mặc không nhìn được. Tất nhiên chuyện gì cũng có cách giải quyết.”

Nghe được ông chú hói đầu nói rằng có cách làm cho Trương Thành Công trở nên chăm chú hỏi: “Cách gì chú?”

“Ký Khế Ước Linh Hồn.”

“Đây là một tà thuật mà bọn chú đạt được sau khi phá hủy một chỗ nuôi cương thi của đám giặc phương Bắc ở biên giới Móng Cái, Quảng Ninh…”

Thượng tá Nguyễn Văn Tám bắt đầu giải thích cặn kẽ mọi điều bản thân mình biết cho Trương Thành Công nghe. Chú cũng liên tục nhấn mạnh rằng tà thuật này nghe thì tà ác nhưng nếu dùng vào việc tốt thì sẽ có rất nhiều ích lợi, chẳng hạn như khống chế hồn ma không thể hại người và còn có thể hỗ trợ đánh các yêu ma quỷ quái khác.

Trương Thành Công cũng không quá quan trọng vấn đề thiện hay ác, dù sao hắn là một xuyên việt giả, tiêu chuẩn thiện ác không thể thông qua một tà thuật mà đánh giá được.

Hắn cầm lấy bút ký tên mình vào trong phần để trống trên giấy thông báo nói: “Chú giúp cháu ký khế ước với ma nữ Măng Cụt đi. Cháu sẽ tham gia vào tổ chức, đồng thời cũng sẽ quản thúc cô ấy không làm hại người.”

“Được được được…”

Thượng tá Nguyễn Văn Tám vui mừng lặp lại mấy lần chữ được sau đó cầm theo giấy thông báo rời khỏi phòng thẩm vấn. Trước khi đi ông chú cũng không quên ngoái đầu lại căn dặn: “Cháu ngồi chờ một lát nữa sẽ có đồng chí hậu cần tới sắp xếp chỗ ở cho cháu.”

“Cháu biết rồi.” Trương Thành Công đáp lại một tiếng rồi ngồi yên lặng trên ghế chờ đợi.

Một lát sau nữ đồng chí đưa phở cho Trương Thành Công xuất hiện, cô chào hỏi một tiếng sau đó mở khóa còng chân cho hắn rồi dẫn hắn rời khỏi phòng thẩm vấn.

Trương Thành Công đi theo sau nữ đồng chí hậu cần đi dọc theo một hành lang dài tới khu vực cầu thang rồi leo lên. Lúc này thì hắn mới biết được bản thân bị nhốt ở dưới mười mấy mét trong lòng đất, phía trên mặt đất chỉ là một tòa nhà văn phòng bình thường để ngụy trang.

Hắn được đưa đến một phòng nghỉ của công nhân viên chức tại tầng một của tòa nhà. Bên ngoài có đứng mười mấy đồng chí bộ đội cầm s·ú·n·g trường canh gác.

Nhìn thấy cảnh này không cần nghĩ cũng biết được đây là giam lỏng, thế nhưng Trương Thành Công cũng hiểu được sự sắp xếp này. Hắn vào trong phòng cũng không cởi giày mà liền ngã lên trên giường nằm ngủ, cả đêm hôm nay thực sự đã rất mệt mỏi rồi…

……

Trôi qua mấy giờ sau. Hiện tại đã là tám giờ sáng, thượng tá Nguyễn Văn Tám cầm trên tay mấy ổ bánh mì đẩy cửa phòng nghỉ đi vào trong. Trương Thành Công vừa nghe được tiếng động cũng giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy người vào là ông chú hói đầu thì hắn ngáp một tiếng sau mở miệng chào: “Chào buổi sáng chú Tám.”

“Chào buổi sáng. Cháu nghỉ ngơi tốt chứ?” Chú Tám cũng mỉm cười đáp lại.

Trương Thành Công đối với ông chú hói đầu này khá có thiện cảm nên cũng rất thân quen trò chuyện.

Hai người cùng nhau ăn sáng xong rồi đồng hành cùng nhau đi lên một chiếc xe jeep chờ ở ngoài cổng tòa nhà để đi đến Nha ngân khố.

Trương Thành Công cũng không biết nhiều về nơi này, hồi còn đi học, trong tiết lịch sử chỉ nghe giáo viên nói rằng Nha ngân khố là tiền thân của kho bạc quốc gia sau này. Vì vậy có thể nhìn thấy được nơi này phòng vệ vô cùng sâm nghiêm.

Chương 52: Cục Siêu Linh.