Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tận Thế: Xuyên Việt Giả.
Unknown
Chương 65: Ha Ji Won.
Trương Thành Công đang kéo nữ cảnh sát chỉ nặng khoảng 45kg thì bỗng nhiên hai tay trầm trọng lên khiến hắn không để ý suýt chút nữa bị kéo lộn cổ ra ngoài cửa sổ.
“CMN! Sao tự dưng lại nặng như vậy.”
Trương Thành Công mắng một tiếng xong lớn tiếng hỏi nữ cảnh sát: “Xảy ra chuyện gì mà đột nhiên nặng như thế?”
Lúc này nữ cảnh sát cũng mới trèo lên được tầng năm thì bị giật dây làm cho mất thăng bằng, cô hoảng hốt nhìn xuống bên dưới và thấy được một màn mà cả đời này chắc chẳng thể nào quên được.
“Là zombie! Nó biết leo dây thừng!” Nữ cảnh sát hô lớn trả lời Trương Thành Công.
Ở bên trên ban công Trương Thành Công nghe được lời này không khỏi kinh thán: “Zombie có trí lực?”
“Không có khả năng đi. Zombies mà có trí tuệ thì không còn gọi là zombies nữa rồi, nhiệm vụ của mình cũng không miêu tả như thế này…”
Trương Thành Công tự an ủi bản thân xong nói với nữ cảnh sát: “Cô mặc kệ nó, mau trèo lên trên đây đi.”
“Tôi biết rồi. Anh đừng có thả tay đấy.” Nữ cảnh sát cũng gấp đáp lại sau đó vội vàng leo dây thừng.
Chung cư nơi đây, mỗi tầng đều cao hơn ba mét, mười hai lầu tương đương với hơn ba mươi mét. Độ cao này đối với một cảnh sát thường xuyên tiếp nhận huấn luyện hoàn toàn không là gì. Nữ cảnh sát này cũng chỉ là do thiếu kinh nghiệm thực chiến. Nhưng cũng không thể trách được, trong bối cảnh hòa bình thế này thì cảnh sát lấy đâu ra nhiều nhiệm vụ mà thực hành. Dù thế thì dưới áp lực của con zombie bên dưới làm cho nữ cảnh sát bộc phát ra gấp đôi tiềm năng, leo một mạch mười hai tầng chung cư chỉ mất có nửa phút đồng hồ.
Nữ cảnh sát vừa mới leo được vào trong chung cư thông qua cửa sổ cầu thang thoát hiểm liền rút ra sau lưng kiếm trực tiếp cắt đứt dây thừng khiến cho con zombie kia rơi tự do xuống đất.
Trương Thành Công đưa đầu qua cửa sổ nhòm xuống bên dưới thấy được đầu con zombie mặc đồ bảo hộ lao động trước tiên tiếp xúc với sân xi măng sau đó gãy oặt chín mươi độ, máu tươi loang lổ, hẳn là đ·ã c·hết.
Vì sao Trương Thành Công suy đoán hẳn là đ·ã c·hết? Đây là bởi vì hắn không trực tiếp g·iết c·hết zombie và không có vạn giới chi châu thông báo để xác định.
Về phần nữ cảnh sát vừa mới thoát khỏi bàn tay của tử thần, cô quỳ rạp trên nền nhà, hai tay chống đất thở hộc hồng. Mãi một lúc sau khi đã bình tĩnh lại mới vừa thở dốc vừa ngắn quãng nói: “Cảm tạ.. anh đ.. ã.. cứu mạng..”
“Không có gì, tôi chỉ làm việc trong đủ khả năng của mình mà thôi.” Trương Thành Công cũng ngồi bệt trên đất đáp.
Có vẻ như nữ cảnh sát này lần đầu tiên rơi vào tình cảnh bản thân được người khác cứu mạng, lại còn là người khác giới nên trong mắt của cô hình tượng Trương Thành Công bỗng chốc trở nên rất khó miêu tả. Trong đầu cô không tự chủ được mà hiện ra đủ các loại viễn cảnh đáng xấu hổ làm cho hai gò má bất giác đỏ lên.
Vậy mới nói, muốn lấy lòng một cô gái, cánh đơn giản nhất chính là “cứu mạng cô gái đó”.
Gương mặt nữ cảnh sát lấm lem bụi bẩn, nhưng nó hoàn toàn không thể che đậy được vẻ đẹp và sự trẻ trung của cô. Ngũ quan cân xứng tinh xảo, đôi mắt hai mí to tròn đầy xúc cảm, khác hẳn với mắt híp một mí của phần đông người dân quốc gia này.
Nữ cảnh sát có một mái tóc đen cắt ngắn rất phù hợp với gương mặt trái xoan vừa xinh đẹp lại mạnh mẽ rắn rỏi.
Trương Thành Công hơi đưa ánh mắt nhìn xuống, đập thẳng vào mắt hắn là…
Một tấm thẻ tên, bên trên có ghi: “Ha Ji Won.”
“Cô tên là Ha Ji Won sao.” Trương Thành Công không đầu không đuôi mở miệng hỏi.
“Vâng anh, em tên Ha Ji Won. Là học viên sắp tốt nghiệp Đại học Cảnh sát quốc gia Tuyết Quốc.”
Ha Ji Won lúc này cũng nghỉ ngơi đủ nên nói chuyện không còn ngắt quãng nữa. Cô tự giới thiệu mình xong quay qua hỏi Trương Thành Công: “Oppa tên là gì vậy? Đang học trường gì ạ?”
Oppa là một đại từ xưng hô của người con gái dành cho người con trai nhiều tuổi. Và đúng là hiện tại nhìn ngoại hình của Trương Thành Công cũng phải cỡ hai mươi mấy tuổi, lớn hơn nữ cảnh sát Ha Ji Won ít nhất một hai tuổi. Ngoài ra cách xưng hô thế này còn mang ý nghĩa yêu thương, rất thân mật, biểu đạt sự tôn trọng của người con gái với người con trai mình thích rất nhiều.
Trương Thành Công nghe được giọng nói ngọt ngào của Ha Ji Won gọi mình thân mật như bỗng nhiên thấy vô cùng rung động. Hắn vội vàng vận dụng hơn hai mươi năm công lực độc thân cẩu đè ép cỗ cảm xúc nhộn nhạo trong lòng xuống.
“Nữ nhân sẽ chỉ làm chậm ta tốc độ xuyên việt!”
Trương Thành Cong tự nhủ một câu rồi đối với nữ cảnh sát Ha ji Won trả lời: “Anh tên là oppa, à không phải, là Trương Thành Công.”
Ha Ji Won thấy được sự lúng túng kia cũng nhoẻn miệng cười một tiếng, nụ cười tự nhiên rạng rỡ dường như làm không khí hòa hoãn đi rất nhiều. Vì thế mà Trương Thành Công cùng với Ha Ji Won lần đầu trò chuyện với nhau tương đối tự nhiên.
Trương Thành Công tự giới thiệu bản thân mình là người Lạc Quốc, Ha Ji Won biết được lại càng hứng thú hơn. Cô còn khoe rằng bản thân đã từng được đi tới Lạc Quốc du lịch, ở đó có rất nhiều món ngon, đặc biệt là bánh mì và bún đậu mắm tôm...
Trương Thành Công nghe xong cũng vô cùng ngạc nhiên vì Ha Ji Won có thể hiểu được vị ngon của món bún đậu mắm tôm. Hảo cảm của hắn đối với cô từ đó tăng lên một đoạn dài...
Hai người hỏi han trao đổi với nhau về cuộc sống, sở thích... Chuyện gia đình, tuyệt nhiên không có nhắc tới nửa điểm. Dù sao thì đây cũng không phải gia đình thật của Trương Thành Công, hơn nữa hiện tại đã là tận thế, bản thân còn lo chưa có xong, huống chi là người thân, không biết sống c·hết ra sao. Nói tới lại khiến cho Ha Ji Won lo lắng bất an.
Ngồi trò chuyện một lúc, bỗng nhiên bụng của Ha Ji Won kêu lên ùng ục.
“Em đói sao?” Trương Thành Công nhìn thoáng qua Ha Ji Won hỏi.
“Vâng, ban nãy vận động nhiều quá nên đói bụng...” Ha Ji Won gật gật đầu đáp lại, cô là một kiểu người ăn ngay nói thật, rất trọng tình cảm.
“Đi thôi, trở lại trong căn hộ anh nấu mì cho.”
Trương Thành Công nói rồi đứng dậy dẫn Ha Ji Won trở về căn hộ 1814, một căn hộ không người, cũng không zombies mà lại có hai phòng ngủ riêng biệt tương đối thích hợp cho hai người bọn hắn tạm thời ở lại nghỉ ngơi.
Cửa căn hộ 1814 đã sớm bị Trương Thành Công phá khóa, hai người bọn hắn rất dễ dàng vào bên trong.
“Vậy em đi rửa tay trước đi. Chờ một lát anh đi nấu mì.”
Vừa đi vào trong căn hộ, Trương Thành Công thuận tay đóng cửa căn hộ lại vừa bảo với Ha Ji Won đi vào nhà vệ sinh chung ở cạnh cửa ra vào căn hộ tẩy rửa vết bẩn trên tay rồi hắn chạy tới tủ bếp lấy một gói mì, nửa trái táo cùng một chai nước suối.
Táo thì là để cho Ha Ji Won ăn trước cho đỡ đói, nước suối dùng để nấu mì, hắn cũng không dám sử dụng nước máy của thành phố cung cấp vì lo lại virus zombies. Điện nước của thành phố vẫn còn cung cấp. Thế nên việc đun một ấm nước nóng chỉ mất có mấy chục giây, lại hãm mì mấy phút nữa đã có thể ăn được.