Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Hạn Tinh Chiến
Unknown
Chương 18: Thua cả c·h·ó. Đặng Xuyên tính toán
2 giờ sau Numa Seika kết thúc đả tọa, hắn liền đứng dậy. Nhìn năng lượng căng tràn trong từng tế bào, chầm chậm mở miệng:
“Sức mạnh này, thật tuyệt vời.”
Bàn tay hắn ta khẽ đảo, tức thì cát đá liền bị cuốn đến. Nhanh chóng tạo thành 1 thanh kiếm màu nâu đậm trên tay. Nhẹ nhàng vung vẫy.
Sau 1 lúc thử nghiệm liền ngửa đầu cười lớn. Vô cùng sảng khoái.
Numa Seika lúc này quay đầu nhìn Đặng Xuyên, ánh mắt đầy ý vị, không giống như ánh mắt của 1 kẻ đang cảm kích. Gã ta nhếch miệng:
“Ta nên cảm ơn ngươi như thế nào đây?”
Đặng Xuyên khẽ liếc, ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc. Đặng Xuyên cảm giác không sai. Gã Numa Seika này cho hắn 1 cảm giác rất kỳ quái.
Từ lúc gã kể chuyện gia đình gã bị tàn sát. Đặng Xuyên đã có cảm giác không đúng. Không phải là gã này nói dối. Mà là cảm xúc hận thù của gã, dường như nó không phải là thật.
Đặng Xuyên híp mắt hỏi:
“Ngươi dường như không thực sự hận Esdeath?”
Numa Seika lúc này nét mặt liền thay đổi, miệng cười rộng đến mang tai, vô cùng tà dị, hắn vuốt trán, cười lớn giống như sự thật bị bóc trần nhẹ nói:
“Hận nàng ta, tại sao ta phải hận nàng ta, ta yêu nàng ta đến muốn c·h·ế·t, ta chưa từng gặp 1 nữ nhân nào xinh đẹp đến như vậy. Nhất định, với sức mạnh này, 1 ngày nào đó nàng ta nhất định sẽ trở thành nữ nhân của ta. Ha ha”
Đặng Xuyên nhíu mày ngạc nhiên:
“Nàng ta đã g·i·ế·t cả gia đình của ngươi?”
Numa Seika nhếch miệng cười lạnh:
“C·h·ó má gì gia đình, lão già đó chưa từng xem ta là con lão, từ đầu đến cuối chỉ muốn truyền ngôi cho thằng anh vô dụng của ta trong khi ta đã lập ra vô số chiến công. Nếu không phải vì phải liên tục đối kháng quân đội đế đô, ta đã sớm g·i·ế·t lão. Nàng g·i·ế·t hết bọn họ càng tốt, vô cùng tốt, sau này ta thống nhất các bộ lạc phương Bắc càng thêm dễ dàng, sẽ không ai cản trở được ta.”
Đặng Xuyên lặng người. Hắn vốn đoán được gã này không tốt lành. Không nghĩ đến lại ti tiện như vậy. Tên này đúng là s·ú·c sinh, không tên này so sánh với c·h·ó còn không bằng c·h·ó. Người đời nói không sai, ranh giới giữa anh hùng và tiểu nhân vô cùng mong manh. Chưa đến lúc lật mặt liền không biết rõ bản chất của họ.
Numa Seika khẽ nhìn Đặng Xuyên cười mỉm, khuôn mặt đắng chát nói:
“Ngươi đáng lẻ ra phải là ân nhân của ta, tiếc rằng ngươi đã biết quá nhiều. Để cảm ơn ngươi, ta sẽ cho ngươi 1 cái c·h·ế·t thật nhẹ nhàng.”
Đặng Xuyên nhìn hắn cười lạnh trêu tức:
“Chứ không phải vì Esdeath có phần ưu ái ta, nên ngươi muốn g·i·ế·t ta sao?”
Numa Seika nụ cười liền tắt, giống như da mặt bị đâm thủng. Đặng Xuyên nói không sai, từ lúc nhìn thấy Esdeath vuốt ve khuôn mặt Đặng Xuyên, gã đã muốn g·i·ế·t Đặng Xuyên.
Đặng Xuyên khi ấy đã cảm nhận thấy 1 luồng sát ý rất nhạt hướng đến mình. Trong lòng đã có suy đoán.
Gã Numa Seika cảm thấy có chút lúng túng, liền nhíu mày, sau đó liền nãy ra 1 ý định chọc tức Đặng Xuyên, cười cợt nói:
“Tiểu tử, để cho ngươi c·h·ế·t đỡ hối tiếc, ta nói cho ngươi biết 1 chuyện?”
Đặng Xuyên nheo mày: “Chuyện gì?”
Gã Numa Seika nhếch miệng:
“Esdeath không phải là người lấy cái hộp gỗ kia của ngươi, mà là người khác.”
Lúc này xung quanh Đặng Xuyên bỗng trở nên vô cùng lạnh lẽo, cả cơ thể hắn tỏa ra sát ý nặng nề, không khí cũng bỗng chốc trở nên khó thở lạ thường.
Numa Seika cũng bỗng chốc giật mình. Hắn có ảo giác trước mặt mình không phải là 1 tên tù phạm mà là 1 con quái thú vô cùng kinh khủng. Sau đó liền trấn an bản thân bình tĩnh.
Đặng Xuyên giọng nói lạnh như băng:
“Là kẻ nào?”
Numa Seika sau khi trở lại bình tĩnh, liền nhìn Đặng Xuyên giễu cợt:
“Ta chính là không nói cho ngươi, ta muốn ngươi xuống âm phủ cũng phải mang theo tiếc nuối, ha ha...”
Nói rồi, gã ta khẽ đảo tay, trên tay nhanh chóng ngưng tụ 1 thanh thương màu nâu đất vô cùng sắt nhọn.
Hắn nhanh như chớp liền phóng đến Đặng Xuyên. Đặng Xuyên ánh mắt mở to nhìn Numa Seika, ngọn thương nhanh chóng đâm vào ngực trái của Đặng Xuyên.
Máu tươi liên tục phun ra, khóe miệng cũng có vết máu chảy dài.
Đặng Xuyên trợn trừng mắt nhìn Numa Seika khẽ kinh hô: “Ngươi...ngươi...” sau đó té xuống trong vũng máu. Mắt vẫn mở to.
Numa Seika lúc này liền cảm giác được gã kia đã tắt thở, có chút nhíu mày, thầm nghĩ, tên này dễ c·h·ế·t đến vậy, hắn ta chẳng lẻ chỉ là hổ giấy. Tên này phế vật như vậy Esdeath lại để ý đến hắn như vậy.
Nhưng sau đó nhìn thiệt kỹ vào ngọn thương kia, rõ ràng nó đã đâm xuyên tim. Tên này chắc chắn không sống được. Miệng hắn nhếch lên.
Numa Seika sau đó ánh mắt nhìn ra bên ngoài buồng giam, cười lạnh. Linh lực khẽ động, trên 2 tay hắn liền tạo thành 1 đôi găng tay đất nung.
2 tay sờ lên cái vòng khóa cổ, khẽ vận lực, chiếc khóa cổ liền vỡ nát ra làm đôi.
Hắn bước đến cửa buồng giam, khẽ vận lực, cửa buồng giam liền bị giật bung ra. Hắn cười lớn bước ra ngoài.
Bên ngoài buồng giam nhanh chóng vang lên tiếng đánh nhau.
Đặng Xuyên lúc này chầm chậm bò dậy, miệng lẩm bẩm:
“May mà tên đó đủ ngu ngốc.”
Thanh thương đất sau đó liền bị 1 số dây gai trong cơ thể Đặng Xuyên đẩy ra bên ngoài. Vết thương trên ngực liền ngưng chảy máu.
Đặng Xuyên là mộc hệ, khắc tinh của thổ hệ. Ngay khi thương đất đâm vào cơ thể hắn, hắn liền cố gắng nén đau đớn từ tinh hạch tạo ra 1 lớp dây gai bên trong cơ thể bọc lại tim mạch. Sau đó giả vờ tắt thở thành công qua mắt Numa Seika.
May mắn là tên kia vừa mới dung hợp tinh hạch, lực lượng cũng không lớn, nếu tên kia đã hoàn toàn dung hợp tinh hạch, 1 thương kia chắc chắn đã xuyên nát tim của Đặng Xuyên cho dù khắc hệ.
Đặng Xuyên im lặng lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Hắn đã suy tính vô cùng kỹ lưỡng. Để thoát ra khỏi buồng giam này cũng không phải chuyện gì quá khó khăn với hắn.
Nhưng hắn có cảm giác chỉ cần hắn thoát ra ngoài, Esdeath chắc chắn sẽ có cách tìm ra được hắn.
Vì vậy để trốn thoát hắn phải chế tạo được tình huống hấp dẫn sự chú ý của Esdeath. Và không ai tốt hơn gã Numa Seika này.
Lúc này bên ngoài tiếng chém g·i·ế·t càng thêm vang dội, cảm giác như bên ngoài đang dẫn phát nội chiến. Đặng Xuyên hắn liền nhếch miệng.
Hắn cũng tính toán qua, gã Numa Seika này khi thoát ra nhất định sẽ không trốn đi 1 mình mà sẽ cố gắng thả ra tù nhân. Tên này vô cùng dã tâm, hắn cũng cần thân tín, lực lượng trung kiên để vực lại quân đội phương Bắc, tất nhiên sẽ không trốn đi 1 mình. Quả nhiên không sai.
Tiếng bạo động ở bên ngoài, 9 phần 10 chính là phạm nhân được thả ra đang chém g·i·ế·t với quân đội đế đô.
Đặng Xuyên nhìn các xiềng xích trên người lúc này cười nhạt, nếu Esdeath sử dụng sức mạnh đặc dị để giam cầm hắn. Hắn còn có chỗ sợ hãi. Nhưng nếu vật dụng là khóa kim loại thì quá đơn giản với hắn.
Nói rồi Đặng Xuyên nén lại đau đớn từ tinh hạch, trên tay 1 sợi dây gai từ từ mọc ra, nhanh chóng chui vào bên trong các ổ khóa.
Chỉ mất vài thao tác, ổ khóa nhanh chóng bị bật ra, rơi xuống trên mặt đất. Hắn sau đó lại dùng thủ pháp tương tự mở ra khóa buồng giam, sau đó thoát ra ngoài.
Hắn như u linh nhẹ nhàng di chuyển trong màn đêm, ven đường liền nhìn thấy rất nhiều xác thủ vệ, bọn họ đều bị Numa Seika xử lý.
Nhanh chóng thoát ra khỏi lao ngục, bên ngoài lúc này đã loạn thành 1 bầy, máu tươi vung vãi khắp nơi, xác người vô số.