Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 19: Bị truy sát

Chương 19: Bị truy sát


Esdesth lúc này bị kinh động, đã di chuyển ra bên ngoài. Mắt phượng nhíu lại, chỉ mới mấy tiếng nơi này liền náo loạn như vậy, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Nàng nhìn thấy 1 gã tóc dài đang ngồi trên lưng ngựa dẫn đầu đám tù phạm liền giật mình:

“Numa Seika? Hắn làm sao lại có thể thoát ra ngoài?”

Trên mắt Esdeath hiện ra tia sát ý khẽ ngâm:

“Grauhorn”

Tức thì 1 ngọn băng nhọn ngay lập tức thành hình đâm về phía Numa Seika.

Numa Seika thấy băng nhọn đâm tới liền không hề lo lắng, bàn tay khẽ đảo,

Tức thì 1 lá chắn bằng đất nhanh chóng thành hình che chắn lại băng nhọn. Băng nhọn ngay lập tức bị chặn lại sau đó chậm rãi tiêu tán.

Numa Seika nhìn Esdeath cười lớn:

“Esdeath, nàng đến rồi, ta nhớ nàng biết bao.”

Esdeath nhìn thấy lớp tường đất kia liền nhíu mày. Gã này lấy sức mạnh ở đâu ra, Teigu của hắn rõ ràng đã bị lấy mất.

Lại nghe gã mở miệng liền cảm thấy vô cùng tởm lợm, nàng trợn mắt hét lên:

“Cẩu tặc, muốn c·h·ế·t, Schnabel.”

Tức thì xung quanh vô số mũi tên băng nhanh chóng thành hình phóng về phía Numa Seika.

Numa Seika giật mình, số lượng này quá nhiều, lại tấn công hắn ở quá nhiều góc độ.

Các ngọn tiễn băng phóng đến. Tiếng va đập vang lên dữ dội, cát bụi văng tứ phía. Esdeath nhếch miệng, đối phương chắc hẳn đã bị bắn thành nhím.

Nhưng cát bụi tán đi, Esdeath liền giật mình. Numa Seika gã ta lúc này toàn thân liền bao trùm 1 lớp giáp đất. Tiễn băng của nàng ta hoàn toàn bị chặn lại. Không thể xuyên qua lớp giáp đất.

Giáp đất trên mặt Numa Seika tản đi, lộ ra khuôn mặt bỉ ổi của gã, hắn nhếch miệng nói:

“Nguy hiểm thật.”

Esdeath lúc này mắt nhíu lại, khuôn mặt hiện vẻ nghiêm túc, không còn chủ quan, ánh mắt đầy sát ý khẽ hô:

“Hagel”

Tức thì 1 khối băng bạc nguyên chất cực dày liền đánh về phía Numa Seika. Tốc độ vô cùng kinh khủng.

Numa Seika giật mình, lập tức toàn thân liền tăng cường thêm 1 lớp giáp đất cực dày.

Nhưng băng bạc đâm đến gã, giáp đất liền bị chấn vỡ, Numa Seika miệng thổ ra 1 ngụm huyết văng về nơi xa.

Gã sợ hãi run rẩy đứng dậy, biết bản thân và Esdeath hiện tại vẫn có khoảng cách vô cùng lớn. Liền quay đầu chạy. Tốc độ tăng đến tối đa. Chỉ hận bản thân không tăng thêm 2 cái chân.

Esdeath đương nhiên sẽ không buông tha cho hắn, nhanh chóng đuổi theo. Cả 2 phóng sâu vào màn đêm.

Đặng Xuyên ở phía xa quan sát liền mỉm cười. Hắn chỉ đợi có vậy.

Hắn nhanh như chớp liền thay trang phục của một binh sĩ đế đô đã c·h·ế·t, hông đeo kiếm, lưng trang bị cung tên, nhanh chóng bắt được 1 thớt hắc mã, phóng đi theo hướng ngược lại.

Hắn nhìn lại nơi này nhìn thấy vô số xác người bị treo trên cọc, tra tấn đến c·h·ế·t thầm nheo mày, Esdeath nữ nhân này tại sao có thể mất nhân tính đến như vậy.

Như u linh len lỏi, tận dụng mọi người đang chém g·i·ế·t, hắn liền dễ dàng thoát ra bên ngoài.

Hắn không dám chủ quan, tiếp tục thúc ngựa chạy đi, không dám dừng lại.

Nhưng đang chạy giữa đường Đặng Xuyên linh giác khẽ động, hắn nhíu mày nhìn lại phía sau, dường như cảm giác được có gì đó vô cùng nguy hiểm bám theo hắn ở phía sau.

Đặng Xuyên cảm thấy kỳ lạ, bản thân đã thay hết y phục trên người, làm sao mà vẫn bị truy tung. Có thể làm Đặng Xuyên có cảm giác nguy hiểm. Cũng không phải là kẻ bình thường.

Đặng Xuyên nhanh chóng nhảy xuống ngựa, nhanh chóng thúc ngựa tiếp tục chạy thẳng, còn hắn quay người, nhanh chóng di chuyển về một hướng khác.

Đi một đoạn sau, Đặng Xuyên đã có chút căng thẳng, đối phương vậy mà lại thay đổi hướng đi đuổi theo hắn. Kẻ này thật sự có thể truy tung theo hắn. Mà hiện tại khoảng cách đã vô cùng gẩn.

Đặng Xuyên có thể cảm nhận rõ, tên này không phải là Esdeath. Esdeath vũ nhục hắn nhưng lại không hề sinh ra sát ý với hắn. Nhưng tên sắp đến này sát ý rất nặng.

Đặng Xuyên nheo mày, cảm giác rất rõ đối phương tốc độ vô cùng nhanh, không phải là kẻ bình thường. Hắn hiện tại tốc độ không thể bỏ qua đối phương.

Đặng Xuyên cau mày sau đó khẽ nhắm mắt lại. Mộc nhãn mở ra. Đặng Xuyên ngay tức khắc quay người chạy về một hướng khác.

Quả nhiên ngay khi hắn quay người, đối phương cũng tức khắc đổi hướng chạy theo hắn. Đặng Xuyên nheo mắt, sát ý dần tỏa ra. Tên theo đuôi này thật sự đã chọc điên hắn.

Nếu Esdeath có mặt ở đây cũng sẽ giật mình. Người đang đuổi theo Đặng Xuyên lúc này vậy mà lại là thân tín của nàng. Hắn là 1 trung niên nhân có mái tóc hoa râm, trên mặt có râu kẽm vô cùng đặc trưng. Không ai khác chính là Liver.

Liver trên đường đuổi theo Đặng Xuyên cũng nhíu mày, đối phương 2,3 lần chạy trốn liền thay đổi phương hướng. Chẳng lẻ đối phương phát hiện ra hắn. Trong lòng liền cẩn trọng đi mấy phần.

Hắn vốn là một tướng quân thành danh, đương nhiên tư duy càng thêm linh động, không dám chủ quan.

Không lâu sau đó, Liver đã xuất hiện trước 1 cánh rừng, lão ta nhíu mày, phát hiện ra, tên kia đang ở rất gần, ngay trong cánh rừng này. Lại không tiếp tục chạy trốn.

Rất rõ ràng, đối phương đang phục kích ở trong rừng này. Liver vẫn có chút không hiểu, rõ ràng lão che dấu hành tung rất cẩn mật, tại sao đối phương lại có phát hiện.

Liver xoa chiếc nhẫn màu đen ở trên tay một lúc sau đó khẽ nhếch miệng. Có chút tự tin bước vào bên trong rừng.

Từng bước đi vào bên trong, Liver vô cùng cẩn trọng di chuyển, hướng đến mục tiêu, nghe rõ tiếng thác nước bên tai, Liver khẽ cười lạnh.

Lúc này bất chợt có 1 mũi tên không biết từ đâu, nhanh như xé gió bắn đến hắn. Liver giật mình, nhanh chóng nhảy qua 1 bên tránh thoát.

Nhưng sau lúc hắn rơi qua 1 bên, lại 2 mũi tên phóng đến hắn, vô cùng nhanh.

Nhưng Liver vẻ mặt bình tĩnh. Chiếc nhẫn đen trên tay hắn lúc này khẽ phát sáng. Nước ở thác nước liền phóng như bay đến trước mặt Liver tạo thành 1 màn chắn.

2 chi mũi tên bắn đến đâm vào màn nước liền bị chấn vỡ nát.

Liver cười lạnh, đối phương tiễn pháp không tệ, nhưng lực đạo quá kém. Muốn bắn c·h·ế·t hắn, chỉ là trò đùa.

Đặng Xuyên lúc này đã có chút kinh ngạc. Đối phương vậy mà lại có sức mạnh cấp A. Mà còn là đỉnh tiêm trong cấp A.

Đặng Xuyên trong lòng bức bối, bản thân lúc nào chọc qua 1 tên như thế này liền nói vọng vào rừng cây:

“Ngươi là ai? Tại sao lại muốn g·i·ế·t ta?”

Liver khuôn mặt lúc này sát khí phát ra, từng bước đi đến:

“Tiểu tử, chỉ trách ngươi được đại nhân Esdeath ưu ái, từ lúc đại nhân trực tiếp bế ngươi vào trong ngục giam đó, ta đã muốn g·i·ế·t ngươi.”

Đặng Xuyên giật mình âm thầm đánh giá đối phương, gã này bề ngoài đạo mạo, chỉnh chu lại là 1 tên liếm cẩu, vì nữ nhân kia mà đến tìm g·i·ế·t hắn, nữ nhân độc ác kia rốt cuộc có mị lực gì, để những tên này trở nên mê đắm đến như vậy.

Lại nghe đến động từ ‘bế’ hắn bỗng cảm thấy 1 chút ghê tởm, nổi da gà.

Đặng Xuyên nói vọng trở về:

“Ta và nữ nhân kia vốn không có gì.”

Nhưng trả lời hắn là 1 ngọn thủy lưu hình rắn công đến. Thủy xà công đến, cây cối liền nhanh chóng bị đánh gãy bật hết cả rễ. Đặng Xuyên giật mình, nhanh chóng nhảy thoát đi.

Liver ánh mắt đỏ rực, không ngừng liên miên:

“Cho dù ngươi không có ý nhưng đã động chạm da thịt với đại nhân liền phải c·h·ế·t. Ngươi có biết, ta vốn là một tướng quân yêu người dân như con, xem quan tham như cỏ rác, nhưng vì Esdeath đại nhân liền trở thành 1 con quỷ g·i·ế·t người không gớm tay, chỉ cần đại nhân vui lòng. Nhưng ta đến bàn tay của ngài ấy còn không thể chạm đến, ngươi là cái thá gì lại có thể, hả?”

Nói rồi liên tiếp những ngọn thủy lưu liền công đến Đặng Xuyên, liên tiếp cây cối sụp đổ. Đặng Xuyên kinh hãi, liền nhận ra, đối phương chính là muốn nhấn chìm tất cả cây cối để hắn không có nơi ẩn trốn.

Chương 19: Bị truy sát