Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vô Tận Trùng Sinh
Unknown
Chương 66: Lại đến Cao gia
Chương 66: Lại đến Cao gia
Khương Thần sau khi dàn xếp mọi chuyện ổn thỏa liền quay trở lại Vẫn Triết thành phố. Mấy gốc dược thảo còn đang đợi hắn ở nhà đấy. Hiện tại lại còn có một chút Vẫn Tinh Thiết, hắn cũng nóng lòng trở lại luyện chế một chiếc cái đan lô vừa tay.
Đương nhiên trước đó hắn phải gom thêm một số lượng lớn kim loại để làm công tác chuẩn bị. Chuyện này hắn cũng không thể tự thân thu gom được, đành phải tìm người có bản sự để nhờ vả. Giao tình với Hàn gia coi như đã trả hết. Từ gia từ lúc đó đến giờ cũng chưa thấy liên hệ. Chỉ còn Cao gia hiện tại đang thiếu nợ nhân tình của hắn. Vừa vặn lần này tới Cao gia trị bệnh cho Cao Nhược Vũ, liền đem công việc này nhờ bọn hắn đi.
Khương Thần trước hết trở lại nhà trọ nhìn mấy gốc dược thảo. Mấy ngày hôm nay đi xa cũng không kịp tưới tắm gì cho bọn chúng. Chỉ dựa vào tiểu trận pháp thì tốc độ thuế biến thành linh dược quả thật như gãi ngứa.
“Xem ra cần đẩy nhanh tiến độ xây dựng đại trận a.” Khẽ lẩm nhẩm toan tính, hắn không để ý từ lúc nào, phía sau lưng xuất hiện một đạo thân ảnh.
“Ngươi trở về từ lúc nào?”
Đạo thân ảnh này ngoại trừ Mộng Phạn thì còn ai. Lúc này, trên tay nàng cũng cầm theo một bình nước nhỏ, có lẽ là chuẩn bị chăm sóc vườn hoa.
“Vừa mới về” Khương Thần không nhanh không chậm, đáp.
Nói xong, hắn lại say sưa nhìn mấy gốc dược thảo, bàn tay khẽ vân vê từng thân cây.
“Đúng rồi, cảm ơn ngươi đã cho ta mượn tiền…ta nhất định sẽ trả đủ cho ngươi.” Mộng Phạn đang tưới cây, chợt nhớ ra điều gì, quay sang nhìn Khương Thần với ánh mắt cảm kích.
“Ừm, không cần vội vàng, trả dần cũng được.” Khương Thần khẽ nói, giọng nói không nghe ra vui buồn mừng giận.
Hiện tại hắn cũng không thực sự cần tiền gấp. Vì thế cũng không hối thúc Mộng Phạn, tránh cho nàng lại chăm chú đi làm trả nợ, bỏ bê việc học hành.
Mộng Phạn gật đầu, nhưng thấy Khương Thần chăm chú chăm sóc hoa cỏ, cũng không để ý gì đến nàng, nàng liền có chút giận dỗi mà nói:
“Làm sao ta thấy ngươi chỉ ở trong nhà chăm sóc mấy gốc cây này, bọn chúng có gì đặc biệt sao?”
Khương Thần chỉ khẽ cười, ánh mắt nhìn mấy gốc dược thảo, cưng chiều đáp:
“Đối với ta, những gốc cây này còn quan trọng hơn hết thảy mọi thứ.”
Mộng Phạn nghe vậy, khuôn mặt mộng bức. Bình thường, nàng thấy Khương Thần đối với mọi thứ vô cùng hờ hững. Duy chỉ ở bên cạnh mấy gốc dược thảo này, nàng mới thấy khuôn mặt hắn trở nên bình thản, nhu hòa. Hiện tại nghe hắn nói vậy, không khỏi cảm thấy, tên này quả đúng thật là một kẻ cuồng cây cối.
…
Trở lại trong nhà, Khương Thần ngồi trên ghế sofa uống trà do Mộng Phạn pha, hắn lạnh nhạt hỏi:
“Ngươi trở lại nhà trọ lúc nào?”
“Mấy ngày trước.” Mộng Phạn không chút để ý nói: “Có chuyện gì sao?”
Khương Thần trầm mặc không nói.
Vừa rồi trở về, Khương Thần hắn liền chạy tới chăm sóc cây cối, chưa có dịp nhìn ngó ngôi nhà. Hiện tại tiến vào mới cảm nhận thấy nhà trọ dường như đã từng có người lạ đặt chân đến. Loại cảm giác linh mẫn này Khương Thần có từ khi bắt đầu bước chân ra khỏi Thánh giới, đi ra Đại Thiên Nguyên Giới. Không còn che chở của Thánh tộc, nếu như không luyện cho mình cảm giác nhạy bén này, hắn rất dễ bị kẻ khác nhắm vào mà không biết.
Lại nói, thời điểm cảm nhận được loại khí tức kia, hắn như có như không cảm giác có chút quen thuộc. Chỉ là không hiểu cảm giác đó là gì mà thôi.
“Không có gì.” Khương Thần cười nhạt nói: “Thời điểm ra ngoài nên chú ý một chút.”
Ngày hôm sau…
Hôm nay là ngày mười lăm Âm lịch, Khương Thần đi tới Cao gia nhìn xem bệnh tình của Cao Nhược Vũ thế nào. Nhân gia bị bệnh hơn một tuần nay, thân là chỗ quen biết thế mà vẫn chưa tới thăm nom nàng một chút. Mặc dù đối với Cao gia hắn vẫn còn chút ít ghét bỏ. Thế nhưng là Cao gia, chứ không nhắm tới cá nhân như Cao Nhược Vũ nàng.
Lúc trước, nếu như chỉ là chữa bệnh cho Cao Nhược Vũ, hắn hoàn toàn có thể dùng một lá phù chỉ có thể chữa khỏi. Chỉ là hắn muốn nhìn một chút, loại âm hồn nào dám bỏ ngoài tai cảnh cáo của hắn, toan tính g·i·ế·t người bên cạnh hắn. Vì vậy mới đợi tới ngày mười lăm Âm lịch này. Bởi vì ngày hôm nay vừa vặn lại là ngày Âm khí thịnh nhất. Mười lăm tháng bảy Âm lịch.
Cao gia hôm nay tiếp đón Khương Thần phải nói rằng cực kì nồng hậu. Ngay khi hắn vừa mới bước chân tới Cao gia, Cao Hình Thiên đã thân dẫn theo con cháu ra đón. Bởi vì sao?
Ngay sau ngày hôm đó, Cao Hình Thiên đã phế truất quyền hành của Cao Lãm, nâng Cao Nhược Vũ lên làm gia chủ Cao gia. Hiện tại Khương Thần tới chữa bệnh cho nàng, tương đương với chữa bệnh cho Cao gia gia chủ. Cao gia làm sao không tiếp đón cẩn thận cho được.
Ngoài ra, Cao Hình Thiên sau ngày hôm đó cũng đã tập hợp con cháu Cao gia, ban hành một chút luật lệ mới. Theo đó, con cháu Cao gia về sau đối với Khương Thần cũng như đối với Cao gia gia chủ. Điều này ban đầu dấy lên một chút phản đối của mọi người. Tuy nhiên, sau khi bị Cao Hình Thiên trấn nhiếp thì không còn ai dám phản đối nữa.
“Khương tiên sinh, dựa theo phân phó của ngươi, Nhược Vũ đã an ổn trở lại.” Cao Hình Thiên trước tiên khuôn mặt phấn khởi nói: “Chỉ là những vết bớt đen kia cũng không hề ít đi, ngược lại càng tăng thêm.”
Khương Thần gật đầu, điều này hắn đã dự liệu từ trước. Nếu như quả thật phật châu cầu được từ một vị trụ trì chùa miếu nào đó, phật châu thường thường sẽ lây dính điềm lành. Đối với việc khắc chế tà vật cũng có tiểu tác dụng. Đương nhiên chỉ là trấn áp tà tính trong người Cao Nhược Vũ mà thôi, không thể nào tiễu trừ được vật không sạch sẽ ám lên thân thể nàng.
“Hiện tại có thể cho vị nữ gia nhân kia về nghỉ ngơi, có lẽ mấy ngày nay nàng cũng đủ sợ hãi rồi.” Khương Thần khuôn mặt không rõ hỉ nộ nói: “Đêm nay liền để ta tới đi.”
“Vâng, Khương tiên sinh.” Cao Hình Thiên hiện lên vui mừng nói.
Từ trong câu nói của Khương Thần, hắn đoán ra, đêm nay đối phương sẽ thi pháp trừ tà. Cao Nhược Vũ từ đó có khả năng khỏi quái bệnh.
Khương Thần bất động thanh sắc nói:
“Nhắc nhở các ngươi, nếu như nửa đêm xảy ra chút âm thanh, cũng không nên để ý, việc ai nấy làm.”
“Các ngươi nghe rõ chưa?” Cao Hình Thiên nghiêm mặt quát tới đám con cháu cùng đám gia nhân đang ngồi bên dưới.
“Rõ.”
“Biết rõ liền tốt. Loại chuyện hãi hùng này đối với các ngươi cũng không tốt đẹp gì.” Khương Thần khẽ gật đầu nói.
“Phiền Cao lão ngươi cho người gọi vị nữ tử ở cạnh Cao Nhược Vũ mấy ngày hôm nay tới đây.”
Cao Hình Thiên gật đầu đánh mắt cho một tên gia nhân, ra hiệu cho hắn gọi vị nữ tử gia nhân ở cùng với Cao Nhược Vũ mấy tối hôm nay tới.
**
Các vị đạo hữu, cầu đóng góp ý kiến trong phần đánh giá, cầu góp ý trong phần bình luận, cầu đề cử hoa, ném gạch a. Lỗi chính tả nếu có thì phiền các vị cmt số chương có lỗi để tôi rà lại và sửa ngay nhé. Đa tạ các vị rất nhiều.