Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 76: Thú vương phi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Thú vương phi


“Đúng là chẳng biết. Chính vì chẳng biết,mộtdạo tôi từng rất mê man.” Kể cảhiệntại,côvẫn rất mê man. Mục đíchcôtới thế giới này là gì?côtừng xem vô số truyện xuyênkhôngtrọng sinh,côsuy nghĩ nhiều hơn người tamộtchút.

thậtra, Nguyễn Kiều Kiều vẫn rất tò mò, tại sao cùng tiến hóa thành sinh vật cấp cao, mà khoa học kỹ thuật của họ lại kém nhiều thế?

“Haha...” Thú vương phi khẽ nhếch miệng, “Tên khốn đó thích ai liên quan gì tới tôi. Tốt nhấthắncứ lăn lộntrênngười người khác cả đờiđi.”

Hòa bình, có lẽ làyêucầu duy nhất của người từng trải qua chiến tranh.

Thú vương phi ném mấy trái dừa cho Tô Tầm, “Ê, đắc ý cái gì?côgáitốt vậy kết đôi vớianhthựcsựđáng tiếc.”

Thếthìđối vớimộtngười bình thường nhưcô, định mệnh an bài như vậy rốt cuộc muốn làm gì?

Lần nàycôđãxác định. Giữa hai người họ đâu chỉ có ngược luyến tàn tâm, e rằng còn theo khuynh hướng SM[1] nữa.

Thú vương phi lắc đầu, “Tôikhôngthích. Người thú chúng tôikhôngthích mấy thứ này, chỉ có loài người mới thích chúng.”

Chương 76: Thú vương phi

Giờ tỉnh mộng,côphải trở lại rồi.

Hai người đồng thanhnói.

Thú vương phi gật đầu, tỏ vẻ sáng tỏ, “Vợ của Tô Tầm à, tôi biết rồi.hắnvậy mà tìm được vợ, đúng là chuyện lạ bậc nhất trong lịch sử.”

Khicôđangnghĩ ngợi nghiêm túc vấn đề này, Thú vương phiđãleo lên cây xoàng xoạt, hái mấy trái giống như dừa đưa cho Nguyễn Kiều Kiều.

“Khụ... được... được.”

Thú vương phi nhướng mày, “Đây là sao? Tôi là giống cái, vẻ mặt thù địch của hai người có ý gì? Vẻ mặt của Tô đại nhân tôi có thể hiểu, cònanh, vẻ mặt đó củaanhlà thế nào?”

Thế giới này, định mệnh để cuộc đời củamộtsố người xảy ra thay đổi, chắc chắn có dụng ý của nó. Vì vậycômớikhôngphải fan não tàn, vì cái gọi là xuyênkhôngmà chạyđitự sát gì đó.

Bởicôcho rằng mình làmộtngười bình thường, bình thường đến mứckhôngthể bình thường hơn.

Hỏi nhiều chuyện về Nguyễn Kiều Kiều như thế, Nguyễn Kiều Kiều cũng hơi hiếu kỳ với Thú vương phi.

Từ khi nào dừađãsinh trưởng ở rừng núi vậy!

Mà ngược luyến tàn tâm gì đó, Thú vương phi hoàn toàn chẳng có hứng thú.

Hay, thế giới cũ mới là giấc mơ củacô. Mà thế giới này mới tồn tại chân thực,côchỉ là nằmmộtgiấc mộng đẹp ở thế giới này thôi.

Tô Tầm cười gằn, “Liên quan gì tớicô.”

Trong lúc hai ngườinóichuyện, Tô Tầmđãđitới.

“Vì...côta và Thú vương sao?”

“...” Đợiđã,khôngphảinóivợ chồng tình cảm sao?!

“Nguyễn...côMèo.” Nguyễn Kiều Kiều dừngmộtchút, cẩn thận giấu chữ ‘Nguyễn’ kiađi, “Cứ gọi tôi làcôMèo.”

Thú vương và Thú vương phi chắc hẳn là ngược luyến tàn tâm.

Thú vương phi ở nơi này rất nổi tiếng, đặc biệt là được người thú nữyêumến.

“Ừm.” Thú vương phi đưa luôn trái còn lại trong tay mình cho Nguyễn Kiều Kiều.

Nguyễn Kiều Kiều rất có thiện cảm vớicôấy, đương nhiên ban đầu là nhìn bề ngoài.

Tình cảmyêumến đơn giản ấykhôngcósựtổn thương, mà giúp đỡ lẫn nhau, làm bạn với nhau và chăm sóc nhau. So vớianhlừa tôi gạt của loài người, c·h·ó mèo làm bạn dường như càng thêm đơn thuần hơn.

“Nhưng tôi thíchcô.”

Trước đó, Nguyễn Kiều Kiều liên tụckhôngsuy nghĩ tới vấn đề ấy, vìcôănkhôngđủ no mặckhôngđủ ấm, còn kéo theomộtCẩu Bất Lý gào khóc đòi ăn.

“Cảm ơn, uống rất ngon.”

Nguyễn Kiều Kiều pháthiệnThú vương phi này rất thú vị, ít nhất ở trước mặtcôấy, hình tượng giả vờ dịu dàng của Thú vươngsẽxuấthiệnvết nứt.

Thú vương phi đúng là phụ nữ, đôi khi phụ nữ cực kỳ cẩn thận tỉ mỉ với những chuyện này.

Nguyễn Kiều Kiều cảm giác được trong lờinóicủa Thú vương phi có hàm ý. Quả nhiên, giây kế tiếpcôấy bắt đầunóichuyện, chẳng qua vừa mở miệngđãchọc thủng suy nghĩ của Nguyễn Kiều Kiều. Dường nhưcôấy biếtcôđangnghĩ gì. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, gói lại trái dừa khác do Thú vương phi đưamộtcách cẩn thận.khôngbiết Tô Tầm thích nước dừa nàykhông? Nhưng Cẩu Bất Lý ắt hẳnsẽthích.

Thực tế, Thú vương phi thựcsựlàmộtcôgáimang tư thái oai hùng hiên ngang hiếm thấy. Ởmộtmức độ nào đó, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy Thú vương cònkhôngxứng với Thú vương phi.

“côkhônguống à?”

Ánh mắt Thú vương phi rơitrênngười Liễu Như Yên, “Tôi rất ít khi ghét người cùng giới. Nhưng Liễu Như Yên là người duy nhất.”

“Tôi được Tô Tầm dẫn tới.”

Dọc đường, Thú vương phi nhìn thấycô, lông màyanhkhí khẽ nhướng lên, trong mắt lộ vẻ bất ngờ, “côlà loài người?”

Lúc này, Nguyễn Kiều Kiều mới nhớ đây là địa bàn của người thú. Hay là, Thú vương phi cực kỳ chán ghét loài người.

trênđườngđi, hai người đụng phải Thú vương và Tô Tầm. Tô Tầm thấycôtrái lạikhôngcó bất ngờ gì, nhưng Thú vươngđãkhônggiữ nổi vẻ văn nhã lịchsự, “Tại sao em lại ở đây? Tại sao em ở chung với phụ nữ?”

“Tôi định dẫncôấyđidạo, hai người cứ tự nhiênđi.”nóixong, Thú vương phi phất taymộtcái, lộ vẻ ‘hai tên ngốc thối cácanhđừng làm phiền tôi’.

hiệntại điều kiện sống tốt lên rồi,côbắt đầu nghĩ tại sao mình phải tới chỗ này? Đây rốt cuộc là nơi nào?

Nguyễn Kiều Kiềuthậttình cảm ơn.côthựcsựthích uống nước dừa, tốt nhất có thể mang thêm nhiều trái để dọc đường dùng.

Khác biệt lớn nhất giữa người thú và loài người chính là điều kiện môi trường. Có lẽ khoa học kỹ thuật chưa phát triển lắm, họ sinh sống tương tự như bộ lạc của loài người cách đây rất nhiều năm trước.

Tô Tầm nắm chặt tay Nguyễn Kiều Kiều, nhanh chóng rời khỏi rừng cây.

“Về thôi.”

Nguyễn Kiều Kiều hít sâumộthơi, mắt lấp lánh. Lừa đảo mà! Đúngthậtlà trái dừa.

“Nếm thử món này xem.”

Lời này nghe kỹ rốt cuộc mới hiểu làđanghỏi Thú vương phi. Thú vương phi đóng băng Thú vương, nét mặt tỏ vẻ ‘tôi vui tôi cam tâm tình nguyện’,mộttay quàng lên vai Nguyễn Kiều Kiều, nhìn Thú vươngmộtcách khiêu khích, “Tôi thích,khôngđược hả?”

“...”

Thú vương phi bật cười, “Đương nhiên tôi đâu ghét, trái lại tôi còn rất thưởng thức loài người mà. Vì năng lực chinh phục thế giới của họ thựcsựquá mạnh mẽ.khôngsợnóicôbiết,hiệngiờ khoa học kỹ thuật của bọn tôi lạc hậu như thế, mỗi lần chiến tranh đều lép vế. Cómộtlý do quan trọng nữa là, bọn tôi từng là nô lệ. Khi khoa học kỹ thuật của loài người phát triển cực nhanh, bọn tôi chỉ là nô lệ mà họ có thể mặc sức đánh mắng, tha hồ g·i·ế·t hại. Giống như con c·h·ó con mèo bây giờ vậy.”

“khôngđược!”

“côcũng làmộtngười thú kỳ quái.”

Tuycôkhôngphảimộtthành viên trong đó, songcôcó thể tiếp nhận tình cảmyêumến đơn giản ấy.

“côvà loài ngườikhônggiống nhau, giống nhưcôrất xa lạ với thế giới này.”

Thú vương phi vỗ vỗ tay, lông mày đẹp mắt khẽ nhướng lên, lạikhôngnóigì thêm.

“Cảm ơn.”

Còn nữa, Cẩu Bất Lý chắcsẽrất thích.

Nhưng xin lỗi, bọn họhiệntại vẫn chưa làm được.

“...”

thậtra Nguyễn Kiều Kiều vẫn cảm thấy Lý Manh Manh và Thú vương phi đều nângcôquá cao rồi.côvà Tô Tầm thựcsựchỉ là bạn giường phiên bản nâng cấp. (đọc tại Qidian-VP.com)

[1] Khuynh hướng SM: S là viết tắt của Sadist có nghĩa là người bạo d·â·m hay còn gọi là *c d*m. Còn M là viết tắt của từ Masochist là người khổ d·â·m, th*ng d*m. SM luôn thểhiệnmộtmối liên hệ giữamộtcặp người trong đómộtngười luôn thích thú khi được hành hạ người khác, người còn lạithìhứng thú và hạnh phúc khi được đối phương hành hạ.

Liệumộtđêm tỉnh giấc,côcó thể trở về thế giới ban đầukhông?

anhđứng bên cạnh Nguyễn Kiều Kiều, vẻ mặt lạnh lùng.

“Tôi pháthiệncôkhôngghét loài người.”

“côMèo? Tên của loài người cũng kỳ quái thế à?” Thú vương phikhôngnghe được chút quái dị gì, tiến lên phía trước, “đithôi, tôi dẫncôđidạo. Bên này hẳn rất khác với chỗ loài người cáccô.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thú vương phi quan sátcôtừtrênxuống dưới, bỗng nhiên vuốt cằm khen ngợi: “Dáng dấp rất xinh đẹp.côtới với ai?”

“...”

Sống, làmộtchuyện vĩ đại cỡ nào.

Chính là thần kỳ như vậy, Thú vương phi liên tục đánh với loài ngườithậtra có mức độ khoan dung với loài người rất cao. Quả nhiên, trọng bề ngoài, bất kể ở thời đại nào, thế giới nào cũng đều dễ trôi chảy.

Nguyễn Kiều Kiều nhìn mà trố mắt ngoác mồm, còn chưa kịp mở miệng, ngườiđãbị Thú vương phi dẫnđi.

“Được rồi, tôisẽhái thêm mấy trái chocô, hình nhưcôrất thích. Dù sao chỗ tôi còn nhiều mà, tặngcôthêm mấy trái.”

Trời má, Thú vương trong tiểu thuyết nữ chínhnóigì nghe nấy, cuối cùng còn chắp tay dâng thủ đô của người thú, hình như... hình như có chút thích vợ của mình.

“khôngđược!”

Cho nên Thú vương phiđãnhìn ra được cái gì ư?

Thú vương phi phì cười, “hiệntại tôiđãbiết tại sao Tô Tầm thíchcô, có lẽ cũng chỉ có người nhưcômới có thể bầu bạn bên cạnhhắn. Những người kháckhôngcó khả năng.”

“Tôi quên rồithìsao?”

“Đứng lại! Em đứng lại đó cho tôi! Em quên thân phận của em hả?”

Thú vương phi cười lạnhmộttiếng, “Trái lại làanh, còn lăn lộn với ả Như Yên gì đó nữa, bà đây bóp nát trứng của mấy người!”

“Cho nên, tôi mớinóicôlàmộtngười kỳ quái.”

Thú vương phi vỗ vỗ bả vaicô, “khôngsao, quênthìthôi. Loài người cáccôkhôngphải có câu ‘luôn luôn nhìn về phía trước’ à?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hoặc giả, nếu loài người nhưcônói. Chúng ta có thể chung sống hòa bình.”

Đương nhiên rồi, mặc dùcôlà người của Tô Tầm. Có điều công việc rất khổ cực được chưa? Vừa phải ởtrêngiường hầu hạ Tô Tầm thỏa đáng, dưới giường cũng phải chăm sócanh.côlàm lụng vất vả, tay càng bận rộnkhôngngừng, đâu thể mịn màng nổi.

“Đâu phải ai cũng đánh chửi c·h·ó mèo chứ.” Ở thế giới của Nguyễn Kiều Kiều, đầy hình ảnh con người làm con sen của c·h·ó mèo nữa kìa.

Thú vương phi nhắc tới Thú vương sắc mặt lập tức khó coi, khoát khoát tay, “Thôi, đừng nhắc tên khốn đó nữa. Đúng rồi, vẫn chưa biếtcôtên gì?’ (đọc tại Qidian-VP.com)

Giọng điệu này của Thú vương, xen lẫnsựkiêu ngạo còn có chút mềm mại đángyêu. Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy mình như bị sét đánh.

Nguyễn Kiều Kiều lại hútmộtngụm nước dừa, híp mắt thỏa mãnnói: “Chính xác tôi rất xa lạ, vì tôi mấtđimộtđoạn ký ức, thậm chí tôi chẳng biết mình là ai?”

“Em... đừng quan tâm.”

Thú vương phikhôngchút khách sáo phát biểu, vừa nắm tay Nguyễn Kiều Kiều, sau khi xoanhẹmấy cái mớinói: “Tay cũng rấtnhỏ, tay loài người cáccôđều rấtnhỏấy chứ. Chẳng qua, tay hơi thôkhôngcó mịn màng như Như Yên của chúng tôi.”

Chẳng qua, lại nhìn Thú vương phi, ánh mắtcôấy thản nhiên, nhìn Thú vương còn có chút ghét bỏ. Nhất thời Nguyễn Kiều Kiều đọc qua vô số tiểu thuyết tổng kết đượcmộtchuyện.

côkhôngcó năng lực thay đổi thế giới, đương nhiên cũng thể thay đổi được Tô Tầm.côchỉ làmộtnhân vậtnhỏbé, sinh tồn trong kẽ hở. Tại thế giới từng giây từng phút biến động này,côcố gắng thích nghi, sau đó thay đổi tại mọi thời khắc.

“Chẳng biết?”

Bởi dù đến thế giới xa lạ, thế giớicôkhôngthích này,thìcôvẫn muốn sống.

Là mơ, haysựthậtđangdiễn ra?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 76: Thú vương phi