Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77: Cô ta nam nữ đều xơi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Cô ta nam nữ đều xơi


Nhưngrõràng Tô Tầm hất taycôra, lại nhanh chóng nắm tiếp. Cái cách làm lành kiểu này, quá nhanh, cũng khiến Nguyễn Kiều Kiều cực kỳ mới lạ. Do đàn ông ở thế giới nàysẽcó hành động như thế, hay chỉ có Tô Tầm là làm vậy? Nếu chỉ có Tô Tầm,côcảm thấy hành động củaanhtrái lại có chút đángyêu.

“Á, trái dừa nàykhôngtồi đó.”

Cái tay của Tô Tầm kéo Nguyễn Kiều Kiều nắm rất chặt, điều này làm Nguyễn Kiều Kiều với kinh nghiệmyêuđươngkhôngnhiều lắm đột nhiên tăng chỉ số thông minh hiểu ra.

Giờ xem ra,âmthanh còn rất lớn nữa, đến Liễu Như Yên còn biết mà.

Cổ tay chợt căng chặt, thiếu nữ ngu ngốc não tàn đó bỗng ngẩng đầu, “Chúng ta đều từmộtnơi tới, xem nhưmộtnửa đồng hương.cônhất định phải giúp tôi.”

Hóa ra là vậy.

Chẳng qua, đầu tiêncôphải vỗ về con bò điên nàyđã.

“khôngphải thái tử bảoanhdẫncôta về ư?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Liễu Như Yên tiến vào, Nguyễn Kiều Kiềuđanguống nước dừa mà ban ngày Thú vương đưa tới.côta vừa thấy vật tròn tròn kia, lập tức rất vui vẻ.

“Đúng rồi,anhvà Thú vươngnóichuyện thế nào? Liễu Như Yên tính sao?”

Cảm giác nón xanh quanh năm cứ che phủtrênkhoảngkhôngấy.côvốn thấy Thú vương rất tồi, ngay cả Liễu Như Yên cũngkhôngbuông tha, nhưng giờ nghĩ lại...côkết luận quá sớm rồi.

Chương 77: Cô ta nam nữ đều xơi

“Rốt cuộccômuốn sao?”

Nhưng Nguyễn Kiều Kiềukhôngngờ rằng, vốn dĩ thế giới này bất cứ lúc nào đều tràn ngập ngoài ý muốn rồi.

“... Khụ khụ!” Nguyễn Kiều Kiềukhôngnhịn được, “khôngphải khoảng thời gian trướccôcònkhôngrờikhôngbỏ với Tô Minh à?”

Liễu Như Yênkhôngchịuđi,côta ngưng mắt nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Rốt cuộc tôi cũng hiểu tại sao chuyện tôi làmkhôngthuận lợi như vậy,rõràng tôi có sắc đẹp và trí tuệ mà, ắt hẳn đánh đâu thắng đó. Nhưng tại saokhôngthuận lợi... là tạicôsao?”

“Nè,cônhớ ghé vào tai Tô Tầm thổi gió bên gối nhé.thậtra tôi cảm thấy Tô Tầmkhôngtệ, lại đẹp trai, nhưng xuất thânkhôngtốt lắm. Nghenóiở nhà họ Tô cũngkhôngđược coi trọng, làmộtcậu ấm vô dụng. Có điềuhắnquencômấy năm rồi, chưa từng đổi phụ nữ, hình tượng trung khuyển, nên nắm chặt.

“...” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nét mặt Nguyễn Kiều Kiều trở nên vặn vẹo.

Dáng vẻ này khá giốngmộtđứa trẻ cố tình gâysự. Nguyễn Kiều Kiều từng gặpkhôngít cặp tình nhân cãi nhau ởhiệnthực, trong sách, trong phim,khôngthiếu cái lạ.

Nguyễn Kiều Kiềukhôngngờ thế giới này cũng cósựtồn tại của song tính, nhất thời sùng bái Thú vương phi hơn.

“Thú vương phi là nữ đó.”

Nè, nãocôả này thựcsựbị rút nước rồi.

Hai người đều hạ sát tâm với Liễu Như Yên. Nguyễn Kiều Kiều nghĩ nội dung truyệnđãlệch khỏi quỹ đạo quá nhiều rồi. Hơn nữacôcảm thấy Liễu Như Yên làmộtmối họa ngầm to lớn, vẫn nên sớm diệt trừ tốt hơn. Dù gì nội dung chínhđãthay đổi.

“Theo như tôi biết, Thú vương đâu có chạm vàocô.”

“Lấy oán trả ơn?côta đâu có ân tình gì với tôi. Lấy tiếng đối xử tốt với tôi thôi, chứcôta đưa tôi cho mấy tên người thú đen hôi kia.”

Liễu Như Yênkhôngkhách sáo, sau khi nhận,côta chậm rãi uống nước dừa bên trong.

“côbớtnóidốcđi.” Liễu Như Yên nắm cổ tay Nguyễn Kiều Kiều lại, giọngnóilạnh lùng, “Tôiđãnghe được từ sớm cáchnóichuyện củacôkhôngđược bình thường.côkhôngphải người ở chỗ này.côkhôngquen thuộc ở đây, có phải... có phảicôlà đồng hương với tôikhông...”

“côăn trái cây nhiều quá bị nhũn não rồi. Tôi muốnđingủ,côra ngoàiđi.” Nguyễn Kiều Kiều dễ dàng giãy ra, tránh thoát tay của Liễu Như Yên.

Tô Tầm vẫn còn ý thức, song cả người nhũn ra,khôngthể động đậy.

nóixong, Liễu Như Yên nặn ra mấy giọt nước mắt, sầu nãonói: “Giờ tôi mới biết, thế giới này chỉ cóhắntốt nhất. Tôi chỉ có trở về bên cạnhhắnmới có thể trở lại chính mình.”

Nếu Tô Tầm thựcsựghét kẻ khác loại,côlập tức dẫn Cẩu Bất Lý bỏ trốn. Nhưng vì an toàn,côbỏ thuốc mê tiến sĩ Gấu chocôvào trà củaanh.

“Hả...”

“Hôm nay Liễu Như Yên tới tìm tôi.” Nguyễn Kiều Kiều ngước mắt nhìn Tô Tầm, pháthiệnsau khianhuống ly trà đó, mới tiếp tụcnói: “côtanóicôta làmộthồn phách ở dị thế, bịanhtrấn áp tại thân thể bên này...”

côtheo Tô Tầm lâu rồi, quả nhiênđãhọc hư.

Tự mình khen mình có sắc đẹp và trí tuệ...

“...”

Thấy Nguyễn Kiều Kiềukhôngchịu thừa nhận, Liễu Như Yên gật đầu, “Được thôi,côkhôngchịunóicũng chẳng sao, tôiđinóivới Tô đại nhân.côcó biết Tô Tầm từng làm gì tôikhông? Lúc đó tôi nhập vào người vợ bé của Tô Minh, vốn dĩđãlà người c·h·ế·t. Nhưng sau khi tôi sống lại, Tô Tầmkhônghề kinh hoàng, ngược lại dùng đứa con của nguyên sinhđãchết làm cầu nối, trấn áp chặt chẽ hồn phách tôi lên cổ thân thể này.côMèo, cái tên này ắt hẳnkhôngphải tênthậtcủacôđúng chứ? Tôi nghĩ nếu Tô Tầm biếtcôkhác loại,anhtasẽđối phócônhư thế nào đây? Phải biết rằng, Tô Tầm có tiếng rất ghét kẻ khác loại.”

Tai họa ngầmkhôngan toàn, phải nên b*p ch*t từ trong trứng nước.

“Thú vương phi rất tốt vớicô,côlại lấy oán trả ơn?”

“...”

côả này còn mê mệt sắm vai người có chỉ số thông minh cao nữa.

Chẳng qua Liễu Như Yênđãbiết bí mật củacô, tuycôcũng biết bí mật nàykhôngđược xem là bí mật lớn, nhưngcôvẫn nghĩ tới chuyện diệt khẩu.

“Emkhôngpháthiệnhả?”

đangnghĩ ngợi, Tô Tầmđãđứng lên, nắm bả vaicô, “Rốt cuộccôtanóigì?”

Sau khi Nguyễn Kiều Kiều kinh ngạc ngắn ngủi, cũng nhanh chóng phản ứng kịp.

“cômuốn nếmmộttráikhông?”côđưa cho Liễu Như Yênmộttrái.

Cho dù da mặt Nguyễn Kiều Kiều có dày chăng nữa, nghe Liễu Như Yênnóivậy cũng cực kỳ hoảng sợ.

Nguyễn Kiều Kiều cắn môi, nghĩ hồi lâu, “Vậy bằngkhôngchúng ta hành động gọn gàng nhanh chóng tí?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Tầmđangtức giận đấy.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, lâu rồikhôngnếm được trái cây theo mùa, đương nhiênkhôngtồi.

Nhắc tới Tô Minh, ánh mắt Liễu Như Yên thoáng xám xịt, “anhta đối xửkhôngtệ với tôi. Đáng tiếc, c·h·ế·t quá sớm. Tôi nghĩ cho dùanhta còn sống, cũng hi vọng tôi sống hạnh phúc. Tôi chỉđanghoàn thành nguyện vọng củaanhta thôi.”

“Ả Liễu Như Yên khóc con khỉ í, làm như chịu nhục ghê gớm lắm!”

Tô Tầm còn lâu mới tin, “Em gạt tôi. Bí mật này chỉ có thể đổimộtbí mật khác. Đây là bí mật củacôta,côta thẳng thắn với em,khôngthể nào là vì muốn nương nhờ tôi. Mạng củacôta đáng nhẽ đều nằm trong tay tôi,khôngcần dùng bí mật này để đổi. Là em... do em có bí mật gì bịcôbiết phảikhông? Đồng thời, bí mật này còn liên quan đến bí mật củacôta?”

Vốn tưởng rằng những lời nàyđãđủ thểhiệnthành ý củacôrồi,khôngngờ, hồi lâu sau Tô Tầm chợt yếu ớt bật ramộtcâu, oán khí dường như còn nặng hơn.

“Tôi...côbiết tôikhôngcó năng lực đó mà.” Nét mặt Nguyễn Kiều Kiều rất gượng gạo.

Tô Tầm siết quả đấm, nghiêm trangnói: “hiệntại cuối cùng có thể giếtcôta rồi.”

Liễu Như Yên thấy Nguyễn Kiều Kiều mở miệng, cho rằngcôbuông xuôi, bèn tiến lên bắt lấy taycô, “Tôi muốncôgiúp tôi, dẫn tôi ra khỏi nơi quỷ quái này.”

Tô Tầm nhanh chóng hất taycôra, dừngmộtchút,anhlại nắm taycôlần nữa, “Cười cái gì?’

Lông mày rậm của Tô Tầm nhíu lại, đôi môi mỏng bĩu đến mức có thể treo được chai dầu.

Việc này khác xa tưởng tượng đấy.khôngphải mỗi nam chính lạnh lùng cool ngầu đều thích nữ chính sao? Sao biến thành nam chính đề phòng vợ dụ dỗ nữ chính, sau đó diễnmộttuồng kịch với nữ chính vậy?

Phản ứng này quá kịch liệtđi.

Liễu Như Yên lần nữa ném ánh mắt khinh bỉ, “Lần đó chúng ta gặp nhau giữa đường, nửa đêm hai người cho rằng tôiđangngủ... hừ!”

Tô Tầm kích động như thế, đương nhiên Nguyễn Kiều Kiều phải khuyênmộtchút. Mặc dùcôkhôngthích Liễu Như Yên, nhưngcôsợ quyển này làmộtcuốn tiểu thuyết, nếu nữ chính c·h·ế·t sớm quá về sau còn phát triển ra sao chứ?

“Ừ. Nhưng có ai đảm bảocôta phải sống trở về đâu.” Tô Tầm siết quả đấm,sựu ám trong mắt chợt lóe lên,rõrànganhđãđộng sát tâm.

“Cái tên yếu đuối đó! Căn bản chỉ nhìn được bề ngoàikhôngtrông cậy được! Đáng lẽ tôi định chia rẻ mối quan hệ giữahắnvà Thú vương phi,khôngngờ...hắnkhônghề bị dao động.”

“...”

Buổi tối, lúc Tô Tầm trở lại, Nguyễn Kiều Kiều giãy giụamộthồi, bènnóirõvới Tô Tầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“...” Hãy để Tô Minh giếtcôtađi,côta thựcsựhết thuốc chữa rồi.

“Ừm.”

Tô Tầm cầm ly trà chợt đờ người,anhngẩng đầu nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “côtanóichuyện này với em làm gì? Ngoài dị thế,côta cònnóigì với em nữa?”

QuảthậtNguyễn Kiều Kiềukhôngpháthiện. Tức khắccônghĩ tớimộtviệc quan trọng hơn, “Bỗng nhiên tôi có chút thương hại Thú vương.”

Dẹpđi,côkhôngthèm làm đồng hương củacôta đâu.

Nguyễn Kiều Kiều nhớ lại, tối đó Tô Tầm cực kỳ hăng hái, quấn quítcôrất lâu. Cuối cùng,côcũng chẳng biết có phát raâmthanh haykhông.

“Bớt dốc tổđi.” Liễu Như Yên còn lâu mới tin, “Ánh mắt Tô Tầm nhìncônhư muốn nuốt sốngcô. Hơn nữa lần trước hai người lên giường đến long trời lở đất tôi còn nghe được mà.”

Liễu Như Yên némmộtánh mắt khinh bỉ chocô, “Nhìn bộ dạng củacôkìa, trước đâykhôngcó đàn ông đúngkhông.côcòn chưa biết sao? Đối phó với Tô Tầmkhôngcần phiền phức vậy,côchỉ cần ghé vào taihắnthổi gió bên gối là đủ...”

“Đúng rồi, saocôbiết nó gọi là dừa. Ở chỗ này, loại trái đó người takhôngkêu là dừa đâu. Nó chỉ là nếm thử mới biết cùng vị với dừa.” Liễu Như Yên ngẩng đầu,trênkhuôn mặt xinh đẹp tràn ngập ý cười dịu dàng.côta nhìn chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, ánh mắt như rắn, ác độc và nham hiểm, “côlà ai? Hoặc phải hỏi thế này,côđến từ đâu?’

Nguyễn Kiều Kiều vô cùngkhôngnóinên lời, rốt cuộc Liễu Như Yên muốn gì.

“không, cũngkhôngnóigì. Chỉnóithủ đoạnanhquá... quá giỏi.côta muốn nhập bọn vớianh.”

“hiệntạihắnchỉ sợ Thú vương phiđidụ dỗ Liễu Như Yên thôi, mấy ngày liên tục đều giữ Liễu Như Yên ở trong phònghắn. Giờhắnước gì tôi dẫn Liễu Như Yênđikìa.”

“côta nam nữ đều xơi tất.”

Giờ phút này,côthựcsựrất muốn hỏimộtvấn đề. Trước khi xuyênkhông, emgáinày rốt cuộc bao nhiêu tuổi thế? Tại saocôcó cảm giác hình như làmộtthiếu nữ ngu ngốc não tàn nhỉ.

“Khi nào chúng tôi...”

Sắc mặtanhxám xịt, bộ dạng lửa giận ngút trời như bị cắm sừng vậy. Nguyễn Kiều Kiều nhịnkhôngđược phì cườimộttiếng.

Chính tối hôm đó, Liễu Như Yên tới cửa tìmcô.côta điềm đạm đángyêu, sóng mắt lưu chuyển tự cómộtphen phong tình. Cũng khó trách người đẹp như vậysẽlàm thái tử si mê. Chẳng qua cũng vìcôta có chút tâm cơ, mà lần nào cũng thànhsựthìít, bạisựthìnhiều, nên sau khi Nguyễn Kiều Kiều đánh giácôta là mối nguy hiểm tai họa ngầm, vẫn tínhcôta là cấp bậckhôngan toàn.

“...”

cônên nắm chặt Tô Tầm?côcó năng lực ấy à?

Hóa ra hơn nửa đêm Liễu Như Yên tới phòngcô, làđangnghi ngờcô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ừ, về phầnnóicôlà người thủ đoạn độc ác, có lẽcôthựcsựnhư thếđi.hiệntại suy cho cùngcôcũngkhôngmuốn cuộc sống của mình xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn gì.

“Em còn cười!”

Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, tính sao đây, Tô Tầm hết sức kích động, xem ra nước cờ nàycôđikhôngsai.

“Tôikhônghiểucôđangnóigì.”

“côkhôngmuốn giúp tôi?”

“anhta...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77: Cô ta nam nữ đều xơi