Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 83: Thứ anh cần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Thứ anh cần


Cuối cùng, khi Tô tướng quân dẫn bọn họ ra cổng thành, Nguyễn Kiều Kiều trông thấy người phụ nữtrênlưng ngựa trước mặt.

“Rốt cuộc Tô Tầmđãđồng ý chuyện gì với các người?”

Nguyễn Kiều Kiềukhôngnóigì,côđãsáng tỏ. Tô Tầm hư hưthậtthật, rốt cuộc dọa được Tô tướng quân, vì thành Tây Bắc, ông takhôngcòn cách nào mới thả bọncôra.

Năm ấy dưới bầu trời sao,hắnhỏicômuốn làm chuyện gì nhất?

Mùa xuân năm thứ hai, thế giới dường như bỗng chốc an bình.

Thú vương phi ngậm cọng cỏ, ánh mắt nhìn về núi xanh nơi xa, “Mấy năm nay chúng tôi c·h·ế·t rất nhiều người cùng tộc. Rất nhiều tộc càng diệt càng tuyệt chủng. Cứ tiếp tục như vậy nữa, diệt tộckhôngphảikhôngthể.”

Sau khi biếtmộtsố chuyện mập mờ giữa Thú vương phi và Chu Tuyển, Nguyễn Kiều Kiều cũng chẳng bao giờ tiếp tục thoải mái qua loa định nghĩa mối quan hệ giữa Thú vương phi và Thú vương là ngược luyến tình thâm nữa.

“Ai?”

cônghĩ, nếu làhắn, có thể vận mạng của bọn họ có thể thay đổi.

Vậy là quen nhau lâu rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các người muốn gì?”

Vừa dứt lời,côấy chỉ huy mấy người thú qua đó dẫn ba người Nguyễn Kiều Kiềuđi.

côcứu họ.

“đi!”

Thú vương phi ngồitrênlưng ngựa, trầm mặc trong chốc lát.

“khôngthả ngườithìngười của ông ta phải c·h·ế·t sạch.” Thú vương phi cười hihi, “Có điều Tô Tầm đoánkhôngsai, ông tasẽthả người dù chotrêntay chúng tôikhôngcó món đồ chơi c·h·ế·t người kia. Loài người cáccôthựcsựtàn nhẫn đó, phát minh ra thứ quá đáng sợ.”

“Chu Tuyển, cũng chính là vua của loài người cáccô.”

Nguyễn Kiều Kiều đuổi tới chỗ Thú vương phi, đến tận rặng núi của người thú,cômới thả lỏng hỏi rasựnghi hoặc trong lòng.

Sau khi người thú cứu Nguyễn Kiều Kiều, bèn an phận thủ thường,khônggây sức ép với thành Tây Bắc nữa. Vả lại, Tô tướng quân cũng tự lo chưa xong.

Nguyễn Kiều Kiều ném ánh mắt nghi hoặc nhìn tiến sĩ Gấu cái gì cũng biết, tiến sĩ Gấu cũng đáp lại bằng ánh mắt mờ mịt.

Thú vương phi cũng dừng bước, “Sao vậy? Cảm thấy tôisẽgiếtcôà?”

Nghĩ vậy, Lý Tuyển thựcsựlà người rất đáng sợ. Nhưng Tô Tầmthìsao, có thể che giấu nhiều năm tới thế, bản tính đều biểuhiệngió chiều nào theo chiều đó vớicô, giờ nghĩ lại, có lẽanhđãđứng về phía Lý Tuyển từ rất lâu rồi.

Chương 83: Thứ anh cần

Songkhôngngờ, vừa đợi lại trôi quamộtnăm.

Cẩu Bất Lý từngnóicho Nguyễn Kiều Kiều biết mức độ nguy hiểm của độc Bão Táp, có thể g·i·ế·t người trong vô hình. Chẳng qua chi phí rất cao, chu kỳ chế tạo quá dài, nênkhôngthể đầu tư lâu dài.

Rất nhiều năm trôi qua, Thú vương phi vẫn nhớ đôi mắt trong suốt của Chu Tuyển, rất đẹp, sáng long lanh trong bóng tối.

Dọc đườngđi, Nguyễn Kiều Kiều liên tục muốn rút dao phay phản khángmộtphen, nhưng khi nhìn tiểu đội chỉnh tềđitheo sau Tô tướng quân, nòng s·ú·n·g đen ngòmkhôngchút buông lỏng chỉa về phía bọn họ, Nguyễn Kiều Kiều vẫn bỏ qua suy nghĩ ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều kiện để Tô Tầm hợp tác với Thú vương chính là cứu bọn họ ra ư?

“côtin Tô Tầmsẽlàm được ư?”

“...” (đọc tại Qidian-VP.com)

“...”

Thú vương phi lắc đầu, “khôngtin. Nhưng có người, tôi tin.”

[1]Thân kinh bách chiến (身经百战): trải qua trăm lần chinh chiến. Ngoài ra còn so sánh kinh nghiệm phong phú, kiến thức rộng rãi.

côluôn chờ Tô Tầm trở về, luôn chờ Tô Tầm dẫncôđi.

“đithôi. Đừng nghĩ nhiều, tôi biếtcôđangnghĩ gì! Nhưngcôyên tâmđi, tôi rất thíchcô. Dù Tô Tầmkhôngđưa thứ tôi muốn, tôi cũngsẽkhôngđụng vàocô.”

Đôi mắt trong suốt của thiếu niên dịu dàng,hắngiơ tay lên, khẽ sờ tai thú củacô, “Cậusẽthựchiệnđược.”

côvẫn nhớ kỹ ánh mắt trước khiđicủahắn.

Tô tướng quânkhôngphải người tốt, nhưng người thú lật lọngthìsao?

Cuối cùng pháthiệnLý Tuyển gian xảo, song Tô tướng quân cũng chẳng phải kẻ tầm thường, cộng thêm bên này còn có người thú rục rịch ngóc đầu, nên hai phe đánh đượcmộtnămđãđình chiến.

Tuy Nguyễn Kiều Kiều biết, đây chỉ làhiệntượng ngắn ngủi, chiến tranhsẽkhôngkết thúc.

Tô Tầm vậy màkhônggiết Lý Tuyển,khôngchỉ thế dường nhưanhcòn dẫn Liễu Như Yênđinương nhờ Lý Tuyển.mộtnăm qua, Lý Tuyển và Tô tướng quân vì diệt trừ đối phương, nên dồn toàn lực.

“Vì...anhta muốn thế giới đại loạn.”

khôngđúng,nóimộtcách nghiêm chỉnh hẳn là người thú nữ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có điều, ở thành Nhân Loại nghênh đón đám cưới của Chu Tuyển, khi biết người vợ chính là Liễu Như Yên, trong mắtcôấy thoáng thất thần.

“HicôMèo,đãlâukhônggặp.”

Nguyễn Kiều Kiều lui về saumộtbước, tay nắm dao phaytrênlưng.

“Câm miệng! Nếukhônggiết hết mấy người!”

Chẳng qua, miệngcôấy vẫn rất kín.

Nguyễn Kiều Kiều thoáng nhìn ánh mắt hoài niệm, nét mặt dịu dàng của Thú vương phi làmcôcực kỳ kinh ngạc. Thú vương phi còn cómộtcâu chuyện với Chu Tuyển.

Nguyễn Kiều Kiềuđitheo Thú vương phi được vài bướcthìngừng lại. Rời khỏi ổ sói của Tô tướng quân,côsẽkhôngbước vào hang cọp nữa chứ?

“Tôi biết.” Thú vương phi cười khổ, “Nhưng tôiđãkhôngcòn bất kỳ lựa chọn nào.”

Mấy ngày ngắn ngủi là khoảng thời gian thoải mái nhất trong cuộc đờicô.cônghehắnkể những câu chuyện của thành Nhân Loại, còn Thú vương và Tô Tầmkhôngcó việc gìthìso tài với nhau.

Thú vương phi lắc đầu, “khôngcó.”

“Tô Tầmđangở đâu?”

“anhta có chỗ nàokhôngtốt chứ?”

Trời ạ, đúng là bịcôấynóitrúng.

côlấy làm lạ, rốt cuộc Tô Tầm bị gì? Đứng đúng phía rồi còn bị c·h·ế·t cháy.

rõràng Tô tướng quân tức giận vô cùng, giọngnóicòn phát run.

Thế tại sao cuối cùng Chu Tuyển lại đề bạt Tô Minh? Hoặc lànói, từ lúc đó,hắnđãbắt đầu muốn động vào nhà họ Tô rồi.

Lúc đó Tô Tầm rất yếu ớt, yếu đến mứckhôngthể tinhiệntạisẽtrở thành kẻ nguy hiểm như thế, bình thường bị Thú vương đánh no đòn, songanhnhanh chóng đứng dậy, tiếp tục tấn công.

Thú vương phi vung tay với Tô tướng quân, “Được rồi Tô tướng quân, đừng tiễn nữa.”

côtừng muốn hỏi Thú vương phi cái gọi là tình cảm, songcôrảnh rỗikhôngcó việc gì làm, mà Thú vương phithìbận rộn săn thú, bận rộn huấn luyện nữ binh củacôấy, bận rộn trêu ghẹogái,côấy căn bảnkhôngcó thời gian để ý tớicô.

Song Tô tướng quân hẳnkhôngbiết.

mộtnăm này, đối với người thú và loài người đều làmộtnăm bình yên lạikhôngyên tĩnh.

“mộtđời bình an.”

Hai người rơi vào bẫy bọn họ thiết kế, trông thấy là loài người, bọn họ vốn muốn g·i·ế·t hai người ấy. Song đôi mắt kia, quảthậtrất đẹp, đẹp đến mức khiếncôquên mấthắnlà loài người nguy hiểm.

trênlưng ngựakhôngphải ai khác, chính là Thú vương phiđãlâukhônggặp.

Thú vương phi quay đầu nhìn Nguyễn Kiều Kiều, “Có phải cảm thấy rất kỳ quáikhông, người thú và loài ngườikhôngđội trời chung, nhưng thủ lĩnh của bọn họ từng là bạn bè?"

Đúng rồi,cônói: “Tôi muốn đến thành phố cậu ở, nơi cậuđiqua, tôi đều muốn xem. Tự do tự tại,khôngbị ràng buộc.”

Thời gian vui vẻ luôn luôn ngắn ngủi, chẳng bao lâu sau, bọn họ phải trở về thế giới của mình.

Nguyễn Kiều Kiều hỏi rất lâu,côấy mới miễn cưỡngnóimộtcâu.

mộtnăm này xảy ra rất nhiều chuyện. Chẳng hạn như Nguyễn Kiều Kiều học được rất nhiều thứ ở chỗ người thú. Ở đây người thú khá đơn thuần, mặt trời mọcthìlàm, mặt trời lặnthìnghỉ ngơi. Thú vương phi như thường lệ vẫn rất nổi tiếng, lần nào cũng tức Thú vương đến mức khịt mũi trừng mắt, nhưng luônkhôngthể làm gì.

“Chuyện xảy ra từ rất lâu trước đây.hắnvẫn làmộthọc sinh bình thường, chúng tôi từng thi cưỡi ngựa.hắnthắng tôi, sau đó Thú vương thắng Tô Tầm. Khi ấy, quan hệ của chúng tôi cực kỳ tốt. Đương nhiên, tôi vẫn chưa phải Thú vương phi, tên khốn kiếp Thú vương chỉ làmộtngười thú bình thường... Hiển nhiên, chúng tôi cũng chẳng biếthắncó địa vị cao như vậy ở quốc gia loài người.”

Trong lòng Nguyễn Kiều Kiều cứ thấp thỏm, tuy hình như Tô Tầm chung đội với nam chính Chu Tuyển, songcôliên tục gặp ác mộng mấy đêm.

côcàngkhôngngờ là, Tô Tầmđãquen với Chu Tuyển từnhỏ.

côđãnóigì nhỉ?

Vẫn như lần trước, Nguyễn Kiều Kiều được đối đãikhôngtồi ở chỗ người thú.

Ông ta phất tay, ngoài phòng nhanh chóng xuấthiệnhai gã vạm vỡ,khôngnóihai lời áp tải ba người Nguyễn Kiều Kiều ra ngoài.

Khi ấy còn trẻ, Thú vương phi vẫn làmộtthiếu nữ người thú ngây thơ, lúc ra ngoài chơi với Thú vương vô tình gặp được Chu Tuyển và Tô Tầm cũng còn trẻ.

Đêm đó, Thú vương phi ôm rượu vang mình ủ tìm Nguyễn Kiều Kiều uống rượu.

“Vậythìsao?hắnlà người, tôi là người thú.trênthế giới này,khôngphải loài người và người thú nào cũng có thể kết hợp. Hơn nữa... tôisẽhại chếthắn.hắncũngsẽhại c·h·ế·t tôi...”

Phịch —— Cửa lớn bị đá văng, Tô tướng quân tức giận đứng trước mặt Nguyễn Kiều Kiều, ánh mắt như lửa trừngcô, nghiến răng nghiến lợinói, “Nó lại vìcô,khôngtiếc tàn sát nhiều người cùng tộc như vậy.”

cômơ thấy Tô Tầmkhôngcó kết cục tốt, bị thêu sống nhưmộtquái vật.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Đúng làkhôngthể tin nổi. Sau đó, các ngườikhôngliên lạc với nhau nữa à?”

Ngoại trừ tinhắnmộtlần, chẳng còn biện pháp nào khác.

“Chắccôkhôngbiết trận chiến nàyđãgiằng co bao lâu. Tôi chịu đủ rồi.” Chịu đủ mỗi ngày thức dậy trong tiếng s·ú·n·g.

Tửu lượng của Thú vương phi rất bình thường,khôngtới mấy lượt mặtđãđỏ bừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Tầmkhôngở chỗ người thú, dựa theo cáchnóicủa Thú vương phi,hiệngiờanhvẫn ở thành Nhân Loại.

Thú vương phi cười hihi, nâng cằmcôlên, nhìncôrất lâu. Cuối cùng,côấy cúi đầu, lấy miệng hôn lên bờ môi đỏ au củacô.

“Sao Tô tướng quân lại thả người?”

Thú vương phi đứng dậy, vỗ vỗ cỏ dạitrênđầu gối.

Cuối cùng, Thú vương phi vuốt mặtcô, “côkhôngbiết tôi hâm mộcôbao nhiêu.côvậy mà có thể sinh con trai cho Tô Tầm,thậttốt. Tô Tầm... Tô Tầmkhôngphải người tốt, phải đề phònganhta...anhta xấu xa từ đầu tới đuôi... nhưng...anhta cócô, tốt lắm rồi... tốt lắm rồi... Nếukhôngphảicô... bọn tôi... bọn tôi chắc chắnsẽmuốn... muốn giếtanhta...anhtakhôngphải người tốt...khôngtốt lành gì...”

“Thế màcôtinhắn? Lòng người là thứ khó tin tưởng nhất, nó thay đổi thất thường,côcăn bảnkhôngnắm bắt được.”

Thú vương phi thân kinh bách chiến[1], làm gìkhôngnhìn ra chút suy nghĩ này của Nguyễn Kiều Kiều, “Yên tâm. Tuy tôikhôngthích Tô Tầm,anhta cũng làmộtkẻ nguy hiểm tiềm tàn, có cơ hội tôi chắc chắnsẽlấy mạnganhta. Nhưng tạm thời tôisẽkhônglàm, vìanhta vẫn còn hữu dụng, màcôlà lợi thế tốt nhất.”

khôngchỉ là thành Nhân Loại bên kia ghét chiến tranh, Thú vương bên này cũng thế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 83: Thứ anh cần