Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Liễu Như Yên tới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Liễu Như Yên tới


Tô Tầm dường nhưkhôngpháthiệnra chútnhỏmọn này của Nguyễn Kiều Kiều. Đợi đến tối,anhlại dùng đuôi tới cọ xátcô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao trước giờanhlàm gì đều có mục đích cả.

Nguyễn Kiều Kiều khó chịu đẩy cái đuôianhra, tối nay chịkhôngcó hứng.

Liễu Như Yên được gọi là nữ chính quan trọng nhất quyển sách, mà quả nhiên là nữ chính, hào quang to đùng. Mấy tên người thú vô dụng này, ngay cả mông và chim đều lộ ra ngoài rồi, đáng tiếc chẳng aithậtsực*m v** được.

anhtới trước mặt Liễu Như Yên, từtrêncao nhìncôta, “Saocôbiết?”

Thú vương chưa tới giẫm đạp tam quan của Nguyễn Kiều Kiều. Vìtrênđườngđihọ bắt gặp Liễu Như Yên suýt bịmộtđám người qua đường luân phiên x.

Nguyễn Kiều Kiều tuyệt đốikhôngphải đàn ông, dùcômộtthân cậy mạnh. Songcôlà phụ nữ tiêu chuẩn, nên phụ nữ đánh phụ nữkhôngthành vấn đề nhỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ nó, người Liễu Như Yên nhào tớikhôngphải làcô, mà là Tô Tầm. Đồng thời, nắm đấm trắng trẻo đó là sao? Đây là mưu sát, hay khiêu khích?

Nguyễn Kiều Kiều ném ánh mắt cho Tô Tầm, tỏ ý có cứukhông?

Chương 64: Liễu Như Yên tới

thậtra Liễu Như Yên chỉ đánh bậy đánh bạ mới biết. Từ lần trước sau khicôta và Tô Minh khai thác khoáng thạch ở núi tuyết thất bại,côta cũng cảm giác được thái tử đối đãi vớicôtakhôngcòn như trước. Chẳng biết có phảiđãbiết chuyệncôta và Tô Minh nối lại tình xưakhông.

Emgáià, nếu ban nãycôdùng sức lực ấy,thìsẽkhôngbị người thú đè xuống luân phiên đâu.

Trong khicôchuẩn bị tư thế, lại pháthiệnkhôngthích hợp.

Do đó cứ tính toán như thế, Cẩu Bất Lý vẫn làmộtđứa trẻ còn xấu tính giống Tô Tầm,khôngcông phá được, thôi bỏđi. Mà Tiểu Bạch – emgáimềm mại chân chính lạiđitheo Cẩu Bất Lý có cùng ý tưởng đen tối, nênkhôngcần để ở trong lòng. Còn Mèo Đen lạnh lùng cứng rắn, thường xuyênkhôngthấy tăm hơi đâu cũng bỏ quađi.

Có điều,côcàng thêm khinh bỉ Liễu Như Yên.khôngphảicôta và Tô Minh là tìnhyêuđích thực ư? Cuối cùng, ngay cả thi thểhắncũng chả buồn liếcmộtcái.

“Tô Minh đâu, có phải mấy ngườiđãgiết Tô Minhkhông? Tôi muốn g·i·ế·t mấy người báo thù choanhấy!”

Đây làmộttruyện NP, nam chính ngoắc rồi, có thể bổ sung thêm mấy nam chính phong cách khác nhau, nhưng nữ chính mà ngoắc,thìđám nam chính chỉ có thểđiđấu kiếm với nhau thôi.

Tiến sĩ Gấu cứ chiếu theo đơn thu hết, Nguyễn Kiều Kiều khinh bỉ ông. Nhưng ông tỏ rakhôngvấn đề gì, “Đồ đưa tới cửa đừng lãng phí.”

Nguyễn Kiều Kiều khinh bỉ giơ ngón tay giữ lên, sau đó bất chấp đẩy Tô Tầm ra. Ngay cả khicôcó sức mạnh trời sinh, nhưng Tô Tầm đâu phải đàn ôngcôcó thể đẩy.

Do đó, sau trong đáy lòng, Nguyễn Kiều Kiều chống đối Liễu Như Yên. Nhất là chống đốicôta đánh vào nhóm củacô.

Nguyễn Kiều Kiều dang tayđangchuẩn bị đón nhận Tô Tầm, lại pháthiệnanhlui về saumộtbước, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi.

Tô Tầm trả lời rất thẳng thắn:không.

Tiến sĩ Gấu chẳng biết xấu hổ, Nguyễn Kiều Kiều quyết định dẫn Cẩu Bất Lýđi, tránh để ông ta dạy hư trái tim thiếu nam thuần khiết.

Thứ hai, Tô tướng quân đau lòng quá độ, hình như có chút dị động. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đạ nhân, đừng mà, đừng mà, tôi van xinanh,anhnóigì tôi đềusẽlàm, đừng g·i·ế·t tôi...anhđừng g·i·ế·t tôi...” Tô Tầm vẫnkhôngđổi sắc mặt, đúng lúc đó Liễu Như Yên chợt vỗ đầu, “Đúng rồi đại nhân, trước khi tôiđiđãbiết đượcmộtchuyện. Là Tô tướng quân, Tô tướng quân quyết định tạo phản.”

Lời giải thích củahắnở trong mắt Tiểu Manh chỉ là ngụy biện. Bịchmộttiếng, Tiểu Manh nhanh chóng tung quyền, Chuột Đệ bay ra xa mấy mét.

“khôngphải ôngkhôngthích phụ nữ loài người à?”

Đợiđã,khôngthể tưởng tượng quá nhiều, dù trong lòng mừng quá chừng, nhưng bề ngoài phải giữ tỉnh táo.

Nên mấy phen giằng co,cômệt đến thở hồng hộc. Trong lúc phản kháng vàkhôngphản kháng,côlại nảy sinh chút hứng thú.

Nguyễn Kiều Kiềukhôngvui.

Cuối cùng người chịu được ơn của người đẹp vẫn là tiến sĩ Gấu.

“...” Cái gì? Dựa theo cái tính thối của Tô Tầm,khôngphải nênmộtđao chém đứt phiền phức này ư?

Liễu Như Yên được cứu, cả người đều buông lỏng, xụi lơtrênngười Chuột Đệ.

Tô Minh này chếtthìchếtđi, Liễu Như Yên còn bàymộtbộ vội vàng chịu tang chohắnlà sao? Hơn nữa, muốn đánh g·i·ế·t ở trước mặt bọn họ,côta... có năng lực đó à?

“Đại nhân, tôi là người từ chỗanhra. Trước giờ tôi chỉ thuần phục ngài. Tuy thân tôi ở Tào doanh, nhưng lòng ở Hán doanh, đại nhân...”

Đáng tiếc Chuột Đệ ôm tìnhyêuđích thực với Tiểu Manh rồi, giờtrênbụnghắntoàn vết bầm tím. Khi Liễu Như Yên dựa gầnhắnmộtchút,hắnsẽgiống như Tô Tầm,khôngchút khách sáo đánhcôta ra ngoài.

Đúng làmộtđám nhát gan.

Bản thân Tô Tầm tỏa ra khí tràng mạnh mẽ, Liễu Như Yên có lòng muốn dụ dỗ, nhưngkhôngcó gan làm, nêncôta chuyển mục tiêu qua Chuột Đệ.

Tô Tầm do dự nhìn Liễu Như Yên, giống nhưđangnghĩ rốt cuộc nên g·i·ế·t hay tính như thế nào, Liễu Như Yên lần nữa ôm chặt bắp đùi Tô Tầm.

Bịch ——

Còn nữa,côta tùy tiện dụ dỗ đàn ông củacônhư vậy, bộ tưởngcôchết rồi hả?

Người đẹp và người bình thường rơi xuống đấtthậtrakhôngkhác gì nhau hết, nhất là mặt hướng xuống dưới.

Cái loại lục trà biểu này, Tô Tầm còn giữcôta bên cạnh làm gì.

Có điều,côta cho rằng thái tửyêucôta,sẽkhôngđể bụng chuyệnnhỏnhặt này. Dù saomộtngười đàn ông nên cómộttrái tim bác ái.

Tô Tầm lạnh lùngnói, “côcho rằng tôisẽsợhắn? Haycôcho rằng tôikhôngdám giếthắn?”

Lưỡi đao càng thêm tới gần.

Cuối cùng tính tới tính lui, còn sót mỗi lão tiến sĩ Gấu háo sắc.

Nhưng thái tử lại lạnh nhạt, đoán chừngđanggiậncôta.

“khôngngờ,hắncó sở thích kiểu này.”

Chẳng có nguyên nhân nào khác, vìhắnkhôngđánhcôta,thìTiểu Manhsẽđánhhắn.

Tin tức này trái lại làm Tô Tầm hơi để ý.anhphất taymộtcái, bảo Mèo Đen dừng lại.

Chậc chậc chậc, giờ mới nhớ là người phụ nữ của thái tử à, ban nãy khi khóc tang cho người đàn ông khác saokhôngnhớ rađi.

“Tôi muốn g·i·ế·t các người!”

Vậy lúc đócôta chạy ra ngoài làm gì?

Chậc chậc chậc...

“Ồ.”

mộttiếng đại nhân đó, kéo dàikhôngdứt, cả người Nguyễn Kiều Kiều đều sởn gai ốc.

“Đại nhân,anhkhôngthể g·i·ế·t tôi. Tôi là người phụ nữ của thái tử.”

Giống như thứcôkinh doanh rất lâu bị cướpđivậy.

“Đại nhân,côta có bị điênkhông?”

Ngay cả Tô Minh đều có thể g·i·ế·t, kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch cũng nắm rồi, còn giữ Liễu Như Yên làm gì, cho sinh giòi à?

Mèo Đen bèn cầm khảm đao, oai phong lẫm liệtđitới chỗcôta.

Nhắc tới thái tử, sau khi Liễu Như Yên hơi sững sốt, nước mắt lập tức rơi như bão táp.

Tuy nội tâm Liễu Như Yên làmộtlục trà biểu, song bề ngoài làmộtđóa hoa yếu duối, ngây thơ ngốc ngếch.côta tớithậtsựcó người thích có người buồn.

Phịchmộttiếng, tư thế đó, cường độ đó... Nguyễn Kiều Kiều trông thấy chỉ muốn nhào vào lòng Tô Tầm, cầu an ủi.

Liễu Như Yênnóixong, còn dùng tư thế mềm mại nhào tới.

Nhưng khi Liễu Như Yên tỉnh lại, thấy đám người bọn họthìbắt đầu gào khóc bù lu bù loa, Nguyễn Kiều Kiều vẫn day day trán.

“Cứu tôi! Mau cứu tôi!”

Khicôcảm thấy chút hứng thú này là bệnh phải trị, bỗng nhiêncôcảm giác bên dưới nóng lên.

Cứ như vậy, Liễu Như Yên được giữ lại trong nhóm. Chẳng biết Tô Tầm tính toán cái gì, tạm thời giữ mạngcôta.

Mặc dù biết Liễu Như Yên có hào quang của nữ chính, cũng biết suy nghĩ củacôta có thể khác với Nguyễn Kiều Kiều.

“Tôicôđơn lâu như vậy, gặp heo mẹ cũng thấy đẹp như tiên nữ, huống chimộtphụ nữ sống sờ sờ chớ.”

Thỉnh thoảng giận dỗi ra vẻ cũngkhôngtồi.

Liễu Như Yên nhìn thấy bọn họ, giống như gặp được cứu tinh. Đá văng tên người thú cònđangbạo lực kia, điên cuồng chạy về phía bọn họ.

Nội dung truyện saiđãchỗ nào, Liễu Như Yênkhôngphải là đóa hoa trắng thanh thuần ư? Sao biến thành đứa lục trà biểu[1] rồi.

Chuột Đệ giống như đụng phải thứ bẩn thỉu, mạnh mẽ đẩy Liễu Như Yên ra, còn khua tay múa chân với Tiểu Manh.khôngđúng, là tay chân luống cuống giải thích, “khôngliên quan tớianh, làcôta tự mình dựa vào.”

Nhìn ánh mắtanh, Nguyễn Kiều Kiều biết chắckhôngphải là chuyện tốt lành gì.côbước tới kéo Tô Tầm, nhìn Liễu Như Yêntrênmặt đất: “Đại nhân, giải quyếtcôta sao đây?”

Nguyễn Kiều Kiều cười lạnh, còn chưa giơ nắm tay xông lên, Tô Tầmđãchomộtquyền. Đúng,mộtquyền,khôngchút khách sáo tung quyền, đánh Liễu Như Yên bay ra xa mấy mét.

Buổi tối, Nguyễn Kiều Kiều nghĩ đến Liễu Như Yên lại có chút rầu rĩkhôngvui.thậtra,côhơi ghét Liễu Như Yên, có lẽ vì trong lòng ghen tị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Tầm vuốt cằm, trong mắt lóe lên chút hứng thú.

“côcòn có thái tử nhé.” Nguyễn Kiều Kiều thiện chí nhắc nhở, thái tử trong tiểu thuyết mới chính là người thắng lớn sau cùng. Tuy tác giả rất có thể vì an toàn màkhôngthể NP, mới g·i·ế·t hết mấy nam chính khác. Songcôta luôn luôn theo đảng ban đầu, đảng nam chính. Mặc dù là truyện H, nhưng nam chính củacôta là thái tử tà mị cuồng luyến bá đạo sừng sững ấy chứ.

Lần đầu tiên Tô Tầm quyến rũ bị thất bại,anhrất ảo não, bấu víu cánh tay Nguyễn Kiều Kiều, muốn dùng sức mạnh.

Người ta sợ lắm cơ.

Haizz, Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu, đúng là làm nữ chính mà.

không, tên người thú xấu xa!

nóithật, Nguyễn Kiều Kiều có khúc mắc khi Tô Tầm thu nhận Liễu Như Yên. Nhưng Tô Tầm lạikhôngphảimộtngười thích giải thích.

Mà lúc này, Liễu Như Yên chậm rãi trượt thân thể xuống người tiến sĩ Gấu.

“Vậythìsao?”

[1]Lục trả biểu: nguyên văn là 绿茶婊 (Green tea bitch): Là từ mạng mới của TQ năm 2013, ám chỉ mấycôgáitrẻ có vẻ ngoài thanh thuần thoát tục, ở trước mặt quần chúng đều giả vờ điềm đạm đángyêu, vô hại nhưng bản chấtthậtlà cuộc sống thối nát, tư tưởng hám giàu, theo năm tháng càng bệnh càng thảm họa, đa tình đa cảm, giỏi tâm kế, dã tâm hơn ai hết, dựa vào việc bán rẻ thân xác để leo lên (theo Baike).

Khảm đao sáng loáng làm người ta sợ hãi, dẫu chỉ số thông minh của Liễu Như Yên có thấpđinữa, song trong lúc nguy hiểm,côta thoáng cái phản ứng kịp.

Lúc này, lại nghe Tô Tầmnói, “Giữcôta lại.”

Tô Tầm nhìn người phụ nữđangco giậttrênmặt đấtmộtcách chán ghét, ngầm ra hiệu cho Mèo Đen.

Tên tay trong đó làmộttên dong dài, báo cáo thao thao bất tuyệt hai tiếng liền, được Liễu Như Yên đúc kết thành hai chuyện.

Lần này Liễu Như Yên thựcsựsợ hãi, liên tiếp lui về sau, “Đại nhân,anhđừng g·i·ế·t tôi, tôi... tôi có rất nhiều thứ.”

Mẹ nó, hát cái gì vậy!

Còn dùng sức mạnh? Đồ xấu xa này! (đọc tại Qidian-VP.com)

Liễu Như Yên bày dáng vẻ bi ai đau buồn này là sao?

Cómộtngày,côta định đưa tráng miệng cho thái tử, bất ngờ nghe được tay trong của thái tử báo cáo công việc.

“...”

Huống chi,côlấy tư cách gì bảoanhgiải thích đây.

Tô Tầmđãkhôngthèm để ý, đương nhiên thuộc hạ củaanhcũng làm theo. Nhưng mấy tên người thú quá sợ hãi, cho rằng Liễu Như Yên tìm đượcmộtđám làm chỗ dựa, nên giải tán ngay lập tức.

khônghổ là nữ chính.

côta là nữ chính, chỉ cần bàn tay vàng vung lên là có thể đạt được thứcôcố gắng cả đời, hoặc mấy đời cũngkhôngchiếm được.

Đầu tiên, Tô Minh c·h·ế·t rồi, dường như bị Tô Tầm g·i·ế·t.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Liễu Như Yên tới