Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 65: Bà dì cả tới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Bà dì cả tới


Vẻ mặt của Tô Tầm làm Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy rất kinh khủng, lẽ nào bên dướicôxuấthiệndị hình ư?côcúi đầu nhìn,khônghề pháthiệndị hình nào, trái lại trông thấymộtbãi màu đỏ.

nóigiữ mạngcôtathìgiữ,nóigiếtthìgiết.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầukhôngcần nghĩ ngợi, “côta rất lợi hại mà. Có thể trốn được thuộc hạ của đại nhân, làm người ta bội phục.”

Tay Tô Tầm chậm rãi trượt xuống, trượt tới cổ Nguyễn Kiều Kiều, động tác củaanhrất chậm, nhưng chẳng hiểu sao Nguyễn Kiều Kiều thấy cực kỳ áp lực. Nếu Tô Tầmkhôngvui,thìcôrất có khả năng bị vặn gãy cổ ngay.

Nguyễn Kiều Kiều chống lên giường muốn ngồi dậy, động tác củacôlàm Tô Tầm quay đầu lại.

Tô Tầm thu móng vuốt, đè bả vaicô.khônggiết được Liễu Như Yên, tâm trạnganhthoángkhôngthoải mái.

Khi Nguyễn Kiều Kiềuđangmừng thầmkhôngngớt, suy xét xem nên hỏi mình lợi hại ở chỗ nào, Tô Tầm xoay đầu sang chỗ khác, vẻ mặt chợt đỏ ửngmộtcách khả nghi.

Vì lần bất ngờ này của Nguyễn Kiều Kiều, Tô Tầm kéo dài cuộc hành trình.

Chương 65: Bà dì cả tới

Nếu Nguyễn Kiều Kiều tỉnh táo, nhất địnhsẽnhảy dựng lên đánh tên Tô Tầm béomộttrận, nhân tiện dạy choanhbiếtmộtđạo lý lớn từ mấy nghìn năm trước, ởkhônggian song song hoặckhôngsong song đều tồn tại.

“Chúc mừng đại nhân.”

Tô Tầm tức tối trở về, mài móng vuốt.

“Hahahaha...” Nguyễn Kiều Kiều cười gượng, “Đại nhân,nóimớ cũng được gọi là mê sảng ấy, đừngnóianhtin nha?”

Bà dì cả xa cách ba năm, rốt cuộc thong dong đến muộn.

Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu, Tô Tầmđãthu hồi móng vuốt,anhcònđanglầm bầm lầu bầu.

côngủ rồi,thìsẽkhôngđau nữa.

“C·h·ế·t tiệt, lại chạy mất.”

trênngườicôcó mùi máu tanh, làmanhcó chút khó ngủ. Trong lòng khó chịu, chỗ nào cũng chẳng thoải mái.

“Em muốn tôi c·h·ế·t? Hay... em biết đượcmộtít gì?”

Đối với Nguyễn Kiều Kiều, việc này chẳng có gì tốt đẹp.côlườm Tô Tầmmộtcái, bởianhchuyện bé xé to, làmcônhận được tất cảsựkhinh bỉ của mọi người.

Tô Tầm lại chocôđánh giá như thế, điều này làmcôkhônghiểu sao thấy kiêu ngạo. Giống nhưmộtcấp dưới rốt cuộc nhận được lời khen của cấptrênấy.

Người ta xuyên đến mạt thế, ít nhất biết đánh quái thăng cấp. Còncô, chỉ là liên tục liên tục chạy trốn.

C·h·ế·t tiệt, giờ phút này, bỗng nhiên Nguyễn Kiều Kiều có chút thương hại Liễu Như Yên.côta chọc aikhôngchọc, lại gặp phải Tô Tầmkhôngtheo lẽ thường.

Đừngnóilà... đừngnóilà...

Nguyễn Kiều Kiều cũngkhôngngờ bông hoa trắng – nữ chính Liễu Như Yênkhôngcó đàn ông che chở, vậy mà có thể thoát được ma trảo của Tô Tầm, đúng là lợi hại.

Lộ móng vuốt, Tô Tầm thựcsựlao ra g·i·ế·t người.

Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, ngủmộtgiấc khiếncôthấy thoải mái hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

côcó kinh nguyệt,anhcó gì tốt chứ!

“Ông dám nghiên cứu con tôi.”

“...”

“Sao vậy? Sắc mặt nặng nề thế?”

Nguyễn Kiều Kiều đau đến sắc mặt trắng bệch, nắm móng vuốt béo của tiến sĩ Gấu, bấu chặt, “Đau quá... thựcsựđau chếtđiđược...”

“Đúng là nên giếtcôta. Giờ hẳn còn kịp.”

Nguyễn Kiều Kiều nghĩmộtchút, mới tìm đượcmộtlối vào phù hợp.

Tối nay Nguyễn Kiều Kiềukhôngcó cơ hội dạy Tô Tầm rồi, vì ôm cái đuôi to của Tô Tầm,côhài lòng chìm vào mộng đẹp.

Tên khốn kiếp Tô Tầm quả thực là người bán thú thông minh. Thừa kế điểm mạnh của loài người và người thú, sau đó dung hợp chúng lại tạo nên bộ gien mạnh mẽ hơn.

Tô Tầm bị tiến sĩ Gấu kéo ra phổ cập chút kết cấu sinh lý phụ nữ. Tiến sĩ Gấu híp mắt, cười haha, giống như có được chuyện vui to lớn gì.

Mấy nămkhôngcó bà dì cả, đối với Nguyễn Kiều Kiều, ngoại trừ máu chảy số lượng lớn ra, còn cómộtchuyện phiền phức nữa, đau bụng kinh cũng kèm theo.

Tô Tầm thực sực gật đầu.

Nguyễn Kiều Kiều quả quyết lắc đầu, “Tôi kháccôta,côta vừa nhìnđãbiết rất lợi hại, biết rất nhiều thứ. Tôi làmộtcon tômnhỏthôi.” Lúc này, vì bảo toàn tính mạng, Nguyễn Kiều Kiều chỉ có thể đẩy tất cả mầm họa lên người Liễu Như Yên.

Tay Tô Tầm từ từđixuống, cuối cùng đặt lên b* ng*c nhô ra củacô. Lưu manh nghiêm trang đùa giỡn như vậy, Nguyễn Kiều Kiều cũng say mê.

Tô Tầm híp mắt, “nóinhư thế, em cũng biết kỹ thuật tinh luyện khoáng thạch?”

trênthế giới có mỗimộtchủng tộc tháng nào cũng chảy máu, nhưng trước giờ đềukhôngchết, qua vài ngày nữasẽtốt lên, đó chính là giống cái.

“Ông cútđi!”

“Miêu Nương lại có thể sinh con rồi. Lần này,khôngphải thụ tinh ống nghiệm nữa, tôi muốn tự mình nghiên cứu, xem thử có phải thựcsựsinh được người bán thú bình thườngkhông.”

“Đau quá... Tôi cũng đau lắm đấy!” Tiến sĩ Gấu kéo tay mình lại, ông cực kỳ muốn lật bàn.

“Nhà em, ở đâu?”

“đãchạy mất.”

“...” Cái ngày c·h·ó gì vậy, nếu biết bà dì cả tới lại làmcônóira bí mật như thế,côthà cả đờikhôngcó bà dì.

Tiểu Manh đưa chocôbăng vệ sinh của thế giới này,khôngthô ráp như tưởng tượng, nhưng vẫn kém trước đâymộtchút.

Nguyễn Kiều Kiều thở phàonhẹnhõm, “Chạy rồithìthôi.”

Nè nè, đó lànóimớ.

“Vì em cònnói, đợi em nhặt xác tôi rồisẽvề nhà.”

Tên khốn kiếp Tô Tầm làmcôbị thương sao?khôngđúng,rõrànganhchưa c*m v** mà.

Nhưng Liễu Như Yên quảthậtcó hào quang của nữ chính,khôngbiết có phảiđãsớm biết Tô Tầm muốn giếtcôtakhông, nên chạy trốn suốt đêm rồi.

Tại sao đau bụng kinh cũng tới tìm ông, ông là tiến sĩ,khôngphải bác sĩ phụ khoa được chưa?

“Đại nhân,anhbiết Liễu Như Yênkhông?”

cômuốn xoay đầuđi, nhưng Tô Tầm ghìm cổcôlạikhôngchocôđộng đậy.

Nguyễn Kiều Kiều tức giận, cảm thấy máu lưu thôngtrênmặt càng ác liệt.

Cái thế giới dị hợm này rốt cuộc là mình nằm mơ, hay làkhônggian song song, hoặc hồn xuyên,côthựcsựchẳng biết.

“côấy!côấy chảy máu kìa!”

trêntrán chợt mát lạnh,côngẩng đầu lên, chỉ thấy Tô Tầm để tay lên tráncô.

“Kê cho tôi chút thuốc giảm đauđi.” Cuối cùng, Nguyễn Kiều Kiều uể oảinói. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôinóicái gì?”

Đừng chọc mấycôxù lông, sinh vật tháng nào cũng chảy máu đềukhôngchết chẳng nhẽkhôngđáng sợ sao?

“Sao còn chảy máu hoài vậy?”

Nếu thựcsựgiết được Liễu Như Yên,côcũngkhôngbiết nên tính sao đây? Bởi nữ chính mà c·h·ế·t, nhân vật làm bia đỡ đ·ạ·n nhưcôcòn ở lại nơi này làm gì?

Nguyễn Kiều Kiều toát mồ hôi lạnh, Tô Tầm có ý gì, thu sau tính sổ sao? Đích xác hình nhưcôchưanóicho Tô Tầm nghe lai lịch củacô. Bởi rất đơn giản, bản thâncôcònkhôngrõnữa mà.

“Tôi đâu có loại thuốc đó. Có điều...” Tiến sĩ Gấu chớp mắtmộtcái, “Tôi có thể đánhcôngất xỉu.”

“...”

Tô Tầm hiếm khi dịu dàng săn sóc như thế, làm Nguyễn Kiều Kiều có cảm giác:khôngphảicôxuyênkhôngrồi chớ? Cònkhôngthìcôđangnằm mơ rồi.

“...”

Nguyễn Kiều Kiều mơ mơ màng màng ngủ, chợt nghe được giọng điệu Tô Tầm vô cùng ghét bỏ.

“Em tỉnh rồi?”

Đương nhiên, ông bị Tô Tầm đánhmộttrận.

“Khụ khụ...”

Khicôcòn chưarõtình hình, Tô Tầmđãlao ra cửa xách tiến sĩ Gấu vào.

“Thôi.” Nguyễn Kiều Kiều uống nước đường đỏ xong,hiệntại ôm chăn chỉ muốn ngủ.

“Có thể làm tôi thích, đúng là rất lợi hại.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đánh quái cũng đánhkhôngít, nhưng thăng cấp là chuyện đừng có nghĩ tới.

“Còn đaukhông?”

Tiến sĩ Gấu chạy trối c·h·ế·t, song nhanh chóng bị Tiểu Manh xách tới trước mặt Nguyễn Kiều Kiều.

côngẩng đầu, chống lại đôi mắt đen như mực của Tô Tầm, “Nếu tôi nghĩkhôngsai,thìtôi vàcôta ắt hẳn đến từ cùngmộtnơi. Thậm chí, tôi còn chẳng biết sao tôi lại ở chỗ này nữa, dù gì... lúc tôi tỉnh lạiđãở đây rồi. Tôi quên hết mọi thứ trước kia, thậm chí quên luôn tôiđangcó mang Cẩu Bất Lý. Về sau đợi tôi hiểurõ, Cẩu Bất Lýđãra đời, tôi vẫnkhônghiểu sao mình có thần lực. Nhưnganhbiết đấy, chẳng có tác dụng gì.”

Lúccôthức dậy, trời tối rồi. Ánh trăng ngoài cửa sổ như màn sương bạc, Tô Tầm ngồitrênbệ cửa sổ, nhìn ánh trăng chẳng biếtđangnghĩ gì. Bộ dạng này thựcsự... hợp khẩu vị củacômộtcách bất ngờ.

“Em hâm mộcôta?”

Nguyễn Kiều Kiềukhôngnóigì. Cách sống của Liễu Như Yên,côkhônghâm mộ đâu. Nhưngcôta có thể được mấy nam chính thích, cũng có chút bản lĩnh đấy. Ở mặt nào đó, quả thực rất lợi hại.

Hơn nữa,hiệngiờ bụngcôđau lắm, tính tình cũng nóng nảy hiếm thấy.

“Trước đây ông nội luôn nấu cho tôi.” Nhắc tới Bạch Đồ, nét mặt Tiểu Bạch toát lên vẻ đau thương, “Miêu Nương,côcòn uống nữakhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Tầm thoáng rối rắm,anhgục đầu xuống, nhìn chằm chằm Nguyễn Kiều Kiều, sau khi nhìnmộtlượt từtrênxuống dưới,anhmới lên tiếng: “Em cũng rất lợi hại.”

Lúc này cơn đau bụng truyền đến, cảm giác lâukhônggặp này khiến đầu óc Nguyễn Kiều Kiều quay cuồng.

“Em thấycôta rất lợi hại?”

côsẽkhôngở trước mặt người thông minh,nóinhững lời ‘tự cho là thông minh’.

“Vừa nãy em liên tụcnóichuyện.”

Nguyễn Kiều Kiều vắt hết óc suy nghĩ phải nhanh chóng nghĩ ra cách, nghĩ cáchđi.

“...” Cái tên này, mũi thính ghê, có lẽ ngửi được rồi nhỉ.

“Lợi hại?” Tô Tầm hừ lạnhmộttiếng, “Ngược lại em cực kỳ tin tưởngcôta.”

Tuy nhiêncôkhônghề ghét bỏ, so với tro cỏ cây,côcó thể dùng khăn như thế nàyđãlà hưởng thụ xa hoa rồi.

“Liễu Như Yên?”

Ở đâu racôcực kỳ tin tưởng Liễu Như Yên, hoàn toàn là vìcôbiết Liễu Như Yên là nữ chính của quyển sách nha. Tuy cái tên có chút khác với tính cáchcôta biểuhiện, nhưng tin tôiđi,côta là nữ chính đó.

Để lại Tô Tầm khẽ kéo cái đuôi mình, kéokhôngđượcanhđành buông tha, nằm bên người Nguyễn Kiều Kiều.

Đêm nay, Tô Tầm ngồi bên giường Nguyễn Kiều Kiềumộthồi.

mộtlát sau,anhvươn tay ôm Nguyễn Kiều Kiều vào lòng, cuối cùng dường như mới thấy thoải máimộttí.

Nè nè nè,anhmới c·h·ế·t đó!

“Nhà tôi, haha, chỉ có trong mơ.” Nguyễn Kiều Kiều cười haha, “À đại nhân ơi, sao tự nhiênanhquan tâm những chuyện này thế?”

“Cảm ơncô, Tiểu Bạch.”

WTF?côchảy máu.

Khuôn mặt Tiểu Bạch ửng hồng, vô cùng xấu hổ khi được khen ngợi.

Nguyễn Kiều Kiều cảm giác mình làmộtcấp dưới biết lấy lòng, đúng lúc an ủi cấptrên, thời điểm then chốt biết xử lý tốt chuyện liên quan đến cấptrên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, vẫn là Tiểu Bạch hiền lànhkhôngbiết tìm được chút đường đỏ ở chỗ nào, đun sôi chocôuống, mới miễn cưỡng làm dịu cơn đau.

“Emnóiem muốn về nhà.”

Cái người này, càng ngày càng biết trêugáicơ.

“Chảy nhiều vậysẽkhôngchết chứ?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 65: Bà dì cả tới