Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Võng Du: Tạo Thần
Unknown
Chương 3: Tổ Thần hay Ác Linh
Tộc trưởng An Khắc cung kính nói: “Thưa đại nhân, Tổ Thần là người bảo vệ của chúng ta. Nhưng mấy năm gần đây Tổ Thần bắt đầu thay đổi, nó bắt đầu ra lệnh cho chúng ta mỗi tháng phải cống nạp một trai một gái.”
“Bộ lạc An Khắc vốn có hơn 200 người, nhưng theo thời gian chỉ còn lại mười người chúng ta.”
“Cống nạp người?” Cảnh Thiên nhíu mày, ngạc nhiên hỏi: “Chẳng lẽ các ngươi không nghĩ đến việc rời đi?”
“Chuyện này… bẩm đại nhân. Ngài không biết đâu, Tổ Thần đã đánh dấu lên người của bộ lạc chỉ cần rời khỏi liền sẽ bị coi là vật tế… cho nên… hầy.”
Tộc trưởng An Khắc thở dài, khuôn mặt già nua càng trở nên mất sức sống.
Nghe vậy Cảnh Thiên lại hỏi tiếp: “Tổ Thần mạnh không? Sức mạnh của nó là gì? Các ngươi có thể nói cho ta biết không?”
Sau đó, Cảnh Thiên được tộc trưởng An Khắc dẫn tới một nơi gọi là tế đàn. Bên trong là nơi thứ gọi là Tổ Thần sinh sống, cũng có thể chính là Ác Linh trong miệng hệ thống. Hắn dựa theo lời của tộc trưởng An Khắc đi tới chỗ bia khắc, trên đó có giới thiệu về Tổ Thần trong lời bọn họ.
【 Tổ Thần: Là một kẻ bị ruồng bỏ bởi Thần Quan. Bởi vì sinh ra đã thôn phệ cả một tòa thành nên đã bị Thần Quan bắt đi, rồi nuôi dạy hắn như con người. Lợi dụng lúc Thần Quan bế quan thì hắn đã bỏ trốn, hắn bắt đầu bộc lộ tính hiếu sát của mình. Nhưng sau đó bị Thần Quan t·ruy s·át, nhưng vì không nỡ ra tay lên Thần Quan đã đem hắn giam cầm vĩnh viễn ở đây.】
【 Tổ Thần: Cấp 179.】
“Cấp 179?” Hai mắt Cảnh Thiên trừng lớn, hắn hiện tại chỉ là cấp 1. Cấp 1 đòi g·iết cấp 179 cái hệ thống này thật là biết đùa.
Thế nhưng suy nghĩ một chút, hắn cảm thấy hệ thống hẳn không phải để hắn tự tay g·iết một con NPC cấp 179 hẳn là dùng quy tắc nào đó để g·iết nó. Cảnh Thiên rơi vào dòng suy nghĩ, mãi đến khi tộc trưởng An Khắc đi gọi hắn nhiều lần hắn mới bừng tỉnh.
Hắn liếc nhìn tộc trưởng và những người trong bộ lạc, hầu hết đều là đàn ông, hơn nữa tuổi tác cũng đã rất cao.
“Mời đại nhân dùng bữa với chúng ta.”
“Hửm? Không cần đâu… À, vừa hay ta cũng đói.” Cảnh Thiên đang định từ chối, thế nhưng hắn lại nghĩ tới việc kiểm chứng một chút độ chân thật của thế giới ảo này.
Đi theo đám người, hắn phát hiện đồ ăn lại là một con nai quay rất thơm.
Mùi thơm, hắn ngửi được!
Hai mắt Cảnh Thiên sáng lên, xúc giác và khứu giác hắn đã cảm nhận được vậy thì chỉ còn vị giác nữa thôi…
Cầm đùi nai trong tay, hắn từ từ đưa lên miệng cắn một miệng sau đó trừng mắt thật lớn. Bởi vì hắn cảm nhận được vị của thịt, có vị hơi mặn, hương vị của thịt... đúng như thế giới bên ngoài.
“Đại nhân, ngài ăn không hợp khẩu vị sao?” Tộc trưởng An Khắc vội vàng nói.
“Không có gì.” Cảnh Thiên ho một tiếng, kiềm chế sự xúc động ở trong người.
Hắn thật không nghĩ tới cái thế giới võng du Tạo Thần này lại có thể làm tới mức này, độ chân thật đến 99% quả thật tập đoàn GPX không thổi phồng. Nghĩ đến đây hắn không khỏi mong chờ, nhưng rất nhanh hắn cảm thấy đầu mình nặng trĩu… đợi tới khi hắn tỉnh lại thì phát hiện mình đã bị trói ở trong tế đàn. Mà những người xung quanh còn đang không ngừng nhảy múa xung quanh hắn, vẻ mặt tên tộc trưởng cũng không còn nụ cười mà là dữ tợn.
Cho dù đần thì cũng biết mình bị hố rồi.
Cảnh Thiên tức giận, nhuwg rất nhanh hắn cảm thấy toàn thân cứng đờ. Mặt trăng bijche lấp, một cảm giác đè nén ập tới khiến hắn cứng đờ, sau đó đám dân bộ lạc nhanh chân bỏ chạy ngay cả tên tộc trưởng cũng không thấy đâu.
Sau đó ý thức của hắn rơi vào bóng đêm.
【 Chúc mừng bạn lấy được thành tựu t·ử v·ong lần đầu tiên.】
【 Bạn bị Ác Linh g·iết. Có lựa chọn sống lại?】
【 Hệ thống nhắc nhở: Mỗi lần t·ử v·ong đẳng cấp sẽ rơi xuống 1 cấp, sau 10 lần t·ử v·ong thì người chơi sẽ bị cưỡng chế luân hồi ở một nơi nào đó trong thế giới Thần Thoại. Luân hồi sẽ bắt đầu lại từ cấp 1. Người chơi hãy nhớ kỹ! 】
Hệ thống liên tục vang lên thông báo.
Cảnh Thiên còn không nghĩ tới trò chơi này còn có cưỡng chế luân hồi, sau khi luân hồi thì cấp độ còn trở về cấp 1. Sự trừng phạt này cũng quá khắt khe rồi. Tuy nhiên, lúc này hắn cũng không có nghĩ nhiều bởi vì trong thử thách cực hạn thì t·ử v·ong không được tính, nhưng hắn cũng chỉ có 10 cơ hội để hoàn thành thử thách cực hạn.
Mà lúc này, âm thanh của hệ thống lại lần nữa vang lên.
【 Hệ thống thông báo 】: Người chơi Trung Quốc “Tiêu Ngự” đã là người đầu tiên đi vào thế giới Thần Thoại. Khen thưởng danh vọng: 1000 điểm, +1 điểm thành tựu, điểm vinh dự quốc gia + 1.
Hai mắt Cảnh Thiên mở to, lẩm bẩm: “Không nghĩ tới đám người Trung Quốc lại là người hoàn thành thử thách đầu tiên đi vào thế giới Thần Thoại.”
Hắn chỉ cảm thán một chút sau đó liền bắt đầu tập trung nghĩ tới thử thách cực hạn của mình, nghĩ tới hoàn cảnh vừa rồi hắn vẫn có chút không hiểu được. Chẳng lẽ bởi vì hắn là người ngoài nên bị coi là cống phẩm, nhưng như thế bọn họ vẫn sẽ c·hết mà.
Càng nghĩ hắn càng rối bời, nhưng sau cùng hắn vẫn lựa chọn hồi sinh.
Lập tức hắn xuất hiện ở phân cảnh đầu tiên, đó là lúc hắn tỉnh lại trên giường sau đó đám người bộ lạc lại đi vào dẫn đầu là tộc trưởng An Khắc. Mọi thứ vẫn diễn ra như cũ, nhưng hắn đã nhìn thấu bộ mặt của đám người này rồi tuy nhiên động cơ và tên tộc trưởng này rất có vấn đề, hắn muốn hoàn thành nhất định phải thăm dò tên tộc trưởng này mới được.
Sau khi đi tới chỗ tế đàn một lần nữa, và hắn được tộc trưởng An Khắc mời dùng bữa tuy nhiên hắn đã từ chối. Đám người bộ lạc toàn là người già yếu, thực sự động thủ hắn cũng không sợ nhưng đến nửa đêm, hắn đang ngồi trong phòng suy nghĩ tới chuyện tế đàn hôm qua thì đầu óc hơi choáng váng sau đó lại ngất đi.
Một lần nữa lại bị trói ở trong tế đàn, cũng không cần nghĩ cũng đoán được bản thân sẽ bị g·iết. Nhưng lần này cũng giống như lần trước hắn bị g·iết trước khi nhìn thấy bộ dạng của Tổ Thần, cảm giác một cỗ sức mạnh tinh thần uy áp đem hắn q·uấy r·ối, để hắn rơi vào trạng thái sợ hãi.
Rõ ràng chỉ là trong game thế nhưng Cảnh Thiên lại không khống chế nổi cảm xúc của mình, giây phút đó hắn đã sợ hãi.
【 Bạn đ·ã t·ử v·ong lần 2. Số lần hồi sinh còn lại là 9. 】
【 Bạn bị Ác Linh g·iết. Có lựa chọn sống lại?】
Hắn lại trở về nơi ban đầu.
“Rõ ràng đã cẩn thận rồi mà. Bọn chúng dùng hương mê à?" Nghĩ đi nghĩ lại Cảnh Thiên cảm thấy khả năng này rất lớn.
Nhưng hắn cũng xác định được rằng, thời điểm hắn xuất hiện hôm đó chính là ngày dâng nạp cống phẩm như vậy chỉ hắn chỉ cần bỏ trốn, nói không chừng có thể nhìn ra được manh mối.
Một lần nữa hồi sinh.
Lần này hắn lựa chọn nhân lúc đám người bộ lạc ăn uống liền bỏ trốn, giấu mình ở trên một đại thụ tương đối lớn, ở đây đã là ở bên ngoài bộ lác nhưng lại có thể trông thấy được tế đàn nơi dâng nạp cống phẩm. Nhưng đợi nửa đêm không thấy chỉ thấy trên đại thụ xuất hiện một con mãng xà cục lớn, không kịp phản ứng hắn đã bị nó nuốt trong miệng.
Cảm giác lần t·ử v·ong này có phần ác cảm.
Cảnh Thiên thở dài, rơi vào trầm tư.