Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Võng Du: Tạo Thần
Unknown
Chương 2: Tạo Thần sắp hàng lâm
“Chào!” Cảnh Thiên tăng tốc, lướt qua bóng người trước mặt mình sau đó khẽ liếc qua quả nhiên là cô bạn cùng nhà.
Nhật Hạ quay qua, thấy đó là Cảnh Thiên thì hơi gật đầu: “Cậu cũng có thói quen chạy bộ à?”
“Ừm. Tôi thích chạy ở ngoài trời hơn là trong phòng tập.”
Sau đó cả hai không tiếp tục nói chuyện mà chậm rãi chạy, chạy dọc trong công viên, dọc theo phiến đá nhỏ.
Nửa giờ sau, Cảnh Thiên ngừng lại, thở dốc mấy hơi.
Thấy hắn ngừng lại Nhật Hạ cũng ngừng chạy, nghiêng đầu qua, buồn cười nói: “Nghỉ rồi hả?”
Cảnh Thiên cười,. hắn chợt nghĩ tới câu nói: “Là đàn ông thì không thể nói không được, không được cũng phải gắng gượng cho được.”
Đương nhiên, lời nói này hắn sẽ không nói ra, mạnh miệng nói ra chỉ làm hắn càng thêm mất mặt. Nhìn qua liền biết Nhật Hạ vẫn còn giữ sức, hắn không nổi còn mạnh miệng tỏ vẻ chút nữa nhất định sẽ bị vả mặt tốt nhất là nên im miệng cho rồi.
Hơn nữa, hắn và Nhật Hạ cũng chỉ mới gặp không cần thiết tỏ vẻ ta đây.
Nghĩ đến đây hắn trả lời: “Ừm. Khởi động vậy thôi.”
“OK. Vậy tôi tiếp tục chạy.” Nói rồi Nhật Hạ tăng tốc tiếp tục chạy, nhìn theo bóng lưng của Nhật Hạ càng lúc càng xa thì hắn không khỏi lắc đầu cười.
Cô gái này chạy thật dẻo dai.
Hắn đi tới bên trong chỗ thảm cỏ, nằm xuống nghỉ ngơi, nhìn ngắm bầu trời trong xanh.
Nằm không bao lâu thì Nhật Hạ cũng chạy tới, cô ngừng lại đi tới bên cạnh thảm cỏ mà Cảnh Thiên nằm mà ngồi xuống. Hai mắt Cảnh Thiên mở ra, vô tình liếc thấy bên mặt của cô, mồ hôi nhỏ giọt rơi xuống, làn da trắng nõn giờ có chút ửng đỏ.
Nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh táo mà quay mặt đi chỗ khác, mở miệng chủ động bắt chuyện: “Cậu không chạy nữa hả?”
“Không. Tôi đã chạy trước cậu nửa giờ rồi.”
Nghe vậy Cảnh Thiên chỉ hận không thể ngậm miệng, hỏi ra càng cảm thấy mình yếu ớt.
Trầm mặc một lát, hắn đứng dậy vỗ vỗ cỏ trên quần sau đó hỏi: “Về cùng chứ?”
“Ok.” Nhật Hạ gật đầu, đứng dậy sau đó cả hai sánh vai cùng đi về khu chung cư.
Chạy bộ hơn tiếng đồng hồ cho nên trên người Nhật Hạ ra rất nhiều mồ hôi, nhưng hắn lại ngửi thấy một mùi hương thơm thoang thoảng. Khẽ liếc cô bạn cùng nhà đi bên cạnh, lúc này đối phương đang dùng khăn lau mồ hôi trên mặt, khuôn mặt đỏ ửng lay động lòng người.
“Cảnh Thiên, nghe dì Lan nói cậu cũng học đại học Công Nghệ EU?”
“Ừ. Cậu cũng vậy hả?”
“Tôi học ngành phân tích dữ liệu thông tin.”
Nhật Hạ chủ động nói.
Cảnh Thiên cũng nói: “Còn tôi thì học kỹ thuật mô phỏng cấu trúc.”
Đang nói chuyện, khóe mắt của Cảnh Thiên nhìn thoáng qua một chiếc xe moto năng lượng đang phi tới, hướng thẳng tới chỗ của Nhật Hạ.
“Cẩn thận!”
Hắn không chút do dự vươn tay nắm lấy bả vai của Nhật Hạ dùng sức kéo về phía mình, vô tình khiến cho cô dựa vào ngực.
Chiếc xe moto năng lượng đi chạy vụt qua, thấy không có va chạm thì rất ngênh ngang rời đi.
“Móa! Thằng đầu đất. Biết đi xe không hả?” Cảnh Thiên tức giận hét lớn.
Nhưng mà đành chịu thôi đối phương đã mất tăm mất tích, cũng may Nhật Hạ không có bị va chạm ở đâu. Tiếp đó hắn không vội trở về mà nói với Nhật Hạ: “Trong tủ không còn thức ăn, tôi đi siêu thị mua chút đồ. Bạn có thể về trước.”
Nhưng Nhật Hạ nghe xong thì lại lắc đầu, cười nói: “Không muốn. Vừa hay tôi cũng muốn ghé qua siêu thị.”
Sau đó cả hai đi bộ tiến vào siêu thị gần khu chung cư, chung cư hắn chọn là một nơi khá tiện ích, xung quanh đều có đủ loại cửa hàng và siêu thị.
Cả hai mua một ít thịt tươi, rau củ quả và trái cây rồi mới trở về.
Bữa tối vẫn Cảnh Thiên nấu, nhưng Nhật Hạ cũng trợ giúp hắn rửa rau và gọt hoa quả.
Ăn xong bữa tối hai người ai về phòng người đó.
Cảnh Thiên ngáp một tiếng, có chút mệt mỏi, không buồn chơi game mà lướt các trang tin tức nhưng trên đó toàn là tin tức liên quan tới game võng du 【 Tạo Thần 】
Nghĩ tới thời gian trên mũ chơi game hắn không khỏi có chút mong chờ, “Tốt nhất là đừng quá phế.”
Sau đó thì hắn liền ngủ say.
…
“Sớm.” Cảnh Thiên dậy là đã hơn 7 giờ sáng, mở cửa ra ngoài thì đã thấy Nhật Hạ đang pha mì tôm. Thấy hắn thì cô liền nói:
“Tôi mới pha mì, cậu ăn chứ?”
“Có.” Cảnh Thiên gật đầu, ngồi xuống bàn bưng bát mì thơm ngon lên ăn. Vừa ăn hắn vừa hỏi: “Chút nữa tôi có việc bận nên sẽ không nấu cơm trưa, cậu đói thì có thể gọi đồ ăn bên ngoài.”
“A! Tôi cũng định nói với cậu là trưa nay tôi không ăn cơm.” Nhật Hạ mở to mắt nhìn hắn, khẽ nói.
Cả hai không nói chuyện.
Ăn xong thì Cảnh Thiên liền trở về phòng, lên mạng lướt lên diễn đàn của 【 Tạo Thần 】 ở Việt Nam. Mỗi một đất nước sẽ có một diễn đàn riêng biệt.
Hắn lên đó lướt qua thì thấy không ít người than vãn, cùng với chờ mong, chỉ vài tiếng nữa thôi là game võng du được mong chờ nhất năm 2099 sắp khởi chạy.
“Thật mong chờ.”
Rất nhanh đã đến 12 giờ trưa.
Cảnh Thiên đội mũ lên, thời gian trên mũ cũng bắt đầu đếm ngược…
Một phút đồng hồ sau đó, Cảnh Thiên mở mắt ra, hắn phát hiện mình đang ở giữa không trung. Trước mặt hắn là một tiểu tinh linh, nó mở miệng nói chuyện:
【Chào ngài. Trước khi tiến vào thế giới Thần Thoại, ngài cần phải hoàn tất các thông tin của mình. Mời ngài lựa chọn tên.】
【Ngài hãy chọn cho mình một cái tên, tên không thể chứa văn tự có tính chất lăng mạ, p·h·ả·n· ·đ·ộ·n·g, danh tính không thể ít hơn 2 cái ký tự, không nhiều hơn 20 cái ký tự.】
“Cảnh Thiên.”
【Xác nhận! 】
【Hệ thống đang quét nhận diện khuôn mặt. Cho phép?】
"Đồng ý."
【 Ngoại hình của ngài đã hoàn tất! Mời ngài lựa chọn quốc tịch.】
"Việt Nam." Cảnh Thiên không chút do dự nói.
【 Hoàn tất!】
【 Kế tiếp mời ngài lựa chọn chủng tộc và nghề nghiệp của mình. Chủng tộc và nghề nghiệp đều phải thông qua thử thách để tiếp nhận, trước mắt có các cấp bậc thử thách sau đây: dễ, trung bình, khó, cực hạn.】
【Mời ngài đưa ra lựa chọn của mình. 】
Cảnh Thiên rơi vào trầm tư, tiếp đó không chút do dự nói: “Tôi lựa chọn thử thách cực hạn.”
【 Đã xác nhận! Mời ngài chuẩn bị tinh thần. Thời gian bắt đầu đếm ngược… 9…6…3…1 0… Bắt đầu truyền tống đến thử thách cực hạn.】
Thân thể đang lơ lửng trên không trung của Cảnh Thiên đột nhiên lung lay rồi rơi xuống, sau đó biến mất, đợi tới khi hắn mở mắt ra thì phát hiện mình xuất hiện ở trong một căn phòng gỗ hoang sơ. Hắn ngồi dậy, tiếp đó phát hiện nơi đây thật chân thật, không chỉ khung cảnh xung quanh thậm chí cảm giác sờ đồ vật cũng chân thật như ngoài đời thực.
Đúng lúc này, có âm thanh truyền đến: “Bộ Lạc An Lan bái kiến đại nhân.”
“Các người là ai?”
“Tiểu nhân là tộc tưởng của bộ lạc An Lan, An Khắc. Ta sẽ giúp ngài hoàn thành nhiệm vụ lần này.”
【Bạn cần hoàn thành việc g·i·ế·t c·h·ế·t một tên Ác Linh. Bạn có 10 lần sống lại, thời gian hoàn thành nhiệm vụ là 3 ngày.】
Cùng lúc đó, âm thanh của hệ thống cũng vang lên.
Cảnh Thiên nhìn mấy người bộ lạc trước mặt thầm nghĩ đối phương hẳn là NPC mà hệ thống thiết lập, nói không chừng có thể tìm manh mối qua bọn họ.
“Ở đây có Ác Linh sao?”
“Ý ngài là Tổ Thần?” Tộc trưởng An Khắc chần chừ một chút rồi lên tiếng hỏi.
Cảnh Thiên nghĩ nghĩ, có thể Ác Linh trong miệng hệ thống ở bộ lạc này lại có thân phận khác. Thế là hắn gật đầu, “Phải. Mấy vị có thể giới thiệu cho ta về cái gọi là Tổ Thần không?”