Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Võng Du Thiên Mệnh
Unknown
Chương 37: Phàm khí và cấp bậc trang bị
Sau khi chứng kiến cảnh tượng Lê Tâm dứt khoát kết liễu năm người đệ tử Thiên Xà Môn, Đại Vy và Tiểu Vy đều đứng lặng, không biết phải nói gì. Trái tim hai chị em như bị một sức ép nặng nề đè lên. Họ từ nhỏ đã được bao bọc bởi gia đình, chưa quen nhìn thấy những cuộc chiến khốc liệt trong thế giới này, nhưng điều khiến họ kinh ngạc không phải chỉ là sự mạnh mẽ của Lê Tâm mà là sự tàn nhẫn dứt khoát trong hành động của cậu.
- Anh Tâm.
Tiểu Vy khẽ gọi, nhưng giọng cô có chút run rẩy. Đại Vy cũng nhìn Lê Tâm với ánh mắt phức tạp. Người đàn ông trước mắt họ, dường như khác hẳn so với người họ từng biết. Lúc Lê Tâm đánh quái chỉ là nhẹ nhàng thử chiêu, không hề có sát khí mạnh như vậy. Nhưng khi đối mặt với kẻ thù thực sự, Lê Tâm lại trở nên lạnh lùng và không chút do dự, như thể một người hoàn toàn khác.
- Đây là s·át n·hân kiếm.
Lê Tâm nói:
Đại Vy nói khẽ, giọng nói đầy quyết tâm, nhưng cũng ấm áp và chân thành. Tiểu Vy nhìn cảnh tượng ấy, ánh mắt long lanh, cô cũng cảm nhận được sự ấm áp và gắn bó giữa ba người họ.
"Yên tâm." Lê Tâm đáp lại, giọng nói trầm ổn: "Chỉ cần giữ vững tinh thần, sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Huyền khí là pháp bảo thuộc cấp cao, có thể sử dụng thần thông và gây ra những tác động lớn đến không gian xung quanh. Thường dùng bởi tu sĩ Luyện Hư và Độ Kiếp.
Tiên khí, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, là pháp bảo của tiên nhân, mang theo sức mạnh tiên giới. Có thể tự động hấp thụ linh khí để duy trì hoạt động, có linh trí riêng. Thường được các Đại Thừa và tiên nhân sử dụng.
"Nhưng... anh Tâm, đây là pháp bảo anh vừa nhận được, làm sao bọn em có thể lấy được?
- Cảm ơn anh Lê Tâm, em sẽ không phụ lòng huynh.
- Với ta, thanh kiếm này chỉ là Phàm Khí, không quá quan trọng. Nhưng với muội, nó có thể sẽ giúp ích nhiều hơn. Trước khi có vũ khí tốt hơn thì em hãy cứ giữ lấy, đừng suy nghĩ nhiều.
Trong khi đó, Đại Vy đã bắt đầu sử dụng kiếm pháp của mình – Lưu Quang Kiếm Vũ. Cô bước ra giữa đám quái, thân hình tựa như dòng nước bạc chảy trong không trung. Ánh sáng từ thanh kiếm của cô rực lên, mỗi lần kiếm múa là hàng ngàn tia sáng sắc bén bắn ra, tựa như bông hoa kiếm chớp nở.
Những con Tử Huyễn Báo chưa kịp lao đến gần đã bị xé toạc bởi những lưỡi kiếm sắc lạnh. Mỗi cú xoay người, mỗi đợt kiếm vũ đều mang theo uy lực khủng khiếp. Không gian quanh Đại Vy như bị cắt đứt, những vết kiếm không chỉ xé nát bầy báo, mà còn rạch toạc bầu không khí, để lại dư ảnh chói sáng lấp lánh trong không gian tím rực rỡ.
Thân kiếm tuy mảnh nhưng toát lên một vẻ sắc bén đầy uy h·i·ế·p, đường nét tinh xảo nhưng không cầu kỳ, chỉ đơn giản nhưng lại tỏa ra sức mạnh. Lê Tâm xem xét thuộc tính, đây là là một thanh phổ thông Phàm Khí, một loại pháp bảo bình thường tăng thêm 150 lực sát thương cùng hiệu ứng chảy máu, gây mất 20 máu mỗi giây trong vài giây tiếp theo.
Phàm khí là pháp bảo cấp thấp, dành cho những tu sĩ ở cảnh giới Luyện Khí. Sức mạnh yếu, dễ dàng chế tạo.
Tiểu Vy gật gật đầu, đôi mắt cô long lanh, mặc dù rất tin tưởng Lê Tâm nhưng vẫn còn có chút hoang mang. Lê Tâm lặng lẽ đứng trước vòng sáng, hơi thở của cậu dần hòa vào với không gian xung quanh, tạo nên cảm giác tĩnh mịch nhưng kỳ bí. Vòng sáng trước mắt cậu dường như có linh tính, đang dần dần phản ứng lại với dòng linh lực từ bàn tay Lê Tâm.
Linh khí là pháp bảo thuộc cấp độ cao hơn Phàm khí, có thể tự hồi phục linh lực, sử dụng bởi tu sĩ Trúc Cơ và Kim Đan.
Lê Tâm nhẹ nhàng di chuyển, thân pháp của cậu tinh tế như dòng nước chảy, né tránh từng đợt công kích từ những chiếc vuốt sắc của bầy Tử Huyễn Báo. Thanh kiếm trong tay Lê Tâm vung lên chỉ trong tích tắc, một ánh chớp bạc lóe lên và một con báo ngã xuống, máu chảy ra từ vết cắt mảnh như sợi chỉ. Lê Tâm không cần phải quá ra sức hay dùng kỹ năng, mà đơn giản mỗi nhát kiếm đều chính xác và dứt khoát, tựa như mọi hành động của Lê Tâm đã được tính toán từ trước, khiến kẻ địch không có cơ hội phản kháng.
Tiểu Vy, với Hư Không Sát Ảnh, trở thành bóng ma giữa trận chiến. Thân hình cô hòa vào trong hư không, khiến kẻ địch không thể nhìn ra được vị trí thực sự. Khi lũ Tử Huyễn Báo lao tới, tưởng chừng đã chạm được cô, thì Tiểu Vy liền biến mất ngay trước mắt chúng, xuất hiện ngay sau lưng, và chỉ với một nhát kiếm nhanh như tia chớp, cô kết liễu chúng mà không để lại dấu vết. Mỗi nhát kiếm của Tiểu Vy mang theo uy lực của thời gian, khiến không gian và thời gian xung quanh như ngưng đọng. Kẻ địch không kịp phản ứng, chỉ kịp cảm nhận cái c·h·ế·t khi lưỡi kiếm xuyên qua cơ thể chúng.
- Tử Quang Bí Cảnh là một nơi nguy hiểm, quái vật ở đây thường mang theo những đòn tấn công bất ngờ.
Lê Tâm nói, giọng nói trầm thấp nhưng không kém phần nghiêm nghị.
Bảo khí là pháp bảo mạnh mẽ, có thể gây ra sát thương lớn, thường được dùng bởi các tu sĩ Nguyên Anh và Hóa Thần. Có linh tính riêng.
- Thanh kiếm này... ta không cần.
Đại Vy đứng lặng một lúc, ánh mắt cô dịu lại, nhưng trong đó vẫn đầy cảm kích. Cô đưa tay nhận lấy thanh kiếm, cảm nhận sức nặng và sự lạnh lẽo từ vũ khí trong tay mình. Dù biết rằng đây chỉ là một món pháp bảo bình thường. Nhưng đối với cô, đó là cả một món quà từ Lê Tâm. Đại Vy cũng biết với sức mạnh hiện tại thì thanh kiếm này cũng không giúp được Lê Tâm nhiều nên nhận lấy.
Sau khi Lê Tâm trao thanh kiếm cho Đại Vy, ba người nhanh chóng rời khỏi sơn động, tiếp tục thám hiểm sâu hơn vào Tử Quang Bí Cảnh. Không gian xung quanh dần chuyển biến, từ những vách đá tối tăm, ẩm ướt, họ bước vào một khu rừng kỳ lạ với ánh sáng tím huyền bí lan tỏa khắp nơi. Ánh sáng tử quang phản chiếu trên mặt đất, tạo nên một cảnh tượng vừa đẹp mắt vừa ma quái.
Lê Tâm cầm thanh kiếm lên, cảm nhận sự rung động nhỏ trong lòng bàn tay. Dù biết rằng với sức mạnh hiện tại của mình, thanh Phàm Khí này không đáng kể. Nhưng trong Thiên Mệnh nơi mọi trang bị và cơ duyên đều là những viên gạch xây dựng lên con đường trở thành cường giả. Lê Tâm hiểu rằng, đôi khi thứ vũ khí nhỏ bé cũng có thể cứu mạng trong những tình huống khắc nghiệt.
- Là Tử Huyễn Báo! Loại này cực kỳ nhanh và nguy hiểm!
Đại Vy mở to mắt, ánh mắt bối rối nhìn thanh kiếm rồi nhìn lại Lê Tâm. Cô chưa kịp phản ứng thì Tiểu Vy đã kêu lên, giọng đầy kinh ngạc:
"Anh Tâm... thứ này có gì đó rất kỳ lạ." Tiểu Vy khẽ cất tiếng, giọng cô không giấu nổi sự lo lắng.
Trong Thiên Mệnh, pháp bảo không chỉ là vũ khí, mà còn là một phần sức mạnh của mỗi người tu hành. Các cấp độ trang bị có thể tăng mạnh chiến lực của tu sĩ. Thanh kiếm này chỉ là Phàm Khí, một cấp độ thấp nhất, nhưng trên đó còn có Linh Khí, Bảo Khí, Huyền Khí và Tiên Khí.
Lê Tâm lắc đầu, đôi mắt trầm tĩnh:
Đại Vy và Tiểu Vy đều không nói gì, chỉ lặng lẽ lắng nghe. Đôi mắt Đại Vy vẫn sáng, nhưng sự lo lắng thoáng hiện trong đó. Tiểu Vy thì cúi đầu, như đang suy nghĩ về điều gì. Lê Tâm tiếp tục nói, ánh mắt cậu thoáng dịu lại khi nhìn hai chị em:
Lê Tâm nói nhẹ nhàng, đưa thanh kiếm về phía Đại Vy:
- Các em có thể thấy ta thay đổi. Nhưng đây là điều mà mỗi người tu hành đều phải đối mặt. Chỉ cần một lần mềm lòng, có thể chính mạng sống của chúng ta sẽ bị tước đi. Thế giới này không có chỗ cho sự nhân từ vô ích.
Vòng sáng bắt đầu rung chuyển mạnh hơn, rồi trong chốc lát, nó thu nhỏ lại, quầng sáng mờ dần và tan biến. Giữa không trung, một thanh kiếm dài xuất hiện, ánh sáng lạnh lẽo từ lưỡi kiếm phát ra trông rất sống động.
- Chúng ta cần cẩn thận hơn.
- Nó sẽ có ích cho em hơn.
Mỗi cấp bậc trang bị đều phân biệt chia làm phổ thông, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và tuyệt phẩm năm cấp độ.
- Khi đã xác định đối phương là kẻ địch, thì tuyệt đối không được nương tay. Nếu không, chính chúng ta sẽ là người gục xuống.
Lê Tâm dẫn đầu, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng gốc cây, bụi cỏ. Đại Vy và Tiểu Vy theo sát sau, giữ cảnh giác cao độ. Khu rừng này không phải là một nơi bình thường, nó chứa đầy cạm bẫy và sinh vật nguy hiểm. Tiếng lá cây xào xạc dưới chân, thỉnh thoảng có tiếng gầm gừ xa xăm vọng lại, như thể những sinh vật đáng sợ đang ẩn nấp chờ cơ hội tấn công.
Vừa dứt lời, đột nhiên một tiếng rít vang lên từ trên cao, kèm theo đó là bóng dáng mờ ảo của một sinh vật lao xuống. Lê Tâm chỉ kịp liếc mắt, thanh kiếm trong tay nhanh chóng vung lên chặn đứng đòn tấn công. Một sinh vật lạ, giống như con báo với đôi cánh dơi khổng lồ, đang cố gắng cắn xé cậu. Lưỡi kiếm của Lê Tâm lóe lên trong ánh sáng tử quang, chém gọn vào phần đầu của con quái, khiến nó gào thét rồi rơi xuống đất.
Đại Vy kinh ngạc nói, trong khi Tiểu Vy cũng nhanh chóng rút kiếm chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng không để họ kịp thở, từ những bụi cây xung quanh, hàng loạt con Tử Huyễn Báo lao ra, tốc độ nhanh như chớp, tạo nên một đợt công kích không ngừng nghỉ. Chúng như những bóng ma giữa rừng tím, lượn vòng và tấn công liên tục từ mọi phía.