Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Chương 102: Cửu Thiên Phượng
Trên khán đài Ma Đấu Trường, khắp nơi đều vang lên tiếng kêu hào hứng và nghị luận. Một cô gái nhìn thấy tràng cảnh xung quanh liền reo lên:
" Woa, thật là đông, có vài triệu người chứ không ít."
" Kinh thật, nếu là ngoài thực tế, một sân vận động cao lắm chỉ cỡ một hai trăm ngàn người là hết ga. Còn sức chứa ở đây thì gấp cả chục lần không hết." Một người khác chép miệng.
" Xì, có gì mà kinh ngạc. Game mà thôi, muốn to bao nhiêu thì to."
" Hừ, ai chả biết thế. Vấn đề là có game nào trừ Chân Thực Ma Huyễn ra mà làm được không? Hiểu vấn đề không?"
" Hừ!"
Đúng là muốn to bao nhiêu thì to thôi, nhưng thứ có thể khiến mọi người ở đây trải nghiệm được việc này mới là vấn đề đáng để ý.
Tại một nơi khác, tràng cảnh cũng diễn ra tương tự. Hai thanh niên đang ngồi tám với nhau:
" Này, nghe nói gì không?"
" Hả, nghe cái gì?"
" Trận đấu này là trận đấu của hai Công Hội đó. Nghe nói hội trưởng Huy Quang của Công Hội Hào Quang sẽ tham gia trận này. Còn bên kia là Lâm Chi Linh của Tinh Nhật Lâm Hà."
" Ồ, lại một hội trưởng ra sân rồi. Anh ta mạnh không? Lâm Chi Linh thì sao?"
" Nghe nói cũng thuộc top 15. Còn Lâm Chi Linh thì chưa nghe bao giờ, chắc không phải người chơi chuyên nghiệp."
Top 15, là căn cứ vào thống kê thành tích ở các game khác của những người chơi chuyên nghiệp có thể biết tại Thành Thị mà định ra. Dù không có bao nhiêu chuẩn xác nhưng cũng xem như là cho mọi người một góc nhìn đánh giá. Chủ yếu là để gia tăng sức hấp dẫn.
" Ồ, vậy là cũng rất mạnh. Tên Lâm Chi Linh này xui xẻo rồi."
" Vậy cũng chưa chắc, có khi hắn che dấu lai lịch của mình. Có nhiều người chơi chuyên nghiệp vì để bảo đảm an toàn cho bản thân, trong Chân Thực Ma Huyễn họ đã thay đổi ngoại hình và tính danh thường dùng trong mấy game khác. Dù sao vật phẩm đặc thù và công pháp là thật, thậm chí game còn hổ trợ tu luyện nữa, không cẩn thận không được."
" Ừm, nói cũng đúng. Từ khi biết được g·iết ma thú trong game có thể hỗ trợ hấp thu linh khí trực tiếp vào người, ngoài thực tế đã xảy ra không ít chuyện rồi."
Lúc này một người khác đi ngang qua cũng góp miệng vào:
" Đúng vậy, bây giờ có một số người chơi chuyên nghiệp do lúc trước chủ quan vẫn giữ tính danh cũ, hiện bị một số công ty tập đoàn dùng nhiều biện pháp chèn ép để họ gia nhập đây. Thậm chí nghe đồn còn có một số bang phái ngầm cưỡng ép họ gia nhập nữa, nếu không gia nhập thì… mọi người hiểu?"
" Àiiii, liên minh không quản sao?"
" Có chứ, rất nhiều bang phái đã bị dọn dẹp, còn các công ty tập đoàn cũng đã bị cảnh cáo. Nhưng tảng băng chìm chiếm tới bảy phần nha, muốn quét sạch cũng không dễ đâu."
" Nói như vậy, Ứng Kiếp chẳng phải cũng gặp nguy hiểm? Hắn ta trước giờ vẫn lấy tên đó mà. Đệ nhất player, chỉ sợ ai cũng thèm muốn năng lực của hắn."
" Ha ha, anh bạn hẳn không phải là dân nghiện game rồi. Ứng Kiếp mặc dù không phải người của công ty tập đoàn gì ghê gớm, nhưng cũng có bối cảnh không nhỏ. Bối cảnh mạnh hơn hắn thì không dám động vì sợ liên minh, còn nhỏ hơn hắn thì càng không dám. Mà xin chỉnh sửa lại một việc, đệ nhất player, mặc dù đa phần mọi người đều cho rằng chính là Ứng Kiếp, nhưng nếu anh bạn hỏi hắn, chắc chắn hắn sẽ không dám nhận. Thậm chí rất nhiều người chơi chuyên nghiệp cũng không chấp nhận. Khà khà!"
" Hả, không dám? Có phải là do hắn khiêm tốn?"
" Sai! Hắn không ngông cuồng, nhưng cũng không biết khiêm tốn. Khà khà!"
Câu chuyện càng ngày càng hấp dẫn, mọi người xung quanh cũng bu vào nghe ngóng. Một người thấy tên này nói chuyện cứ lấp lửng liền bất mãn kêu lên:
" Này này, anh đừng khà khà nữa. Có gì nói hết luôn được không, anh có biết làm vậy thất đức lắm không?"
" Khặc… vãi cả thất đức. Như vầy, biết Cửu Thiên Phượng không? Nguyên nhân chính là vì nàng tồn tại nên Ứng Kiếp mới không dám nhận đệ nhất."
" Ha, ý anh là Cửu Thiên Phượng mới là đệ nhất. Ứng Kiếp từng thua nàng?" Người nọ khó tin hỏi.
" Đúng mà sai!" Người này mỉm cười đưa tay lắc lắc, nhưng chợt nhìn thấy ánh mắt muốn h·ành h·ung của quần chúng bèn rụt cổ nói liền một hơi: "Ứng Kiếp quả thật thua Cửu Thiên Phượng, thua tới năm lần không gỡ. Nhưng nàng cũng không phải đệ nhất, bởi vì nàng không phải người chơi chuyên nghiệp. Thậm chí nàng chỉ từng chơi có một game mà thôi, cũng trong game ấy thắng được Ứng Kiếp."
" Kỳ vậy?"
Người này nhún vai:
" Chính là kỳ như vậy! Game đó nàng chơi một thời gian cũng bỏ, sau này cũng chưa từng xuất hiện trở lại. Vì vậy Ứng Kiếp hiện tại dù độc tôn cũng không dám xưng đệ nhất. Những người từng biết chuyện này thì có một bộ phận cũng không chấp nhận như vậy."
" Thật ly kỳ nha! Không ai biết nàng là ai sao?"
" Không! Chân Thực Ma Huyễn có mặt có danh tính, có người thật còn tìm khó, huống chi là game để bàn lúc đó."
" Vậy không biết nàng có tham gia Chân Thực Ma Huyễn không? Mà nếu có thì hoặc nàng đã đổi tên rồi, nếu không cũng đã nổi tiếng và được biết đến chứ. A, có khi nào nàng là Thần nữ pk mới nổi gần gây, Đao Hậu không?"
" Không biết nữa! Có người đánh bạo đi hỏi nàng nhưng nàng bảo là không phải. Àiiiii, hi vọng có thể lại thấy được trận chiến của Cửu Thiên Phượng và Ứng Kiếp một lần nữa!
…...
Cách đó một hàng ghế, đang có hai cô gái đang ngồi kế nhau. Bộ dạng của họ lúc này khá là… lúng túng.
Chính là chị em Thanh Vân Thanh Hà chứ ai!!!
Hai cô nàng này bởi vì tới xem Nhật Lâm thi đấu nên phải có mặt cùng nơi đây. Khu vực này là của Công Hội Tinh Nhật Vân Hà, đám người kia cũng là đám người của Công Hội.
Trải qua một khoảng thời gian xấu hổ, Thanh Vân cuối cùng nhịn không được mở miệng:
" Có phải em biết Thần Nữ Pk là ai?"
Lúc nãy khi nghe mọi người nhắc tới, Thanh Vân liếc thấy Thanh Hà đang tủm tỉm cười nên nàng đoán như vậy. Nàng có xem trận đấu của cô ta, chỉ có thể nhận xét hai từ: Quá mạnh!
Nàng từng thấy Thanh Hà tham gia khiêu chiến, dù chỉ là với ma thú thôi nhưng cũng đã rất rất mạnh rồi. So với những người chơi chuyên nghiệp cao nhất cũng không hề thua kém. Vậy mà khi nhìn thấy cô gái kia, nàng cảm thấy: Thanh Hà sẽ thua.
Nếu có thêm Thiên Hồ thì chưa hẳn, nhưng xét về mặt phản ứng và thao tác, Thần Nữ Pk nhỉnh hơn Thanh Hà! Cần phải biết trình độ của Thanh Vân bây giờ cũng đã không kém người chơi chuyên nghiệp rồi, nàng phán đoán như vậy thì khả năng cao đây là sự thật.
Thanh Hà nghe chị mình hỏi liền bật cười:
" Đương nhiên biết chứ. "Bà lớn" không mạnh thì ai mạnh nha."
" Là nàng?" Thanh Vân giật mình, nàng biết Thanh Hà ám chỉ ai.
" Đúng vậy!"
Cũng chẳng trách Nhật Lâm không nói cho Thanh Vân biết. Một là không có cơ hội, hai là cũng không cần thiết. Hắn cũng không muốn tìm tai vạ mà đem chuyện của nàng này đi nói cho nàng khác. Nếu thuận dịp hoặc ai hỏi thì hắn nói một chút, còn không thì thôi. Thanh Hà sở dĩ biết cũng là vì nàng tò mò hỏi hắn.
Thanh Vân chợt liếc Thanh Hà nói:
" Bà lớn? Nhập vai nhanh đấy!"
Thanh Hà le lưỡi, cũng không xấu hổ:
" Hì, đùa chút thôi mà. Giờ ai còn quan tâm ba cái này."
" Nếu nàng thật quan tâm thì sao?"
Thanh Hà nhún vai:
" Tùy nàng!"
Phải, tùy nàng thôi! Nhưng Thanh Hà biết Thùy Linh sẽ không như vậy. Địa Kinh nha, ai tu liền biết.
Thanh Vân cũng hiểu:
" Là do Địa kinh?"
" Ừm. Lát nữa đăng xuất, ảnh chắc sẽ đưa Địa Kinh cho chị, chị tu luyện liền hiểu."
Nghe tới lời này của Thanh Hà, Thanh Vân bỗng nhiên cảm thấy hơi khó chịu, đồng thời gương mặt nàng bắt đầu đỏ lên.
Nhận ra sự khác thường của chị, Thanh Hà nghi ngờ hỏi:
" Ảnh chưa tính đưa Địa Kinh cho chị?"
" Không… không phải! Ảnh nói tối nay đưa." Thanh Vân ấp úng trả lời.
" Hả, vậy là sao?" Thanh Hà không hiểu hỏi tới. Bên này không phải là ban ngày sao, sao phải đợi tới tối.
Lúc này, đột nhiên Thanh Vân hừ một tiếng, trong giọng nói pha lẫn sự ghen tuông:
" Ảnh đang đi với Thu Nguyệt, làm sao rảnh rỗi làm chuyện này!"
Lời vừa nói ra, Thanh Vân liền cảm thấy hối hận. Chuyện này cũng đâu thể oán Nhật Lâm, cũng chẳng thể oán ai được. Nhật Lâm đa tình thì cũng đã đa tình rồi, chính nàng biết vậy nhưng vẫn "sa đọa" thì còn có thể ý kiến ý cò gì. Nhưng dù là vậy, nàng cũng không khống chế nổi cảm xúc của mình.
Dù sao nàng vẫn là cô gái thời hiện đại, lại có thân phận tôn quý. Vì yêu Nhật Lâm đã đến không thể thoát ra, nàng cũng đã chấp nhận chuyện này rồi, nhưng không đại biểu nàng sẽ không ghen nha.
" A…"
Thanh Hà mặt mày phút chốc trở nên đỏ bừng, vì kết hợp với việc vừa rồi, nàng hiểu điều này mang ý nghĩa gì. Thanh Hà biết Nhật Lâm đang đi với Thu Nguyệt ở Đông Châu. Khu vực đó bây giờ là gần 8h đêm. Nếu Nhật Lâm hoãn thời gian đưa Địa Kinh cho chị, thì chỉ có một khả năng khả thi nhất, đó là hai người… khục!
Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, nàng lắc đầu cười:
" Ai da, bà lớn chỉ sợ không ổn."
…...
Đúng là Thùy Linh không ổn. Không, là đám ma thú không ổn thì đúng hơn. Bởi vì lúc này tại ngoài thành Bạch Liên, chúng đang gặp xui xẻo.
Nếu bây giờ mà có người chơi đủ can đảm đi sâu vào khu vực ma thú cấp 40, sẽ thấy một cô gái đang cầm đao vung lên chém về phía một con đầu lĩnh. Điều kinh dị là, đao này sau khi chém vào, nó lại nổ tung thành từng sợi đao khí xoắn nát kẻ địch. Đây là chỉ có kỹ năng cao cấp cấp 3 mới có uy lực này, nàng mới cấp 40 sao đã đạt được? Cấp 2 cũng không khả năng a!
" Nhật Lâm đáng ghét! Đáng ghét! Hứ!"
…...
" Hắt xì!"
Đang trên đường đi ra đấu trường, Nhật Lâm bỗng nhiên rùng mình hát xì một cái.
" Kỳ quái, trong game mà cũng có thể hắt xì được?"
Không hiểu nguyên nhân, hắn nhún vai đi tiếp:
" Nhanh chóng xử lý chuyện này rồi thoát ra luôn. Hôm nay không cần tu luyện, có chuyện quan trọng hơn, he he. Hát xì!"
"..."
Nhật Lâm cảm thấy có ai đó đang dùng kỹ năng "Tử thần chú mục" ám hắn.