Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 103: Khiêu chiến

Chương 103: Khiêu chiến


Chân Thực Ma Huyễn, 6h30. Ma Đấu Trường.

" Kính thưa quý vị, trận đấu quan trọng nhất của tối nay đã đến. Xin mời hai vị tuyển thủ ra sân."

Nghe được âm thanh của người dẫn chương trình, Nhật Lâm cất bước đi qua một cổng vòm cao lớn. Hắn đi tới vị trí của mình và nhìn về phía đối diện. Bên kia cũng đã xuất hiện một người.

" Tra xét!"

Người chơi: Huy Quang

Chủng tộc: Nhân Loại

Công hội: Hào Quang (Hội trưởng)

Danh vọng: Cấp 3 (4778/50000)

Chức nghiệp: Pháp sư

Đẳng cấp: 35( 2354/120000 )

Sinh mệnh: 14340

Ma lực (Kim): 4865

Pháp lực: 8800

Phòng ngự: 880

Nhanh nhẹn: 19

Ẩn tính: Huy Quang, 25 tuổi. Người chơi chuyên nghiệp, hiện đang làm abc, ở xyz.

Nhìn thấy miêu tả thuộc tính của Huy Quang, Nhật Lâm tính toán thật nhanh:

" Ồ, cùng chơi chủ công như mình. Tra xét chỉ cho thấy thuộc tính cơ bản, không cho xem thuộc tính của trang bị và kỹ năng. Dựa theo số liệu thống kế, ma lực có lẽ cũng vào khoảng 6000, sinh mệnh không cao hơn 15000. Trừ đi phòng ngự và gia giảm của trang bị, mình chỉ cần phát hai lần Phong Long là đã đánh bại được hắn. Không được, quá nhanh, cần đổi trang bị để phải mất ba lần mới được."

Nhận ra được đối thủ "quá yếu" Nhật Lâm quyết định gia tăng chút "độ khó". Dù sao cũng chỉ hỗ trợ một chút mà thôi, hắn không muốn bị người chú ý quá nhiều.

Trong khi Nhật Lâm đang loay hoay tìm trang bị thay thế thì bên này, Huy Quang cũng đã bắt đầu tra xét đối thủ. Có điều do có Chân Thực Ma Nhãn thay đổi số liệu, hắn cũng không thấy Nhật Lâm có gì "khác thường". Nhìn xong thuộc tính của Nhật Lâm, Huy Quang mừng thầm trong lòng:

" Ha ha ha, ổn. Không ngoài dự đoán, thuộc tính của hắn cũng chỉ ngang mình. Có lẽ chỉ cần ba phát kỹ năng cao cấp là giải quyết ổn thỏa. Ồ, nhìn hắn có vẻ đang lúng túng, không hề giống "đồng hành" xem ra chỉ là một tên may mắn mà thôi. Có khi là được Thanh Hà giúp đỡ mới được thế này."

Nếu Huy Quang biết được Nhật Lâm là vì sợ hắn "ra đi" quá nhanh, khiến bản thân không thể thể hiện ra trình độ vừa "đạt chuẩn" thì không biết hắn sẽ có cảm tưởng thế nào.

Trong khi hai người dò xét lẫn nhau, người chủ trì vẫn phát biểu đều đều:

" Kính thưa quý vị, bên trái tôi lúc này là người chơi Huy Quang, hội trưởng Công hội Hào Quang. Thông qua điều tra, anh ta được mọi người đánh giá là có thực lực nằm trong top mười lăm ở thành Sát Lang này. Xin cho một tràng pháo tay nhiệt liệt chào đón!"

"..."

Nhật Lâm bó tay.

" Còn bên phải tôi là người chơi Lâm Chi Linh, phó hội trưởng Công hội Tinh Nhật Vân Hà. Thông qua điều tra, anh ta được mọi người đánh giá là có thực lực nằm ngoài top mười lăm ở thành Sát Lang này, có điều là mười sáu hay ba triệu mốt thì tôi không biết. Xin cho một tràng pháo tay nhiệt liệt chào đón!"

"..." Khóe miệng Nhật Lâm co giật, hắn muốn báo cáo.

Mọi người nghe MC giới thiệu liền ôm bụng cười rần. Thanh Vân Thanh Hà cũng dở khóc dở cười.

" Ha ha, MC này hài quá!"

" Hài thì có hài. Cũng may đây là Nhật Lâm, nếu là người khác chỉ sợ sẽ khó chịu, ảnh hưởng phát huy không chừng."

" Ừm, có lẽ Chân Thực Ma Huyễn có thể xác định được một phần tâm tính của người chơi thông qua phân tích quá trình phát triển của họ nên mới dám làm vậy."

Có lẽ vậy! Có điều các nàng không biết, muốn xác định Nhật Lâm là không cần phiền phức như thế, hệ thống là người dẫn đạo hắn, sao không biết tâm tính của hắn được.

Tại một khu vực phòng ốc nhìn ra đấu trường, một nhóm khoảng gần mười người đang tụ tập với nhau. Nếu có người chơi thường tham gia các game online nhìn thấy tình huống trong này, có lẽ họ sẽ há hốc miệng kinh ngạc. Bởi vì những người ở đây đều là người chơi chuyên nghiệp, và đa phần đều nằm trong top 10 của thành Sát Lang.

Lúc này, một người có bề ngoài mãnh khảnh, gương mặt mang vẻ giễu cợt mở miệng nói:

" Ha ha, tên Huy Quang thật may mắn, có thể né qua được chúng ta mà chỉ gặp một tên cùi bắp."

Lời này nghe có vẻ cuồng vọng, nhưng trong phòng lại không có ai phản đối. Bởi vì hắn có tư cách cuồng vọng, Thiên Yết, được đánh giá thực lực đứng thứ 5 trong thành Sát Lang.

Có điều không phản đối thì không phản đối, nhưng vẫn là có kẻ không ưa thích điệu bộ của gã. Một tên có thân hình to lớn mở miệng:

" Nói thì hay lắm, không biết kẻ nào lại chờ những ai đó đánh xong mới dám tham gia khiêu chiến. Chuyên chọn lựa kẻ yếu để ăn h·iếp thì có gì hay."

Người nói chuyện là Hoàng Sơn, thực lực đứng thứ sáu. Mặc dù là chung một Công hội nhưng Hoàng Sơn luôn khinh thường Thiên Yết. Hắn cho rằng chỉ là chơi game mà thôi, nhút nhút nhát nhát, tính toán âm hiểm thì chẳng đáng làm người chơi chuyên nghiệp.

" Ha ha, bại tướng dưới tay cũng đòi công bằng lẽ phải. Có phải anh sung sướng đã quen, đến nỗi cái đầu không còn dùng được. Thế giới này vốn là như vậy, chẳng có cái gì công bằng hay không công bằng. Khôn sống dại c·hết, thế thôi!"

" Anh…"

Ngay khi Hoàng Sơn muốn phản bác lại thì đột nhiên một âm thanh từ tốn nhưng hàm chứa sự uy nghiêm vang lên:

" Được rồi, muốn gây lộn thì ra chỗ khác mà gây. Ở đây chỉ bàn chuyện công."

Người nói chuyện là một tên con trai khoảng 28 tuổi, dáng người cân đối. Hắn có gương mặt anh tuấn nhưng lại bị điểm phá bởi một vết sẹo trên má. Hai người kia nghe hắn nói liền ngậm miệng, mọi người xung quanh cũng bắt đầu dựng thẳng lưng, thần tình nghiêm túc.

Ảo Ảnh, được công nhận là người mạnh nhất tại thành Sát Lang (không tính Thanh Hà do nàng có Vương thú hỗ trợ). Danh tiếng của hắn trong giới chơi game cũng không hề nhỏ, chỉ thua nhóm người của Ứng Kiếp một ít mà thôi.

Thấy mọi người đã sẵn sàng, Ảo Ảnh quay sang người bên cạnh, mỉm cười nhẹ nhàng nói:

" Lưu Ly, em nói đi."

Lưu Ly chính là một cô gái. Nàng cỡ 26 tuổi, có gương mặt rất xinh đẹp nhưng khá tái nhợt. Tại trong đám này, thực lực của nàng không đáng để nhắc tới nhưng mọi người ai cũng không dám xem nhẹ nàng. Bởi vì nàng có thân phận khá đặc biệt ngoài đời thật, đồng thời, nàng cũng là bạn gái của Ảo Ảnh.

Nghe Ảo Ảnh kêu, Lưu Ly thần tình nghiêm nghị, đứng dậy nhìn mọi người xung quanh rồi nói:

" Dựa theo tin tức tìm hiểu được, tên Lâm Chi Linh này cũng không hề đơn giản như mọi người nghĩ. Nghe nói hắn là người trợ giúp Thanh Hà tại Tân Thủ Thôn và Thị Trấn, đồng thời cũng góp một phần không nhỏ vào thực lực hiện nay của nàng."

" Hả?" Mọi người nghe thấy thông tin này đều kinh ngạc. Một người trong đó nghi ngờ hỏi: " Tin tức là thật sao?"

" Hầu như 100% là thật. Chuyện này trong Công hội Tinh Nhật Vân Hà cũng không phải bí mật gì, chỉ là đa phần họ là cùng một tập đoàn nên cũng khá kín tiếng."

" Nếu thật là vậy, e rằng…"

Mọi người quay sang nhìn Ảo Ảnh một cách lo ngại. Một Công hội mà có hai người mạnh như vậy, thậm chí người sau có khả năng còn mạnh hơn Thanh Hà, chỉ sợ là một cản trở lớn cho kế hoạch của bọn họ.

Ảo Ảnh thấy thế cũng không thể hiện ra điều gì, hắn vẫn mỉm cười nói:

" Có đối thủ mới tốt. Ứng Kiếp và những tên kia quá vô vị, ngoài việc chỉ muốn tranh đứng nhất ra thì chẳng quan tâm cái gì khác. Huống chi…"

Dừng lại một lát, Ảo Ảnh nói tiếp:

" Huống chi nếu Lâm Chi Linh thật sự mạnh, dùng hắn làm bia đỡ đ·ạ·n càng tốt chứ sao."

" Đại ca, ý anh là…"

" Được rồi, đến đây thôi. Nhìn hắn biểu hiện thế nào đi."

"... Vâng."

Lưu Ly đứng dậy, nhẹ nhàng đi tới nắm lấy tay của Ảo Ảnh, siết chặt. Hắn hiểu ý, đưa cho nàng một ánh mắt trấn an: " Yên tâm, lần này, anh sẽ thắng."

…...

Ngoài đấu trường, tiếng người chủ trị vẫn vang lên đều đều:

" Kính thưa quý vị, hiện tại đã đến giờ. Chúng ta hãy dành phút cuối cùng này cho hai vị tuyển thủ. Hai vị, nếu có lời hung hãn gì muốn nói, muốn thể hiện thì cứ việc nói ra. Ví dụ như: Thuận ta thì sống, nghịch ta thì c·hết; Thiên không đãi ta, ta liền nghịch thiên các kiểu chẳng hạn."

"..."

Mọi người lại được một trận cười bò. Nhật Lâm cũng phục sát đất hệ thống, muốn chơi liền chơi tới bến.

Nơi xa Hoàng Sơn liền phá lên cười.

" Hừ!"

Kẻ đang tức giận chính là Thiên Yết, bởi vì trước đó trong trận khiêu chiến của mình, hắn chính là thốt ra những lời như vậy. Thật ra cũng không phải mình Thiên Yết mới như thế, có rất nhiều người khác cũng thích tự sướng như vậy. Người người đều biến hóa ngoại hình, thực tế ai biết ai là ai nha, nên bọn họ cũng muốn sống buông thả một chút.

Trên sân, Huy Quang lúng túng nhìn "micro" đưa tới miệng, hắn lắc lắc đầu tỏ ý không có gì để "nổ". Đùa, hắn dám nói một câu thì sau này chỉ sợ phải đeo mặt nạ đi đường.

" Àiii, anh bạn, kiềm chế quá cũng không tốt nha. Không phục liền làm, ai sợ ai nào." MC thấy hắn không chịu nói, mỉm cười lắc lắc đầu đi về phía Nhật Lâm, khích tướng hỏi:

" Anh bạn có vẻ cũng khá yếu, hẳn cũng không có gì để nói hả?"

"..."

" Àiiii, nổ chút cũng không c·hết a." MC lại lắc đầu thở dài.

Mọi người cũng hết chỗ nói với tên này, trước đó ngươi đã nói như thế thì giờ ai điên mới "nổ" xấu hổ c·hết nha.

Nhưng ngay khi mọi người cho là kết thúc, MC cũng định rút micro lại thì bất ngờ Nhật Lâm lên tiếng:

" Tôi muốn khiêu chiến ông!"

Chương 103: Khiêu chiến