Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Chương 122: Danh vang khắp chốn
Đông Châu, 8h tối. Nhật Lâm mở mắt.
"Đăng nhập Không Gian Ảo!"
Vừa thoát khỏi Chân Thực Ma Huyễn, Nhật Lâm liền tiến vào Không Gian Ảo, hắn đi thẳng tới khu giao dịch.
Vừa tới nơi, hắn đã thấy Thanh Vân đứng tại nơi đó. Nhật Lâm mỉm cười tiến lại gần, đưa tay ôm lấy nàng:
"Thế nào mọi việc ổn không?"
Mặc dù đã biết kết quả, nhưng hắn vẫn thích gặp mặt hỏi nàng.
Thanh Vân đưa hai tay vòng qua cổ hắn:
"Dạ xong rồi! Ngày mai công bố kết quả." Nói tới đây, Thanh Vân bỗng ngẩn đầu cười ranh mảnh: "Thanh Hà đã khai việc anh đi đánh Boss. Coi bộ ngày mai, không, không chừng bây giờ tên anh đã được réo trên diễn đàn rồi đó."
Nhật Lâm lắc đầu cười:
"Nàng muốn nói thì cứ nói. Dù gì không có việc này anh cũng đã bị người khác để ý rồi."
Nguyên bản Nhật Lâm cũng không muốn mọi người chú ý hắn quá nhiều. Nhưng ai biết Thanh Hà vì hắn mà tức giận, khai báo tuốt tuồn tuột.
Cũng không thể trách nàng, là do tên Hội trưởng kia nhận ra sự vắng mặt của hắn, cũng dùng nó để kích động mọi người nên nàng mới làm vậy.
Hắn cũng không hề trách Thanh Hà. Người yêu vì hắn chính danh, hắn cảm động còn không kịp, sao nỡ trách nàng.
Huống chi thật sự hắn cũng đã bị chú ý, thêm hay bớt một hai việc cũng thế mà thôi. Thanh Hà cũng là nghĩ vậy nên mới nói ra.
Cũng là câu nói kia, biết thì thế nào, vẫn là đánh không lại hắn!
"Hừ, anh cưng chiều nó như thế có ngày bị đem đi bán còn không biết." Thanh Vân liếc hắn.
"Khà khà! Ghen?"
"Hứ!"
Nhật Lâm cười cười, hắn biết Thanh Vân chỉ là giả vờ. Đưa tay vuốt lấy mái tóc óng mượt của nàng, bằng một giọng trầm ấm, Nhật Lâm khẽ nói:
"Dù là lời của Thanh Hà hay là em, anh vẫn sẽ trân trọng lấy. Thanh Vân, tính cách thiện lương, không phải chỉ mình Thanh Hà mới có. Hai chị em cùng một mẹ, sao chỉ có Thanh Hà mới có được chứ."
Đúng vậy, đều cùng một mẹ, Thanh Hà có, Thanh Vân há lại không?
Chẳng qua là nhiều người bị tính cách mạnh mẽ của nàng che dấu đi nên không nhận ra mà thôi.
Chấp nhận "hi sinh" vì em gái. Tha tội cho kẻ phản bội. Cũng chưa từng dùng quyền lực ép Nhật Lâm "buông tha" em gái mình ngay cả khi "chắc chắn" hắn là tên cặn bả. Cũng chưa từng lấy oán trả ơn với hắn.
Những việc này, nếu Thanh Vân thật là kẻ tàn nhẫn quyết đoán, với quyền lực của người đứng đầu một đại tập đoàn, bỏ qua thực lực của Nhật Lâm, nàng hoàn toàn có thể giải quyết chỉ bằng vài ba câu nói mà thôi.
Nhưng nàng đã không làm thế!
Thanh Vân ngước nhìn người yêu, mắt nàng long lanh tựa như sao trời:
"Em yêu anh!"
"Anh yêu em!"
Nhật Lâm cúi xuống…
…...
Tại thời điểm hai người đang ân ân ái ái, khục… tại thời điểm Thanh Vân đang tiếp nhận truyền thừa Địa Kinh, đúng như nàng dự báo, khu vực công lược lại bắt đầu nổi sóng.
[ Một Công Hội, hai Nhiệm vụ Hệ thống, ba thực lực chuyên nghiệp đỉnh cấp ]
[ Đệ nhất Công Hội ra đời ]
[ Trước có Cửu Thiên Phượng, sau có Lâm Chi Linh, Ứng Kiếp chỉ còn là cái tên? ]
[ Lâm Chi Linh săn Tử Kim Boss, Ảo Ảnh tâm phục khẩu phục ]
Liên tiếp các loại topic mọc lên như nấm, mỗi cái đều thu hút hàng triệu lượt bình luận. Không hề nghi ngờ, qua đêm nay, cái tên Lâm Chi Linh của Nhật Lâm đã vang danh khắp liên minh.
…...
Tại một nơi nào đó.
Thiên Biến, em trai của Ứng Kiếp đang báo cáo:
"Theo điều tra, trong thời gian đánh Độc Ma Hầu Vương, không thấy có nhóm nào thuộc Công Hội Tinh Nhật Vân Hà m·ất t·ích. Ngoài trừ những người lớn tuổi đã chuyên tâm đi theo nghề phụ, không còn hứng thú tham gia thì còn lại người hầu như là đều đi t·ấn c·ông Độc Linh Sơn. Có khi nào Thanh Hà nói vậy chỉ để giải vây cho Lâm Chi Linh không?"
Việc Thiên Biến đang nói tới, là chuyện muốn xác định Nhật Lâm có thật sự đi săn con Tử Kim Boss còn lại không? Đây là công việc thường ngày của hắn, thu thập tình báo và báo cáo lại cho Ứng Kiếp.
Ứng Kiếp nghe xong trầm lặng một lúc, sau đó lắc đầu nói:
"Nếu hắn không săn Boss hoặc bận việc gì quan trọng khác, chắc chắn hắn phải có mặt tại Độc Linh Sơn. Không ai có thể tự tin đến nỗi chắc chắn Tinh Nhật Vân Hà sẽ cầm cự đến Boss 30%."
Đúng vậy, Nhật Lâm cũng không dám chắc chắn. Hắn chỉ dựa theo phân tích thông thường mà cho ra kết quả với khả năng cao nhất là sự việc sẽ diễn ra như vậy.
Nếu những Công Hội kia chọn một phương thức khác là t·ấn c·ôngTinh Nhật Vân Hà ngay từ đầu, Thanh Vân Thanh Hà sẽ khó giữ được.
Nhưng tình huống này sẽ khó xảy ra, bởi làm như thế thì e rằng ai cũng không chiếm được "mạt huyết". Vì nhân lực sau đó sẽ không đủ.
"Nhưng nếu là như vậy, hắn săn Boss bằng cách nào? Dù chỉ đối đầu với mỗi Boss Tử Kim b·ị t·hương, hắn và đoàn đội của hắn cũng không đủ." Thiên Biến nghi hoặc.
Mọi người đều biết Lâm Chi Linh có đoàn đội riêng, nhưng đây là Tử Kim Boss. Dù là b·ị t·hương thì muốn g·iết nó cũng phải cần tới số lượng người rất đông. Chỉ có Công Hội mới có thể làm được.
Ứng Kiếp lắc đầu nói:
"Ai nói phải gia nhập Tinh Nhật Vân Hà mới gọi là người của Công Hội, mới có thể săn Boss?"
"Ý anh là?" Thiên Biến giật mình, hắn dường như hiểu được cái gì.
"Hiện nay Hệ Thống Công Hội chưa mở ra, mỗi Công Hội chỉ có thể nhận tối đa 500 thành viên. Nhưng Thiên Hoàng Phát chỉ riêng nhân viên chính thức thôi cũng đã hơn chục ngàn người."
"Nếu chia đều thì tại thành Sát Lang cũng vài trăm người, thêm những nhân viên hay đối tác bán thời gian, công với gia quyến của họ nữa thì sẽ rất rất nhiều. Đó là chưa kể những người mộ danh mà gia nhập, 500 làm sao đủ."
"Em biết rồi! Bọn họ là dùng thành viên dự bị. Thật là cao tay!" Ứng Kiếp nói tới đây, Thiên Biến liền đập tay hiểu ra.
Sở dĩ lúc đầu hắn không chú ý tới vấn đề này là vì nhà hắn cũng không đi theo dạng kinh doanh, cho nên thành viên bọn hắn thực có cũng không đông.
Thành viên trong Công Hội đa phần đều là bạn bè, người chơi từng cùng chung vai sát cánh ở những trò chơi trước kia. Vì vậy cũng không nhớ tới khía cạnh này.
Thiên Biến cau mày: "Xem ra Tinh Nhật Vân Hà là một đối thủ khó chơi."
"Khó chơi thì khó chơi! Lần này thua, lần sau gỡ lại là được!" Ứng Kiếp đối với chuyện này không có bao nhiêu lấn cấn. Hắn cũng không phải chưa từng thua qua.
Dừng một lúc, hắn hỏi tiếp:
"Vẫn chưa có tung tích của nàng hả?"
"Vẫn chưa! Có khi nào Vân Tiêu hay Thanh Hà là nàng không? Kỹ thuật và phản ứng của bọn họ cũng rất tốt."
"Không biết! Trước kia chơi chỉ là game để bàn, chẳng có bao nhiêu cảm nhận. Kệ đi, tìm được thì tìm, không được thì thôi. Nếu nàng có trong Chân Thực Ma Huyễn và đủ mạnh, đằng nào cũng gặp. Nếu không thì cũng không cần thiết."
Ứng Kiếp là thế, hắn chỉ quan tâm đến đối thủ mạnh, nên hắn vẫn tìm Cửu Thiên Phượng, người từng thắng được hắn. Nếu nàng rơi xuống thần đàn, hắn sẽ mặc kệ.
Chân Thực Ma Huyễn muốn chơi giỏi không phải chỉ cần có cái tay nhanh nhạy và cái đầu là được, mọi thứ đều phải cần. Ngay cả "thiên phú đánh lộn" thật sự ngoài đời cũng phải cần!
Đây mới chính là nơi thử thách kỹ thuật và phản ứng thật sự!
Cho nên một số người chơi chuyên nghiệp từng nổi tiếng khắp liên minh, khi chuyển sang Chân Thực Ma Huyễn lại mất hút.
Điều này quá bình thường!
…...
10h30 phút tối, Nhật Lâm thoát khỏi Không Gian Ảo.
"Xong xuôi! Thanh Vân đã nhận truyền thừa. Bây giờ là đến phiên mình."
Giúp Thanh Vân nhận truyền thừa xong, Nhật Lâm sau đó cũng đăng xuất, bắt đầu tu luyện.
Hắn ngồi xếp bằng, từ từ nhắm mắt.
Qua một hồi lâu, hắn mở mắt trở lại và suy xét:
"Tốc độ lĩnh ngộ so với trước kia tăng lên gấp ba lần là ít. Nhưng bù lại độ khó của Huyền Kinh tầng 2 cũng cao hơn. Thôi được, cứ tuần tự tiến tới thôi."
Ngoài thực tế, hắn cũng có thể sử dụng Phân Thần để tu luyện cả hai loại Linh Hồn Minh Tưởng Pháp và Huyền Kinh.
Tuy vậy tốt độ tu luyện sau khi so sánh lợi và hại thì hắn kết luận: không bằng toàn tâm theo một cái. Vì vậy hắn quyết định vẫn theo kế hoạch như xưa, phân chia thời gian tu luyện.
…...
7h sáng.
Nhật Lâm và Thu Nguyệt sau khi ăn sáng xong liền ra ngoài tản bộ. Hai người dắt tay đi dạo trong vườn.
Đi được một lúc, Thu Nguyệt qua sang nhìn Nhật Lâm cười hì hì:
"Người nổi tiếng, cảm giác thế nào? Đây là cái giá phải trả cho việc ôm người đẹp nha."
Ý nàng là do có Thanh Vân và Thanh Hà, Nhật Lâm bị ràng buộc vào Thiên Hoàng Phát, khiến hắn không thể không âm thầm giúp các nàng như trước đây được.
Ngược lại mấy bữa nay ngày nào cũng có chuyện, khiến danh tiếng của hắn bây giờ thậm chí còn vượt qua cả Ứng Kiếp.
Nhật Lâm nghe vậy liền liếc nàng:
"Nói làm như anh có thể yên lặng mãi được vậy. Không có các nàng, bây giờ anh cũng bị để ý như thường"
Đúng vậy, cũng là bị để ý như thường. Trừ khi hắn không định tranh Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh, bằng không sớm muộn gì cũng phải ló mặt. Nhất là dạng nhiệm vụ như Nhiệm vụ Hệ thống, hắn không thể buông tha được.
Một khi hoàn thành, tên của hắn cũng sẽ loan khắp Chân Thực Ma Huyễn.
"Xe tới chưa em?" Đùa giỡn một lúc, Nhật Lâm bỗng hỏi Thu Nguyệt.
Hôm nay bọn hắn quyết định đi tham quan rừng nguyên sinh. Thu Nguyệt đã gọi điện mua tour và hẹn điểm đón tại đây.
Khu rừng này nghe nói được bảo tồn rất tốt. Trong đó còn có một nhánh sông khá rộng thông thẳng ra phía biển nên chủng động thực vật rất đa dạng.
Cũng vì nguyên nhân này mà ngoài khách du lịch ra, hằng năm thường có các đoàn khảo cổ đến đây công tác.
"...Tới kìa…" Thu Nguyệt vừa định trả lời thì đã thấy xe tới.
"Ok, đi thôi!"