0
“ Hồng Khải? Công ty con của Thiên Hoàng Phát? Cô gái này tên Thanh Hà, không biết có quan hệ với Thanh Vân kia không nhỉ? ” Nhật Lâm nghe được lời nói của cô gái, bèn đoán ra được nàng là người của Thiên Hoàng Phát.
Sở dĩ như vậy, một là ngũ đại tập đoàn quá nổi tiếng, kể cả một số công ty con của họ cũng vậy. Hồng Khải chính là một ví dụ.
Hai là Thùy Linh cũng là cháu gái của chủ tịch tập đoàn Nguyên Quang, một trong ngũ đại tập đoàn. Ba của nàng, Nguyễn Thành Nam, hiện là chủ tịch kiêm tổng giám đốc tập đoàn công nghệ Phúc Linh, cũng là con rễ ông.
Nhiều lần tới nhà nàng chơi, Nhật Lâm cũng nghe không ít chuyện về các đại tập đoàn. Thanh Vân, cháu gái của vị chủ tịch kia, hắn biết nhưng chưa từng gặp mặt. Còn Thanh Hà thì không có nghe nói, có lẽ nàng này ít hoạt động lộ diện.
Suy nghĩ lóe lên rồi qua, Nhật Lâm trả lời:
“ Xin lỗi, tôi cũng không có thông tin gì, cũng không muốn bán tiền. ”
Thanh Hà cũng không thất vọng. Hiện giờ mới 1 buổi đầu tiên, đẳng cấp mọi người còn thấp, không có là bình thường. Huống chi có cũng chưa chắc chịu bán. Sở dĩ tới hỏi Nhật Lâm, là vì thấy anh ta đứng đó một mình, không tham gia nào nhiệt nên tới thử vận may vậy thôi.
Đành vậy, làm hết sức thôi.
“ Ừm, vậy khi nào có gì hay, hãy ưu tiên báo cho tôi nhé. Giá cả không thành vấn đề. Chào anh.” Nàng lịch sự nói thêm một câu, sau đó quay đầu bước đi, cũng không thật sự kết bạn.
Nhật Lâm tò mò nhìn Thanh Hà dần biến trong đám người. Hắn có chút khó hiểu, nếu là cháu gái vị kia, đâu cần phải làm việc này.
“ Không biết Chân Thực Toàn Tra có thể giúp ta phát hiện gì không, tra xét. ”
Người chơi: Thanh Hà
Chủng tộc: Nhân Loại
Danh vọng: Cấp 1 (100/1000)
Tài sản: 1 Ngân
Chức nghiệp: Pháp sư
Đẳng cấp: 4 ( 0/400 )
Sinh mệnh: 160
Ma lực ( Thủy ): 86
Pháp lực: 160
Phòng ngự: 16 (+4)
Nhanh nhẹn: 9
Trang bị: Pháp trượng cũ nát, Bì giáp
Kỹ năng: Thủy Tiễn ( Sơ cấp, Nhập Môn 2/3 )
Sủng vật: Không.
Ẩn tính: Thanh Hà, nữ, 23 tuổi. Phó tổng Công ty Hồng Khải, Cháu gái chủ tịch tập đoàn Thiên Hoàng Phát.
“ Ồ, cũng có thể tra ra thông tin cơ bản. Quả nhiên là cháu gái, thế thì cũng lạ thật. Hai cái thân phận, cái nào cũng trâu bò thế mà lại đi làm chuyện này. Khả năng là hứng thú đi. Hay là cái gì chị em huynh muội tranh giành quyền lực không chừng. Kệ. ”
“ Log out. ”
Nhật Lâm cũng mất đi hứng thú, trực tiếp log out.
…
Phòng tu luyện.
Nhật Lâm mở mắt, cảm nhận cơ thể.
“ Quả thật có hơi mệt mỏi, nhưng cũng không quá nhiều, chắc là do đăng nhập có 6 giờ. Bây giờ là 1h. Nghỉ khoảng 15 phút rồi vào Không gian ảo xem thử coi có gì khác. ” Nhật Lâm xem đồng hồ, quyết định nghỉ 15 phút.
…
1h15, Nhật Lâm log in.
Không gian ảo là một môi trường do hệ thống Chân Thực Ma Huyễn tạo ra. Nó tương tự như ở trong trò chơi, nhưng tốc độ chảy thời gian là 1:1 nên không ảnh hưởng đến tinh thần quá nhiều, đừng quá lâu là được. Trừ thời gian chơi game, còn lại lúc nào đăng nhập vô cũng được.
Vừa vào Không gian ảo, một loạt tin nhắn xuất hiện.
Group lớp
“ Thu Chi Nguyệt: @All, Mọi người lại tọa độ xxx tập hợp nha ”
“ Trừng ai ai mang thai: Oa ha ha, bản anh hùng tới ”
…
Tin nhắn riêng:
Linh hay không Linh: Alo, Lâm vô chưa? Chơi vui quá điiiii.
Linh hay không Linh: Alo, đâu rùi.
Linh hay không Linh: Alo, đâu rùi.
Linh hay không Linh: Alo, đâu rùiiiiiiii…..
…
Không gian ảo có thể kết nối với điện thoại. Lúc nãy do muốn nghỉ ngơi nên hắn cũng không xem điện thoại.
Nhìn hàng loạt tin nhắn của Thùy Linh, Nhật Lâm mỉm cười nhắn tin trả lời.
“ Lâm mới vừa đăng nhập. Nãy giờ nghỉ ngơi tí. Giờ Linh ở đâu? ”
“ Hừ, chơi có chút xíu mà đã nghỉ. Người ta vừa thoát ra là vô đây liền. Đang tụ tập với các bạn. ”
Thùy Linh cũng như hắn, cũng có các bạn thời đại học. Hai đứa sau khi tốt nghiệp cấp 3, do ngành học khác nhau nên cũng không học chung một trường. Nhưng không vì vậy mà trở nên xa cách.
Hắn cũng hay thường xuyên tới nhà Thùy Linh chơi, ba mẹ của nàng hắn cũng rất quen thuộc.
“ Hì, giờ Lâm cũng đi tụ họp nè.” Do dự một chút, Nhật Lâm nhắn tiếp “ Sáng mai 8h, Lâm qua đón Linh ra ngoài dạo nhe. ”
Ở đâu đó trong Không Gian Ảo, Thùy Linh thấy dòng tin nhắn liền vui vẻ. Cũng không phải có cái gì cảm giác hồi hợp, chờ mong các kiểu. Tin nhắn dạng này nàng và Lâm nhắn hoài. Lúc thì nàng nhắn, lúc thì hắn nhắn.
Nàng và hắn ra ngoài đi chơi cũng không phải lần đầu, có vài chục tới cả trăm.
Nếu đã mai gặp, cũng không cần phải tám ở đây. Gặp mặt nói chuyện vui hơn.
“ Ok, mai gặp nhe. Bái bai. ”
“ Bái bai. ”
Nhật Lâm đóng khung chat, căn cứ tọa độ lớp trưởng Thu Chi Nguyệt cho mà đi qua.
Không Gian Ảo là một vùng không gian có ánh sáng phát ra cả ngày. Được chia theo từng khu vục địa lý của Hồng Nhật Tinh. Khu vực của Nhật Lâm là khu số 789. Ước tính có khoảng 10 triệu người. Một khu to như một cái thành phố.
Các khu không thể qua lại với nhau, trừ một vài trường hợp đặc biệt.
Trong Không Gian Ảo, chỉ cần nhìn hướng lên trên chếch một góc 60 độ, liền thấy một tòa nhà chọc trời. Nơi đó được gọi là Tháp Chân Huyễn. Mỗi một khu vực đều lấy Tháp Chân Huyễn làm trung tâm, tỏa ra các nơi mà tạo thành.
Trong này ngoài việc công bố danh sách các vật phẩm đặc thù, còn có các phòng khu với nhiều chức năng khác nhau như: Khu công lược, Khu nhiệm vụ, Khu giao dịch, Khu giải trí v.v…
Nơi Nhật Lâm đến là Khu giải trí tầng thứ 15 của Tháp, dùng xe bay bay qua.
“ Thật không hiểu kiểu thiết lập này, rõ ràng có thể dùng tinh thần trực tiếp đi tới hay triệu hoán, nhưng lại biến thành phải di chuyển tuần tự. Bó tay. ”
Lẩm bẩm trong đầu, Nhật Lâm đi tới nơi hội tụ.
Phong cách Khu giải trí nơi đây khá kỳ lạ, không có phòng ốc hay khu vực riêng tư. Ngoại trừ trung tâm chính giữa có các cột gắn đầy các màn hình thông tin, còn lại là một vùng sáng trắng toàn bộ trống không, chỉ có một số đồ vật trang trí cho thêm phần sống động.
Mỗi người hay nhóm đều có thể tự chọn một nơi, thực hiện khẩu lệnh để tạo thành một không gian với kích thước như ý. Khởi điểm là chỉ có một khung hàng rào ngắn bao bọc xung quanh như các trung tâm thương mại. Xung quanh người người qua lại. Nếu muốn trang trí theo ý mình, thêm tiền là được.
Bàn ghế hay thứ gì khác, kể cả đồ ăn thức uống đều có thể gọi và tự hiện ra. Đương nhiên là có tính tiền hết. Tiền là tiền thật, hưởng thụ thì chỉ có cảm giác. Nhưng không phải nói, ngon hết chỗ chê.
“ Hế lô! ” Nhật Lâm chào mọi người.
“ A, Nhật Lâm, sao giờ mới tới mậy. ” Một tên trong lớp kêu lên
“ Lúc nãy tao nằm nghỉ chút, giờ mới vô. ” Nhật Lâm niệm ra một cái ghế ngồi xuống, trả lời.
“ Hê hê, chơi có chút mà phải nằm nghỉ, có chút yếu nha! ” Một tên khác kêu lên.
Nhật Lâm khóe miệng co giật, dạo này hắn hơi n·hạy c·ảm với từ này.
Lúc này, một giọng nữ tính mạnh mẽ vang lên:
“ Bớt nói bậy đi. Nhật Lâm, chơi vui không, hiện tại Lâm cấp mấy rồi? ”
Nhật Lâm nhìn qua cô gái vừa hỏi mình.
Thu Nguyệt, lớp trưởng thời đại học. Tính cách mạnh mẽ, học giỏi. Hầu như các hoạt động trong lớp nàng luôn có mặt.
“ Lâm mới lên cấp 4. Trò chơi này quả thật rất vui, rất chân thật. ” Nhật Lâm lúng túng đáp. Hắn cũng không dám nói thật.
“ Woa, ghê vậy mậy. Cấp 4 hiện nay là cao nhất rồi. Mày chơi tổ đội hả? Có em gái không, he he. ” Giọng đầu tiên lúc nãy vang lên. Đây là Trừng ai ai mang thai, ngoài đời hắn tên Thiên Tú. Một tên thích nói nhiều, nhưng chơi được.
Nhật Lâm nhìn qua mọi người. Kỳ thật tuy mang danh group lớp, nhưng chỉ có khoảng 15 người nơi đây. Những người khác, sau khi tốt nghiệp liền dần dần mờ nhạt.
Cũng không phải vô tình hay không vô tình, mà là mỗi người có một vòng tròn riêng. Những người kia có nhóm của họ, những người cùng chí hướng hay tính cách, hay chỉ đơn giản là thân phận và địa vị. Ai rồi cũng phải trưởng thành, hắn không đi đánh giá.
Những người nơi đây, đa phần cũng là do mới vừa tốt nghiệp chưa kiếm được việc làm, hoặc là vẫn còn tình cảm với lớp. Nhưng ai biết qua một vài tháng, nơi đây có thể còn bao nhiêu?
Bản thân Nhật Lâm cũng thật cũng không phải là kẻ hay hoài niệm quá khứ. Tính cách hờ hững của hắn cũng khiến hắn cũng không có cái gì bạn thân hay bạn tốt. Có lẽ qua vài tháng, hắn cũng thành người xa lạ.