Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Chương 133: Âm mưu của kẻ "điên"
Thành Sát Lang.
Sau khi xem xong Bảng Danh Vọng, mọi người tiếp tục chuyển sang kiểm tra Bảng Xếp Hạng Săn Boss.
Bảng Xếp Hạng này là sắp xếp người chơi dựa vào số lượng Boss bị họ g·iết, không phân biệt solo hay hội đồng. Chỉ cần ngươi từng tham gia, dù chỉ đóng một vai trò nhỏ không đáng kể thì cũng tính.
Lâm Chi Linh 2 Tử Kim, 10 Hoàng Kim
Tinh Linh 2 Tử Kim, 9 Hoàng Kim
Phi Thiên Mộng 2 Tử Kim, 7 Hoàng Kim
Nhân Trung Nhân 2 Tử Kim, 7 Hoàng Kim
Ứng Kiếp 2 Tử Kim, 6 Hoàng Kim
Băng 2 Tử Kim, 6 Hoàng Kim
Thương Chi Luyến 1 Tử Kim, 8 Hoàng Kim
Đại Địa Chủ 1 Tử Kim, 8 Hoàng Kim
Thanh Vân 1 Tử Kim, 7 Hoàng Kim
Thanh Hà 1 Tử Kim, 6 Hoàng Kim
"Ồ, vẫn là hai người kia đứng đầu!"
"Ứng Kiếp xếp thứ năm, sau cả Phi Thiên Mộng và Nhân Trung Nhân. Nghe nói hai người này là chị em, cũng thuộc đại tập đoàn. Cũng vậy, so với các đại tập đoàn, nguồn thông tin của Ứng Kiếp khá thua thiệt. Có khi nhận được tin thì Boss đã bị người khác g·iết rồi."
"Bốn người trên sau lưng đều có đại tập đoàn. Nếu không phải lần này Ứng Kiếp g·iết được Boss Tử Kim, hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống thì hắn còn bị đẩy xuống phía sau nữa!"
Ba người Nhật Lâm nghe mọi người bàn tán cũng phì cười.
Thanh Vân vui vẻ nói:
"Nếu họ biết anh và Thùy Linh sở dĩ g·iết nhiều Boss Hoàng Kim như vậy là vì đẳng cấp vốn cao hơn bọn họ rất nhiều thì không biết sẽ có cảm giác gì?"
Nhật Lâm cũng cười:
"Tốt nhất không nên biết thì hơn!"
Đúng vậy, quá "hack" nha!
Ứng Kiếp dù mạnh, nhưng cũng chưa mạnh tới nỗi có khả năng solo Boss Hoàng Kim được. Nếu là trên ma đấu trường, hắn có thể lợi dụng kỹ thuật và phản ứng để đánh Boss, nếu may mắn gặp đúng Boss phù hợp thì cũng có thể g·iết được.
Nhưng ở dã ngoại, Boss rất ít khi đi một mình, cộng với môi trường ác liệt của ma thú cấp Thành Thị nên Ứng Kiếp cũng phải bó tay. Đánh Boss cùng cấp còn khó nói gì đến vượt cấp.
Còn hắn và Thùy Linh lại khác, có thể đánh vượt cấp không nói, do đẳng cấp cao hơn người khác nên khu vực đánh quái chỉ có mình bọn họ, Boss ra bao nhiêu g·iết bấy nhiêu.
Trở lại, vào lúc không khí vẫn đang sôi nổi thì một người bất chợt để ý đến một danh tính kỳ lạ trên Bảng Xếp Hạng Danh Vọng.
"Này, có ai biết Đệ Nhất Danh là ai không vậy? Có thể chen chân vào giữa các đại tập đoàn, tên này cũng không đơn giản nha."
"Ý, đúng ha. Nãy giờ chỉ quan tâm những người nổi tiếng, hiện tại mới phát hiện có một người lạ hoắc xuất hiện ở đây." Nghe hắn nói, mọi người mới giật mình nhận ra điều kỳ lạ này.
Một người khác tỏ ra nghi ngờ, đột nhiên ánh mắt chợt lóe, nhanh tay mở ra tất cả các Bảng Xếp Hạng. Sau khi kiểm tra một hồi, hắn đóng lại rồi khó tin nói:
"Thật kỳ lạ! Hắn không có hoàn thành nhiệm vụ hệ thống nào, săn Boss cũng chỉ trung trung, đẳng cấp cũng chỉ nằm trong top 50 mà Danh vọng vẫn có thể đứng sát Ứng Kiếp, bỏ qua Thương Chi Luyến một đoạn tới 1200 điểm."
"Ồ, thật vậy?"
Nhật Lâm, Thanh Vân và Thanh Hà cũng giật mình.
"Vô lý! Không làm nhiệm vụ cao cấp, không g·iết nhiều Boss, thậm chí đẳng cấp cũng chỉ top 50 thì sao danh vọng lại cao vậy được?" Thanh Vân cau mày, cảm thấy khó hiểu.
Nhật Lâm cũng trầm ngâm suy nghĩ, nhưng sau đó ánh mắt hắn bỗng sáng lên, nói:
"Nhiệm vụ!"
"Nhiệm vụ? Hắn cũng đâu có làm nhiệm vụ gì cao siêu nha?" Thanh Hà không hiểu ý Nhật Lâm.
"Khà khà, ai bảo phải cần nhiệm vụ gì cao cấp mới có danh vọng cao như vậy?"
"Hả! Ý anh là…"
"Làm thật nhiều nhiệm vụ là được!" Nhật Lâm mắt nheo lại, trở nên thâm thúy.
Do có Chân Thực Ma Nhãn, hắn từng tính toán sơ bộ tổng danh vọng dựa trên số lượng nhiệm vụ có trong Thành Thị. Kết luận là, nếu không tính những Nhiệm Vụ Ẩn Tàng, chỉ riêng nhiệm vụ thường thì cũng đã cho người chơi một khoảng danh vọng không nhỏ rồi.
Nếu làm hết toàn bộ, đạt được danh vọng cấp 4 là trong tầm tay, thậm chí có thể còn dư không ít!
"Trời đất! Hắn bị điên sao?" Thanh Hà thốt lên.
Quả thật có chút điên!
Nếu là người chơi bình thường, họ sẽ ưu tiên đẳng cấp trước, sau đó mới đến danh vọng.
Vì sao? Bởi vì nhiệm vụ thường không phải là nhiệm vụ duy nhất, lúc nào nhận cũng được, cũng không sợ ai giành hết suất. Cho nên theo lẽ thường, chỉ khi tiện thì mới nhận, còn không cứ để đó chờ đẳng cấp lên full thì mới đi làm. Khi đó làm còn nhanh hơn.
Nhưng tên Đệ Nhất Danh này lại hi sinh tiến độ của đẳng cấp, chỉ chăm chăm đi làm nhiệm vụ. Cho nên danh vọng hắn mới cao như vậy.
Nhật Lâm nếu cũng như hắn, danh vọng cấp 4 đã đạt tới từ lâu, thậm chí còn có thể dư một hai chục ngàn điểm.
Hắn nghe Thanh Hà nói thế chỉ nhún vai:
"Ai biết! Có khi hắn là tên cuồng nhiệm vụ không chừng. Hoặc có khi trong vật phẩm đặc thù có thứ mà hắn cần phải… đạt… được. Đúng rồi!"
Vốn chỉ là nói bâng quơ, nhưng Nhật Lâm phát hiện, có thể mục đích đối phương chính là cái này, vật phẩm đặc thù cấp B!
"Nhưng, sao hắn biết vật phẩm cấp B có gì nha? Phải có người đạt tới mới công bố chứ? A…không lẽ là dị năng?"
Nhật Lâm lắc đầu:
"Không chắc! Nhưng nếu những thứ kia cũng xuất hiện, giờ có người biết trước cái gì đó cũng không có gì ngạc nhiên. Kệ đi, chờ danh vọng anh đủ là biết vật phẩm cấp B có thứ gì đáng giá để hắn làm như vậy."
"Ừm!"
"À, Thanh Vân cho người điều tra tên này nhé. Có thể biết nhiều nhiệm vụ như vậy để làm, hậu trường cũng không phải nhỏ."
"Ok anh!"
..….
Thành Tuyết Sơn.
Diệp Nhân nhìn cái tên Đệ Nhất Danh trên Bảng Xếp Hạng Danh Vọng, cau mày đưa ra một loạt câu hỏi:
"Đệ Nhất Danh, chính là tên Hoàng Bân kia? Hắn có phải là tính nhắm vào thứ đó? Có khi nào là trùng hợp không?"
"Hắn không phải tên điên. Nếu hắn biết có thứ này, chắc chắc hắn sẽ nhằm vào!" Thư Tuyết trầm giọng.
Diệp Nhân thấy ngay cả chị mình cũng xác nhận, liền lập tức la lên:
"Sao hắn dám!"
"Hắn sao không dám? Bây giờ đã không còn như xưa, những kẻ xu nịnh trước kia cũng đã không cần e sợ chúng ta nữa." Thư Tuyết nhún vai. Đối vối chuyện này nàng đã đoán được từ trước nên cũng không cảm thấy bất ngờ.
"Nhưng nếu như vậy, với tính cách hèn hạ kia của hắn, chị…" Diệp Nhân nhìn Thư Tuyết lo lắng.
"Chuyện chưa bết bát tới cỡ đó. Biết đâu chỉ là trùng hợp, đừng lo lắng thái quá!"
"Nhưng mà… Không được, để em cho người tìm kiếm nhiệm vụ, chúng ta tăng cường đi làm..." Diệp Nhân mở bảng quan hệ, tính phát tin nhắn.
"Không được!" Thư Tuyết thấy Diệp Nhân tính phát tin nhắn thì không còn giữ được bình tĩnh, hoảng hốt nắm chặt tay hắn. Nàng nghẹn ngào kêu lên: "Em quên mục tiêu của chúng ta rồi hả? Đừng quên mẹ đang…"
Thư Tuyết nói tới đây liền nghẹn lại, chỉ có ánh mắt của nàng vẫn đang thể hiện sự đau đớn khổ sở.
Nếu chỉ lo làm nhiệm vụ, đẳng cấp và thực lực chắc chắn sẽ rơi xuống. Tới lúc đó đừng nghĩ tới việc cạnh tranh Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh, càng đừng nghĩ tới việc đi tới nơi kia.
"Em….!" Diêp Nhân nghe chị nhắc tới mẹ, thân hình tức thì run rẫy. Sau một lát, hắn bất lực ngồi phịch xuống đất.
Nhìn vẻ mặt không cam lòng của hắn, Thư Tuyết chỉ biết thở dài. Nàng hít sâu một hơi, sau đó bằng một giọng kiên quyết, Thư Tuyết nói:
"Chúng ta phải giành bằng được Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh. Vận mệnh của cả gia tộc đều nằm trong tay chúng ta. Diệp Nhân, em phải nhớ lấy, không bao giờ được quên!"
Trải qua một khoảng im lặng thật lâu, Diệp Nhân từ từ đứng dậy, thất thiểu bước đi:
"Em biết rồi!"
Thư Tuyết nhìn theo bóng lưng hắn, nước mắt không kìm được rơi xuống:
"Sự tự do của chị có đáng là gì so với cái này? Em trai, chúng ta không được thua!"
…...
Tại một nơi khác trong Chân Thực Ma Huyễn.
Một kẻ có gương mặt anh tuấn đang cùng đồng đội, không, là đám tiểu đệ đi ra khỏi thành.
Một tên trong nhóm cười nói:
"Cậu Hoàng Bân, chúng ta hạng sáu. Nếu bọn họ không nhờ có nhiệm vụ Hệ Thống nâng lên, e rằng bây giờ đã bị chúng ta bỏ xa… ha ha….ách."
Hắn thấy Hoàng Bân đang tức giận trừng mắt, nụ cười liền tắt ngắm.
"Hạng sáu mà khoe khoang cái gì? Một mớ người còn ngồi trên đầu kìa!"
"Àiii, ngài cũng không phải không biết. Người ta là hoàn thành nhiệm vụ Hệ Thống, danh vọng kiếm một mớ lớn, chúng ta tranh không lại nha."
"Không lại cũng phải lại. Truyền lệnh xuống, kêu bọn họ bỏ qua luyện cấp, tập trung đi sưu tầm nhiệm vụ cho ta. Ngoài ra cho người liên hệ những công ty tập đoàn khác, trả giá cao thu mua những nhiệm vụ mà chúng ta chưa có. Ta muốn trong vòng một tháng, thứ kia phải tới tay."
Tên tiểu đệ hoảng sợ, rối rít nói:
"Vâng vâng, em làm ngay!"
Thấy tiểu đệ vâng lời đi thực hiện, Hoàng Bân lúc này mới cảm thấy thoải mái, cười gằn:
"Điên? Đùa! Thư Tuyết, để xem cô lựa chọn thế nào!"
Người khác cho rằng hắn điên, nhưng hắn biết mình không điên. Từ lúc biết thứ này tồn tại, Hoàng Bân liền đã lên kế hoạch cho việc này.
Dù cho Thư Tuyết không lựa chọn như ý hắn cũng chẳng sao. Huống chi thứ này, hắn cũng không thật định đưa cho nàng, chỉ là lợi dụng nó để uy h·iếp nàng mà thôi.
Có lẽ Thư Tuyết đủ thông minh để nhận ra. Nhưng thế thì sao, hắn cũng không lỗ. Nhớ tới tấm phù đã cho hắn biết thông tin kia, Hoàng Bân bỗng cất tiếng, càn rỡ cười to:
"Chân Thực Ma Huyễn chi đỉnh không giành được, vậy Hồng Nhật Tinh chi chủ hẳn là có thể chứ? Ha ha ha…"