Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156: Chỉ để mạnh hơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Chỉ để mạnh hơn


"Đúng là hắn! Ta cũng có kiểm tra."

Nếu Như Yên, Minh Yên là người bình thường, thì giờ phút này, hai nàng đã có thể hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp rồi. Chơi game, tu luyện, đi du lịch v.v..

Sau tiếng ra lệnh, bốn phân thân lập tức phi xuống, triển khai chém g·iết. Còn Nhật Lâm và Như Yên thì dung ung đứng ở trên nhìn xuống, trong tai vang lên âm thanh thu gặt của Hệ Thống.

"Khà khà, vậy thì ngươi quên đi. Hắn chắc chắn không thiếu tiền."

Nhật Lâm gật đầu:

Ngay lập tức, bốn "Nhật Lâm" cưỡi "Xích Phi Mã" xuất hiện.

Tính cách Như Yên chính là như thế, bình lặng như nước. Nếu không phải trên vai phải gánh cái áp lực kia, nàng thỏa thỏa chính là một nàng dâu ngoan hiền hợp cách, có thể thỏa mãn các loại mẹ chồng khó tính nhất.

Kỹ năng của siêu cấp sủng vật chính là trâu như vậy. Cũng như là cách một đại cảnh giới đánh người, quá thoải mái.

Lúc này, một người khác lại chú ý đến một vấn đề quan trọng hơn: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tthế nào?"

Nhật Lâm triệu hồi Xích Phi Mã và leo lên, hắn mỉm cười đưa tay ra cho Như Yên:

Còn đối với Như Yên, đây là lần đầu tiên nàng được bay, và cũng là cùng với người mình đã thầm thương trộm nhớ từ rất lâu.

Nhật Lâm vốn tưởng muốn trang bức một tí, khoe khoang sức mạnh. Ai ngờ trông thấy ánh mắt của nàng bèn xì hơi. Hắn gãi đầu, nghi hoặc hỏi:

"Má ơi! Con ngựa kia thật là đẹp!"

Nhật Lâm nghe nàng nói thế, tự hào ưỡn ngực:

Lúc ban đầu, hắn từng chỉ dẫn cho hai nàng cái nhiệm vụ ẩn tàng trong Tân Thủ Thôn, khiến cho hai người đi trước người khác một bước khá dài. Cộng với trong game hai nàng chơi cũng cực hay, cho nên phát triển rất tốt.

Nhất là giày, do thể tích nhỏ, hầu như rất hiếm có loại kháng debuff. Nếu là giáp thì may ra. Còn không phải là cấp Hoàng Kim trở lên.

Ẩn tính: Mẫu tích đang trong thời kỳ ấp trứng, nếu khu vực Mẫu tích bị người xâm nhập, chúng sẽ hốt hoảng chạy về bảo vệ.

Nhưng vì nó, hai chị em lại phải chi tiêu dè xẻng, thậm chí tiền lương cũng đem tiêu hết cho Chân Thực Ma Huyễn.

Thân ảnh của Nhật Lâm và Như Yên xuất hiện cùng một lúc. Trông thấy đối phương, hai người cùng nhau cười.

"Dạ! Khi nào anh về, em sẽ kể anh nghe."

"Lên!"

Ngay sau khi hai người rời khỏi, một mảnh kinh thán vang lên liên tục.

"A…." Nghe được câu nói này, Như Yên bỗng chốc rống lên, cũng ôm chặt lấy hắn

Hàng loạt âm thanh thông báo vang lên, Như Yên sửng người đứng đó.

Chỉ để, càng mạnh hơn!

…...

Trang bị trên người của hai nàng, đủ sức mua hai, ba căn nhà như của hắn.

Sau tiếng hô, Xích Phi Mã tức thì giương đôi cánh đỏ rực, từng đợt từng đợt vỗ xuống. Thân hình nó chậm rãi bay lên, thẳng tít vào trong mây.

Hắn, muốn giúp nàng, và Minh Yên. Muốn cùng hai nàng gánh thứ áp lực kia.

Như Yên gật đầu, lại lắc đầu cười khổ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Năng lực của Nhật Lâm, trên đường hắn cũng đã nói cho nàng. Khi biết được hắn mạnh như vậy, nàng cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút mà thôi. Dù sao hắn vốn là đệ nhất, năng lực mạnh thì càng hợp lý chứ sao.

Lời này vừa ra, mọi người liền giật mình.

"Các ngươi chỉ nhìn con ngựa, có biết người kia là ai không?"

Hai người cùng nhìn nhau cười, phảng phất như chuyện này vốn sẽ diễn tiến như vậy, nước chảy mây trôi.

Nhận thấy hai người rất có tiềm năng, cho nên chủ tịch cho Như Yên vị trí đội trưởng trong Công Hội, có thể nắm một chi đội ngũ làm việc cho mình khi cần thiết.

Hắn sử dụng Chân Thực Ma Nhãn, tìm kiếm nơi linh khí tụ tập nhiều nhất bay tới.

Trông thấy thuộc tính của đám thằn lằn bên dưới, Nhật Lâm liền hiểu được tại sao Như Yên lại cần giầy có kèm thuộc tính kháng choáng.

Như Yên nhìn hắn tỏ ra lùng túng, bất chợt mỉm cười:

Như Yên trố mắt, kinh ngạc nói:

"Này! Không phải tên Lâm Chi Linh ở thành Sát Lang sao? Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây."

Nghe tới đây, người "cao cấp" liền ngậm miệng.

Một vài người bật thốt lên:

"Hừ! Không bán, chỉ vì cái giá chưa tới. Ngươi cứ nói hắn là ai là được."

Nhưng hiện tại hai người đã xác định, hắn muốn hỏi nàng lại lần nữa. Hi vọng mình có thể giúp ích cho hai chị em nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ok, đi thôi." Nhật Lâm lại cho Xích Phi Mã bay lên.

"Hả! Là người đứng đầu Bảng Xếp Hạng Đẳng Cấp và Danh Vọng sao? Thật là hắn?"

"Cái này chỉ có thể cầu may, nhưng bây giờ không cần. Giờ mình đi xử lý Mẫu tích trước, sau đó quay lại hái Hỏa Diễm Quả cũng được." (đọc tại Qidian-VP.com)

Có thể nói, nếu không có cái áp lực kia, hai nàng cũng xem như là tiểu phú bà, công thành danh toại rồi.

[Loạn Thùy Tích]

"Lên đây đi!"

"Vài ngày nữa anh trở về, em có thể cho anh biết quá khứ của em được không?"

"Ta cũng không cần nhắn riêng. Lâm Chi Linh, đó là tên hắn."

Như Yên biết hắn sắp làm gì, cười gật đầu. Gương mặt thoáng ửng hồng một chút, nàng đưa người dựa sát vào hắn, hai tay siết chặt.

"Em tìm loại trang bị này cả hai ngày mà chẳng thấy đâu. Giầy kháng choáng quá hiếm."

Công kích: 1760

Bọn họ cứ thế tiếp tục bay đi.

Đúng là thế. Thông thường, trang bị loại nào sẽ ưu tiên gia tăng thế mạnh của loại đó trước, sau đó là ma lực, pháp lực và sinh mệnh. Còn khả năng kháng debuff thì khá hiếm, chủ yếu là kháng độc, kháng hỏa v.v…

Nhưng ngay tức khắc, một bàn tay đã đem nó giữ lại. Nhật Lâm ôm chầm lấy Như Yên, khẽ thì thào:

Hai chị em nàng cũng không phải chơi một mình, các nàng đều gia nhập Công Hội của công ty Như Yên.

"Yên ôm chặt nhé!"

Chương 156: Chỉ để mạnh hơn

Năm phút sau, Nhật Lâm đạp xuống một khoảng đất trống phía trên thung lũng, đưa mắt nhìn xuống dưới.

[Ngươi thu được …]

Sau khi đã ổn định, Nhật Lâm điều khiển Xích Phi Mã nhắm hướng cửa thành phóng tới. Trong thành thị, danh vọng cấp 4 là được phép bay, nhưng hắn cũng không muốn rêu rao, chuốc lấy phiền phức.

"Em chỉ là nghĩ, người yêu em trong này là đệ nhất, ngoài thực tế cũng là đệ nhất. Có phải là em đang mơ?"

"Woa, nhìn như là thật. Nếu là anh cùng đứng chung, em cũng không phân biệt được ai mới là chân thân."

Đối với Nhật Lâm, tuy đây không phải lần bay đầu tiên, nhưng là lần đầu tiên hắn cùng với bạn gái. Lúc trước hắn bay cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, cần bay thì bay thôi. Ngoài trừ lần đầu còn có cảm giác một chút, những lần sau chỉ như là việc bình thường.

"Có gì phải thắc mắc. Lên Thành Thị là có thể đi thông tới các thành. Hắn không đạt danh vọng cấp 4, vậy chỉ có một khả năng là làm nhiệm vụ đặc thù như ẩn tàng rồi." Một người nhún vai, nhưng trong đôi mắt toát lên vẻ hâm mộ.

Một là thấy Như Yên không hề có ý định nói về nó, nên hắn tôn trọng nàng.

[Loạn Thùy Thiểm: phóng một bãi nước bọt tán loạn có hình như kim châm. Tổn thương 300, gây choáng 1s.]

Ngoài thành, cách cổng thành Thanh Loan khoảng 5 phút cưỡi ngựa, Nhật Lâm quay đầu ra sau, mỉm cười nói:

Đẳng cấp: 45

"Dạ!" Như Yên nhoẻn miệng cười.

Như Yên đang tựa người ôm hắn, nghe hắn hỏi như thế, lại thay đổi cách xưng hô thì cũng không tỏ ra bất mãn. Nàng gật đầu mỉm cười đáp:

"Đi!"

Nhưng lần này bay với Như Yên, cảm giác khác hẳn. Cảnh vật xung quanh tựa như càng sống động chân thật. Một cảm giác thành tựu bừng lên trong lòng hắn.

Nhưng, hắn không cần!

Qua một hồi lâu, mục tiêu cuối cùng cũng xuất hiện.

Vì vậy mà chuyện này kéo cho đến bây giờ.

[Chúc mừng ngươi lên cấp 46, có 10 điểm cơ sở…]

"Ách! Nãy giờ chỉ để ý con sủng vật này, ta quên kiểm tra tên hắn. Có ai biết hắn là ai không?"

Kỹ năng: Loạn Thùy Thiểm, Tốc Ảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhiệm vụ của em là đi lấy Hỏa Diễm Quả, mặc dù khu vực này không có quá nhiều Loạn Thùy Tích, nhưng tốc độ của chúng rất nhanh. Kỹ năng của em có thể tránh né, nhưng một khi bị phát hiện sẽ bị quần công. Hèn gì em cần loại trang bị tốc độ kèm kháng choáng."

"Không bay được. Trừ khi danh vọng đạt cấp 4, bằng không trong thành là không được phép bay."

[Tốc ảnh: gia tăng 50% tốc độ, công kích tăng thêm 1/3.]

Đây là còn chưa nói tới những đại chiêu kia.

Nhật Lâm đau lòng.

Sinh mệnh: 12500

Qua một lát, Nhật Lâm quay đầu lại khẽ mở miệng, âm thanh của hắn tràn ngập sự chân thành:

Phòng ngự: 700

Như Yên cũng không do dự, nắm lấy tay nhảy ra phía sau ngồi, sau đó đưa tay vòng ra trước ôm eo hắn.

"Ai biết có thể nhắn riêng cho ta. Ta muốn mua con ngựa của hắn!" Một tên có dáng vẻ là người thành đạt lớn tiếng kêu lên.

"Woaaaa…!" Cả hai cũng kinh thán kêu lên.

"Ồ! Thì ra là vậy! Không hổ là đệ nhất người chơi, thật là ước ao a."

"Đi thôi!"

Như Yên đứng bên mép đá, tò mò nhìn xuống dưới. Lúc này đây, nàng mới thật sự hiểu rõ người yêu mình khủng bố như thế nào.

"Nó có cánh mà, tên kia sao không cho nó bay nhỉ?"

[Ngươi đ·ánh c·hết Loạn Thiểm Tích Vương, thu hoạch 3000 điểm kinh nghiệm.]

Một lát sau, âm thanh mong đợi đã vang lên, đây là của Như Yên. Còn Nhật Lâm thì…vẫn là mo.

Hắn để Như Yên xuống ngựa, thi triển kỹ năng triệu hồi ra bốn phân thân.

"Chào Yên (Lâm)!"

Như Yên lựa chọn thiên hướng là khống chế. Kỹ năng cao cấp của nàng có thể khống chế đám này khá lâu, lại có thể lây truyền khi tiếp xúc. Nếu có thể gia tăng kháng choáng, cộng với Minh Yên hỗ trợ dụ địch, nàng đúng là có khả năng hoàn thành.

"Yên, sau này đã có anh, em không cần phải gánh lấy mọi thứ một mình nữa. Dù là bất cứ chuyện gì, chỉ cần có anh ở đây, em sẽ không cần phải."

Đệ nhất người chơi, đúng là thật không thiều tiền. Dẫu cho cần tiền, Thiên Hoàng Phát sẵn sàng đưa hắn, cũng không cần một tổng giám dốc tập đoàn tam lưu này như hắn quan tâm.

Như Yên nhắm mắt tựa đầu vào lưng Nhật Lâm, hưởng thụ khoảnh khắc yên bình này. Nhật Lâm cũng buông cương, đưa tay nắm lấy tay của nàng.

….…

Cũng lúc này, lại có người để ý tới một khía cạnh khác:

Nói đoạn, hắn liền ra lệnh cho bốn phân thân bay xuống:

Thành Thanh Loan.

"Đúng ha! Hắn sao lại ở đây?"

Nơi đây là một thung lũng rộng lớn, bên dưới cực ít cây cối, nhưng ma thú khắp nơi. Ma thú chủ đạo của khu vực này là một đám thằn lằn cấp 45.

Qua một hồi lâu, nàng mới động đậy quay đầu nhìn Nhật Lâm, ánh mắt trông khá kỳ lạ.

Miêu tả: thằn lằn bị ma hóa.

Hắn không biết nàng phải gánh loại áp lực kinh khủng nào, nhưng hắn biết tại sao nàng khóc. Vì nàng phải gánh!

Hai là hắn cũng thấy bao năm qua vẫn không có gì xảy ra, mọi người vẫn bình yên nên cho rằng sự việc này cũng không quá gấp gáp.

Nằm thắng nha, chân chính nằm thắng!

Nàng chưa từng nghe được nhiều thông báo như thế bao giờ.

Nói xong câu này, vẫn giữ nụ cười đó, nhưng nước mắt nàng bỗng từ từ tích tụ, chúng đọng lại thành giọt, chuẩn bị rơi xuống.

"He ha, anh mà lại. Kỹ năng cao cấp cũng phân mạnh yếu. Đa phần kỹ năng nhận được từ tế đàn chỉ là cấp bình thường mà thôi. Phân thân và Thuấn Biến của anh thì có thể xem như loại xịn rồi."

Nơi đó chính là địa bàn của Mẫu Tích. Do khoảng cách còn khá xa, Nhật Lâm cũng không tra xét được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156: Chỉ để mạnh hơn