Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Hãy buông tay
"Em... không còn nhiều thời gian nữa..." Rias khẽ nói, mỗi lời như một lưỡi dao xuyên qua trái tim Emilia. "Làm ơn... đặt em... bên tảng băng kia. Em muốn... ngắm biển lần cuối... Trước khi em... không còn có thể nữa..."
...
"Tiêu diệt loài người."
"Không! Không, chị không thể để em ở đây! Chị không thể... em là gia đình của chị!" Emilia khóc nức nở, tiếng khóc như tan nát cả trời đất, ôm Rias chặt hơn, như thể nếu cô giữ đủ chặt, cô có thể kéo em gái mình khỏi vực thẳm của tử thần. "Em không thể c·hết... Chị không thể... mất em..."
Và rồi, cô mỉm cười yếu ớt, đôi mắt cô dõi theo bóng dáng của Emilia khi người chị cả của cô đứng lên, hướng về Antartika Point, nơi Lumiere đang cần được cứu. Emilia quay lưng lại, nhưng bước chân cô nặng trĩu với từng nhịp đập của trái tim tan nát. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ch- Chị cả..." Rias thều thào, giọng nói yếu ớt đến mức gió cũng có thể cuốn đi. Mỗi từ thốt ra như một nỗ lực đau đớn khiến cô thêm kiệt sức. "Em... thật vô dụng..."
Emilia muốn từ chối, muốn nói gì đó để níu kéo Rias ở lại. Nhưng đôi mắt của Rias dần mờ mịt đi. Ánh mắt ấy, dù yếu ớt, chứa đựng một sự cầu xin cuối cùng. Emilia gật đầu trong nghẹn ngào, rồi nhẹ nhàng bế Rias lên, cơ thể em gái trở nên nhẹ bẫng, như thể linh hồn đã bắt đầu rời bỏ thể xác.
Rias loạng choạng, bàn tay run rẩy của cô đặt lên vùng bụng, nơi v·ết t·hương đã hoàn toàn xuyên thủng. Cô nhìn xuống tay mình, thấy máu nóng đang tràn qua những kẽ ngón tay, thấm đẫm đôi găng tay đẫm mồ hôi của một chiến binh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rias ngồi lặng lẽ, đôi mắt dõi theo bóng dáng chị mình khuất dần trong màn tuyết trắng. Sóng biển vỗ về với nhịp điệu buồn bã, và những áng mây trắng như lặng lẽ chứng kiến sự ra đi của họ. Cô mỉm cười với những tia nắng ấm áp đang rọi xuống, đôi mắt cô từ từ khép lại trong sự bình yên, nhắm mắt lịm đi giữa âm thanh rì rào của biển cả và tiếng hải âu vỗ cánh. Những ký ức ngọt ngào và những lời hứa của chị như một làn sóng vỗ về, nhẹ nhàng tiễn đưa cô vào giấc ngủ vĩnh hằng.
"Vậy mà... tất cả kết thúc ở đây sao?" Hắn tự hỏi, nhìn xuống cơ thể đang tan rã, từng mảnh vỡ của hắn rơi xuống nền băng giá, sự sống dần lịm tắt. "Thật đáng tiếc khi ta bỏ mạng ở đây. Ta vẫn chưa thể báo đáp đủ cho ngài Lãnh Tụ, vẫn chưa thể..."
Rias cố mỉm cười, một nụ cười nhợt nhạt, nhưng giọng nói của cô vang lên yếu ớt, đứt quãng: “Không sao… chỉ là… một chút… đau thôi…”
Chương 18: Hãy buông tay
“Rias!” Tiếng hét của Emilia xé tan bầu không khí, nhưng đã quá muộn.
Những mảnh vỡ của hắn vẫn rơi xuống, nhưng trong tâm trí Ios, hắn vẫn cố giữ một tia hy vọng nhỏ nhoi – một khao khát cuối cùng để c·ái c·hết của hắn không vô nghĩa. "Ta sẽ không để c·ái c·hết của ta trôi qua như một thất bại thảm hại. Ta sẽ để lại dấu ấn cuối cùng..."
"Nghe em, chị cả..." Rias cố gắng gượng cười, dù nụ cười ấy lẫn trong máu. "Cảm ơn chị... cảm ơn vì tất cả... nhưng chị phải đi... Chị phải cứu Lumiere... trước khi quá muộn..."
"Nếu có... cơ hội hồi sinh... chúng ta sẽ lại là chị em, mãi mãi." Emilia nói trong nước mắt, giọng cô đứt quãng vì nỗi đau đớn tột cùng. "Hứa với chị, Rias... hãy hứa với chị..."
"Haha, ngài thật biết đùa," Ios khiêm tốn, cố gắng che giấu sự ngưỡng mộ lẫn sợ hãi dành cho Đệ Nhất Tư Lệnh. "Tôi không thể nào sánh bằng ngài Ior và Irod, tôi không mạnh đến thế..."
Những lời nói xưa như một cơn lốc quét qua tâm trí Ios, mang theo hình ảnh của quá khứ – hàng ngàn năm chiến đấu không ngừng nghỉ, dẫn dắt Alsma từ một chủng loài vô định, thành những kẻ thực thi lý tưởng cao quý. Mỗi trận chiến, mỗi sinh mệnh hắn lấy đi, tất cả đều phục vụ cho lý tưởng của Lãnh Tụ Vĩ Đại, vì sự trỗi dậy của dân tộc Alsma.
Với những ý nghĩ cuối cùng đầy bi thương, cơ thể cháy đen và đang vỡ vụn của Ios bắt đầu phát sáng. Những đường vân năng lượng trên khắp người hắn bừng lên, tạo nên một ánh sáng chói lòa.
Một luồng căm phẫn dâng lên, như lửa thiêu cháy phần tâm trí cuối cùng còn sót lại. Ios, vẫn còn chút ý chí sinh tồn lụi tàn, nghĩ đến Izana. "Xin lỗi ngài, Izana... Ngài đã đặt quá nhiều kỳ vọng vào ta. Ta đã không thể thực hiện lời hứa với ngài. Hãy thay ta trả thù..."
Âm thanh của da thịt bị xé toạc vang lên khô khốc, lạnh lẽo như tiếng kim đồng hồ đếm ngược. Cơ thể mảnh khảnh của Rias giật mạnh về phía sau, đôi mắt cô mở to trong sự ngỡ ngàng. Máu từ v·ết t·hương bắn tung tóe, từng giọt đỏ thẫm bay lơ lửng giữa không trung, như những vệt màu thảm khốc tô lên bức tranh của bi kịch.
Rias giơ một tay lên, cố chạm vào khuôn mặt của Emilia, nhưng bàn tay yếu ớt ấy chỉ khẽ lướt qua má cô rồi rơi xuống. “Em xin lỗi… có lẽ em không thể cùng chị đi tiếp nữa rồi…” Giọng nói của Rias nhỏ dần, như một ngọn gió cuối thu lạnh lẽo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rias!" Emilia hét lên trong cơn tuyệt vọng, giọng cô nghẹn ngào khi nhìn thấy cơ thể em gái từ từ khụy xuống, máu chảy thành dòng từ v·ết t·hương chí mạng. Bàn tay của Rias run rẩy bám lấy không khí như thể tìm kiếm một chỗ dựa, nhưng sức lực đã rời bỏ cô. Gương mặt cô tái nhợt, đôi môi run rẩy với những giọt máu đỏ rực tràn ra mỗi lần cô cố gắng thở. Emilia, trong một khoảnh khắc đầy kinh hoàng, ôm chầm lấy Rias.
Cô đặt Rias tựa vào tảng băng hướng ra biển, rồi ngồi xuống bên cạnh em gái, đôi mắt đỏ hoe nhìn về phía đường chân trời, nơi những gợn sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ.
Ios tan biến ngay sau cú đấm, cơ thể hắn vỡ vụn thành cát bụi, cuốn theo gió như một tàn dư của sự phẫn nộ. Nhưng sự yên lặng mà hắn để lại lại lạnh lẽo và đáng sợ hơn bất cứ cơn cuồng nộ nào.
...
"Em... hứa..." Rias thì thầm, ngón tay lạnh ngắt của cô quấn chặt lấy tay của Emilia, như sợi dây kết nối cuối cùng giữa họ. Hai người nắm chặt tay nhau, sự gắn kết ấy chắc chắn và vĩnh viễn. Emilia hôn nhẹ lên trán của Rias, đôi môi cô chạm vào làn da lạnh lẽo của em gái, cảm giác như hôn vào băng giá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Izana bật cười, một tiếng cười sảng khoái nhưng đầy sắc bén. "Ngươi thật là... Sức mạnh đó có thể đưa ngươi vào hàng ngũ Đại Tướng Alsma! Ta chưa bao giờ sai, Ios. Khi chiến dịch này hoàn thành, ta sẽ đề bạt ngươi."
Cú đấm của Ios xuyên qua bụng Rias.
"Không... không thể như thế này..." Emilia thì thầm, nước mắt bắt đầu rơi xuống như một cơn mưa không thể ngăn lại, ngấm vào bộ giáp của Rias. Cô áp chặt người em gái vào lòng, tay cô run run cố gắng dùng toàn bộ sức mạnh để chữa trị v·ết t·hương. Nhưng năng lượng của cô dù mạnh mẽ đến đâu cũng không thể ngăn được sinh mệnh của Rias đang dần tuột khỏi tầm tay. Cơ thể Rias bắt đầu lạnh đi, ánh sáng trong đôi mắt cô mờ dần như ngọn lửa yếu ớt trước gió.
Và trong một khoảnh khắc, Ios biến mất khỏi chỗ đứng, dịch chuyển với tốc độ vượt ngoài khả năng cảm nhận. Trước khi Emilia có thể kêu lên, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt Rias như một bóng ma của hận thù và tuyệt vọng.
"Đừng nói nữa, đừng cố gắng nói gì cả! Em sẽ ổn thôi, chị sẽ cứu em, chị sẽ không để em c·hết!" Emilia gào lên, giọng rạn vỡ trong sự bất lực. Nhưng Rias khẽ lắc đầu, đôi mắt cô nhắm hờ, ánh nhìn như xa dần vào khoảng không mênh mông.
Trận chiến đã kết thúc, ở phía bên kia, dù đầu đã bị thổi bay, nhưng thông qua vài tế bào còn sót lại, Ios vẫn cảm nhận được từng mảnh vỡ của cơ thể hắn rơi xuống, như thể vũ trụ đang dần rút cạn khỏi hắn. Cơn đau lan tỏa khắp thân thể, nhưng điều đó không đáng sợ bằng sự tuyệt vọng đang gặm nhấm cơ thể của hắn. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi sự sống còn níu giữ, trí óc của hắn trở nên mơ hồ, lạc vào những ký ức đã lùi xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Này, Ios," Izana, Đệ Nhất Tư lệnh của Alsma, đứng trước hắn, vẫn uy nghi như một ngọn núi, giọng nói của ông vang vọng trong tâm trí. "Tại sao ngươi không thách đấu ta để trở thành Đệ Nhất Tư Lệnh Alsma?"
Ios cúi đầu, như mọi khi. "Thưa ngài Izana, với mọi sự kính trọng, tôi nghĩ rằng việc hạ bệ một người đi trước thật không đúng. Sức mạnh này không phải thứ để tôi tranh giành thứ hạng với ngài, mà để phục vụ lý tưởng của Lãnh Tụ Vĩ Đại."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.