0
Ior, với cơ thể đồ sộ như một tòa tháp sống, xông thẳng vào đội hình phòng ngự của loài người. Mặt đất như rung chuyển khi hắn phóng đi. Trên đường, những người lính nhân loại kém may mắn, không kịp né tránh lập tức bị nghiền nát thành bãi thịt vụn.
"Đủ rồi, quái vật," Razor phóng ra, tung cú đấm mạnh thẳng vào ngực Ior, khiến đối phương phải lùi lại. "Ngươi sẽ không tiến thêm một bước nào nữa."
Ior bật cười, gầm vang khắp trận địa. "Razor Wardenholf, ngọn cờ của loài người? Rồi ngươi cũng sẽ lụi tàn!"
“Chậc…” Razor chắc lưỡi, nghiến răng.
Hai chiến binh lao vào nhau, không một lời báo trước. Nắm đấm của họ v·a c·hạm, tạo ra những đợt sóng xung kích mạnh đến mức xé tan không khí. Razor, với cơ thể đã được tôi luyện qua hàng ngàn trận đánh và kỹ thuật chiến đấu điêu luyện, đỡ từng cú đấm như một pháo đài kiên cố. Mỗi cú phản công của ông là một đòn chí mạng, nhắm vào những điểm yếu trên cơ thể của Ior.
Nhưng Ior không phải đối thủ tầm thường. Hắn cười khinh miệt khi máu chảy xuống cánh tay cơ bắp, đôi mắt đỏ rực của hắn càng thêm điên cuồng. "Ngươi nghĩ ta sẽ suy yếu ư? Vankenholf không ngừng mạnh lên khi bị tổn thương, Razor. Và ngươi... đang làm ta trở nên bất bại!"
Cơn giận dữ của Ior bùng nổ. Hắn tung ra một cú đấm mạnh như búa tạ, đẩy Razor lùi lại vài bước, làm những tảng đá dưới chân ông vỡ nát. Razor nghiến răng, đôi bàn tay đầy máu, nhưng ánh mắt ông vẫn rực lửa. Và rồi, bỗng dưng Đại tướng của nhân loại bậc cười:
“Lâu rồi ta mới đấu với Vankenholf. Thằng nhóc mạnh lắm.” Razor liếc mắt về dòng máu đang chảy ra từ cơ thể Vankenholf mà Ior đang nắm giữ “Tiếc rằng, nó chưa bao giờ thắng ta!”
Razor quát lớn, lao lên t·ấn c·ông như vũ bão. Nắm đấm của ông vụt lên, nhắm thẳng vào khuôn mặt đồ sộ của Ior, nhưng lần này, Ior đã chặn được.
"Quá chậm, Razor!" Ior rít lên. Hắn nắm lấy cánh tay của Razor, siết chặt như muốn nghiền nát xương. Razor phản đòn bằng cú đá vào sườn, nhưng Ior chẳng hề mảy may quan tâm.
“Cái gì!?” Razor có phần bất ngờ. Ông chưa kịp hiểu thì với một tiếng gầm vang, Ior đã quăng ông xuống đất, mặt đất phía dưới nứt toác.
Razor cố gượng dậy, nhưng Ior không cho ông thời gian thở. "Ngươi quá yếu, Razor. Loài người của ngươi sẽ sụp đổ theo ngươi!" Ior gầm lên, lao đến với nắm đấm dồn đầy sức mạnh, nhắm thẳng vào ngực Razor.
Trong khoảnh khắc sinh tử, Razor giơ cánh tay lên đỡ, nhưng cú đấm của Ior mạnh đến mức đẩy ông lún sâu xuống mặt đất, cơ thể r·úng đ·ộng như muốn vỡ tan. Mồ hôi hòa lẫn máu chảy dọc gương mặt ông, nhưng đôi mắt vẫn không chịu khuất phục.
"Ngươi sai rồi, Ior," Razor thở dốc, máu chảy thành dòng từ khóe miệng, nhưng giọng nói vẫn kiên cường. "Nhân loại không phụ thuộc vào ta. Chúng ta không bao giờ chiến đấu một mình. Và ta... chưa bao giờ bỏ cuộc."
Ior nhếch mép cười, giọng hắn lạnh lẽo như cơn bão tuyết bao trùm chiến trường. "Hãy từ bỏ đi, Razor. Loài người đã tận số rồi. Ngươi chỉ là sự phản chiếu đáng thương của giống loài yếu đuối đó."
Hắn gầm lên, tung một cú đấm chí mạng về phía Razor, nhưng trước khi nắm đấm có thể chạm đích, một luồng sáng trắng xé tan bóng tối của trận chiến.
“Atheria’s Mystique... Thiết Quyền Vương!” Razor, trong khoảnh khắc đó, như một ngọn lửa tàn sắp bùng cháy lần cuối.
Ánh sáng chói lòa bùng lên từ cơ thể Razor, rực rỡ đến mức khiến Ior phải gầm lên, lùi lại trong đau đớn. Cánh tay phải của hắn bị cắt đứt bởi thứ sức mạnh thuần khiết của nhân loại, máu hắn bắn thành dòng trên nền tuyết. Trong vùng sáng đó, Razor đứng lên, cơ thể ông dường như được tái sinh, đôi mặt của ông xuyên qua luồng sáng, thẳng vào Ior.
"Đã năm mươi năm rồi ta chưa dùng đến tuyệt kỹ này," giọng ông vang vọng như tiếng chuông đồng giữa chiến trường. "Ngươi hãy mang vinh dự này xuống mồ, cùng cái chủng loài thối tha của các ngươi!"
Ầm! Một bóng đen khổng lồ lao ra từ luồng sáng, vung nắm đấm khổng lồ đục thủng ngực Ior, để lại một lỗ sâu hoắm trên cơ thể hắn. Razor giờ đây khoác lên bộ giáp kim loại đen bóng, đôi mắt đỏ rực, hai nắm đấm thép to hơn cả cơ thể của Ior.
"Từ Atheria’s Valori đến Hộ Pháp vị diện: Diệt Thần Quyền Thế!" Razor gầm lên, lao tới như một cơn bão kim loại.
Từng cú đấm liên hoàn của Razor giáng xuống cơ thể của Ior. Cú trái, cú phải, móc lên, đá xoay, Razor sử dụng tất cả sức mạnh được tích tụ trong nắm đấm thép, nghiền nát cơ thể đối thủ. Ior bị đẩy lùi, từng cú đấm của Razor phá tan giáp trụ trên người hắn, đẩy hắn xuống nền tuyết lạnh giá.
"Chiến thắng đã nằm trong tay Đại Tướng!" Một chiến binh loài người hét lên từ xa, ánh mắt đầy hy vọng. Họ nhìn thấy hình bóng của Razor, sừng sững như ngọn hải đăng dẫn đường giữa cơn bão tàn khốc.
Nhưng giữa chuỗi t·ấn c·ông liên hoàn, khi Razor chuẩn bị tung đòn quyết định, bàn tay to lớn của Ior bỗng dưng siết chặt lấy nắm đấm của ông.
"Ngươi nghĩ chỉ thế này là đủ sao?" Giọng của Ior trầm thấp, pha lẫn cơn cuồng nộ. Hắn từ từ đứng dậy, hơi thở dồn dập. Vết thương trên ngực hắn, nơi từng bị Razor đục thủng, phát sáng rực rỡ, những tia điện xẹt qua khắp cơ thể. Máu của hắn, đỏ thẫm và đen sẫm, hòa lẫn với ánh sáng kỳ dị, tỏa ra nguồn năng lượng khủng kh·iếp.
Rắc! Tiếng kim loại bị bóp nát vang lên. Bàn tay khổng lồ của Ior nghiền nát nắm đấm thép của Razor, rồi hắn dứt khoát xé rời cánh tay bọc giáp của ông ra khỏi cơ thể. Máu phun ra như suối, nhuộm đỏ lớp tuyết dưới chân. Razor gào lên, tiếng hét của ông vang vọng khắp chiến trường, khiến những chiến binh loài người xung quanh phải sững sờ, trái tim họ như bị bóp nghẹt.
"Ngươi nghĩ thế này là đủ để khuất phục ta sao, Razor?" Ior cười phá lên, giọng cười điên loạn vang vọng khắp chiến trường. Hắn quăng cánh tay của Razor sang một bên, như thể đó chỉ là một món đồ chơi vô giá trị. "Đây chỉ mới là khởi đầu!"
Ior tung ra hàng trăm cú đấm cường hóa bằng năng lượng Alsma, mỗi cú đấm như một t·iếng n·ổ dữ dội. Razor bị dồn ép, từng tấm giáp trên bộ kim loại của ông vỡ vụn. Dưới sức mạnh khủng kh·iếp của Ior, Razor quỳ gục trên nền tuyết lạnh, cơ thể ông run rẩy, hơi thở nặng nề. Máu chảy từ mắt trái, giờ đây đã hoàn toàn mù lòa.
Ông cứ ngồi đó, trừng mắt nhìn Ior với sự căm phẫn tột cùng nhưng đành bất lực bởi cơ thể ông giờ không còn đủ sức để đứng dậy. Ior chậm rãi tiến tới, một tay hắn đang rực sáng với nguồn năng lượng khổng lồ, tay còn lại nắm lấy đầu Razor, kéo ông lên. "Ngươi đã cố gắng, Razor," Ior nói thầm vào tai ông. "Nhưng tất cả chỉ là vô nghĩa. Ngươi không chỉ thua, ngươi là sự ô nhục của loài người."
Nói dứt câu, Ior vung nắm đấm của hắn vào đầu Razor, ầm! Đầu của Razor bị thổi bay, máu và xương tung tóe trên nền tuyết đỏ. Mọi thứ diễn ra trước mặt những chiến binh đã thề nguyện dốc cả tính mạng để bảo vệ Đại Tướng và nhân loại.
Ánh mắt thất thần, cơ thể rệu rã, một nỗi u ám phủ lên những chiến binh loài người, họ đưa ánh mắt đầy vô vọng nhìn về cái xác không đầu của Razor và Ior đang ngồi kế đó mỉm cười. Trong giây phút đó, những người phòng vệ của Atheria dần gục xuống, c·hết la liệt trước lưỡi dao của quân thù.
Ior, với thân hình đẫm máu, ngồi xuống cạnh cái xác của Razor, nụ cười khinh miệt hiện rõ trên khuôn mặt hắn. “Loài người... đã đến hồi kết thúc.”