Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Thư

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thư


Hết thảy chuẩn bị xong, chỉ thiếu Liêu Đình Nhạn.

Người chân chính an bài Liêu Đình Nhạn tiến vào Canh Thần Tiên Phủ, Viên Thương của gia tộc Viên thị, hôm nay cũng ở chỗ này, thân phận củahắnso với Sư Thiên Lũ thấp hơnmộtđời, ngồi xuống vị trí thoáng dựa ra sau, bởi vì ngày thườnghắnkhiêm tốn, tính cách quái gở, cũngkhôngcó ai chú ýhắn.hắntận mắt nhìn thấy Từ Tàng Đạo Quân dung túng Liêu Đình Nhạn, trong lòng mừng như điên quả thựckhôngnóinên lời. Ban đầu kỳthậthắncăn bảnkhôngcảm thấy mình có thể dựa nữ nhân như vậy để thành công, nhưnghiệntại, ông trờiđangtrợ giúphắnđược việc.

Viên Thương chỉ cần ngẫm lại cuối cùng mình có thể trả thù, hủy diệt Canh Thần Tiên Phủ này, liền cảm thấy gấpkhôngchờ nổi. Cần thiết phải làm Liêu Đình Nhạn ra gặphắnmộtchuyến!

Hoa tiên nàng cầm trong tay bị gió thổi vào, bỗng nhiên rơi rụng thành mấy mảnh cánh hoa hồng nhạt, từ khe ngón tay rơi xuống mặt đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Con rốikhônghề phản ứng, cúi đầu an tĩnh đứngmộtbên, nhìn tựa nhưmộttòa khắc gỗ.

Lúc này ăn cơm ở phòng kháchnhỏbên ngoài tẩm điện, nơi đó bày biện ghế khắc mây và hoa, bên cạnh là đèn lưu li trôi bồng bềnh, Liêu Đình Nhạn dựa lên đệm mềm chọc đèn lưu li, con rối đưa trà lên cho nàng. Chúng giống như nhân viên phục vụ chuyên nghiệp, trầm mặc ít lời nhưng năng lực công tác siêu cường, mới chỉ hai ngày, Liêu Đình Nhạnđãđược chiếu cố thànhmộtphế nhân áo tới duỗi tay, cơm tới há mồm.

Hoa tiên? Liêu Đình Nhạn cầm lấy hoa tiên hồng nhạt, nhìn về phía con rối đưa cơm, “Đây là cái gì?”

Liêu Đình Nhạn……đãtrực tiếpđingủ. Mặc kệ là lá thưkhôngthể hiểu được hay là buổi tối có khả năng bị lão tổ tông tập kích, nếu chưa bị bức đến chân tường, cái gì cũngkhôngcó ý nghĩa.

Sư Thiên Lũ bên kia, cơ hồđãsắp đặt nhãn tuyến phủ kín toàn bộ Bạch Lộc Nhai, nếukhôngcó chuẩn bị, tất nhiênsẽbịhắnta pháthiện.

Xem ra,hắnphải nhanh chóng ra tay lung lạc nữ tử này mới được, miễn cho bị người khác nhanh chân đến trước,hắnquyếtkhôngcho phép bên cạnh Tư Mã Tiêu, người cuối cùng của Phụng Sơn nhất tộc, còn có biến cố gìkhôngnắm giữ được.

Trong sân gió nổi mây phun, mỗi người trong lòng đềuđangtrù mưu tính kế, Liêu Đình Nhạn ngủ, tuy chính nàng cho rằngkhôngcó việc gì, nhưng thực tếđãhấp dẫn lực chú ý của mọi người.

Liêu Đình Nhạn đau đến trắng mặt, hỏi nó: “Lão bản của chúng ta đâu? Ta sắp đau c·h·ế·t rồi ngao ngao.”

Bạch Lộc Nhai các nơi đều có đèn lưu li trôi nổi, nàngđira thiên điện của mình, khoácmộtkiện áo ngoài, hướng về chủ điện đèn sáng huy hoàng, cảm thấy mình giống nhưmộtbạch liên nửa đêm tự tiến chẩm tịch. (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnhẳn làkhôngphải thích ngủ ở trong nước lạnh như vậy, mà có nguyên nhân khác, vậyhiệntại nàng tới quấy rầy, tựa hồkhôngphải sáng suốt?

Chương 18: Thư

Bên kia Viên Thương đợi đến hơn nửa đêm cũngkhôngthấy người tới, đầu óc kích động nóng lên, rốt cuộc hơi thanh tỉnh lại,hắntỉnh lại từ trong mộng đẹp dùng mỹ nhân kế làm c·h·ế·t Từ Tàng Đạo Quân, phá hủy Canh Thần Tiên Phủ, lòng tràn đầyâmmưu tính kế đều thành phẫn nộ.

Hoa tiên tổng cộng viết mười sáu chữ này, Liêu Đình Nhạn ngó trái ngó phải, đều cảm thấy giữa những hàng chữ tràn ngập hơi thở ái muội. Đây chẳng lẽ là tình nhân của nguyên chủ? Nếukhôngvì sao quá nửa đêm trộm hẹn nàngđira ngoài, còn bên hoa lam doanh, đâykhôngphải là trước hoa dưới trăng sao! Càng nghĩ càng cảm thấy là như thế, Liêu Đình Nhạn mồ hôi lạnh đầy đầu chảy xuống, lúc này làm thế nào! Nàng lạikhôngphải người nguyên bản,khôngthể thay nàng ấyđigặp.

Liêu Đình Nhạn trầm mặcmộtlát, vê cánh hoa ném ra ngoài cửa sổ, làm bộkhôngcó việc gì phát sinh, cầm lấy đũa tiếp tục ăn. Dù sao hoa tiênđãtan thành cánh hoa, coi như nókhôngtồn tạiđi, nàngsẽkhôngđi. Dù là tình huống thế nào, cũngkhôngđi.

Cá: Tathậtlà vô tội ngao ngao.

hiệntại lại bắt đầu đau, ở mép giường ngồi trong chốc lát, đau đến khó chịu, Liêu Đình Nhạn vẫn bò dậy mang theo đèn chuẩn bịđitìm Tư Mã Tiêu. Con người nàngkhôngchịu nổi đau, cho nên mớisẽsửa lại phong cách hànhsựcá mặn bình thường là đẩymộtbước mớiđinửa bước, bây giờ chủ độngđitìm sư tổ sát nhân cuồng.

Tác giả có lời muốnnói:

Lục lạc vang lên, đồng thời Liêu Đình Nhạn ngủ say cũng bị đau tỉnh, nàng nằmmộtmình ởtrêngiường, sốngkhôngcòn gì luyến tiếc mà vuốt bụng đau đớn.

Biểu tình của Viên Thương cũng khó coi,hắnkhôngnghĩ tới tối nay mình bố trí tất cả đều thànhkhôngcông,hiệnhắncũng hoài nghi có phải Liêu Đình Nhạnthậtsựphản bội haykhông.

Nàng nhớ ở tháp trung tâm dường như cũng gặp cảnh tượng này, lần đó cũng là Đại Hắc Xà, mở ra tay lái đen đưa nàng tới lãnh địa riêng của Tư Mã Tiêu, nhìn thấyhắnngâm mình ở trong ao.

【 Tối nay giờ Tý, dưới Bạch Lộc Nhai, bên hoa lam doanh,khônggặpkhôngvề. 】

Liêu Đình Nhạn lật xem hoa tiênmộtchút, cảm thấy màu sắc này thựckhôngthích hợp, màu hồng nhạt thiếu nữ, phíatrêncòn vẽ hoa, mang theomộtcỗ u hương, có vẻ như là thư tình a. Do dự, vẫn buông đũa xuống, trước mở hoa tiên nhìn xem.

Đại Hắc Xà ngoẹo đầu, đưa nàng tới chỗ Tư Mã Tiêu, nhưng gia hỏa này lá gan quánhỏ, đến cửa rồikhôngdámđivào. Liêu Đình Nhạn kỳthậtcũngkhôngdám, nhưng bụng còn đau giống như đòi mạng, nàng chỉ có thể đẩy cửa ra, thòmộtcái đầu vào trong.

Đến lúc này đây, Viên Thươngđãtính toán tốt, giờ Tý là lúc nguyệt hoa chính thịnh, Từ Tàng Đạo Quân tất nhiên chịu linh hỏa Phụng Sơn thiêu đốt, ở trong hàn trì, thời điểm này, tất nhiênhắntasẽkhôngđể Liêu Đình Nhạn làm bạn, như vậy nàngsẽcó thời gian ra gặp, vì lần gặp mặt bíẩnnày, Viên Thương còn chuẩn bị pháp bảo Kính che trời có thể tạm thời che dấu thiên cơ, vì sợ bị phát giác.

Trong điệnkhôngkhí đặc biệt lạnh,trênmặt đấtmộttầng hàn khí sương trắng, cửa vừa đẩy mở, Liêu Đình Nhạnđãbị hàn khí lạnh run lên. Trong phòng sáng lên hai ngọn đèn lưu li, nhưng cách mànhkhôngphải thực sáng ngời, nàng thấy bên trong có hồ nước, trong hồ cómộtbóng người màu đen mơ hồ.

Đặc biệt là chưởng môn Sư Thiên Lũ, trong lònghắnthầm nghĩ, nữ tử này nhìn nhưkhônghề có tâm cơ, nhưng đúng lúc này mới có thể làmhắnxác định, nữ tử này kỳthậtlòng dạ sâu sắc, nữ nhân có thể lung lạc được Tư Mã Tiêusẽlàmộtnhân vật thiên chân đơn giản sao? Hơn nữa đột nhiên nàng lại ngủ, nhìn như là tùy ý,trênthực tế vừa lúc tránh khỏi phải nhìn đệ tử Thanh Cốc Thiên phía dưới ra tay, đây là nàng xảo diệu tránh thoát phép thử củahắn!

Giống ngày hôm qua, Tư Mã Tiêu vừa về Bạch Lộc Nhaiđãkhôngthấy tăm hơi bóng người, Liêu Đình Nhạn về phòng mình, quăng giày nằm thẳng cẳng,mộtbộ dáng mới vừa tan tầm, mệt tê liệt ngã xuống giường.

Xem ra là giống lần trước, Liêu Đình Nhạn nhớ lúc trước ở Tam Thánh Sơn, cũng có tình huống đau bụng nhưngkhôngphải đại di mụ tới.

Vậy cũng quá phát rồ.

Liêu Đình Nhạn ngủ hếtmộtbuổi trưa, ngủ đến thiếu chút nữa bị sái cổ, cũngkhôngphải ngủ ngon thế nào. Lão tổ tông loại thể chất lạnh căm căm này,thậtsựkhôngthích hợp làm gối đầu. Nàng ghét bỏ xong rồi mới bắt đầu tự hỏi vì sao Tư Mã Tiêu lại nguyện ý để mình gối lên đùi ngủ. Hay là, là vì liên tục phát triển? Ban ngày để nàng dưỡng sứcmộtchút, buổi tối còn tiếp tục tra tấn nàng?

Liêu Đình Nhạn do dựmộtchút, ôm bụngđivào. Vừađivề phía trướcmộtbước, nàng liền cảm giác mìnhđangdẫm lên địa lôi,khôngbiết bước tiếp theo có thể nổ tung haykhông, thấp thỏmđiđến bên cạnh ao, nàng nhấc đèn lưu li trong tay đặt sangmộtbên, ôm bụng ngồi xổm bên cạnh ao, thăm dò nhìn Tư Mã Tiêu ngâm trong nước. Ngườiđangnhắm mắt, mặt vô biểu tình,khôngbởi vì nàng đến mà có bất kì phản ứng nào.

Liêu Đình Nhạn suy xét mười phút, bắt đầu đọc thực đơn cho con rối chiếu cố cuộc sống hàng ngày.

Viên Thương trầm khuôn mặt, trong tay xuấthiệnmộtchuỗi lục lạc, lục lạc có ba cái, đầu tiênhắnlay động chuỗi lục lạc, lắc nửa ngày, vẫnkhôngpháthiệncó người tới, liền hừ lạnhmộttiếng, trực tiếp bóp nátmộtcái lục lạc trong đó.

Trong thân thể toàn bộ khí quan bị bóp nát, đại khái chính là cảm giác này, nhưng nàng đau như vậy, cố tình vẫnkhôngmấtđithần trí, mà là ở vàomộtloại trạng thái có thể cảm thấyrõràng hết thảy ngoại giới và đau đớn bên trong thân thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xem ra xácthậtlà nàng ta tâm lớn, lúc trướckhôngđáp lại ta triệu hoán, đến tin tứcnhỏcũngkhôngtruyền ra, bây giờ lạikhôngquan tâm thư của chủ nhân, cần phải cho nàngmộtít giáo huấn!” Người áo bào tro ngữ khí căm giận.

Con rối quay đầuđilấy cơm cho nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng cong người, cong eo, đầy mặt ủ rũđivào chủ điện của Tư Mã Tiêu, đẩy cánh cửa dày nặng,đivào,nhẹgiọng gọi: “Sư tổ?”

Là ăn rồi ngủ, hay là ngủ rồi ăn? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu nàngthậtphản bộihắn, như vậyhiệngiờhắncũngkhôngthể còn sống yên ổn ở Canh Thần Tiên Phủ.

Rốt cuộc làm cái gì, còn có để người ta ngủ haykhông,thậtvất vả đêm nay tổ tôngkhôngtới, sao lại bị đau bụng! Nàng đứng dậyđiWC, pháthiệncũngkhôngphải dì cả.

Khoảnh khắc Liêu Đình Nhạn ngã vào hồ nước, Tư Mã Tiêu đột nhiên mở mắt,hắnduỗi tay về phía trước, chặn ngang ôm lấy Liêu Đình Nhạn vừa chìm xuống, mang theo nàng từ trong ao đứng lên.

Bị loại thực cốt chi độc này, tuyệtsẽkhôngphản bội Ma Vực và chủ nhân, nhưng màhiệntại Liêu Đình Nhạn, nàng căn bản cũngkhôngbiết mình là gian tế Ma Vực.

Lần đó nàng vô cùng đau đớn, trực tiếp hộc máu hôn mê bất tỉnh, còn tưởng rằng mình phải c·h·ế·t, kết quả tỉnh lại nhìn thấy Tư Mã Tiêu còn bị hoảng sợ. Nàngđãtự hỏi, càng có khuynh hướng là Tư Mã Tiêu cứu nàng, nàng đoán thân thể này đại khái có bệnh tật gì.

Đồ ăn tinh xảo bưng lên đầy bàn, mỗimộtmón đều tản ra mùi thơm ngon miệng cùng với linh khí nồng đậm, thức ăn, đồ ngọt và canh, còn có……mộtphong hoa tiên.

Nhưngthậtsựquá sung sướng.

Chuỗi lục lạc này, là vật cộng sinh với Liêu Đình Nhạn, thực cốt chi độc trong thân thể nàng, tuynóiđây là độc, kỳthậtlại làmộtloại thuậtâmtà. Người Ma Vựckhôngđông lắm, nên thường xuyênsẽtừhiệnthế đưa trái phép rất nhiều hài đồng về Ma Vực, bồi dưỡng từnhỏ. Những người này đều làm thám tử có thể an bài trong các môn phái Tu Chân giới, quan trọng nhất chính là trung thành, vì thế từnhỏtrong thân thểđãgieo loại thuật đặc thù này, lục lạc còn là vật dẫn, trải qua nhiều năm, cùng với bọn họ trở thành quan hệ cộng sinh,mộtkhi nắm giữ chuông này, sinh tử liền ở trong tay người khác, nếu muốn hoàn toàn loại trừđi,thậtsựkhôngdễ.

Liêu Đình Nhạn này, tuyệtkhôngbình thường.mộtđệ tử như vậy,thậtsựchỉ làmộtđệ tử nhonhỏcủa nhánh núikhôngquan trọng trong Thanh Cốc Thiên? Sư Thiên Lũ hoài nghi thân phận của nàng, lúc trước cho ngườiđitra, lạikhôngpháthiệncái gì đáng ngờ, trúng cử cũng chỉ là vì vận khí tốt. Lúc này lần thứ haihắnlại hoài nghi,âmthầm truyềnâmcho đệ tử, lạiđitra xétrõràng.

Tư Mã Tiêu ngày hôm nay hứng thúkhôngcao lắm, sớm mang theo thành viên tổ chức rờiđi. Liêu Đình Nhạn cao hứng, có thể trở về nằm liệttrêngiường lớn mềm mại, ai nguyện ý ngủ trưa ở nơi ồn ào nhốn nháo còn có rất nhiều người vây xem.

“Hay là nàngthậtcó lá gan phản bội chúng ta, phản bội Ma Vực!” thân ảnh bọc áo bào tro bên cạnh Viên Thương, ngữ khí đông cứng.

Viên Thương lợi dụng con rối đưađimộtphong mật thư như vậy, chờ đợi đến buổi tối gặp mặt. Bởi vì cừu hận trong lòng,hắnđầu nhập Ma Vực, Liêu Đình Nhạn chính là lễ vật của Ma Vực bên kia chuẩn bị chohắn, thủ đoạn khống chế người của Ma Vực có thểnóilà nhất tuyệt, Liêu Đình Nhạn là Ma Vực dùng thủ đoạn đặc thù nuôi lớn, vốnmộtlòng hướng về Ma Vực, hơn nữa có thực cốt chi độc, Viên Thương chắc chắn nàng tuyệt đốikhôngthể phản bội mình,mộtlần đối phươngkhôngcó đáp lại,hắntuy rằng tức giận, nhưng sau đó cẩn thận ngẫm lại, cũng có thể là bởi vì đặc thù của Tam Thánh Sơn, nàng ở dưới mí mắt Từ Tàng Đạo Quânkhôngcó cách nàođira.

Liêu Đình Nhạn vừa mới chuẩn bị há mồm gọi người, trong đầu bỗng nhiên nghe thấymộttiếng thanh thúy, hình như là tiếng lục lạc vỡ vụn, cả người lập tức thấy trời đất quay cuồng, đổ về phía trước chìm vào trong ao. Cơ hồ trong nháy mắt nàngđãbị đau nhức đoạtđimọi cảm quan, ở trong ao phun ramộtngụm máu to.

Bạch Lộc Nhai tuynóido mạch chưởng môn nắm giữ, nhưnghắnlà con trai của Viên gia chủ, chủ mạch của Tứ Thời cung, quyền lực trong tay cũngkhôngnhỏ, tuynóikhônglàm được động tác lớn, nhưng truyền tin tức ra lệnh cho nàng tới gặp mặt, cũngkhôngphảikhônglàm được.

“Xè xè ——” cuốn ởtrêncây cột, Đại Hắc Xà trườn xuống dưới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Thư