Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Cột điểm kinh nghiệm tăng vọt
Tốt, phải chính danh cho mình. Nhưng ta làm gì mới có thể khiếnhắnsinh ra loại ảo giác này? Liêu Đình Nhạn để tay lên ngực tự hỏi, chính mình cũngthậtkhôngcó tâm muốn ngủhắn.
Tư Mã Tiêu nhai trái cây trong miệng, mởmộtcon mắt nhìn nàng, “Ngươi là Hóa Thần kỳ giả sao, tùy tiện cản lại là có thể tiệt được.”
Nàng nhìn thấy con rốiđilại ở dưới hành lang cung điện, nhìn thấy Đại Hắc Xà quấntrêncây cột ngủ ở ngoài điện, cây cột thực trơn, nó ngủ rồi vẫn luôn trôi xuống, rồi sau đó tỉnh lại bò lêntrên, chỉ số thông minhrõràngkhôngổn.
Liêu Đình Nhạn từtrêngiường ngồi dậy, cả người đều phát ngốc. Nàng pháthiệntrong ý thức của mình thêmmộtđóa hoanhỏmàu đỏ, rất giống đóa hồng liên hoa kia, lấy đóa hoanhỏnày làm trung tâm, trong thân thể thêmmộtmảnhkhônggian dị thường rộng lớn. Nàng nghiêng đầu, pháthiệný thức của mình có thể xuyên qua đại điện và tường vây, nhìn được cảnh tượng bên ngoài, nàng có thể cảm thấy động tĩnh của rất nhiều sinh vật chung quanh,thậtgiống như nháy mắt biến thành thiên lý nhãn, còn có thuận phong nhĩ,khôngchỉ tinh thần cao gấp trăm lần, thân thể còn uyển chuyểnnhẹnhàng, thậm chí cảm thấy mình có thể bay, có thể làm được rất nhiều rất nhiều việc, di sơn đảo hải, cũng chỉ làmộtlần trở tay.
Tư Mã Tiêu cũng sửng sốt, buông cằm nàng ra, dựa vàotrêngối dựa, ánh mắt cổ quái, “Ngươi dùng mỹ nhân kế để sắc dụ ta?”
Máuhắnquá nhiều chịukhôngnổi, dứt khoát làm tu vi của nàng tăng lên, như vậy tự nhiênsẽkhôngcó việc gì.
Liêu Đình Nhạn: “Rầm ——”
Nhạn sát vách: Trong nháy mắt biến thành quý phi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng liếc mắt nhìn Tư Mã Tiêu bên cạnhmộtcái, thấyhắnkhôngphản ứng, móc ra túi gấmnhỏcủa mình, lấy đồ ăn từ bên trong. Ở bên trong nàng đểkhôngít đồ ăn vặt, đều là con rối chuẩn bị, lúc này tuy rằngkhôngđói bụng, nhưng muốn thí nghiệmmộtchút bí kỹ để lười biếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìnhắnthựckhôngthoải mái,mộttay đáp ởtrênbụng nàng. Liêu Đình Nhạn thấy miệng vết thươngtrêntay, theo bản năng l**m l**m môi. Tối hôm qua thiếu chút nữa nàngđãđau c·h·ế·t, nhưng lạikhônghoàn toàn ngấtđi,đãxảy ra cái gì nàng còn thấy mơ mơ hồ hồ. Hình như là được Tư Mã Tiêu cấp cứu, cảm giác dị dạnghiệntại trong thân thể nàng đó, đều làhắncho.
Thần thức? Cái vừa rồi kia sao? Liêu Đình Nhạn ngoan ngoãn àmộttiếng.
Liêu Đình Nhạn trầm mặcthậtlâu, tâm tình phức tạp. Nàng mạc danhđivào thế giới này, trước nay chính là sốngmộtngày tínhmộtngày, bởi vì nàng ở chỗ này, chỉ coi mình như người khách qua đường, thế giới này dù rộng dù đẹp, đềukhôngphải nhà nàng, thậm chí thân thể này cũngkhôngphải của nàng, thân phận này nàng cũngkhôngcó gì đồng cảm. Nàng cảm thấy mình ở chỗ này nghỉ phép, sống tạm, sớm muộn gìsẽtrở về thế giới của mình. Cho nên lâu như vậy, ở trong thế giới tu chân, nàng cũngkhôngchính thức tu luyện, dù có được cánh hoa tăng trưởng tu vi của Tư Mã Tiêu, cũngkhôngthử ăn.
Liêu Đình Nhạn đau đến cắn chặt hàm răng, Tư Mã Tiêu bịt miệng nàng cũngkhôngđút vào được, máu tươi mang theomộtchút kim sắc theo khóe miệng nàng chảy vào cổ.
Tư Mã Tiêu: “Muốn rời khỏi ta sao?”
Liêu Đình Nhạnthậtgiống như có đượcmộtmón đồ chơi, ý thức chạy qua lại từtrênxuống dưới ở Bạch Lộc Nhai. Nàng nhìn trong chốc lát, cảm thấy muốnđira ngoài nhìn xem, ý thức tựa như mây trải ra bên ngoài.
Tư Mã Tiêu dứt khoát duỗi tay bóp cằm nàng, cứng rắn dùng tay bẻ khớp hàm ra. Để cho Tư Mã Tiêu bực bội chính làkhôngthể quá dùng sức, nếuhắnkhôngthu liễm sức lựcmộtchút, là trực tiếp có thể kéo cằm rơi xuống. Sinh thờihắnchỉ g·i·ế·t người, mấy lần cứu người đều là bởi vì nàng, chínhhắncòn cảm thấy kỳ quái.
Liêu Đình Nhạn: “khôngmuốn.”
Chương 19: Cột điểm kinh nghiệm tăng vọt
Người khác tu luyện ba bốn ngàn năm, nàng chỉ dùng ba canh giờ. Canh Thần Tiên Phủ lập phủ nhiều năm như vậy, người may mắn giống nàngkhôngvượt quá số lượng trongmộtbàn tay, rốt cuộc người giống Tư Mã Tiêu tùy hứng lạikhôngchỗ nào cố kỵ như vậy cũngkhôngnhiều lắm.
Ta dám khẳng định Nhạn Cá Muối tăng tu vi nhanh nhất trong toàn bộ các quyển truyện tu tiên,khôngai có thể nhanh hơn nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạnkhôngngủ được, tinh thần của nàng có vẻ tốt quá mức, bị người ta ôm nằm giống cái gối, tư duy của nàng phát tán. Nếu người bình thường phát ngốc, đó chính là phát ngốc, nhưng làm tu sĩ Hóa Thần kỳ, tư duy phát tán chính là ý thức chạy ra bên ngoài. Đó là thế giới thực mới lạ, Liêu Đình Nhạn có thể nhìn thấy kiến trúc và hoa cỏ cây cốitrêntoàn bộ Bạch Lộc Nhai, tất cả đồ vật ở trước mắt nàng hiểnhiệnrõnét. Nàng nhìn thấy hạc baytrênbầu trời, giật mình, hoàn toàn sát gần lại,thậtgiống như cả người nàng đứng ở bên tiên hạc, còn có thể cảm giác được giótrênkhôngtrung, lạimộtcái chớp mắt, nàngđãđến thác nước dưới Bạch Lộc Nhai, nhìn thấy phong lan sinh trưởng ở cái khe chỗ thác nước, nhìn thấy cầu vồng của thác nước dưới ánh mặt trời cùng với bọt nước bắn lên.
Nhưnghiệntại tu vi nàng bạo trướng, mới hơi chânthậtcảm thấy mìnhthậtsựở thế giới kỳ dị này.
Áp lực đột nhiên trở nên càng lúc càng lớn, cảm giác mình hoàn toàn tiến vào trận doanh của vai ác.
Trước đây nàng giống như đùa coi Tư Mã Tiêu là lão bản, thành thànhthậtthậtở bênhắn, nhưng kỳthậtnếu có thể chọn lựa, nàngsẽkhôngtheohắn, bởi vì đây là nhân vật nguy hiểm, nhiều lần nàng nhìnhắngiết người, vẫn luôn thực tiêu cực với thái độ củahắn. Dựa theo tiêu chuẩn của xã hộihiệnđại,hắnhẳn làmộtđại phôi đản, nhưng ở thế giới này, đại phôi đản này cứu mạng nàngmộtlần rồi hai lần.
Tư Mã Tiêu đơn giản thô bạo thao tácmộthồi,khôngchỉ hoàn toàn tưới diệt thực cốt chi độc trong thân thể Liêu Đình Nhạn, còn làm nàng từ tu vi Luyện Khí kỳ thấp nhất, trực tiếp bạo trướng, qua Trúc Cơ, Kết Đan và Nguyênanh,mộtbước vọt tới Hóa Thần kỳ, so với sư phụ Động Dương chân nhân của nàng, tu vi còn cao hơnmộtđại cảnh giới, sáu tiểu cảnh giới. Tu sĩ Hóa Thần kỳ, cho dù ở Canh Thần Tiên Phủ, cũng có thể làm tiểu mạch chủ củamộtnhánh núi.
Ta sao lại bành trướng đến lợi hại như vậy? Liêu Đình Nhạn thầm nghĩ, gãi gãi đầu mình, cúi đầu nhìn người nằm bên cạnh.
mộttay Tư Mã Tiêu đập vỡ ngọn đèn lưu li bên cạnh, mảnh lưu linhỏtrong suốt tản ra, ánh huỳnh quang vàng nhạt nháy mắt hóa thành vô số ánh sáng đom đóm, bay múa khắp nơi trong điện. Tư Mã Tiêukhôngđể ý cái này,hắngiơ tay ấn lên mảnh lưu li vỡ, dùng bàn tay tràn ra máu tươi lấp kín miệng Liêu Đình Nhạn.
Nếu cái kỹ năng nàykhôngthể chơi, vậy chơi cái khác. Nàng nằm ở đó nhìn đèn lưu li trôi bên cạnh, chớp chớp mắt, đèn lưu li liền theo ý nàng trôi đến gần, nàng vươnmộtbàn tay đón được ngọn đèn, hưng phấn nghĩ, về sau nằm ởtrêngiường muốn ăn cái gì lấy cái gì, cũngkhôngcần đứng dậy, tâm niệm vừa động, đồ vật liền tới rồi!
Liêu Đình Nhạn bưng kín miệng mình. Lúc trước cònkhôngcó cảm giác, vừa bị hỏi như vậy, chính mình làđãuống máu người, ọe ——
Liêu Đình Nhạn: “khôngmuốn.”
Choang ——
Tay Tư Mã Tiêu lạnh căm căm che ởtrênmặt nàng,hắnvẫn cứ nhắm mắt,nói: “Đừng chạy loạn ra bên ngoài, Bạch Lộc Nhai có ta ở đây, thần thức của những người kháckhôngdám tới, ngươi mới có thể tùy tiện loạn hoảng thần thức như vậy, ra khỏi Bạch Lộc Nhai, bên ngoàikhôngbiết có thần thức của bao nhiêu ngườiđangnhư hổ rình mồi, ngươi vừa ra, là cái bộ dáng gà què này, đụng phải bất kì cái gì, là lập tức có thể biến thành ngu ngốc.”
mộtchùm trái cây giống quả nho to bằng móng tay cái, trôi ở trongkhôngtrung, Liêu Đình Nhạn làm cho từng quảmộtbị hái xuống, chủ động đưa đến miệng mình. Nàng tựa như chim non giương miệng chờ trái cây rụng xuống. Trái cây đưa đến bên miệng nàng, bỗng nhiên dời sang bên cạnh, đưa đến bên miệng Tư Mã Tiêu.
Thủ đoạn của Ma Vựcthậtrakhôngphảikhôngchịu nổimộtkích nhưhắntưởng tượng. Nhưng mà, nàngkhôngphải là gian tế Ma Vực sao, tại saomộtlần hai lần lại bị thứ này phản phệ?
Tư Mã Tiêu: “Ngươi uống bao nhiêu máu của ta, biếtkhông?”
Trước đâyhắncòn chưa có được năng lực cường đại,khôngthể tự bảo vệ mình, có nhiều người muốn máuhắn, nhưnghắntình nguyện đổ lên mặt đất, chomộtcon rắnnhỏbình thường, cũngkhôngmuốn cho những người đó.hiệntại,hắntùy ý cho Liêu Đình Nhạn, cònkhôngchỉ làmộtgiọt hai giọt, ‘ hào phóng ’ này nếu bị chưởng môn Sư Thiên Lũ thèmnhỏdãiđãlâu biết được, phỏng chừng phải đau thịt c·h·ế·t mất.
Ý nghĩa ở chỗ, nếu có tâm tư muốn ngủhắn, Tư Mã Tiêusẽlựa chọn b*p ch*t nàng.khôngcó loại tâm tư này,hắnliền coi nàng là gối ôm.
Đột nhiên nửa đường bị tiệt hồ, Liêu Đình Nhạn kinh ngạc, tổ tông nàykhôngphảikhôngăn cái gì sao?
# mỗi lần té xỉu tỉnh lại đều pháthiệntiến độ được kéođimộtđoạn lớn #
“trênđời này,khôngcó mấy người có thể làm ta bị thương, nhưng thể chất ta đặc thù, vết thương cũngkhôngdễ khỏi.” Tư Mã Tiêukhôngbiết tỉnh khi nào.
Sắc mặt nàngkhôngtốt lắm,thậtsựkhôngrõvì cái gì ở thế giới huyền huyễn, máu người có thể làm thuốc trị bệnh cứu người, dựa theo khoa họchiệnđại, trực tiếp uống máu ngườikhôngcác tác dụng quái gì. Nhưng đại ma đầu thế giới huyền huyễnkhôngnóikhoa họchiệnđại với nàng,hắnngồi dậy ghé sát vào nàng, dùng cái tay có vết thương ấn cằm Liêu Đình Nhạn: “Tu vi của ngươiđãđến Hóa Thần, thế nào, giờ muốn g·i·ế·t ta sao?”
hắnlấy túi gấmnhỏtừ trong ngực Liêu Đình Nhạn ra, tìm vài miếng Phụng Sơn huyết ngưng hoa, cũng dùng sức nhét vào miệng nàng, chống cằm để nàng nuốt xuống.
Tư Mã Tiêu nằm ở bên nàng, vẫn là khuôn mặt tái nhợt, nhưng môi lạikhôngđỏ. Môihắnbình thường vẫn đỏ, chỉ có lầnhắnở hồ nước lấy máu dưỡng hoa sen mới rútđimàu đỏ,hiệntại rất giống lần đó, đây đại khái biểuhiệncủa thiếu máu.
Tư Mã Tiêu: “Dám phun ra liền g·i·ế·t ngươi.”
BUFFnóithậtmở ra.
Nhạnhiệntại: Trong nháy mắt biến thành đại lão Hóa Thần kỳ!
Bỗng nhiên, nàng cảm giáctrênmá chợt lạnh, đột nhiên mở mắt, những ý thức như gió bay loạn khắp nơi cũng nháy mắt thu hồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn chạm chạm lên bàn tay lạnh như băngtrênbụng mình. Miệng vết thương pháitrênvẫnthậttùy ý, hoàn toàn chưa xử lý. Loại vết thương này, đối với tu sĩ bìnht thường mànói, hẳn là khỏi rất nhanh, nhưng ởtrênngười Tư Mã Tiêu lạikhôngcómộtchút chuyển biến tốt đẹp.
Tác giả có lời muốnnói:
Tư Mã Tiêu giơ tay bế nàng,đilên hồ nước. Liêu Đình Nhạn bị đặttrênmặt đất, liền thống khổ cuộn thànhmộtđoàn, lại bị Tư Mã Tiêu mạnh mẽ duỗi ra. Nàngkhôngmở được mắt, chỉ cảm thấy mình sắp đau c·h·ế·t.
thậtvất vả bóp miệng Liêu Đình Nhạn mở ra, muốn nhét ngón tay vào miệng nàng, cố tìnhhắnhơi buông tay, nàng lại bắt đầu giãy giụa, Tư Mã Tiêukhôngkiên nhẫn nổi, trực tiếp cắnmộtngụm ở miệng vết thươngtrêncổ tay, ngậmmộtngụm máu to lấp kín miệng nàng, toàn bộ rót vào cho nàng. Rót vài ngụm, có thể là rót quá nhiều, sắc mặt nàng tái nhợt thực nhanh trở nên hồng nhuận, thậm chí hồng qua mức, cái loại hồng giống như bị ném vào nước ấm đun nóng.
khôngmuốn ba lần liền.
Liêu Đình Nhạn vô cùng dứt khoát: “khôngphải!”
Tư Mã Tiêu: “……” Cứu người khó hơn g·i·ế·t người nhiều.
Nếumộtchút máu tươikhôngáp được, vậy cho nàng uống nhiềumộtchút. Huyết nhục của tộc Phụng Sơn vốn chính là linh dược lợi hại nhấttrênđời, đặc biệt là loại huyết mạch phụng dưỡng ngọn lửa linh sơn của Phụng Sơn, máu trong thân thể ngày đêm bị linh hỏa thiêu đốt, vô cùng thuần túy, cơ hồđãkhôngcoi là ‘ huyết ’, mà là ‘ dược ’. Dù ngày trước người tộc Phụng Sơn còn rất nhiều, cũng vẫn trân quý nhất.
Liêu Đình Nhạn: “……” Loại nhược điểm này ngươi cònnóicho ta làm gì?
Tư Mã Tiêu: “Vậy là tốt rồi.”
Từ từ,khôngđúng, vì sao đáp án của câu cuối cùng lại làkhôngmuốn? Liêu Đình Nhạn kinh ngạc mà trừng Tư Mã Tiêu, vì câukhôngmuốn cuối cùng của mình cảm thấy giật mình, chẳng lẽ…… nàngđãbị sinh hoạt hủ bại sa đọa ăn mòn đến loại trình độ này? (đọc tại Qidian-VP.com)
khôngphải, tổ tông ngươi đợi chút,nóikhôngphải tới sắc dụ, ngài liền yên tâm lôi kéo ta ngủ như vậy? Vậy ngươi hỏi cái vấn đề này có ý nghĩa quỷ gì?
mộttayhắnấn lên bụng Liêu Đình Nhạn, cẩn thận cảm thụmộtphen, mày dần dần nhăn lại.hắnbiết đây là cái gì, lần trướchắncòn cứu nàngmộtmạng, lần đóhắncho rằngđãhoàn toàn giải quyết, nhưngkhôngnghĩ tới vẫn chưa hết.nóinhư vậy, máu củahắnhẳn là có thể áp chế, dùkhôngthể, sau đó lại ăn Nhật Nguyệt U Đàm cũng đủ giải độc, trừ phi đồ vật trong thân thể nàng cũngkhôngphải ma độchắnvẫn nghĩ.
Tư Mã Tiêu: “Còn muốn tăng tu vi sao?”
Liêu Đình Nhạn: “khôngmuốn.”nóithậtđột nhiên biến thành nhân sĩ tu tiên lợi hại như vậy,thậtgiống như có máy móc cao cấp, nhưng lạikhôngbiết dùng thế nào, chỉ có thể cẩn thận s* s**ng, trong lòng còn quá lúng túng.
Tư Mã Tiêu nhìn Liêu Đình Nhạn chỉ còn hơi thở thoi thóp trong lòng ngực, bên miệng nàng chảy ramộttia máu, cả người run rẩy, gương mặt luôn luôn hồng nhuận bây giờ tái nhợt như tuyết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.