Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Quái vật líu ríu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Quái vật líu ríu


Vấn đề duy nhất là Tư Mã Tiêu hình như rất thích ôm rái cá, trước kia thườngkhôngthấy bóng dáng, nhưng bây giờ mỗi ngày tới đây sờ mấy lượt,hắnđingâm hồ nước còn mạnh mẽ lôi nàng cùng ngâm, nàng liền nằmtrênbụnghắn, cùng ngâm trong nước hồ lạnh như băng vớihắn.

Tổ tông, vì sao lại lớn như vậy?hắnduỗi tay đến cũng làmộtcái taythậtlớn, quả thực là người khổng lồ.

Liêu Đình Nhạnkhôngthích ngâm nước lạnh, chờ Tư Mã Tiêukhôngcó phản ứng liền chạy lên giườngđingủ. Nàngđangngủ, Đại Hắc Xà bò vào trong điện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt Cung chủ cũng có thân phận tôn quý nhiều nămkhôngchịu bực tức, chợt bị người ta vả mặt có chútkhôngchịu nổi,đimộtchuyến như vậy, chung quy bà ta vẫn lựa chọn nhẫn nhịn. Tay áo vung lên, trở về Nguyệt Cung của mình, bà ta còn phải trấn an nữ nhi bảo bối của mình.

Tư Mã Tiêu dùng tư thế nằm liệt giống cá mặn như nàng, nằm liệt vốn là hưởng thụtrêngiường của nàng, chậm rì rìnói: “Huyễn hình đan, ngươisẽgiữ như vậy ba tháng.”

Đột nhiên phát giận, ngươi là đầu gấu sao?!

Tư Mã Tiêu là thiên tài hiếm thấy trong trăm triệu năm của tộc Phụng Sơn, tư chất ngộ tính củahắnkhôngai có thể so sánh, cho dù là tử lộhắncũng có thể tìm được đường sống trong chỗ c·h·ế·t, sư phụ Sư Thiên Lũđãtừng thất thủ ở chỗhắnnên càngkhôngdám coi khinh Tư Mã Tiêu.

Liêu Đình Nhạn phát giác mình hình như còn có thể sử dụngmộtít kỹ năng, ví dụ như nàng còn có thể nhìn thấy trong đầu mình cómộtđóa hoanhỏmàu đỏ, còn cókhônggian bên trong, đồ vật lúc trước vẫn còn ở trong túi gấm. Nàng tìm ra gương, ôm cái gươnghiệntại còn to hơn đầu nàng đặt ởtrêngối dựa.

Trong gương chiếu ramộtcon rái cá màu lông xam xám, da lông trơn bóng mướt mát. Chính làmộtloại động vật vốn gọi là ríu rít, tiếng kêu líu ríuthậtgiống như làm nũng.

hắncũngkhôngphải đồ ngốc, xuống tay lại nhanh, thực nhanhđãbiết Viên Thương từng làmmộtít việc. Biết được nhi tử mình có liên hệ với Ma Vực, Viên gia chủ cũng chấn động. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng phẫn nộ kêu líu ríu, đẩy ra cái tay Tư Mã Tiêu sờ lên bụng mình.

Người nghenóibị c·h·ế·t thực thảm, thi cốt vô tồn, Liêu Đình Nhạn mới vừa ngủ dậyđãcó cảm giác.

Nàng mới vừa khép đôi mắt, liền cảm giác bụng bị s* s**ng hai cái. Nàng đẩy cái tay ra, trở mình, thực nhanh ngón tay lạnh lẽo lại bắt đầu sờ lưng nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liêu Đình Nhạn: vừa rồi ta đụng vào huyệt cười sao, ngươi cười thành như vậy?

Sư Thiên Lũ cùng với Viên gia chủ và Nguyệt Cung chủ ra khỏi Bạch Lộc Nhai. Lúc trước Nguyệt Cung chủ ở trước mặt Tư Mã Tiêu mặt đen thành than cũngkhôngdámnóigì, giờ tức giận toàn bộ phát tiết lên người Sư Thiên Lũ, “Chưởng môn, chẳng lẽ ngươi cứ luôn chịu đựnghắnkiêu ngạo như vậy? Trước kia ngươi cũngkhôngnhát gan thế.”

Ngườianhem hắc xà này bởi vì gần đây thất sủng, Tư Mã Tiêukhôngthích quản nó, nó tự mình ở Bạch Lộc Nhai cũng rất tự tại, có ăn có uống, ngày ngày lười biếng bò lên cây cột, còn ở trườn khắp nơitrênnúi, bắtmộtít đồ vậtnhỏvề chơi.

Liêu Đình Nhạn vừa rồi đột nhiên bị nuốt vào miệng đại xà, còn muốn đánh nómộttrận, nhưng thấy đại xà đáng thương vô cùng mà bòđi, nàng lại cảm thấy đều là lỗi của Tư Mã Tiêu, nếukhôngphảihắncho nàng ăn loạn cái gì, Đại Hắcsẽnhư vậy sao, Đại Hắc chỉ là đứa bé có chỉ số thông minhkhôngcao a! Vì sao phải đánh nó.

hiệngiờ bọn họ đều sợ, chỉ có thể thận trọng duy trìmộtloại cân bằng. Trong lòng mọi người đềurõràng, chỉ cần Tư Mã Tiêu chưa dẫm lên điểm mấu chốt của bọn họ, g·i·ế·t những người này mà thôi, bọn họ vẫn có thể nhẫn nại, mà điểm này, hiển nhiên chính Tư Mã Tiêu cũng rấtrõràng.

Tuy rằng thanhâmcủa nàng líu ríu, nhưng Tư Mã Tiêu tựa hồ nghe hiểu,hắnnói: “Ta cho ngươi ănmộtviên huyễn hình đan, cho nên ngươisẽcăn cứ ấn tượng sâu nhất trong lòng, biến thành hình tượngmộtloại khác.”

Đại Hắc Xà vừa rồikhôngnhận ra, nhưng bây giờđãnhận thấy hơi thở quen thuộctrênngười Liêu Đình Nhạn, nókhôngrõtiểu đồng bọn của mình sao đột nhiên thay đổi dáng vẻ, nhưng bị đánh,khôngdám tới chơi với tiểu đồng bọn nữa, ủy ủy khuất khuất phun lưỡi rắn bò ra.

Sư Thiên Lũ cườimộttiếng: “Vây khốn, giống 500 năm trước sao?”

Kỳthật…… Còn rất thoải mái. Sờ đến mơ màng sắp ngủ. Thôiđi, coi nhưhắnmát xa là được rồi.

hắnhànhsựnhìn như kiêu ngạokhôngchút nào cố kỵ, kỳthậtrất có đúng mực,mộtchút cũngkhônggiống kẻ điên, Sư Thiên Lũ có lúc hoài nghi có phảihắnthậtsựđiên haykhông. Nếu thừa nhận thống khổ như vậy,hắncòn chưa điên, vậy người này càng thêm đáng sợ.

Sư Thiên Lũ đúng là tới nhìn mệnh đăng của Liêu Đình Nhạn,hiệngiờ đèn tắt, xem ra xácthậtlà ngườiđãchết. Xác định việc này, trong lònghắncũng cảm thấy đáng tiếc, giống như mấtmộtcông cụ lợi dụng rất tốt.

Chương 23: Quái vật líu ríu

Tư Mã Tiêu nhìn nhaumộtlát với Liêu Đình Nhạn, bỗng nhiên trầm khuôn mặt túm lấy nàngđira cửa, lôi đại xàđãbò ra ngoài trở về, sau đó bẻ cái mồm đại xà to như bồn máu ra,mộtlần nữa nhét rái cá vào.

Liêu Đình Nhạn nhớ lại tối hôm qua mình có giấc mộng, nàng mơ thấy mìnhđanglướt Weibo, ngắm xong gấu trúc giống cục bột nếpnhỏ, rồi lại nhìn video rái cá, rái cá trơn bóng mướt mát, cảm xúc thực tốt, ở trong mộng nàng vô cùng thích sờ sờ…… Mẹ ngươi, vì cái gì!hiệntại xúc cảm tốt như vậy chính nàngkhôngđược sờ, ngược lại còn tiện nghi Tư Mã Tiêu!

Tư Mã Tiêu cười to, cười đến ngã trước ngã sau, phi thường sung sướng.

Nguyệt Cung chủ bịhắnchặn họng, nhớ tới lúc trước, biểu tìnhkhôngđược tự nhiên.

Đại Hắc Xàsẽkhôngtùy tiện nuốt ăn những động vậtnhỏ, chỉ là thích hù dọa thôi, phỏng chừng là nó học thói hư tật xấu từ chủ nhân. Liêu Đình Nhạnđangngủ, đột nhiên pháthiệnmình bị huynh đệ Đại Hắc Xà ngậm vào trong miệng……

Liêu Đình Nhạn: “……!”

Tư Mã Tiêu duỗi tay chặn đầu nàng, trong thanhâmmang cười, tựa hồ tâm tình khá tốt, “khôngphải ta muốn biến ngươi thành như vậy, là chính ngươi muốn biến ra.”

Lúc trước cũng là vìkhôngthể g·i·ế·t Tư Mã Tiêu, muốn hoàn toàn khống chếhắn, lạikhôngthể thành công, ngược lại bịhắnhại c·h·ế·t nhiều người, tu vi lại tăng lên nhiều, cuối cùng hy sinh rất nhiều đệ tử mới nhốthắnở Tam Thánh sơn 500 năm. Vốn là tính toán nhốthắnở nơi hoàn toànkhôngcó linh khí 500 năm, hơn nữa còn phụng dưỡng linh hỏa, chắc chắn làmhắnsuy yếu, đến lúc đó lại đến thu thập. Nhưng kết quả làkhôngthấyhắnsuy yếu, ngược lại so với 500 năm trước càng thêm lợi hại.

“Liêu Đình Nhạn thế nhưng là người Ma Vựchắnan bài vào,hắnthậtđúng là cả gan làm loạn!” Viên gia chủ tức giận mắng,hắnđoán được, hài tửđãtừng ưu tú này nhất định là bởi vìsựkiện bị thương, tu vi thụt lùi mà sinh tâm ma, mới có thể làm loại chuyện này.

Sư Thiên Lũ thong dong hỏi: “Bằngkhôngngươi muốn thế nào?”

Đại Hắc Xà: “……?”

Liêu Đình Nhạn bò ra từ trong miệng đại xà, rửa rửa da lôngtrênngười, nằm l*n đ*nh đầu đại xà, để nó đưa mìnhđihít gió.

Nàng từtrêngiường bò dậy, dùng móng vuốt phủ đầy lông xám nâng mặt, “A ——”

hắntrở lại Viên gia liền gọi cấp dưới đắc lực, phân phó xuống: “tạm thời giam toàn bộ người hầu hạ bên Viên Thương, thẩm vấn cẩn thận, xem rốt cuộchắnlàm cái gì.”

Biến ta thành như vậy còn muốn vuốt rái cá, ngươi cútđi!

Còn Viên gia chủ,hắntiến đến gặp Tư Mã Tiêu nguyên nhân lớnkhôngphải là vì con mình. Tư Mã Tiêunóikhôngsai,hắncó rất nhiều con, cho dù thiên vị Viên Thươngmộtchút, nhưng mấy năm nay Viên Thươngkhôngthể tăng tu vi, trong lònghắnbớt rất nhiều quan tâm với đứa con trai này, hôm nayhắntới kỳthậtlà có nguyên nhân khác,hiệngiờ trong lònghắnhiểurõ, nhưngthậtrakhôngnhiều lời, gật gật đầu với Sư Thiên Lũ liền trở về Viên thị.

Thét lên lại làmộttiếng kêu yếu ớt giống như líu ríu.

Đầu óc nókhôngtốt lắm,khôngthể nhận ra Liêu Đình Nhạn biến thành rái cá, thấy nàng nằm liệt ở địa bàn của chủ nhân, liềnđiđến chơi đùa với nàng. Đại Hắc Xà chơi, chính là ngậm nàng vào trong miệng.

Nàng ở sân thượng phi các ngắm trăng, ngắm ngắm liền ngủ mất, mới vừa tỉnh lại liền thấy ánh mặt trời sáng lạn trước mắt.

“Muốn động vàohắn,sẽchỉ làm Canh Thần Tiên Phủ đại thương nguyên khí, nếuhắnthậtsựkhôngquan tâm mà đối phó chúng ta, cũng chỉsẽlưỡng bại câu thương.” Sư Thiên Lũ nhìn về phía Nguyệt Cung chủ, trong nghiêm trang mang theo thâm ý: “Cứ nhẫn nạiđi.”mộtngười dù sao cũngkhôngcó khả năng luôn kiêu ngạo mãi, mà vi diệu cân bằng này, rồi cũngsẽbị đánh vỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng mayhắnđãchết, gian tế Ma Vực đó cũngđãchết, nếukhôngnháo ra phong ba gì, Viên thị cũng phải bị ảnh hưởng.

Liêu Đình Nhạn thực nhanh pháthiện, làmmộtcon rái cá, cuộc sống so với lúc trước kỳthậtkhôngcó gì thay đổi, vẫn là nghỉ phép ăn ăn ngủ ngủ. Bởi vì nàng chỉ thay đổi bên ngoài, còn có thể tiếp tục dùng kỹ năng, cho nên nàng còn có thể bay, dùng hình dạng rái cá trôi trongkhôngtrung, so với là người trôi trongkhôngtrungthậtra còn thuận tiện hơn bởi vìkhôngcần để ý hình tượng, lúc ngâm tắm có thể trực tiếp ngửa mặt nằmtrênmặt nước, đương nhiên muốn lười còn có thể lười đến càng thêm quang minh chính đại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng nâng hai chân trước lên, ghé vàotrênđùi Tư Mã Tiêu, kêu vớihắn: “Biến ta trở vềđia!”

Liêu Đình Nhạn có dự cảmkhôngổn, nàng trơ mắt nhìn Tư Mã Tiêu sờ lên bụng mình. Nàngđãthunhỏtoàn bộ,khôngmặc quần áo, bụng đây lông xù xùđangphập phồng, nhìn qua sờ thực thích. Nàng lại thấy móng vuốt của mình, còn cómộtcái…… đuôi!

Rái cá ngơ ngác ngồi ở trước gương, nhín móng vuốt, sờ cái bụng, túm cái đuôi, làmmộtloạt động tác.

Liêu Đình Nhạn: “A ——”

Nguyệt Cung chủ cắn răng: “Dùkhôngthể giếthắn, chẳng lẽ chúng ta nhiều người như vậy cũngkhôngthể vây khốnhắn……”

Liêu Đình Nhạn ngườiđãtừng được Từ Tàng Đạo Quân mê luyến, trong mấy ngày ngắn ngủnđãbị Từ Tàng Đạo Quân g·i·ế·t, tin tức này truyền ra lại làm nênmộtđợt đồn đãi.

Liêu Đình Nhạn chohắnmộtmóng vuốt, “Ngươinóibậy bạ, đại móng heonóihươunóivượn!”

Ta mẹ nó biến thành rái cá? Liêu Đình Nhạn quay đầu nhìn về phía Tư Mã Tiêu, tiến lên đập chohắnmộtcái, “Vì sao biến ta thành như vậy! Mau biến ta trở về!” Ngực to! Chân dài! Mỹ nhan!

khôngduyên cớ vô cớ cho nàng ăn cái loại đồ vật này, khiến cho nàng phải làm rái cá ba tháng, đại móng heo này căn bản là móng heo ma quỷ, còn là cái loại đặc biệt ác liệt. Liêu Đình Nhạn ngồi ở đó phát tính tìnhmộttrận, cảm thấy tức đến mệt mỏi, nằm liệtmộtbên nghỉ ngơimộtlát.

“Thôi,khôngcần nhìn nữa.”

Sau khi trở về, chuyện thứ nhất Sư Thiên LũđiĐăng các. Đệ tử trông đèn sắc mặt khó coi, nhìn thấyhắntới, vội vàng bẩm báo: “Sư tổ,đangmuốnđibẩm báo sư tổ, ngọn mệnh đăng của đệ tử đókhôngbiết vì sao đột nhiên tắt, hồn phách cũngkhôngtriệu ra.”

Weibo làm ta sai lầm! Sớm biết như thế hẳn nên nghĩ đến những nam thần hay chồng lí tưởng của mình, biến thành ai cũng có lời, aikhôngmuốn biến thành mỹ nam tử đâu! Bây giờ tốt rồi, thànhmộtcon rái cá!

Tráchkhôngđược nhiều xã súchiệnđại muốn làm mèo như vậy, kỳthậtlàm rái cámộtthời gian, cũngkhôngphảikhôngthể tiếp thu.

Nàng trở mình, nhìn thấy Tư Mã Tiêu ngồi ở bên cạnh.mộtTư Mã Tiêuthậtlớn.

Tư Mã Tiêu: “Ha ha ha ha ha ha ha!”hắncười đến ngã dựa vào gối của nàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Quái vật líu ríu