Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Tức giận kì quái

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Tức giận kì quái


hắnnhìn Viên gia chủ trước, “Ta g·i·ế·t nhi tử của ngươithìthế nào,khôngphải ngươi có hai mươi mấy nhi tử,trêntrăm tôn tử, còn thiếumộtđứa này?thậtcho rằng takhôngbiết ngươi tới làm gì, chọc takhôngcao hứng, nhi tử khác của ngươi, ta gặpmộtđứasẽgiếtmộtđứa.”

Tư Mã Tiêu xoay người, trong tay mâm mê đóa hoa hồng, mặt vẫn là mặt bình thường.

Liêu Đình Nhạn nằm xuống ngay tại chỗ, “Vậy ngươi g·i·ế·t tađi.”

Tư Mã Tiêu: “Ngươi sửa miệng nhưngthậtra rất nhanh.”nóiđến cũng buồn cười,hắnso với Ma Vực, ai minh ai ám,thậtđúng là rất khónóirõ.

Liêu Đình Nhạn: “không, takhôngmuốn g·i·ế·t người.”

“A —— ánh trăngthậtđẹp ——”

Liêu Đình Nhạn lúc này hiểu ra, vừa rồi ‘ bạn trai cũ ’ kia là bị ai đánh bay.

Liêu Đình Nhạn: “Ai hắc?” Đâykhôngphải phi các được đàn bạch nhạn nâng lên lúc trướcđãnhìn thấy sao! Khi đóđãthậthâm mộ,thậtmuốnđilên nhìnmộtcái! Đây là, mộng tưởng trở thànhsựthật?

Liêu Đình Nhạn cáchhắnbảy mét, gọi: “Sư tổ? Ngài còn chưa ngủ sao?” Nàng cảm thấy bầukhôngkhí này phi thường có vẻ chuyện xưa ma quỷ, có chút lo lắng nhỡhắnquay đầu lạisẽkhôngcó gương mặt.

Nàng vui vẻ xoay vòngtrêndưới tiểu lâu, pháthiệncó suối nước nóng, liền thuận tiện tắm rửa, thay váy áo, chạy lên sân nằm ngắm trăng.

Tư Mã Tiêu: “Nếu tamộthai muốn ngươi g·i·ế·t?”

Tư Mã Tiêu: “khôngcó xác.”

Liêu Đình Nhạntrênđường trở về nhìn thấy Tư Mã Tiêu.hắnđứng ở trongmộtbụi hoa đỏ tươi, thân ảnh đen nhánh như là ác quỷ du đãng trong đêm khuya. Hoa đókhôngbiết là chủng loại gì, có mùi hương vô cùng nồng đậm, ngửi nhiều còn cảm thấy có chút hít thởkhôngthông, ngửikhôngđược bất kì mùi gì khác.

Tư Mã Tiêunóinhư thế nào?

Trước đây Nguyệt Sơ Hồi thích ở trong phi các, lệnh cho mọi người biểu diễn ca vũ, còn thường xuyên mang theo nhóm tiểu tỷ muội cùng nhau điều khiển phi các du ngoạn khắp nơi. Gần đây bởi vì chuyện Từ Tàng Đạo Quân xuất quan, cung chủ Nguyệt Cung dặn dò nữ nhi mấy trăm lần, bảo nàng ngàn vạn tránh xa Từ Tàng Đạo Quân.

“Chưởng môn, hôm qua nữ nhi ta bị nhục nhã, đến lễ vật ta tặng nàng còn bị cướpđi, ta muốn hỏi Từ Tàng Đạo Quânmộtchút, đây chính là việc mà người làm sư tổ nên làm sao?” Nguyệt Cung chủ lạnh mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chúng ta có chuyện từ từnói,khôngcần xúc động.” Liêu Đình Nhạn pháthiệntổ tông khiêng mình lên trời cao, trong lòng bắt đầu luống cuống, theo bản năng ôm chặt eohắn.

Lại nhìn Nguyệt Cung chủ: “Nữ nhi ngươi muốn lấy đồ vật của nó? Được a, nếu nó c·h·ế·t, vậy đồ vật đó chính là vô chủ.”

Sư Thiên Lũ cả kinh, chọc ma đầu nàykhôngvui chỉ cómộtkết cục, đó chính là c·h·ế·t.hắnthầm thấy đáng tiếc trong lòng, lại cảm thấy quả nhiên như thế, sao có thể có ai sống lâu ở bên cạnh loại người như Tư Mã Tiêu, “Vậy xác của Liêu Đình Nhạn?”

Quá khen,khôngkỳ quái bằng ngài.

Nhưng chính bản thân ta cònkhôngbiết đâu. Liêu Đình Nhạn thử hỏi: “Ngàinóita có thân phận gì?”

nóithật, Liêu Đình Nhạn cảm thấyhắnsẽkhônggiết, bởi vì nàngkhôngcảm giác được nguy hiểm. Dù sao nàngkhôngđigiết người, tổ tông này thích làm gì nàngkhôngquản được, nhưng nàngthìkhôngthế, chuyện nàngkhôngmuốn làmthìchết cũngkhônglàm.

Nàng và sư muội, còn cảmộtphòng nô bộc hầu hạ, cùng với vũ cơ nhạc kĩ tìm vui, tất cả đều bị chuyện đột nhiên phát sinh làm cho kinh sợ, đặc biệt là nhìn thấy Tư Mã Tiêu mang theo Liêu Đình Nhạn trực tiếpđivào từ cửa sổ lầu hai, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn bọn họ,khôngbiết nên có phản ứng gì.

Lúc này sư muội đónóivới nàng về Từ Tàng Đạo Quân: “Nghenóingày ấy Từ Tàng Đạo Quân ở Vân Nham sơn đài xem các đệ tử so đấu, Liêu Đình Nhạn còn gối lên đầu gốihắnngủ, trước công chúng, mỗi người đều thấy được,khôngtự ái như thế, tất nhiên làkhônghiểu quy củ.”

Sư Thiên Lũ tứ bình bát ổn: “A, vậy cùng nhau đến gặp mặt sư tổ, nghemộtchút xemhắnnóinhư thế nào.”

Liêu Đình Nhạn nháy mắt sửa miệng: “Tađãbỏ chính nghĩa theo gian tà.”

Sư Thiên Lũ vộinói: “Sư bá bớt giận, đệ tử Liêu Đình Nhạn của Động Dương ở bên sư bá chiếu cố người, hôm nay riêng dẫnhắnđến thăm đồ nhi.”

Tư Mã Tiêu sắc mặt trầm xuống, “Ngươithậtsựcho rằng tasẽkhônggiết ngươi?”

Liêu Đình Nhạn pháthiệnhắntựa hồ thực thích tùy tay xoa nát thứ gì, như là hoa, như là trái cây, hay là…… đầu người.

Tư Mã Tiêu: “À, vì sao?”

Tư Mã Tiêumộtchân đạp fan nhiệt tình này từ cửa sổ bay ra ngoài.

Cái này bảo nàng phải trả lời như thế nào? Nếu bây giờ g·i·ế·t, ngày hôm quakhôngcần phải mất công cứu, nàng ngẫm lại cũng cảm thấy đau đầu, đây làđanglăn lộn cái gì đây! Hơn nữa, có thể bỏ ngón tay ra rồinóiđượckhông? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đúng, ta cũng cảm thấy như vậy.” Nàng lộ ramộtcái cười giả: “Khẳng địnhkhônglợi hại được như sư tổ.” Xì, làm Hóa Thần kỳmộtngày, là ai cũngkhôngthể lập tức học được sử dụng thuần thục toàn bộ kỹ năng đánh nhau!

Tư Mã Tiêu điểm chú ý lại kỳ quái ở chỗ, “Ta là chính nghĩa?”

Tư Mã Tiêu nhìn chằm chằm nàng giả cười, bỗng nhiên cũng cười, túm lấy tay nàng kéo lui ra đường, “G·i·ế·t nhiều vài ngườisẽquen.”

“Từ Tàng…… Đạo Quân?!” Nguyệt Sơ Hồi kích động hô.

“Chưởng môn, con tađãchếtkhôngminh bạch như vậy, ta nhất định phải hỏirõTừ Tàng Đạo Quân!” Viên gia chủ đầy mặt phẫn nộ.

Sư Thiên Lũ tính tình tốt mười phần cáo lui rờiđi, thầm nghĩ trong lòng Tư Mã Tiêu này càng thêm thô bạo, thích g·i·ế·t chóc, ngàyhắnchờ đợi hẳn làđãkhôngcòn xa.

Hôm nay cũng như thế, nàng ngồi ở trước cửa sổ lầu hai phi các, nhìn về Bạch Lộc Nhai dưới ánh trăng xa xa, tâm tư hoàn toànkhôngđặt ở ca vũ phía sau. Bên cạnh nàng cònmộtvị sư muội, hai người giao tìnhkhôngtồi, thường xuyên chơi chungmộtchỗ.

Tư Mã Tiêu đóng BUFFnóithật,khôngmuốn nghe cái lờinóithậtphá hỏngkhôngkhí này.hắntiếp tục giống đại vai ác ép hỏi nàng: “Ta có nên g·i·ế·t ngươi haykhông?”

Liêu Đình Nhạn: “Tađãbỏ gian tà theo chính nghĩa,hiệntại là người trong trận doanh của sư tổ.”

Tư Mã Tiêuthậtđúng là rất muốnmộtchưởng đánh c·h·ế·t nàng, trước kia nếu có ai dámnóivớihắnnhư vậy, giây tiếp theođãchết thẳng cẳng, đâu giống nàng, lại vẫnkhôngcó vẻ sợ hãi.hắnnâng tay lên, lại buông xuống, cuối cùng dùngmộttay bế cả người Liêu Đình Nhạn lên.

Liêu Đình Nhạn nghiêm túcnóicho vị lão bản này: “Giấc ngủkhôngcần ngủ, nhưng ta muốn ngủ, đồ ănkhôngcần ăn, nhưng ta muốn ăn.”

Chương 22: Tức giận kì quái

Liêu Đình Nhạn bịhắndọa sợ, “điđâu?!”

hắnđạp chủ nhân phi các ra ngoài, lại đóng gói tất cả người còn lại cũng cùng nhau quăng ra, ném ra khỏi phạm vi Bạch Lộc Nhai, sau đó đem Liêu Đình Nhạnmộtngườiđivào Bạch Nhạn Phi Các,nóivới nàng: “Ngươimộtmình ở chỗ này từ từ tỉnh ngộ, khi nào hiểu rồithìđira.”

Liêu Đình Nhạn đương trường quỳ xuống, ngồitrênmặt đất, “Takhôngđi.”

Tư Mã Tiêu đùa nghịchmộtmảnh lá xanh dántrêncổ tay: “Nàng chọc ta tức giận.”

Cho nên, tổ tông làthậttình nhốt nàng ở nơi này để tỉnh ngộ sao? Cho nàng ở chỗ nàymộtmình an nhàn hưởng thụ ánh trăng còn có thức ăn ngon, lại để nàng sung sướng ngủmộtgiấc?

Liêu Đình Nhạn nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, thử hỏi: “Sư tổ vừa rồi cũng nghe thấy? Vậy ngài có biết thân phận của ta?”

Nguyệt Sơ Hồi trắng mặt, “khôngphải ta! Takhôngkhống chế được phi các này, sao lại thế này!”

Vẫn làmộtmình lẳng lặng nằm như vậy càng vui vẻ.

Nhưng Nguyệt Sơ Hồikhônggiống người khác, nàng cảm thấy Từ Tàng Đạo Quân bối phận cao, tu vi cao, cho dù có hung danh bên ngoài, nàng cũng cảm thấy thập phần ngưỡng mộ, bởi vậy hai ngày này thường xuyên làm phi các của mình bay qua bay lại ở gần Bạch Lộc Nhai, chỉ mong có thể có cơ hội tình cờ gặp gỡ vị sư tổ thần bí này.

“Đương nhiên là đưa ngươiđigiết người, ta chính là g·i·ế·t rất nhiều người mới lợi hại như vậy.”hắnâmâmtrắc trắcnói.

Liêu Đình Nhạn: “Tay người vừa rồi xoa nát bông hoa còn chưa rửađãđể lên miệng ta.” Trả lời trắng ra như vậy, hiển nhiên là cái BUFFnóithật.

Tư Mã Tiêukhôngđể ý tới nàng, nhìn Bạch Nhạn Phi Các bay qua bay lại nơi xa, duỗi tay vồmộtcái.

Bạch Nhạn Phi Các là của Nguyệt Sơ Hồi, congáicủa cung chủ Nguyệt Cung, thiên chi kiêu nữ này nổi danh tiểu bá vương ở Canh Thần Tiên Phủ, kiêu ngạo ương ngạnhđãquen, mẫu thân của nàng, cung chủ Nguyệt Cung, đối với nàng thiên y bách thuận, bởi vậy nàng ở Canh Thần Tiên Phủ hoành hành ngang ngược, tất cả mọi người phải chịu.

Liêu Đình Nhạn hít vàomộthơi: “Ta cảm thấykhôngnên.”

thậtsựkhônghiểu được mạch não củahắn.

Ngày thứ hai, gia chủ Viên thị của mạch Uyển Mai, cung Từ Thời, mang theo thi thể của nhi tử thứ mười tám Viên Thương đến Bạch Lộc Nhai, gặp cung chủ Nguyệt Cung lạnh mặt đến đòi giải thích về chuyện nữ nhi, cùng mang theo Động Dương chân nhân của Thanh Cốc Thiên bái kiến sư tổ chưởng môn Sư Thiên Lũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươiđãlà Hóa Thần kỳ, còn buồn ngủ?”hắnkhônghề cố kỵ dẫm lên những bông hoa xinh đẹp đóđitới.

“Nguyệt sư tỷ, tỷ đừng nóng giận, mau dừng lạiđi, sư phụđãdặn dò,khôngđược tới gần Bạch Lộc Nhai.” Sư muội cũng cảm giác thấy phi các càng ngày càng tới gần Bạch Lộc Nhai, còn tưởng rằng Nguyệt Sơ Hồi lại tái phát tính tình đại tiểu thư, lập tức cẩn thận khuyên nhủ.

Sư Thiên Lũ hiểurõ, xem ra là thi cốt vô tồn.

Nguyệt Sơ Hồi nghe thấy tên Liêu Đình Nhạn liềnkhôngkiên nhẫn, phát giận quăng đổ ly ngọc trân quý mỏng như tờ giấy trong tay ra bên ngoài, “Thôi, takhôngmuốn nghe chuyện của nàng ta. Từ Tàng Đạo Quân nhân vật như vậy, sao có thể nhìn trúngmộttiểu đệ tử,thậtlàm người ta nghĩkhôngrõ!”

Nguyệt Sơ Hồi: “A ——”

“Vừa rồi, ngươithậtsựquá vô dụng, đếnmộtNguyênanhkỳ cũngkhôngđối phó được.” Tư Mã Tiêu đột nhiênnóiđến việc này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tư Mã Tiêu kéo phi các rêu rao nơi xa kia vào phạm vi Bạch Lộc Nhai, sau đó ôm Liêu Đình Nhạn vào phi các. Lực phòng ngự của phi các vớihắnmànóidường nhưkhôngtồn tại, linh khí Nguyệt Sơ Hồi khống chế phi các này, giãy giụa cũngkhôngthể giãy giụamộtchút,đãbị cướpđiquyền khống chế.

đangnói, nàng cảm giác Bạch Nhạn Phi Các của mình bỗng nhiên bay về phía Bạch Lộc Nhai.

Cuối cùng nhìn Sư Thiên Lũ: “Hôm nay takhôngcó nhẫn nại.”

Tư Mã Tiêu: “Ngươi rất kỳ quái.”hắnxoa nát đóa hoa, tùy ý ném ở dưới chân.

“Ngươi suy nghĩ cái gì?” Tư Mã Tiêu trong ánh mắt cómộtchút màu đỏ.

Tư Mã Tiêu: “Tađãsớm biết,khôngai có thể che dấu bất kì cái gì ở trước mặt ta.”

“Ngươi tới g·i·ế·t ta.” Tư Mã Tiêu ghé sát vào nàng, dùng ngón tay cọ môi nàng, “Ngươinóita có nên g·i·ế·t ngươi haykhông?”

Nơi này thực thích, nếu ở luôn nơi này nàng cũng nguyện ý. Phía trước lầu hai còn có rất nhiều đồ ăn và rượu chuẩn bị cho Nguyệt Sơ Hồi,hiệngiờ càng tiện nghi cho Liêu Đình Nhạn.

Nàng muốnmộttòa gác mái có thể phi hànhtrênbầu trời, cung chủ Nguyệt Cung liền lệnh cho các đệ tử tìm kiếm tài nguyên đỉnh cấp khắp nơi, lại nhờmộtvị luyện khí sư thiên cấp duy nhất, tạo ramộttòa bảo bối phi các linh khí đầy đủ, lực phòng ngự kinh người cho nữ nhi.

Tư Mã Tiêu lôi kéo tay nàng, tựa như bà mẹ kéo đứa con nghịch ngợmtrênđường. “Dậy.”

Sư muội phát ramộttiếng thét: “A! Nơi đó, đó là……!”

LạinóiBạch Nhạn Phi Các nàykhônghổ là cung chủ Nguyệt Cung khuynh tâm chế tạo cho ái nữ, nơi chốn tinh xảo, ngoàimộttòa tiểu lâu, còn cómộtmảnh đình viện và hoa viên. Phi các trôi nổi trongkhôngtrung, rất gần trăng sángtrênbầu trời, phảng phất như duỗi tay là có thể chạm vào. Ngồi ở bên cửa sổ lầu hai, có thể nhìn xuống thấy đèn lưu ly kéo dài trong Canh Thần Tiên Phủ, quả thực là nơi ngắm cảnh ban đêm tốt nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tư Mã Tiêunóixong lộ ra thần sắckhôngkiên nhẫn, xoa giữa tránmộtcái rồi đá gãy cột ngọc bên cạnh, “khôngcó việc gì đều cútđi!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Tức giận kì quái