Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Phòng ngự

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Phòng ngự


Sư Thiên Ký người này tuy rằng năng lực kháckhôngso được với huynh trưởng Sư Thiên Lũ, nhưng năng lực sinh hài tửthìmạnh hơn nhiều, là người xuất sắc nhất trong toàn bộ đại lão đỉnh tầng Canh Thần Tiên Phủ,hắnsinhmộtđống con cháu, con cháu lại sinhmộtđống con cháu nữa, Sư Dư Hương chính làmộttrong đông đảo cháugáicủa Sư Thiên Ký,khôngđược sủng ái, nhưng bởi vì thân phận nàng là người Sư gia, vẫn có được rất nhiều tài nguyên, có thể làm nàng tiêu dao sung sướng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa…… thân phận củahắnhiệntại, là tiểu bạch kiểm của Sư Dư Hương.hắnthậtđúng làkhôngchú ý những chuyện xấu đó, co được dãn được.

Khi Sư Thiên Lũ tiến đến Nguyệt Cung, Nguyệt Cung chủđangphát giận, mấy đệ tử của bà truy tra nguyên nhân Nguyệt Sơ Hồi c·h·ế·t, lạikhôngcó pháthiệngì, chỉ biết được người g**t ch*t Nguyệt Sơ Hồi tu vi cực cao, thủ đoạn cực tàn nhẫn, tuyệtkhôngphải người bình thường, hơn nữa xem hànhsựnày, tựa hồ có mang thâm cừu đại hận với Nguyệt Sơ Hồi, cho nên vô cùng có khả năng là thù địch của Nguyệt Cung làm ra.

Nguyệt Cung chủ rốt cuộc chậm rãi mở miệng: “Nếu theo như lời ngươi, vì saohắnlại g·i·ế·t Sơ Hồi?”

Nàng còn tưởng rằng Tư Mã Tiêu mang nàng ra ngoài chơi lãng mạn,khôngnghĩ tớihắnmang nàngđibảo khố nào đó càn quét, lấymộtđống lớn pháp bảo phẩm giai cao.

Tư Mã Tiêu: “Phòng ngự.”

Nguyệt Cung chủ biết Sư Thiên Lũ vẫn luôn tìm kiếm Tư Mã Tiêu, phàm là có gì khác thường,hắnđềusẽphái ngườiâmthầm điều tra, trông bóng sợ gió, Sơ Hồi phát sinh đạisựnhư vậy,hắnsẽhoài nghi lên đầu Tư Mã Tiêu cũng thực bình thường, nhưng hung thủ quá cao điệu, Nguyệt Cung chủ ngược lại cảm thấykhôngquá có thể là Tư Mã Tiêu làm.

Nàng kéo vạt áo mình, thương lượng: “Tathậtsựkhôngđược, ta cảm thấy ta có khả năng thận mệt, nếuthậtphải chọn, tri kỷ đượckhông?”

hắnquỳ xuống thấp giọng khuyên giải an ủi vài câu, Nguyệt Cung chủ lại vẫn bi giận đan xen, lạnh lùngnói: “Sơ Hồi ở đây, ta phân phó các ngươi chăm sóc cẩn thận, các ngươi vẫn tốt, chỉ có Sơ Hồi bị người ta g**t ch*tkhôngrõràng!”

Liêu Đình Nhạn:……khôngphải, ta chỉ là cho rằng chàngsẽphối hợp diễn xuất,đãquên chàng là thẳng nam c·h·ế·t cứng.

Cung chủ Nguyệt Cung khi biết tin nữ nhi Nguyệt Sơ Hồi chếtthìcơ hồ điên rồi. Cả đời bà ta chỉ cómộtnữ nhi như vậy, nuôi lớn như châu như bảo, lại chếtthậtđột nhiên, thần hồnkhôngtìm được, ngay cả biện pháp gửi hồn đầu thai cũngkhôngthể dùng.

Hai mắt Nguyệt Cung chủ phiếm hồng, mang theo đệ tử Nguyệt Cung mênh mông cuồn cuộnđiTử Lưu Sơn.

Chỗ nàyđãtừng là cung điện hoa mỹ bị tử vong phủ kínmộttầngâmu, toàn bộ đệ tử tiến đến đều thấy thảm trạngtrênnúi, Nguyệt Cung chủ vô tâm để ý những người này, trực tiếp vọt vào nội điện.đãcó người trông xác Nguyệt Sơ Hồi, lạikhôngdám động vào, Nguyệt Cung chủ thấy thảm trạng của thi thể nữ nhi, gào khócmộttiếng, nhào lên.

Sư Thiên Lũ hỏi ngược lại: “Tư Mã Tiêu người nọ, muốn g·i·ế·t ai còn cần lý do?”

Hôm nay bọn họ tới, pháthiệnTử Lưu Sơn bị mùi máu tươi bao phủ,mộtmảnh tĩnh mịchkhôngngười, pháthiệnkhôngđúng vộiđilên nhìn xem, lúc này mới pháthiệnTử Lưu Sơn thế nhưng bị đồ sát, đến Nguyệt Sơ Hồi và mấy tu sĩ Hóa Thần, cũng c·h·ế·t thảm tại đây. Vội vàng đưa tin,hiệngiờ đứng ở chỗ này chờ đợi chính là đệ tử đầy hứa hẹn trong Miên gia, thời gian này thường bồi Nguyệt Sơ Hồi ra cửa du ngoạn.

Liêu Đình Nhạn: “khôngđược, tự ngươi ăn, takhôngăn.”

Tư Mã Tiêu: “Phốc.”

Thần sắc Nguyệt Cung Chủ biến đổi.

Nguyệt Cung chủ cũngkhôngmuốn nghe này đó, bà chỉ muốn tìm ra kẻ thù.

Phàm là người đầu óckhôngthành vấn đề, đềusẽkhôngcho nàngđilàm gián điệp.

Quyền uy Nguyệt Cung bị người khác khiêu khích, thể diện bị người ta đạp dưới chân,mộtngày chưa tìm ra hung thủ xử tử,mộtngày bàkhôngthể thư giải lửa giận trong lòng, sinh ra tâm ma.

Liêu Đình Nhạn: “……” Cho nênnói, tất cả đều là loại pháp bảo phòng ngự.

“Hắc!” Liêu Đình Nhạn quaymộtcái, thân thủ nhanh nhẹn mà lăn vào giường. Sau đó nàng pháthiện, cái giường nàykhôngđúng lắm,khôngphải giường lớn quen thuộc nàng vẫn ngủ kia, mà làmộtcái giường siêu cấp lớn khác, hoa hòe loè loẹt lộ ramộtcổ tao khí. Địa phương cũngkhôngđúng, sao lại thay đổi đềnmộtnơi xa lạ?

Tư Mã Tiêuđitrong bảo khố rụng đầy tro bụi, tựa như dạo siêu thị, nhìn pháp bảo linh khí bày biện bên cạnh, thấy thích hợp liền lấy cho Liêu Đình Nhạn cầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tư Mã Tiêu: “Nàng cảm thấy đôi mắt ta mù?”

Sư? Liêu Đình Nhạn ngherõđược dòng họ, lại liếc mắt nhìn Tư Mã Tiêumộtcái. Các nàng đây là trực tiếp đánh vào địch doanh?

Tư Mã Tiêu: “Tanói, phòng ngự.”

trênmặt vết thươngđãkhỏi, da trơn mịn.trênbụng vết thương cũngkhôngcòn,mộtmảnh da thịt bóng loáng trắng nõn, linh mạch trong thân thể càng hoàn toànkhôngthành vấn đề, nàng vừa có cảm giác từ bệnh nhân lại biến trở vềmộtcon cá sinh long hoạt hổ.

Nguyệt Cung chủ trong lòng xoay vài lần, ngữ khí hơi hoãn: “Ngươi muốn trathìcứ việcđitra, nếu có thể thay ta tìm được hung thủ g·i·ế·t hại nữ nhi, phần ân tình này ta đương nhiênsẽkhôngquên.”

Vị tiểu thư Sư Dư Hương này, bình sinhyêutha thiết tiểu bạch kiểm, làm Phong Hoa Thành mở rộng thành nơi thanh sắc kiếm tiền, còn nuôi rất nhiều mỹ nam tử làm bạn với mình, cho nên bên ngoài đều gọi Phong Hoa Thành của nàng là Phong Nguyệt Thành.

Tu sĩ đó dựa vào gia tộc Miên gia ngoại phủ Nguyệt Cung, Nguyệt Sơ Hồiđiđến ngoại phủ vào ở Tử Lưu Sơn, đều là bọn họ phụ trách cho nữ tử trong nhà tới làm bạn giải buồn, hơn nữa mỗi ngày tới vấn an, đưa chút quà tặng gì đó.

“Ngươinói! Là ai làm!” Nguyệt Cung chủ cơ hồ mấtđilý trí, tu sĩ Miên thịâmthầm kêu khổ,hắnlàm sao biết là ai, có thể làm ra loại chuyện này, khẳng địnhkhôngphải là kẻ đầu đường xó chợ.

Trong đómộtngười do dựnói: “Sư phụ, khi chúng ta xem xét Tử Lưu Sơn, còn tìm thấymộtngười sống, làmộtnữ tử bị nhốt ở địa lao chân núi,khôngai trông coi, tên là Vĩnh Lệnh Xuân, nữ nhi của thiếu cung chủ Dạ Du Cung. Nghenóilúc trước chọc giận Nguyệt sư tỷ mới bị nhốt vào địa lao, chỉkhôngbiết nàng ta có quan hệ với việc này haykhông.”

Tư Mã Tiêu: “Phòng ngự.”

Liêu Đình Nhạn: “Còn đây?”

Sư Thiên Lũ cũngkhôngtức giận, chỉ cho mọi ngườiđixuống,nóivới Nguyệt Cung chủ: “Chuyện này, ta muốn nhúng tay.”

Sư Thiên Lũ lo tự mìnhnói: “Từ lần đó, Tư Mã Tiêu vẫn luôn chưa xuấthiệnlại, nhưng ta biếthắntuyệtsẽdkhôngễ dàng buông tha chúng ta, chỉ cần có cơ hội,hắnsẽlại trở về. Ta hoài nghi,hiệntạihắnở trong Canh Thần Tiên Phủ, sở dĩkhônghiệnthân chỉ là bởi vìhắnbị thương nặng chưa lành, ngươi cũng biết, nếuhắnbị thương rất khó khỏi hẳn, lúc này chỉ sợ cònđangdưỡng thương, chúng ta cần phải mau chóng tìm rahắn.”

“Ta hoài nghi việc này, có quan hệ tới Tư Mã Tiêu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

khôngđúng.

Liêu Đình Nhạn: “Còn cái này?”

Nguyệt Cung chủ lạnh giọng: “Mặc kệ nàng ta và hung thủ có quan hệ haykhông, làm hài nhi takhôngthoải mái,thìgiết nàng ta cho Sơ Hồi hả giận.”

Liêu Đình Nhạn: “Đương nhiênkhôngthành vấn đề.” Tuy rằng trong miệng tanóikhông, nhưng lòng tađangnóicó.

hắnchịu trọng thương như vậy,hiệngiờ nên giống chuột trong cống ngầm cẩn thận trốn tránh, làm sao dám gióng trống khua chiêng g·i·ế·t nữ nhi của bà như vậy. Hay làhắnthậtsựkhôngsợ c·h·ế·t, nhưnghắnbị thương còn chạy trốn, vậy rốt cuộchắncũng vẫn sợ c·h·ế·t.

Chuột trắng sốngkhôngcòn gì luyến tiếc bị tiểu hắc xà cột lấy đuôi kéo tới kéođi, ở trước mặt Liêu Đình Nhạn triển lãmmộtvòng xong, lại bị mangđichơi.

Liêu Đình Nhạn: “?” Ngài thế nào, lại đột nhiên cười nhạo người khác?

Nguyệt Sơ Hồi c·h·ế·t, bởi vì Nguyệt Cung chủ phẫn nộ biến thành chuyện lớn nhất Canh Thần Tiên Phủ. Có thể dạy ra nữ nhi như Nguyệt Sơ Hồi, Nguyệt Cung chủ cũngkhôngphải người lương thiện, gia chủ Nguyệt gia mấy thế hệ đều là cung chủ Nguyệt Cung, đứng ởtrêncao trong mấy thế lực lớn nhất Canh Thần Tiên Phủ,hiệngiờ Nguyệt Sơ Hồiđãchết, bà takhôngchỉ mấtđinữ nhi duy nhất, còn cảm thấymộtnguy cơ dày đặc.

Phong Hoa Thành là thànhnhỏ, nhưng vị trí thực tốt, ở nội phủ Canh Thần Tiên Phủ. Sư Dư Hương lại là tộc nhân trong tộc Sư thị nội phủ, thân phận còn rất cao. Chính là cháugáicủa Sư Thiên Ký, đệ đệ của chưởng môn Sư Thiên Lũ, cũng chính là chủ cái ao cá lần trước kia.

Liêu Đình Nhạn lật những pháp bảo linh khí hình như rất lợi hại đó, cảm thấy kỳ quái, Tư Mã Tiêu trước kia cũngkhôngmuốn mấy ‘ vật ngoài thân ’ này.

Lại nhìn về phía những tu sĩ Miên thị, trầm giọngnói: “Mấy ngày nay, phàm là tu sĩ chiếu cố con ta, tất cả đều phải lấy c·h·ế·t bồi tội cho con ta!”

Tư Mã Tiêu: “Con chuột này là Sư Dư Hương.”

Tư Mã Tiêu ôm nàng: “Ta cườimộtchút nàngđãbiết ý tứ của ta, sao lại nhìnkhôngra ý tứ của con rắn ngốc này.”

Liêu Đình Nhạn: Người nàyđanglừa nàngnóilời âu yếm,thậtlà đồ BOY tâm cơ.

Mấy đệ tửtrêntrán mồ hôi lạnh đều chảy ra, quỳ gối tại chỗ, biểu tình khác nhau.

Liêu Đình Nhạn cảm giác mình giống như là sốt caomộtlần, bệnh đến mơ hồ vài ngày, chờ rốt cuộc khôi phục thần trí thìđã trôi qua mấy hôm nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tư Mã Tiêu bị nàng chọc cười,hắnkhôngmuốn chuyện đó, nhưnghắnkhôngthích cảm giác Liêu Đình Nhạn bịhắndọa lúng túng, vì thế làm bộ muốn áp lên.

……

Liêu Đình Nhạn hiểu cái này, hóa ra tiểu hắc xàđanggiới thiệu tiểu đồng bọn mới với nàng. Hai con gà núi và vợ chồng ngưuyêuđiđâu, Liêu Đình Nhạnkhônghỏi. Bớt hỏi han cuộc sống mới có thể càngnhẹnhàng.

Tư Mã Tiêu: “khôngcần nàng làm cái gì, ngủ của nàng là được.”

“Những pháp bảo này có ích lợi gì?”

Tư Mã Tiêu ban đầukhôngbiết, sau đóđãbiết.hắnnghiêng nghiêng nhìn thoáng qua Liêu Đình Nhạn: “Nàng cảm thấy đầu óc ta có vấn đề?”

Tư Mã Tiêu bị nàng ôm cánh tay, liềnkhôngmuốn hù dọa nàng nữa, nằm ởtrêngiường lớn mềm mại, tùy ý giải thích vài câu: “Phong Hoa Thành,hiệntại nàng là thành chủ Sư Dư Hương của thành này.”

Sư Thiên Lũ mang theo hai đệ tử tiến vào, nhàn nhạtnói: “Nguyệt Cung chủ,khôngnên tạo thêm sát nghiệt, mấy ngày nay ngươi thựcsựnáo loạn động tĩnhkhôngnhỏ, gần đây cókhôngít người đến chỗ ta nhàn thoại.”

Liêu Đình Nhạn: “A.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lại cho các ngươi thời gian nửa tháng, nếu tìmkhôngthấy manh mối hữu dụng khác, đều chôn cùng Sơ Hồi cho ta, nàng và các ngươi cảm tình tốt, thay ta bồi nàng, ta cũng yên tâm.”

Nội phủ ngoại phủ Canh Thần, bởi vì việc nàyđãchếtkhôngít người,mộtmẫu thân bi thương lâm vào điên cuồng, cái gì cũng làm ra được, bởi vì hànhsựquá mức, chưởng môn Sư Thiên Lũkhôngthểkhôngtiến đến khuyên bảo.

Liêu Đình Nhạn thả lỏng mà nằm xuống.

Nguyệt Cung chủ thu hồi thi thể Nguyệt Sơ Hồi,nóivới những người mang theo từ Nguyệt Cung: “Tra,đitra cho ta, ta nhất định phải tìm được hung thủ g·i·ế·t hại con ta, rút gân lột da, xé nát thần hồn, làm cho bọn họ đền mạng con ta!”

Tư Mã Tiêu vuốt cái bụng nàng, nhéo nhéo, tựa hồkhôngquá vừa lòng với xúc cảm, tay duỗi vào chỗ khác trong quần áo, tựa như suy nghĩ chỗ nào cho xúc cảm tốt nhất.

Liêu Đình Nhạn: “Chàng hẳn cũng biết, kỹ thuật diễn của takhôngtốt lắm đâu?” Thiên tướng giao trách nhiệm cho ta, takhônglàm.

mộtngười đứng ở bên cạnh Nguyệt Cung chủnói: “Lúc nãy Thanh sư đệđãbáo, Vĩnh Lệnh Xuân đó tu vi thấp kém, thân phận ti tiện, bất quá là ở địa lao may mắn chưa c·h·ế·t thôi, ta xem nàng ta và hung thủ chưa chắc có quan hệ gì. Nguyễn sư đệ, ta thấy ngươi vẫn nên dùng tâm tư tra,khôngcần dùng việc râu ria này lãng phí thời gian của sư phụ.”

Chỉ còn lại hai người lẳng lặng nằm ở đó, nằm đến buổi tối, Tư Mã Tiêu đứng dậy, cào cổ Liêu Đình Nhạnmộtchút, “Dậy,đichỗ này với ta.”

Tiểu hắc xà vặn vẹo thân mình, dùng cái đuôi quấn con chuột đặt trước mắt nàng.

mộtnhân vật có thân phận, nhưng cảm giác tồn tạikhôngcao, thuộc về dòng bên của đại gia tộc, lạikhôngai quản,khôngthểkhôngnói, Tư Mã Tiêuthậtsựbiết chọn hàng.

Nguyệt Cung chủ cười lạnhmộttiếng: “Ngươithậtra còn giả vờ làm người tốt,nóiđến mạng người trong tay, ta còn so được với ngươi sao, bớt ở chỗ này làm bộ làm tịch cho ta. C·h·ế·t cũngkhôngphải nữ nhi của ngươi, đương nhiên ngươikhôngthể hội được tâm tình của ta!”

Quả nhiên, song tu trị bệnh cứu người, từ xưa đến nay chuyện cũ cũngkhônglừa ta.

Liêu Đình Nhạn: “…… Ăn chuộtthìđira chỗ khác ăn,khôngcần ăn ởtrêngiường.” Nàng nghĩ thầm, mình ngủ rồi, tổ tông phỏng chừngkhôngđể ý nuôi rắn, xem nó đói đến mức tựđibắt chuột.

đãhiểu, đó đều là cho nàng.

Liêu Đình Nhạn lập tức che ngực lại, nằm xuống, “Tathậtyếu ớt a.”

Pháthiệnlà ở chỗ xa lạ, nàng quaymộtcái lại lăn trở về bên người Tư Mã Tiêu, ôm lấy cánh tayhắn, “Chúng ta đây là ở đâu?”

Chương 43: Phòng ngự

Tu sĩ Miên thị cuống quít giải thích, lại bị Nguyệt Cung chủ phẫn mà đánh ramộtchưởng, văng ra nơi xa. người Miên gia còn lại sắc mặt khó coi, mắt lộ ra sợ hãi,khôngdám nhìn nhiều, tất cả đều cúi đầu đứngmộtbên, sợ bị Nguyệt Cung chủ giận c·h·ó đánh mèo mà đánh c·h·ế·t giốnghắnta.

“Là ai? Là ai g·i·ế·t Sơ Hồi của ta?!” Cung chủ Nguyệt Cungkhôngcòn đoan chính mỹ lệ như thường ngày, biểu tình dữ tợn giống như ác quỷ,mộttay ôm thi thể lạnh băng của Nguyệt Sơ Hồi, hai mắt oán hận nhìn tu sĩ bên cạnh.

Sư Thiên Lũ từ Nguyệt Cung trở về, cho người khống chế toàn bộ những người từng gặp Nguyệt Sơ Hồi, Vĩnh Lệnh Xuân có liên quan đến cũng cùng bị nhốt ởmộtchỗ khác.

Nàng nhìn chằm chằm Sư Thiên Lũ, bỗng nhiênnói: “Nếukhôngcó việc gì, ngươi tất nhiênsẽkhôngtới quản việc của ta, ngươi suy nghĩ cái gì,khôngngạinóithẳng.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Phòng ngự