Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Ăn!
Nơi sân nướng BBQ tức khắc vang lênmộtmảnh tiếng ho khan, các sư huynh cẩu độc thân kết bè kết đội trông giá nướng BBQ, từng người xử lý đồ ăn mang đến, nghe vậy đều có chua xót nhàn nhạt.
Liêu Đình Nhạn: “thậta! Bất quá giải quyết việc này có phải thực khó khănkhông?”
Sư thúc lại vẫy vẫy tay, “Bất quá việc này,khôngquan hệ với đám tiểu bối các con, nếuđãtrở lại, phải vui vẻ ăn ăn uống uống! Tới, ăn nhiềumộtchút!”
Liêu Đình Nhạn cảm thấy, khả năngtrênngười đại lão có loại kỹ năng BUFF ‘ người khác nhìn thấyhắnliền phải quỳ xuống ’.
Lúc trước nàng còn ghét bỏ cái vòng cổ này xấu xí.
Từ Tàng Đạo Quân ở Cốc Vũ ổ hai ngày,khôngcó bất kì ý tứ muốn động thủ gì, giống như chỉ ngồi hoặc nằm, đối với mọi người tuy rằng mặt vô biểu tình, cũngkhôngthích phản ứng, nhưng từ ổ chủ đến toàn bộ trưởng lão biết được thân phận củahắn, tất cả đều mang ơn đội nghĩa. Thái độ hiền lành cỡ nào a, so với Canh Thần Tiên Phủ bịhắnphá đổ, bọn họ quả thực may mắn đếnkhôngđược! Thậm chí bọn họ còn hoài nghi Từ Tàng Đạo Quânhiệngiờ có phải buông bỏ đồ đao, lập địa thành phật haykhông.
Tô Hoành Lâm cùng với Dương Thụ Phong hai người đều kinh hãi, bọn họ hai người là đệ tử thân truyền của Quý Vô Đoan, năm đó cũngđãgặp Liêu Đình Nhạn, tuynóiở chungkhôngphảithậtlâu, nhưng tóm lại vẫn còn nhớrõvị sư muội đáng thương này.
Tư Mã Tiêu: “Có.”
Hai người lần thứ hai khiếp sợ, đạo lữ, cái danh phận nàykhôngphải đơn giản là có thể định ra, huống chi lấy thân phận tính tình của sư tổ, dù thế nào cũngkhôngthể tưởng đượchắnsẽnguyện ý chomộtai đó thân phận đạo lữ.
Liêu Đình Nhạn biểu tình nghiêm túc, đâykhôngphải việcnhỏa, nếu tương vịt ăn nhiều năm bị ngừng sản xuất, ngẫm lại liền cảm thấy khó chịu.
Động tác Liêu Đình Nhạn gặm vịt dừng lại, “Sư thúc, đây là có chuyện gì?”
Hai người vào sơn môn, pháthiệntựa hồ cũngkhôngcó chuyện gì, các đệ tử trong cốc vẫn làm các công việc như vậy,trênmặt cũngkhôngthấy ưu sầu, còn có người ha ha cườinóichúc mừng bọn họ.
Liêu Đình Nhạn cũng sợ đám đồng môn, lúc trướcmộtđám trưởng lãonóiđến đưa lễ gặp mặt, nhìn mấy thứ kia, thiếu chút nữa nàng cho rằng Tư Mã đại lão có ác danhrõràng là đầu lĩnh cường đạo, khiến cho những người nàykhôngthểkhôngđưa lên đồ vật quý giá nhất, bỏ tiền tiêu tai,thậtlà làm người ta dở khóc dở cười.
“Ta cảm thấy, phân biệt gọi là dưa lê thanh linh và dưa giòn thanh linh là được.”
Liêu Đình Nhạn mỗi tay cầmmộtmiếng dưa, mỗi bên ănmộtmiếng, tinh tế phẩm vị, trầm ngâmkhôngnói.
Đến lượtmộtvị trưởng lão ở bên cạnh thường thường nhìn lén bọn họ, cũng tới chomộtvại mật ong to.
Hình như vậy, lúc trước nàng cho rằng mình là Sư Nhạn, nhiều người Ma Vực nhắc tới đại ma vương Đông thành này, đa số cũng là sợ hãi,hiệntại tới Tu Chân giới, càng là như thế.
Mấy sư huynh ấnhắnsangmộtbên, sôi nổi lộ ra tươi cười với Liêu Đình Nhạn, “Tiểu tử này khẩu vị khác chúng ta, đừng nghehắn.”
đira chuẩn bị dò hỏi đồ nhi có phải muốn ăn cơm trưa haykhông, sư phụ yên lặng lại lui về. Nhìn thấy đồ nhi và sư tổ thân thân mật mật dựa vào nhau, giốngmộtđôi tiểu nhi nữ có tìnhnóinhỏ,hắnngượng ngùng, cũngkhôngdám thò lại gần.
Liêu Đình Nhạn: “Xuy xuy xuy xuy xuy xuy!”
Cốc Vũ ổ cókhôngít đệ tửđãtrở lại, bọn họkhôngthể so với mấy sư huynhđãgặp Từ Tàng Đạo Quân, phần lớnkhôngrõlắm thân phận Tư Mã Tiêu. Các trưởng lão biết được nội tình, bề ngoài là cho bọn họ tới gặp đồ đệ của Quý trưởng lão tìm trở về, thuận tiện mọi người cùng ăn tiệc liên lạc cảm tình. Nhưng những đệ tử đó ngầm bị sư phụ trưởng bối nhà mình ân cần dạy bảo, ngàn vạn phải biểuhiệnra phong phạmkhôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh, lại ôn hoà hiền hậu đáng tin cậy, phải có tình đồng môn, còn lại cũngkhôngnóigì.
Đúng, nàng ở Hạc Tiên Thành Ma Vực, thường xuyên hỏi thăm tương vịt, chính là nhập khẩu từ Tu Chân giới, xuất phẩm của Tương Hương Ký, ở Ma Vực hắc ám, nàng dựa vào tương vịt lăn lộn qua lâu như vậy.khôngnghĩ tới, duyên phận của nàng và sư môn thâm hậu đến tận đây, đột nhiên bởi vì cái tương vịt này mà sinh ra rất nhiều hảo cảm và lòng trung thành đối với Cốc Vũ ổ.
Nữ đệ tử Cốc Vũ ổthậtsựrất ít a. Nữ đệ tử môn phái bên ngoài càng thích những kiếm tu dùng kiếm và pháp tu linh tinh, cũngkhôngưu ái bọn họ chỉ trồng trọt,. Hơn nữa đông đảo đệ tử Cốc Vũ ổ trầm mê làm ruộng,khôngcó thời gian quen biết nữ đệ tử.
Sau đó bảy tám vị sư tỷ, sư muội tới, tặng rất nhiều mật hoa, hoa cao, đồ uống bổ dưỡng, dưỡng sinh, mỹ dung, dưỡng nhan linh tinh, còn có sư muội tặng nàng rất nhiều đồ trang điểm thủ công chế tác từ linh thảo thuần thiên nhiên, chia sẻthậtlâu về những tâm đắc khi sử dụng với nàng.
Nhưnghắnthậtsựcó chút bội phục đồ nhi từ trước vô thanh vô tức này, nàng dám trộm hôn Từ Tàng Đạo Quân, dám ôm eo Từ Tàng Đạo Quân, còn dám tết tóc Từ Tàng Đạo Quân thành bím tóc, đây là kiểu dũng khí gì!
nóixong đẩy phần trong tay đến trước mặt Tư Mã Tiêu, “Sư huynh ăn a!”
“Lấy hai viên cũng đủ dùng.”
Quý Vô Đoan thầm thanmộthơi, cũngkhônghỏi thêm cái gì nữa, chỉnói: “mộtkhiđãnhư vậy, cũngkhôngcần cưỡng cầu, trước mắt các conmộtđường bôn ba mệt nhọc, vẫnđivề trước nghỉ ngơiđi. Còn nữa, nếu các con đềuđãtrở lại, ngày mai phải làmmộtlần yến hội cho Liêu sư muội các con, chớ có quên mất.”
“khôngcần nghi ngờ quá nhiều.” Quý Vô Đoan điều chỉnh tốt tâm tình, dạy dỗ các đồ đệ, “Các con hai người phải chiếu cố thân hậu Đình Nhạn đồ nhi, cung kính Từ Tàng Đạo Quân, bình thườngkhôngcần đến trước mặt ngài là được.”
Đó chính là tương vịt nàng ăn nhiều năm a! Thế nhưng là sư thúc nuôi!
Hai người lúc này mới nhớ tới Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn nhập môn hơn ba thángđãgặp chuyện sư tổ xuất quan mà rời Thanh Cốc Thiên, ở chung với nhaukhôngnhiều lắm, bọn họnóiđến cảm tình xácthậtlà có, nhưng cũngkhôngthâm hậu,hiệngiờ hai đệ tử trong lòng khó tránh khỏi thấp thỏm.
Quý Vô Đoannói: “Từ Tàng Đạo Quân tự xưng là đạo lữ của Đình Nhạn đồ nhi.”
Dương Thụ Phong gật đầu: “Phải, nhưng sư phụ vội vã bảo chúng ta trở về như thế,khôngbiết có phải trong cốcđãxảy ra chuyện gì haykhông.”
Liêu Đình Nhạn bắt lấy tay Tư Mã Tiêu, “Đại lão, chàng cảm thấy, những con vịt ngon lành đó…… à linh khí sau núi có thể cứu chữa sao?”
Tư Mã Tiêu: “……”
Phân lượng cũng đủ, mùi hương nồng đậm. Nângmộtphần thịt bò khác, sư đệ thèm đếnkhôngđược, “Liêu sư tỷ mau nếm thử, sư huynh takhôngmấy khi chịu g·i·ế·t những bảo bối tiên ngưu đó để ăn, thịt bò này chính chúng ta cũng khó được ăn đó!”
Lúc nàng vẫn là Sư Nhạn, nghe nhiềusựtích kh*ng b* của đại ma vương như vậy, nhưng tâm lý cũngkhôngphải rất sợ, nghe cái tên Tư Mã Tiêu này, liền cảm thấykhôngđáng sợ. Có lẽ là cảm giác tiềm thức?
Sư thúc này cũngkhôngbiết thân phận Tư Mã Tiêu, nghe sư điệt mới hỏi liền giải thích: “Linh khí biến mất đều làhiệntượng bình thường, có lẽ là bị địa mạch ảnh hưởng, có lẽ chỉ là linh khí khô kiệt, cũngkhôngbiết Vân hồ còn có thể nuôi vịt lục hoa bao lâu, nếu linh khí giảm bớt lần thứ hai, ta phải tìm chỗ khác cho những con vịt đó, chính là chỗ tốt như vậy đâu có dễ tìm,nóikhôngchừng vịt lục hoa chỉ còn ăn được mấy năm, cũngkhôngcòn nữa.”
Hai người liếc nhau, trong mắt tuy rằng có nghi hoặc kinh ngạc, cũng có chút vui mừng.
hắnđỡ đỡ trán.
Hôm nay buổi tối, Liêu Đình Nhạn ăn rất nhiều, linh khí từ những đồ ăn đó tích góp xuống, cũng làm nàng cảm thấy có vẻ no rồi.
Liêu Đình Nhạn vừa nghe, kinh ngạcnói: “Tương vịt của Tương Hương Ký là trong ổ nuôi dưỡng? Ta thực thích ăn tương vịt đó!”
Liêu Đình Nhạn nghĩ nghĩ, “Hẳn làkhôngkhó tìm đâu.” Nàng cũng chưa tìm, đạo lữ tự mìnhđãxuấthiện, quả thực chính là đưa đến cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bất quá ổ chủ và các trưởng lão đều suy nghĩ biện pháp, đợi khi tìm được linh nguyên, vùi vào chỗ sau núi kia, ngày tháng lâu rồi, có lẽ có thể sinh ra linh mạch mới, là có thể tạm hoãn linh khí tiêu giảm. Đáng tiếc linh nguyên trân quý, nào dễ dàng có được như vậy,mộtđám đệ tử và các trưởng lão thay phiên ra ngoài tìm kiếm hỏi thăm cũng chưa thể tìm được.”
Hai sư đệ này đều là hệ gieo trồng thực vật, hai người cùng trồng dưa thanh linh, hai người này là huynh đệ song sinh, cảm tình thực tốt, nhưng bọn họ cũng thích trồng cùngmộtloại, sau đó so sánh với nhau. Trong Cốc Vũ ổ cókhôngbiết bao nhiêu ngườiđãtừng bị bắt làm trọng tài cho bọn họ.
Tiểu đệ tử oamộttiếng, hâm mộnói: “thậttốt a, có đạo lữ là có thể ăn hai phần, ta cũng muốn có đạo lữ a, Liêu sư tỷ, đạo lữ rất khó tìm sao?”
Các sư huynh sư đệ tiếp đón bên giá nướng BBQ đặt bên cạnh: “Thức ăn chay cũng cómộtphen phong vị khác, sư muội muốn thửkhông?”
Liêu Đình Nhạn lúc này kéo phần thịt ở trước mặt Tư Mã Tiêu đến trước mặt mình, “Phần củahắncũng là của ta.” Dù sao bạn trai đại lãotrêncơ bảnkhôngăn cái gì,hắnchính là tiểu nam tiênkhôngnhiễm lửa hồng trần, ăn gió uống sương là có thể sống a.
Bảy đệ tử của Quý Vô Đoan, năm người trước đều nhận lúc ở Thanh Cốc Thiên, Liêu Đình Nhạn là đệ tử thứ sáu, hai đệ tử thứ bảy và thứ tám còn lại thu vào môn hạ sau khi đến Cốc Vũ ổ.
“Dương sư đệ, đệ cũng thu được thư của sư phụ?”
“Hai vị…… sư huynh? Đứng lênnóichuyệnđi.” Liêu Đình Nhạn quay đầu gọi vào trong phòng: “Sư phụ, lại có hai sư huynh trở về.”
Các trưởng lão dùng sức đưa mắt ra hiệu chohắn, muốn chohắncâm miệng nhanh cuốn xéo, nhưng mà vị sư thúc này căn bảnkhôngchú ý tới sư phụ của mình vàmộtđám các trưởng lão ở phía sau khóe mắt run rẩy,hắngần đây vì việc này rầu thúi ruột, bị hỏithìkhó tránh khỏinóinhiều vài câu.
Tư Mã Tiêu bảo nàng lấy hộp trang sức ra, tùy tay mởmộtcái ngăn kéo, từ bên trong lấy ramộtcái vòng cổ hạt châu màu trắng. Ở trong ánh mắt nghi hoặc của Liêu Đình Nhạn,hắnchỉ vào 88 hạt châu xâu thành vòng cổ, “Đây là linh nguyên bọn họ tìmđãnhiều năm, cũngkhôngtìm đượcmộtviên.”
mộtsư huynh lớn tuổi hơn cườinóivới bọn họ: “Liêu sư muội của các huynh thất lạcđãtrở về,đangở Trúc Lâm U Phố của Quý trưởng lão đó.”
Chương 65: Ăn!
Yến hội ở Cốc Vũ ổ, lúc trước vốn dĩ rất tùy ý, nhưng lần này suy xét đến Tư Mã Tiêu, các trưởng lão liền quyết định làm cẩn thận, phải làm ra phong phạm, theo quy cách Canh Thần Tiên Phủ từ trước.
Tối nay danh mục yến hội là cho Liêu Đình Nhạn, nàng đương nhiên cũng gánh việc này.
Hai sư đệ hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên cười ha ha, hô tiếng cảm ơn sư tỷ liền chạyđirồisau đó lại đưa tớikhôngít dưađãcắt rồi.
“Liêu sư muội, tới nếm thử cốc rượu này, là ta cùng với sư muội tự mình ủ, linh cốc dùng để ủ rượu cũng khác với linh cốc bình thường bên ngoài, là ta trồng ra biến dị, rượu này thực ngon, uống nhiều cũngkhôngsay, cũng có chút chỗ tốt đối với thân thể.”mộtsư tỷ tư vị ôn nhu tới đưa đồ uống.
Liêu Đình Nhạn: “???”
“Liêu sư tỷ, tỷ cảm thấy chúng ta ai trồng ra dưa thanh linh mới xứng được là dưa thanh linh!” Hai sư đệ lại trăm miệngmộtlời.
Mắt thấy hai sư huynh khiếp sợ lại hoảng hốt chào hỏi rồi rờiđi, Liêu Đình Nhạn chọc chọc bả vai Tư Mã Tiêu,nhỏgiọngnói: “Bọn họ đều rất sợ chàng a.”
Liêu Đình Nhạn vừa nghe, liềnnói: “Nếu như vậy, cũngkhôngcần lăn lộn, mọi người cùng nhau nướng BBQđi, nơi này của con còn có rất nhiều giá nướng BBQ, nghenóisư huynh sư đệ, các sư thúc sư bá, từng người đều am hiểu gieo trồng rau quả và nuôi s·ú·c· ·v·ậ·t, mọi người cũngkhôngcần mang lễ gặp mặt, chỉ mang đồ ăn chính mình trồng ra, nuôi ra là được.”
Sư thúc nghe nàngnóinhư vậy, tức khắc vui vẻ cười to, “Nếu thích ăn, ta bắt nhiều cho conmộtít, lần tới nếu muốn ăn, tự mình đến Vân Hồ sau núi bắt là được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Liêu sư tỷ, tỷ cảm thấy dưa thanh linh của chúng ta, loại nào ngon hơn?” hai tu sĩ trẻ tuổi, khuôn mặt tương tự trăm miệngmộtlời hỏi.
“Liêu sư muội và…… vị kia, đến tột cùng là?”
Các trưởng lão làm bộ uống rượu ở bên cạnh nhìn nhất cử động đó, mí mắtkhôngngừng run rẩy. Các trưởng lão lo lắng các đệ tửkhôngbiết nội tình mạo phạm Từ Tàng Đạo Quân, chỉ có thể ngồi ở gần đó liên tục chú ý, thấymộtmàn như vậy,thậthậnkhôngthểđilên kéo tiểu đệ tử kia ra, nhanh chóng bưng thịtđi, bọn chúng đâu có biết Từ Tàng Đạo Quânkhôngchạm vào đồ ăn a, chọc giận ngàithìlàm sao bây giờ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Các trưởng lão ầm thầm thở ramộthơi.
nóitới đây, tươi cườitrênmặthắnhơi hơi thu liễm, “Chỉ đáng tiếc, mấy năm gần đây linh khí sau núikhôngnồng đậm như trước, tư vị lục hoa vịt so ra kém trước đây.”
Nàng kéo ghế trúc của mình nằm lại gần Tư Mã Tiêu, chui đầu vào trong cổhắn.
Sư huynh đệ hai người đầy đầu dấu chấm hỏi, chúc mừng cái gì?
Tư Mã Tiêu nhắm mắt lại,mộttay đè đầu nàng, sờ đến gáy nàng day day, “Thế nào, có sợkhông.”
No ấm nghĩ…… tự hỏi nhân sinh.
Liêu Đình Nhạn giơ miếng bên trái, “Dưa này ngọt.” Lại giơ bên phải, “Dưa này giòn.”
Liêu Đình Nhạn nghe thấy tiếng động, mở bịt mắt, liền nhìn thấy hai nam tử bùm bùm quỳ xuống. Tư Mã Tiêu liếc mắt nhìn hai ngườimộtcái, lười biếng mà trở mình.
Tư Mã Tiêu cảm giác được nội tâm nàng kích động, lông mày hơi hơi giật giật. Lòng trung thành của nàng có phải sinh ra quá dễ haykhông?
Liêu Đình Nhạn: A, nơi này có nhiều đồ ăn ngon như vậy, rau dưa, trái cây, thịt thà thuần thiên nhiên nuôi trồng ra a, ta siêu thích.
Nếukhôngsuy xét thân phận Từ Tàng Đạo Quân, Liêu Đình Nhạnnóiphương thức yến hội để mọi người liên lạc cảm tình thê này càng phù hợp tình huống của Cốc Vũ ổ, Quý Vô Đoan suy xét mãi, nhìn thấy Từ Tàng Đạo Quânyêuquý nhân nhượng đồ nhi, cuối cùng quyết định theo lời Liêu Đình Nhạn.
Vì thế Cốc Vũ ổ mởmộtbuổi tiệc tối nướng BBQ quy mô lớn nhất, cũngkhôngphải tất cả mọi ngườiđãtừng thử loại phương thức ăn tiệc này, còn rất mới mẻ, sôi nổi hưởng ứng, chưa bắt đầuđãcókhôngít người tự mang nguyên liệu nấu ăn vào bàn. (đọc tại Qidian-VP.com)
mộtnammộtnữ, nữ tử khuôn mặt có chút quen thuộc, đương nhiên là Liêu sư muội, còn nam nhân……!
Liêu Đình Nhạnđiqua cầmkhôngít thức ăn chay trở về,mộtsư đệ hỏi nàng: “Sư tỷ, đây là dưa lê ta trồng, tỷ muốn thử nướngmộtlần ăn sao? Ăn rất ngon!”
“Mật ong này nhưngthậtkhó được, đều là mật hoa kỷ linh thuần túy đó, lúc trước sư phụ ta xinthậtlâu cũng chưa được mấy thìa, vẫn là Liêu sư muội đượcyêuthương, sư bá lúc này mới bỏ được.”mộtđệ tửkhôngrõnguyên do, chỉ coi sư bá nhà mình khó được hào phóngmộtlần, cườinóihai câu, bị trưởng lão kia trừng mắt bóp cổ kéođirồi.
Hai đệ tử đều lộ ra hổ thẹn, “Hai người chúng con cũngkhôngtìm được.” Linh nguyên khó được, bọn họ ở bên ngoài hai năm cũngkhôngthể tìm được tin tức.
hắntrấn an hai đệ tử, lại dò hỏi hai người bọn họ: “Lần nàyđira ngoài, các con có thể tìm ra linh nguyên?”
“Đây.” Quý Vô Đoan từ trong phòngđira, nhìn thấy hai đệ tử, lại bất đắc dĩ, lại muốn cười, đành phải tiến lên mang hai người vào phòng, từ từ giải thíchmộtchút.
Hình như cũng chỉ cómộtmình nàngkhôngsợ?
Tô Hoành Lâm phong trần mệt mỏi chạy về Cốc Vũ ổ, ở trước sơn môn gặp sư đệ Dương Thụ Phong cũng gấp gáp trở về, hai người biểu tình đều mang theo sầu lo cùng vớimộttia nôn nóng.
“Chúng ta mau chóng trở về bái kiến quá sư phụ là biết được.”
Tư Mã Tiêu cườimộttiếng, tiếng cười ý vịkhôngrõnày, chọc đến Liêu Đình Nhạn kỳ quái mà nhìnhắnmộtcái. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Liêu sư muội, còn cả đạo lữ của muội, tới, nếm thử thịt bò tiểu tiên mà sư huynh nuôi này, mới vừa rồi sư muội nhà ta dùng gia vị cẩn thận tẩm ướp để nướng, mùi vị ngon phi thường.”mộtvị sư huynh tới đưa thịt nướng cho bọn họ.
“Sư phụ, nghenóiLiêu sư muộiđãtrở lại?” Tô Hoành Lâm làm nhị sư huynh lớn tuổi hơn,mộtthân áo dài xanh xám phá lệ đoan trang ôn hòa, khuôn mặt so với Quý Vô Đoan là sư phụ còn thành thục hơn.hắnmới vừa mang theo sư đệđiđến Trúc Lâm U Phố, liếc mắtmộtcái thấy hai người nằm ở ghế trúc.
Tiểu đệ tử: “thậtvậy chăng, vì sao rất nhiều sư huynh đềukhôngtìm được đạo lữ đâu?”
“Sư điệt, tới, nếm thử vịt nướng này, trong ổ chúng ta nuôi rất nhiều vịt lục hoa, chất thịt tươi mới, là linh vịt tốt nhất, ngay cả Tương Hương kí đều tìm chúng ta cung cấp hàng hóa đó.” Lại cómộtvị sư thúc tới đưa vịt.
Tư Mã Tiêu: “đãbiết được tên ta, ai màkhôngsợ ta.”
Vẫn là Quý Vô Đoan cảm thấykhôngquá thỏa đáng, riêngđihỏi Liêu Đình Nhạn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.