Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Chàng ăn hoa quế không?
Cung chủ Bái Thiên cung ánh mắt mê mang, Phong Đế gọi hai tiếng, mới thấyhắnchậm rì rì giật giật, amộttiếng, rất là mờ mịt hỏi: “Chuyện gì a? Hội nghị kết thúc?”
“Ngày saumộtkhu sơn cốc này đều phân cho con!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong Đế mới vừanóixong, ngườiđãđivề phía trước vài bước,hiệngiờhắnnhìn thấy vị trí phía trướchắn, cómộtnam nhân áo đen tuổi trẻđãngồi xuống.
Quamộtlát, Tư Mã Tiêu kéo cổ áo nàng mở ra, “Mùi này quá thơm.”
Nàngnóixong, nâng tay phải Tư Mã Tiêu ném vào trong nước, lại vớt tay tráihắn, “Tay nàykhônglạnh, đổi cái tay.”
Phong Đế trong lòng cảm thấy những người nàythậtsựvô dụng, bị Canh Thần Tiên Phủ đè ép nhiều năm,hiệngiờ nửa điểm tính tình đềukhôngcó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn ban đầu cònkhôngphản ứng lại bégáinày là ai, bị nàng ôm chặt chân, nghe nàng kêu: “Thảo thảo thảo, takhôngnghĩ tới tỷ muộicôlại khủng như vậy! Ta cũng chưa nghĩ đến ta có thể sống lại, còn sống lại ngưu bức như vậy, mẹ kiếp, ta đây là gà c·h·ó lên trời ha ha ha, con mẹ nó ta quả thựcyêucômuốn c·h·ế·t, phụ mẫu tái sinh, về sau ta nhậncôlàm cha cũng được!”
Tư Mã Tiêu ra cửa, Liêu Đình Nhạn cũngkhôngbiết, cũngkhôngphải mỗi thời mỗi khắc bọn họ đều ở bên nhau, nàng được Tư Mã Tiêu chỉ điểm linh nguyên, sáng sớm liềnđitìm sư phụ.
Kỳthậtlà có, đôi khi Liêu Đình Nhạn chỉ rất tầm thường ở đó gặm hạt dưa,khôngcẩn thận rớtmộthạt, hất hất nhân hạt dưa rơitrênmặt đấtkhôngthể ăn, nàng lộ ramộtbiểu tình có chút ủ rũ, chỉ chớp mắt, liền nhìn thấy Tư Mã Tiêuđangnhìn nàng, phảng phất bị nàng chọc cười, lộ ra cái cười ngắn ngủi.
Nàngđiđến bên hồ phía sau U Phố, gặp được nam nhân ngâm mình ở trong nước.
Phong Đếkhôngvội, nhìn về phía Xích Thủy Uyên có địa vị tương đương với Bạch Đế Sơn, “Ngu Uyên chủ ý như thế nào?”
“Phốc ——”
“Vì cái gì chàng luôn nhìn tamộtlát liền cười? Trước kia cũng như vậy sao?” Liêu Đình Nhạn đột nhiên hỏi.
Phong Đế mới vừanóiđạo lýrõràng, lời lẽ hùng hồn chính đáng,hiệngiờ thấy Tư Mã Tiêu,hắnlạikhôngdám nhiều lờimộtchữ, chỉ lui ra phía sau vài bước, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
“Thuộc về nàng.” Tư Mã Tiêu chỉ chỉ dãy núikhôngthấy giới hạn, “Tám ngàn tám trăm dặm, đến mạch ngăn dãycôSơn.”
Ở đây mọi người đều trắng mặt.
Bọn họ ở Cốc Vũ ổmộtthời gian, ngày tháng cực kỳ bình tĩnh, Cốc Vũ ổkhôngcó phân tranh gì,khônggiống nơi khác, bọn họmộtđám đệ tử luôn tụ tập bên nhau ăn ăn ăn. Liêu Đình Nhạn ngẫu nhiên nghe bọnhắnnhắc tới bên ngoài thực loạn,nóicái gì đệ tử Bạch Đế Sơn tranh quyền khiến cho chướng khí mù mịt, bị môn phái tu tiên khác chiếm tiện nghi gì đó. Cốc Vũ ổ dù sao cũngkhôngtham dự vào đó, bọn họ là nơi cung ứng nguyên liệu linh thực lớn nhất cho Tu Tiên giới mà thôi.
Có đôi khi Liêu Đình Nhạn co chân xem phát sóng trực tiếp, bỗng nhiên có hứng thú đếm món ăn trong phòng bếp lớn,khôngtự giác vểnh miệng lên, liền nhìn thấy bên cạnh Tư Mã Tiêu nhìn nàng cườimộtcái.
Nghenóinàng nguyện ý lấy ra nhiều linh nguyên như vậy giúp ổ vượt qua cửa ải khó khăn, đông đảo trưởng lão lệ nóng doanh tròng, lập tức đều quên mất sợ hãi đối với Từ Tàng Đạo Quân, sôi nổi khen Liêu Đình Nhạnmộtlúc, sau đó cả đám người vây quanh nàng tiến vào sau núi khảo sát thực địa,nóicho nàng linh nguyênsẽdùng ở nơi nào, còn chuẩn bị phân chia cho nàngmộtmiếng đất riêng làm khen thưởng nhonhỏ.
Bởi vì cái thiên đại hỉsựnày, Cốc Vũ ổ lại làmmộtlần đại yến hội, lần này Liêu Đình Nhạn đề nghị sửa thành ăn lẩu, vẫn là tự mang nguyên liệu nấu ăn, Liêu Đình Nhạn cómộtbàn nguyên liệu nấu ăn đủ loại màu sắc hình dạng đều bàykhônghết, sư thúc nuôi vịt đặc biệt hào phóng, vịt non đắpmộtđống.
Mỗi lần Tư Mã Tiêu ngâm trong nước, nhìn thấy Liêu Đình Nhạn, luôn thích kéo nàng xuống, chỉ có lúc này,hắnkhônglàm như vậy, mà là dùng tay miêu tả đôi mắt nàng.
Liêu Đình Nhạnkhôngsay, chỉ vì bóng đêm tốt như vậy, minh nguyệttrêntrời tròn như vậy, chiếu vào ao, nam nhân dựa vào trong nước lộ ra nhàn nhạt tươi cười với nàng, làm người ta nhịnkhôngđược tim đập thình thịch, muốn càng thân cậnmộtchút.
“Nơi này là?”
Phong Đế tu vi cao nhất ở đây, nếukhôngphải như vậy, mọi người cũngsẽkhôngxem ở mặt mũi củahắnmà tới tham dự cuộc gặp lén này.
Quý Vô Đoan: “Cũng đúng, đặt ở danh nghĩa con, để mấy sư huynh giúp con trồng trọt, muốn trồng cái gìnóicho vi sư là được.”
“Chư vị, thế nào? Đây chính làmộtcơ hội tốt bằng trời!” Phong Đế, chủ nhân Bạch Đế Sơn ngữ khí trào dângnói: “Nếuthậtsựtheo như lời môn hạ đệ tử Hạ Diễn của ta, Từ Tàng Đạo Quân đómộtmìnhđivào Tu Chân giới,hiệngiờ chính là cơ hội tốt để chúng ta liên thủ g**t ch*thắn!”
Tư Mã Tiêu nhướng mày: “Ta luôn cười?”
Chương 66: Chàng ăn hoa quế không?
Tư Mã Tiêu lắc đầu, tựa hồkhôngquá tin tưởng, nhưngkhôngmuốn tranh chấp cùng nàng, vì thế chỉ àmộttiếng, “Vậythìcóđi.”
Mọi ngườiđangngồi ở đây cơ hồ chưa ai từng chính mắt gặp vị Từ Tàng Đạo Quân đó,hắnở Tu Tiên giới là phù dung sớm nở tối tàn, lại thựcsựnồng đậm rực rỡ, làm tất cảkhôngthểkhôngsợ hãi lại khao khát.hiệngiờ nhìn thấy nam nhân này xuấthiệnlặng yênkhôngmộttiếng động, trong lòng mọi người đồng loạt xuấthiệnmộtcái tên.
Ổ chủ vẽ ramộtvùng to.
Mọi người vừa nghe, đều ngây ngẩn cả người, mấy kẻ thông minhđãminh bạch ý tứ đại lão này, tức khắc trong lòng đại hỉ!khôngsợ đại lão cóyêucầu, chỉ sợhắnkhôngyêucầu gì a! Rốt cuộc nếu đại lão muốn, hoàn toàn có thể làm c·h·ế·t toàn bộ bọn họ, muốn cái gìthìtrực tiếp lấy,hiệngiờ nguyện ý giao lưu với bọn họ, là tỏ vẻsẽkhôngxé rách mặt.
“Năm đó tất cả mọi người đều biết việc Canh Thần Tiên Phủ,hắnđãchịu thương nặng như vậy, chỉ sợ trong vài thập niên cũng khó có thể phục hồi như cũ,hiệngiờhắnchỉ ở Ma Vực tĩnh dưỡng mấy năm, chỉ là cố gắng làm ra vẻ. Nếukhông,hắntrở về Tu Tiên giới,sẽkhôngbình tĩnh như thế, chúng ta cũngkhôngcần sợ hãihắn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn: “Có nha.”
Liêu Đình Nhạn mỗi ngày ở trong kho lúa, thiếu chút nữa quên đạo lữ của mình kỳthậtlà ma chủ Ma Vực.
Sau đó Liêu Đình Nhạn kéo hắc xà hệ khuyểnđãthunhỏ,đigặp Hồng Loa. Nàng ở lúc dựng thể phải tưới các loại linh dược, sau khi sinh mấy ngày,đãtrưởng thành đứa bé ba bốn tuổi.
Tuy rằng nàng cảm thấy chỉ trả giámộtcái vòng cổ —— còn là cái nàngkhôngquá thích, nhưng việc này đối với Cốc Vũ ổ mànóilà đạisự, cho nên sư phụ Quý Vô Đoan lại mang nàngđitìm ổ chủ, mở họp cùngmộtđám trưởng lão.
Ngu Uyên chủ mặc trường bào lửa đỏ thổi móng tay mình, phảng phấttrênmóng tay mọc ra đóa hoa gì hiếm lạ, đôi mắt cũngkhôngdờiđi, trong miệng hàm s·ú·c có lệ mà đáp ứng hai tiếng: “À, ừ, ta cảm thấy việc nàykhôngđơn giản a, lại bàn, lại bànđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chính là, các vị tiên môn lớnnhỏở đây lạikhôngai theo tiếng, trong nhất thờikhôngkhí có chút xấu hổ.
Bạch bạch bạch tiếng vỗ tay vang lên trong gian phòng cực yên tĩnh.
Hồ nước có hoa quế rụng xuống, Liêu Đình Nhạn sờ mấy đóa hoanhỏrớttrêntaytrênlưng, liền nhét vào trong miệng nhai nhai.
hắnđến tột cùng là tu vi gì?!
“Địa bàn này?”
Tư Mã Tiêukhôngphảinóicái này, bất quáhắncũng chưanóicái gì, mang theo Liêu Đình Nhạn trở về Ma Vực. Trước đó,hắncòn mang nàngđimộtnơi khác.
Nàng trở lại Ma Vực cònđangtự hỏi vấn đề này.
“Chơi vui vẻ sao.”
Nàng dựa vào ngữ khí này nhận ra Hồng Loa.
Tư Mã Tiêu cho nàng cầm tay,nói: “Ừ, say.” Nềukhông, từ sau khi nàngkhôngnhớrõchuyện lúc trước, rất ít chủ động thân cậnhắnnhư vậy.
Trở lại Ma Vực, Đại Hắc Xà tới đón tiếp trước, nóđitheo ma tướng khác đánh ba thành phía nam, ai biết đánh hạ xong tới tranh công, lại pháthiệntổ tôngkhôngở đây,khôngbiếtđiđâu, cả Liêu Đình Nhạn mới tìm về cũngkhôngthấy, nó ở cấm cung quả thực sinh ra bệnh trầm cảm.
Liêu Đình Nhạn lắc đầu, “khôngcó, uốngkhôngnhiều lắm, các sư tỷkhôngđể ta uống rượu mạnh.”
Tư Mã Tiêu mở to mắt, thấy nàng ôm đầu ngồi ở bên hồ nhìn mình, ánh mắt có chút mê mang.hắnvươn tay, tay áo mang theo bọt nước, vang lên vài tiếng xôn xao, ngón tay dính nước lạnh băng xoa xoa ởtrênmặt Liêu Đình Nhạn.
Phong Đế bị nàng chọc, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, biểu tình khó coi mà nhìn quanh các chưởng môn của môn pháinhỏkhác, tất cả mọi ngườikhôngđối diện vớihắn, cúi đầu cúi đầu, quay đầu quay đầu, còn có người làm bộ xuất thần xem hoa văntrêntay áo,mộtđám người đều là dáng vẻ lợn chếtkhôngsợ nước sôi.
hắnsẽkhôngdướisựgiận dữ đều diệt sạch tất cả bọn họ? Vị này đến Canh Thần Tiên Phủ cònnóidiệt là diệt, huống chi bọn họ.khôngít người từ đáy lòngkhôngtránh được oán trách Phong Đế, từ khi Bạch Đế Sơn gồm thâu rất nhiều thế lực thuộc địa bàn Canh Thần Tiên Phủ,hắnta càng thêm bành trướng. Giờthìtốt rồi,khôngchỉ chính mìnhđãchết, còn muốn liên lụy người khác.
Nam nhân này màu da trắng nõn, tóc đen rũ xuống, vỗ taynói: “nóirất đúng.”
Liêu Đình Nhạn bật cười.
Thấyhắnkhôngđứng đắn như vậy, Phong Đế lại nhìn Bái Thiên cung bên cạnh, “Cung chủ cảm thấy thế nào?”
“Cần phải trở về.” Tư Mã Tiêunói.
Ánh trăng trong ao ở bên chân bọn họ, ánh trăngtrêntrời treo ở đầu cành quế bên hồ.
Liêu Đình Nhạn cảm thấy tayhắnlành lạnh, thập phần thoải mái, dùng tay sờ sờ mu bàn tayhắn, dán lên, vô ý thức chôn cái mũi vào lòng bàn tayhắn.
Tư Mã Tiêu lười nhác mà trả lời nàng: “Ừm……khôngăn.”
Đám người Ngu Uyên chủ sắc mặt đại biến, đầy mắt cảnh giác lại sợ hãi mà nhìn chằm chằm Từ Tàng Đạo Quân đột nhiên đến làm khó dễ.
“Cho nên?”
“Đệ nhất tiên phủ đè ởtrênđầu các ngươiđãlâu lắm,hiệngiờ tòa núi lớn nàykhôngcòn, ngươi nuốt chút cơm thừa canh cặn,đãgấpkhôngchờ nổi muốn thay thế chỗđãtừng là đệ nhất.” Tư Mã Tiêu trong thanhâmtuy rằngkhôngcó cảm xúc gì, lại mạc danh khiến người ta cảm thấy tràn ngập châm chọc và khinh thường.
Khả năng, bí mật này chỉ có nàng biết.
Liêu Đình Nhạn lôi kéo vạt áohắn, kéo lên.
“Năm đóhắnvô cớ nhập ma diệt sát rất nhiều gia tộc Canh Thần Tiên Phủ, nợ máu thâm hậu như thế, chúng ta làm tu tiên chính đạo, chẳng lẽkhôngnên vì đồng đạo c·h·ế·t thảm làm ra chính nghĩa! Càng đừngnóihiệngiờhắnlà chủ nửa Ma Vực, ai biết ngày nào đó,hắncó thể dẫn dắt ma tu Ma Vực tiến công Tu Tiên giới chúng ta haykhông.nóikhôngchừng lần nàyhắnvề chính là lặng lẽ lẻn vào Tu Tiên giới tìm hiểu tin tức, để chuẩn bị ngày sau đại chiến! Như thế, chúng ta càng nên sớm diệt nguồn tai hoạ này!”
“Ta muốnmộtđịa phương.” Tư Mã Tiêu bình tĩnh mở miệngnói: “Phụ cận cửa ra Ma Vực, phân chia tám ngàn tám trăm dặm ra bên ngoài, đến mạch ngăncôsơn, ngày sau đều thuộc về ta, toàn bộ môn phái tu tiên dời ra ngoài.”
Nhưng trước kia nàng chỉ nghe người tanóiTư Mã Tiêu là ma chủ tàn nhẫn độc ác, chưa từng nghenóihắnthích cười.
Chính là, tu vi Phong Đế như vậy, đến phản kháng cũngkhôngthể phản khángmộtchút, ngay dưới mí mắt bọn họ, bị Từ Tàng Đạo Quân bóp mở đầu óc, hồn phách còn phát ramộttiếng rít, bị lửa bốc lên trong tay Từ Tàng Đạo Quân đốt sạchsẽ, thần hồn câu diệt.
“Thu Diệp Đại Sơn, Hàn Sa Qanh Thủy, Đại Oanh Sơn. Ngày sau, nơi nàysẽxây cung điện, nàng có thể ở chỗ này.”
“Nhưng nơi này là bên ngoài Ma Vực?” Tùy tiện như vậy liền cắt địa bàn sao?
Liêu Đình Nhạn thanh tỉnh hơn, gật gật đầu, cườimộtcái, “Sư huynh bọn họ trồng cây, nuôi con vật đều ăn ngon.”
Tư Mã Tiêu vào lúc trước khi bắt đầu yến hộiđiđến lung lay trước mặt Liêu Đình Nhạnmộtvòng, sau đó liền trở về U Phố ngâm nước, Liêu Đình Nhạnmộtmình ăn ăn ăn.khôngcó Tư Mã Tiêu ở đây, tất cả mọi người mạc danh thả lỏng, liên tiếp ăn tới nửa đêm mới tan cuộc. Các sư tỷ lấy ra rất nhiều rượu mạnh tự nhưỡng,khôngbiết uống ngã bao nhiêu sư huynh đệ, Liêu Đình Nhạn cũng uống nhiều, có chút choáng váng.
Phong Đếnóinăng hùng hồn đầy lý lẽ,nóixong cả phòng toàn kinh,hắnnhìn thấy mọi người kinh ngạc thậm chí là hoảng sợ, ánh mắt nhìn về phía …… phía sauhắn.
Phong Đế chỉ cảm thấy đầu óc tê rần, phảng phất cómộtbàn taykhônglưu tình chút nào mà đảo lộn tư duy trong đầu,hắnkhôngmuốn mở miệng, nhưng mà lạikhôngkháng cự được, đúngsựthậttrả lờinói: “Trước bắt Liêu Đình Nhạn……”
Tư Mã Tiêu nhìn chăm chú vàohắn: “Ngươi chuẩn bị đối phó ta như thế nào? Liên hợp những người này, bao vây tiễu trừ Cốc Vũ ổ?”
Có đôi khi nàng chỉ thay đổi cái váy, quaymộtvòng, quan sát váy bay lên,sẽpháthiệnTư Mã Tiêu cũngđangnhìn nàng khẽ cười.
Phong Đế thiếu chút nữa bị bọnhắntức c·h·ế·t, nhưng Bái Thiên cung, Xích Thủy Uyên cùng Bạch Đế Sơn thế lực thua kémkhôngnhiều,hắnlạikhôngthể nháo lên với hai bên này, chỉ phải tạm thời nhịn,đihỏi hai chủ vị còn lại trong năm người: “Thụy lão và Thương thành chủ thế nào, nhị vị hẳn là có chút khí pháchđi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Có đôi khi,khôngmuốn thừa nhận là người nào đó liêu nhân, liền lấy cớ ánh trăng liêu nhân. Liêu Đình Nhạn lay động, dẫm vào hồ nước, duỗi tay ôm cổ Tư Mã Tiêu, chôn mặt ở trong lòng ngựchắnlạnh băng ướt át. Đây là cái ôm ấp lạnh băng, Tư Mã Tiêu cũng trở tay ôm nàng,mộttay thói quen ấm gáy nàng, lại vuốt tóc nàng.
“Say?” Tư Mã Tiêu hỏi.
Liêu Đình Nhạn suy nghĩ, tỉnh ngộ: “A đúng! Hồng Loa hẳn là sắp sinh ra!”
Làhắn.
“Chàng ăn hoa quế sao?”
Liêu Đình Nhạn:…… Nghĩ đến nàng ở thế giới nguyên bản,mộtcăn nhà còn muakhôngnổi,hiệntại thế nào, có địa bàn lớn như vậy để làm gì?
Tư Mã Tiêu ngồi trở lại vị trí phíatrên, giữa sânkhôngmộtai lộn xộn, cũngkhôngai dám thất thần khe khẽnóinhỏ, tất cả đều ngồi tại chỗ, rất nhiều người cũngkhôngdám nhìnhắn.
hắnhừmộttiếngthậtmạnh, “Xem ra các ngươi vẫnkhôngtin, đệ tử Hạ Diễn của ta từ trước là đệ tử Canh Thần Tiên Phủ,hắncó thể xác định đó là Từ Tàng Đạo Quân, ta cũng phái ngườiđiCốc Vũ ổ xem xét trước, chính xác làhắnkhôngmang theo ma tướng.”
Nếukhôngphải Từ Tàng Đạo Quân Tư Mã Tiêu, ai có thể ở thời điểm đông đảo tu sĩ đại năng tề tụ,khônglàm ra bất kì chú ý gì, đột nhiên xuấthiện, lại an tọa phíatrên.
Liêu Đình Nhạn: “khôngđượckhôngđược, cho sư phụđi, conkhôngbiết làm ruộng.”
Phong Đếnóiđến chỗ kích động, đứng lên từ vị trí nạm vàng ròng khảm linh ngọc, diễn thuyết ra dáng người lãnh đạo.
Màhắnyêucầumộtmảnh bảo địa bên đó tuy có chút linh sơn, nhưng đều khá xa phần lớn môn phái tu tiên, bởi vì tới gần Ma Vực,khôngkhí cũng tương đối bưu hãn. Nếu có thể lấymộtđịa phương này trao đổi với đại lão để bọn họ an ổn sinh hoạt, bọn họ đương nhiên cầu màkhôngđược.
Liêu Đình Nhạn: Cái miệng đầy thảo thảo thảo này, nhưngthậtra rất có điểm tương tự với ngọn lửa giọng trẻ con của Tư Mã Tiêu, nhận nó làm cha có lẽ càng thích hợp.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.