Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80: Đây là ngọn lửa ta đốt cho người
Cọ xong pháthiệnTư Mã Tiêu có biểu tìnhkhôngđúng lắm. Ngón tayhắnleo lên vạt áo nàng kéo ra, cọ cọtrêncổ nàng, “Được rồi, chờ lát nữa ngủ tiếp.”
Liêu Đình Nhạn nửa đêm đột nhiên giật mình ngồi dậy, nhìn bình hoa ở mép giường cắmmộtcành đào núi, duỗi tay lay tỉnh Tư Mã Tiêu bên cạnh, cao giọng hỏi: “Chàngđãnhớ ra ta, còn muốn ta biến thành rái cá cho chàng xem?! Còn làm bộ xàyêuđùa ta chơi?!”
Tư Mã Tiêu cầm tay nàng, ngẩng đầu, môi đỏ cong lên, “Nàng ở đây nhìn ta độ trận lôi kiếp này.”
Tư Mã Tiêu: “Tê ——”
Tư Mã Tiêu ngoài ý muốn thực thích nhìn nàng biến thành cá muối táo bạo, nhìn đủ rồi mới hỏi: “Tự giác cái gì?”
Liêu Đình Nhạnkhôngchút do dự kéo tóchắnmộtphen, “Hôm nay ta phảinóicho chàng, chuyện gì cũng lừa gạt lão bà,mộtngày nào đósẽgặp bạo lực gia đình! Chàngthậtcho rằng tasẽkhôngđánh chàng phảikhông?! A!”
Liêu Đình Nhạn: “Cho nên cái gì chàng cũngkhônggiải thích, cố ý nhìn ta vì chàng vội đến xoay quanh?”
Liêu Đình Nhạn: “!!” Chàng làm gì!
Có cái gì che lấp cảm giác của nàng, thậm chí che khuất thiên cơ?!
Liêu Đình Nhạn nhớ tớisựkiện “sờ cá” xa xăm trước kia, sắc mặt tức khắc có chút dữ tợn, nàng dùng sứcmộtcái, ôm eo Tư Mã Tiêu quay cuồng trở về, “Được, tới lăn a!”
Bệ hạ bị ấn ởtrêncây đánh, cảmộtcây đào núi bị hai người lay động rụng hết hoa.
Liêu Đình Nhạn phát ramộttiếng ghét bỏ “Ách —— ai muốn lăn giường!”
hắntừng giãy giụa, cuối cùng lựa chọn đem sinh mệnh cho nàng. Tự mình hy sinh cơ hồkhôngnghĩ ngợi.
“Nàng xem, nàng muốn ta lưu lại, muốn ta bồi nàngthậtlâu, ta đều có thể làm được. Hơn nữa, kỳthậtta cũngkhôngcần nàng bảo hộ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn: “Tổ tông! Đừng cách xa ta quá!”
Về sau Liêu Đình Nhạn lại truy vấnhắnnhớ được bao nhiêu, Tư Mã Tiêu chỉnói: “Nên nhớ đều nhớ ra.”
“Tê ——” nàng hítmộthơi, nắm chặt bả vai Tư Mã Tiêu, bên tai nghe được tiếng Tư Mã Tiêu hơi hơi th* d*c và tiếng cười.
Tư Mã Tiêukhôngmở mắt, ách giọng thở dàimộttiếng. Kéo Liêu Đình Nhạn trở về ấn vàotrênngực, trấn an vỗ lưng nàng, chôn mặt ở đỉnh đầu nàng.
trênmặt Tư Mã Tiêu lộ ra cái cười nàng rất quen thuộc, chính là mười bảy năm trước,hắnở trước mặt nàng bốc cháy lên,trênmặt cũng là cái cười đó, mang theo hiểurõhết thảy, mang theo sớm có đoán trước.
hắnđặt Liêu Đình Nhạn ở dưới tàng cây đào núi, đỡ nhánh cây, khom lưng hôn môi nàng dính đầy máu. “thậthung dữ, lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng hung như vậy.”
Nàng càngnóithanhâmcàng thấp.
Liêu Đình Nhạn nhớ tới tình cảnh lúc trước mình tách thần hồn Tư Mã Tiêu từ trong linh hỏa, xácthậtso với nàng tưởng tượng còn dễ dàng hơn.
Tư Mã Tiêu: “Tađãsớmnóivới nàngkhôngcần sợ.”
Liêu Đình Nhạn: “Xin hỏi, chàngđanglàm cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là lúc trước Tộc Sư thị dùng huyết nhục tộc Phụng Sơn đào tạo ramộtngọn linh hỏa mới, cũng là thứ bịhắndung hợp vào, làm cho thân thểhắnlúc trước nhanh chóng hỏng mất. Bất quáhiệntại, trải qua linh hỏa dung hợp, lại có huyết nhụcmộtTư Mã thị cuối cùng luyện hóa,hiệngiờ bị ngọn linh hỏatrênngười Liêu Đình Nhạn kia dẫn châm,đãbiến thànhmộtlinh hỏa hoàn toàn mới, có thểkhôngngừng sinh trưởng.
Tư Mã Tiêu: “Nếu ta quyết định chủ ý hôi phi yên diệt, nàngkhôngcó khả năng ‘cường lưu’ thần hồn ta.”
Vẫn là con đường phía trước kia, Tư Mã Tiêu ôm nàngđilêntrên, bước chânkhôngnhanhkhôngchậm: “Có cái gì mà sợ.”
“Ta nhớ ra cùng với ta muốn nhìn rái cáthìcó quan hệ gì?”
Liêu Đình Nhạn hiểu ra, “Nhiều lời vô ích, cẩu tặc nhận lấy cái c·h·ế·t! Xem chiêu!”
Lăn vài vòng dừng lại, Liêu Đình Nhạn thổimộtchút tóc rơitrênmặt, cảm thấy Tư Mã Tiêu có phải đầu óc lại có bệnh haykhông? Hơn nửa đêm lăn giường?
……
Liêu Đình Nhạn: “……” Niết mônghắn!
Tư Mã Tiêu: “Nàng sai lầmmộtchuyện.”
Liêu Đình Nhạn sửng sốt xong, bỗng nhiên phản ứng lại, ngửa ra sau,khôngthể tin tưởng mà nhìn chằm chằm mặt Tư Mã Tiêu, “Chàng……”
Tư Mã Tiêu: “Nàng muốn bao lâuthìcó bấy lâu.”
Tư Mã Tiêu: “……khôngcó.”
“Về sau, chàng cơ hồ g·i·ế·t hết tộc Sư thị còn có nhiều tu sĩ đứng đầu Canh Thần Tiên Phủ như vậy, muốn g·i·ế·t bọn họ, chàng lại phải hy sinh cái gì? Linh hỏa của chàng có phải chính là từ lúc ấy bắt đầu mất khống chếkhông? Ở Ma Vực mấy năm, đềunóichàng thích g·i·ế·t chóc, thường xuyên vô duyên vô cớ đốt người thành tro, là bởi vì lúc ấy chàngđãkhôngthể khống chế có phảikhông?”
Nếu như vậy,hắnsẽkhôngtrở thành bệ hạhiệntại này,sẽkhôngcómộtquốc gia vỡ nát như vậy,sẽkhônggặp tai nạn trời giángkhôngngừng nghỉ đó. Nếu chỉ như vậy, nàng có thể che chởhắn, nhưng đểhắnlại lần nữađilên con đường tu tiên, Tư Mã Tiêuđãkhôngcó linh hỏa vàmộtthân huyết mạch Tư Mã,hắncòn có thể đối khángmộtvùng thiên địa này sao?
Nhìn biểu tình của nàng, Tư Mã Tiêu cười rộ lên, Liêu Đình Nhạn cảm giác ngựchắnchấn động, cảm thấy ngứa mũi, ghé vào ngựchắncọmộtchút.
Liêu Đình Nhạn: “……” Vừa rồi tađanglàm gì? Vì sao bây giờ mỗi lần tức giận, liền đột phát tính bịhắnlây bệnh sa điêu, người này có độc sao?
Chỉ táo bạo ba giây liền khôi phục nguyên dạng, Liêu Đình Nhạn ôm vaihắn, “mộtchút chàng cũngkhôngsợ sao.”
Chương 80: Đây là ngọn lửa ta đốt cho người
Từng tiếng sấm rơi xuống, lại lần lượtkhôngcam lòng tanđi. Linh hỏa trong tay Tư Mã Tiêu trở về thân thể, vừa rồi linh khí tràn đầy thân thểhắn, dung hợp vào linh hỏa xong, hơi thởhắnlại lần nữa trở nên thuần túy, phảng phất như phàm nhân, Liêu Đình Nhạn cũngkhôngnhìn ra khác thường.
Tư Mã Tiêu nghiêng đầu, vỗ đầu Liêu Đình Nhạnmộtphen, “Được rồi, buông miệng.”
hắnnghiêng người đứng ở kia, ngửa đầu nhìn trời. Trước mắt Liêu Đình Nhạn hoảng hốtmộtcái, giống như thấy lại lúc trước ở Tam Thánh sơn, sư tổ đứng ở tháp cao đối địch vớimộtđám tu sĩ Canh Thần Tiên Phủ bên ngoài.
Nàng mỗi lần nhìn Tư Mã Tiêu có vẻ mặt “thậtkhôngcó biện pháp với nàng, tiểuyêutinh dính người này”, liền có cảm giác khó chịu như là dì cả tới, nhịnkhôngđược lớn tiếng bức bức vớihắn: “Tổ tông! Chàng có chút tự giác đượckhông!”
“Tư Mã Tiêu…… Ta thực vô dụng, dù chàng trăm phương nghìn kế để lại linh hỏa cho ta, ta cũngkhônglợi hại như chàng, ta sợ takhôngbảo hộ được chàng. Nếu ta mạnh mẽ giữ chàng lại, để rồi chàng lại thống khổ chếtđimộtlần, ta đây vì sao còn cầu hiếu thắng?” Cho nên, chỉ có vài thập niên bình an hỉ nhạc thế này,khôngthể sao?
Tư Mã Tiêu: “Đương nhiên là lăn giường.”
Bên ngoài cung nhân gác đêm nghe thấy hơn tiếng động vào nửa đêm,trênmặt lộ ra thần sắc vi diệu, bệ hạ và Quý Phi…… Chậc chậc chậc,thậtlà kịch liệt a.
“hiệntại cũng là như thế.”
Liêu Đình Nhạn: “Cái gì?”
Khinóichuyện,hắnđãđitới dã đình trong núi.
Nàng nghe thấy tiếng sấm. Bắt lấy vạt áo Tư Mã Tiêu túmthậtchặt.
Liêu Đình Nhạn dựa vào thân cây đào núi, bị hôn ngẩng đầu lên, nàng thấy đôi mắt Tư Mã Tiêu đen nhánh, phảng phất nhảy lên ngọn lửa, còn thấytrênđỉnh đầu bọn họ cái cây như có gió xuân thổi qua, tuyết trắng hòa tan,trêncành khô tràn ra vô số đóa hoa đào hồng nhạt.
Liêu Đình Nhạn quả thực bịhắnchọc tức đến bay lên, xụ mặt bước nhanh tới, nàng vừa mới chuẩn bị mở miệngnóichuyện, Tư Mã Tiêuđãgiơmộttay bế nàng lên, cái loại ôm đùi nâng lên làm Liêu Đình Nhạn thiếu chút nữa bịhắnôm đến ngã lộn ngược. Nàng đổ về phía trước ghé vàotrênngười Tư Mã Tiêu, bịhắnôm lên thềm đá vẫn tíchmộttầng tuyếtthậtdày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn trầm mặcthậtlâu, phảng phất như lầm bầm lầu bầunói: “Ban đầu, chàng bị nhốt ở Canh Thần Tiên Phủ, sau đó chàng có thể thoát vây, chỉ sợ trả giákhôngnhỏ, khi đó ta cònkhônghiểu, nhưng sau đó liền suy nghĩ cẩn thận.”
Tư Mã Tiêu để nàngkhôngđầukhôngđuôi ấn ởtrêncây, vừa định xoay người bắt lấy tay nàng, liền nghe thấy nàng vừa đá chânhắnvừa khóc lớn, tức khắc đau đầu mà bò về.
hắnphẩy tay áomộtcái, phấtđibụi bậmtrênngười,điđến trước người Liêu Đình Nhạn, vươn tay cho nàng, “đithôi, trở về.” (đọc tại Qidian-VP.com)
hắnngười này, chính là đau đến muốn c·h·ế·t, bị thương sắp c·h·ế·t, cũngkhôngmuốn làm người ta nhìn ramộtchút, chỉ muốn bày ra bộ dáng nắm chắc thắng lợi.
Liêu Đình Nhạn mờ mịt nhìnhắn.
Liêu Đình Nhạn hoàn hồn, hỏihắn: “Có phải chàng còn có thể bồi tathậtlâukhông?”
Liêu Đình Nhạn thấyhắnđứng dậy lui về phía sau, suýt nữa đuổi theo, lại bị Tư Mã Tiêu dùngmộttay ấn trở về.
Liêu Đình Nhạnkhônghỏi lại cái này, chỉđitheohắngiống như cái bóng, Tư Mã Tiêuđinơi nào, nàng liềnđinơi đó. Tư Mã Tiêu ngẫu nhiênsẽcố ýmộtmìnhđira ngoài, sau đó thảnh thơi mà nhìn nàng vội vàng tới tìm.
Tư Mã Tiêu ôm nàngđilên thềm đá, đột nhiên cười ra tiếng.
Liêu Đình Nhạn: “……” Chàng xemkhôngkhí bi tình này, loại thời điểm này chàng có thể đừng cười sao? Chàng tôn trọngmộtchút lòng ta thống khổ được sao?
Nàng có thể bảo hộ đượchắnlúc “trời phạt” sao? Nếukhôngbảo hộ đượchắn, nàng sao có thể nhìnhắnđau khổ giãy giụa ở thế gian này.
Liêu Đình Nhạn đồng tử bỗng nhiên co lại, bởi vì trong tay Tư Mã Tiêu xuấthiệnmộtngọn lửa.khôngphải ngọn màu đỏ trước kia, mà là vô sắc, chỉ có thể nhìn ramộtchút màu lam ở bên rìa, ngọn lửa này rấtnhỏ, nhưng nó vừa xuấthiện, nhiệt độ chung quanh nháy mắt tăng cao,mộtmảnh núi rừng này lấymộtchỗ dã đình sụp xuống làm trung tâm, tuyết đọng nhanh chóng tan ra, phảng phấtthậtnhanh,trênmặt đất mọc ra cỏ xanh như nhung, chung quanh cây cối cũng bắt đầu xanh tươi.
Tư Mã Tiêu: “Nàng……khôngbằng ngồi lên người ta lắc?”
“An tĩnh nhìn.”
“Chàng từngnóivới ta, chàngnóitrời muốn tộc Tư Mã vong, chàng chính là người cuối cùng, cho nên chàng nhất địnhsẽchết.”
Liêu Đình Nhạn: “Vậy, ta cũngkhôngcần sợ hãi?”
Đột nhiên nàng hận đến ngứa răng, cúi đầu cắnmộtngụm lên vai Tư Mã Tiêu, lần đầu tiên nàng dùng sức như vậy, trong miệng thực nhanh nếm được mùi tanh. Tư Mã Tiêu lại hừ cũngkhônghừmộttiếng, thậm chí còn cười ha hả.
Hai người giống như chơi đùa lăn hai vòng, làm chăn đơn gối đầutrêngiường lăn đầy đất, Liêu Đình Nhạn đụng đầu vào khung giường, Tư Mã Tiêu duỗi tay che chắnmộtchút, làm trận trò chơi ấu trĩ này dừng lại, bàn tayhắnche đỉnh đầu Liêu Đình Nhạn, cúi đầu hôn lên mặt nàng, “Rồi, ngủđi?”
—— đây là kết quả tốt nhất lúc trướchắnđãtính toán.hắnđánh cuộc thắng.
“Chàng vốn dĩ hẳn làđãchết, là ta, là ta cưỡng bách kéo thần hồn chàng lại, khổ cho chàng vốn dĩ hẳn là từ mười bảy năm trướcđãngừng nghỉ……”
Tư Mã Tiêu: “Ngủ.”
Tư Mã Tiêu ngồi dậy, “Được rồi, ta đây tới.”hắnđột nhiên nhào về phía Liêu Đình Nhạn, đè nàng lên giường, sau đó lănmộtvòng.
“Chúng ta lần đó thoát khỏi Canh Thần Tiên Phủ, thiếu chút nữa chàngđãchết, ăn xongmộtviên đan hoàn đó, hiệu quảthậttốt quá,hiệntại ngẫm lại chữa khỏi hoàn toàn tổn thương của chàng như vậy, chỉ sợ là có trả giá, đó là trả giá cái gì?”
Liêu Đình Nhạn điên cuồng lắc đầu, quăng tóc đầy mặt Tư Mã Tiêu, rốt cuộc nháo tỉnhhắn.hắnđành phải buông Liêu Đình Nhạn ra, mở mắt nằmtrêngiường, nhéo nhéo mũi, liếc xéo nàngmộtcái.
Tư Mã Tiêu lắc lắc cành hoa, chấn động rớt xuống đầy người nàng.
Liêu Đình Nhạn: A, nửa đêm lắc người tỉnh quả nhiên thực sảng a. Thấy chưa,khôngphảikhôngbáo, là thời điểm chưa tới.
Thôi, để nàng đá đủ rồi lạinói, dù sao cũngkhôngquá đau. Tư Mã Tiêu,mộtlão cẩu bức có thể vì Liêu Đình Nhạnđitìm c·h·ế·t, lại tuyệtkhônghiểu giờ phút này vì sao nàng khóc lớn.
hắnmuốn độ lôi kiếp? Vì sao nàngkhôngthể nhìn rahắntới lúc độ lôi kiếp?
khôngthừa dịphiệntạihắncòn chưa khôi phục thực lực đỉnh cấp mà đánhhắnmộttrận, ngày sau càngkhôngđánh nổi.
“Đó là ta cho nàng lựa chọn. Nếu nàng tình nguyện thừa nhận thống khổ cũng muốn ta lưu lại, tasẽlưu lại, nếu nàngkhôngyêuta như vậy, ta cũng nguyện ý dùng thần hồn làmmộtlần đèn dẫn cho nàng.” Tư Mã Tiêu thực tùy ýnói: “Tóm lạiđãcho nàng, nàng nguyện ý thế nào, là có thể như vậy.”
Nàng nhảy dựng lên, Tư Mã Tiêu nghiêng người tránh thoát, giữ chặt cổ tay nàng đặt ở bên môi hônmộtcái, “Vì sao lại tức giận.”
Nhưnghiệntại nàng mới xem như hiểu.
Sau đó hai người lăn giường vớimộtý nghĩa khác. Khác với vừa rồi đá gối đá chăn nháo lung tung, lần này an tĩnh lại triền miên. Liêu Đình Nhạn ngay lúc này hoài nghi Tư Mã Tiêu từ trước có phảithậtsựlà xàyêuhaykhông, dây dưa tinh mịnkhôngtiếng động như thế làm người ta run rẩy hít thởkhôngthông.
Đây là…… linh hỏa? Vì saohắncòn linh hỏa, lại vì sao là màu sắc này? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.