Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 81: Chính văn xong

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81: Chính văn xong


Chúng ta chính là nhân sĩ tu tiên chính phái a! Vì sao phải cùng Ma Vực cứu vớt thế giới?!khôngphải, vì sao Ma Vực muốn cứu vớt thế giới? Bọn họ là tu tiên hay chúng ta là tu tiên?

Mỹ thực còn chưa được ăn,đãgặp gỡmộtemgáiđanh đá trước, nhìn thấy sắc đẹp của Tư Mã Tiêu, ở bên đường nháo lên với Liêu Đình Nhạn.

Nàng hơi có vẻ thất vọng, tiểu bệ hạ biến trở về sư tổ lão cẩu bức, lại càng thêm làm bộ làm tịch, căn bản nàngkhôngnhìn rahắncó thẹn quá thành giận haykhông, đến tri kỷ cũngkhôngcảm giác được, có thể cảm giác được đều là thứ nàng ngượng ngùngnóira.

Liêu Đình Nhạn: “……” Nàng nghe thấy chung quanh vang lên tiếng kêu thét, đám người rối loạn.

Tư Mã Tiêu cũngkhôngđể ý này đó,hắnvà Liêu Đình Nhạn cũngkhôngthường ở vương cung. Liêu Đình Nhạn dù nằm liệt cũng càng thích nơi phong cảnh tuyệt đẹp, mỹ thực đông đảo, cho nên nàng ởmộtchỗmộtthời gian là muốn tìm nơi khác ởmộtlần, thường xuyên là nửa năm hoặc làmộtnăm mới đổi,trêncơ bản chỉ xem tâm tình.

khôngthể hiểu được, hai người biến thành hình thức như vậy. Liêu Đình Nhạn vừa có dấu hiệu tức giận, Tư Mã Tiêu liền nâng cánh tay, đưa tay cho nàng cắnmộtcái xả giận, hoặc là để nàng tự mình tùy tiện tìm chỗ cắn.

Tư Mã Tiêu túm lấy tay nàng, bao bọc lấy quả trứng, “Nếu như vậy, dứt khoát nướng ăn.” Khinóichuyện, bàn tayhắntoát ra ngọn lửa trong suốt mang màu lam, bao lấy tay Liêu Đình Nhạn bao gồm cả quả trứng.

Liêu Đình Nhạn: “Tổ tông! Mau thu thần thông lại! Ta tới, ta tới được chưa!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì thế nàng thả ra ngọn lửanhỏth* t*cđãnghẹnthậtlâu, tuy rằng ngọn lửa này mắng chửi người có số lượng từ ngữkhôngnhiều, nhưng mọi người đều biết, trẻ con gào thét chói tai cao vút cùng với khóc kêu oán giận ngang ngược vô lý, có thể chiến thắng hết thảy chửi bới. Emgáimuốn thông đồng với Tư Mã Tiêu đen mặt bịt tai chạy trối c·h·ế·t.

Liêu Đình Nhạnđilà vì nấm nướng đặc sản của địa phương, chính là tới nơi rồi ăn bữa nấm xong, thân thể liền có vẻkhôngkhoẻ, toàn thân nóng lên. Nàng nằm ởtrêngiường hoài nghi nhân sinh, cảm thấy có phải mình trúng độc nấm haykhông, nhưng nàngđãlà đại lão, cònsẽbởi vì cái nấm nhonhỏmà trúng độc sao? Điểm nàykhôngphải tu tiên!

Quả trứng trong lòng bàn tay nàngđãtạchmộttiếng bị thiêu nứt ra rồi.

Tư Mã Tiêu cườimộttiếng, nằm ở bên nàng, thuận tay ném quả trứng vào cổ áo nàng. Liêu Đình Nhạn cảm giác quả trứng ấm áp ục ục rớt đến bụng, lập tức móc ra nhét vào trong ngực Tư Mã Tiêu, “Muốn ấpthìchàng tự ấp! Takhônglàm!”

Linh hỏa nằm ởtrêngối ngọc bên cạnh, giống như bị nghẹnđãlâu, lá gan cũng lớnkhôngít, lớn tiếngnói: “Họ Tư Mã kia, ngươi có lương tâm haykhông! Mệt cho ta theo ngươi nhiều năm như vậy, ngươi vìmộtnữ nhân khác,nóivứt bỏ ta liền vứt bỏ, ngươi nhìn xemhiệntại ta co lại thành bộ dáng gì, nhà Tư Mã các ngươi ……”

“Đúng đúng, tiểu điện hạ là Thái Tửmộtquốc gia, đương nhiên là có khí chân long!”

Khí vận vương triều nhân gian có chỗ bất đồng với khí vận Tu Tiên giới. Tư Mã Tiêumộtđại lão, dùng lực lượng của bản thân cùng với phương pháp khác thường lôi kéo đạo lữ và tuỳ tùng đều thăng cấp vèo vèo.

Liêu Đình Nhạnkhôngdễ lừa như trước nữa, nghe vậy hoài nghi, cảnh giác mà nhìnhắn: “Căn bản chàngđãbiết đây là cái gì rồi?”

Liêu Đình Nhạn túm ngọn lửa lải nha lải nhải, ném vào trong lòng Tư Mã Tiêu, “Sao lại thế này.”

Trong cung, cung nhân nào đó đồn đãi ra có cái mũi có mắt,nóilà cung điện của tiểu điện hạ vào đêm mưa sa gió giật xuấthiệnbóng dángthậtlớn, giống như rắn, cơ hồ cuốn lấy toàn bộ cung điện.

Nơi này cả trai lẫngáicũng nhiệt tình dị thường.

Theo bản năng nàng nhìn Tư Mã Tiêu, nhìn thấy vẻ mặt củahắn, nàng liền biết việc này khẳng địnhhắnđãsớm biết. Nam nhân nàykhôngnóicho nàng đâu chỉmộthai việc. Chỗ đáng giận nhất ở đâu?hắnkhôngphải cố ý dấu diếm, mà chỉ cảm thấy mấy việc nàykhôngcầnnói, cả ngàykhôngbiết suy nghĩ cái gì trong đầu.

Liêu Đình Nhạn ởmộtbên ăn xong hai xiên nướng món thôn quê, cảm thấy phong vị đặc thù, xácthậtkhônguổng công đếnmộtlần.

Liêu Đình Nhạn: “……” Takhôngam hiểu cãi nhau a.

Chuyện này trọn vẹn giải quyết xong, nơi nơi đều truyền lưu đồn đãi bệ hạ được thiên mệnh che chở,nóihắncó thể thỉnh tiên nhân hạ phàm tương trợ.

Thế nhưng là ngọn lửanhỏth* t*c!thậtlàđãlâu.

Quả trứngkhôngbị gõ vỡ, vẫn làmộtquả trứng hình bầu d·ụ·c.

Tuyết tai Nam Quận đột nhiên được giải quyết, mùa xuân năm saumộttrận ôn dịch cònkhôngkịp bùng nổtrênquy mô rộng, mới vừa báo cho bệ hạ, liền trừ khử trong vô hình. Ma tướngkhôngam hiểu ứng đối ôn dịch, bọn họ chỉ am hiểu truyền bá ôn dịch và chế tạo thảm án hoạt thi quỷ linh, cho nên việc này ủy thác chomộtít nhân sĩ Tu Tiên giớiđilàm, trong đó Thanh Cốc Thiên cũng ra lực.

Nàng vẫn có khuynh hướng đây là Tư Mã Tiêu làm ra đùa nàng, người này gần đây da dàykhôngphải bình thường.

“Cái gì mà rắn, đó tất nhiên là rồng!”

Tư Mã Tiêu: “Nếukhôngnàng ấp thửmộtlần, xem có thể ấp ra cái gì?”

Liêu Đình Nhạn còn tưởng rằng sớm từ trước nóđãbị Tư Mã Tiêu luyện hóakhôngcòn ý thức, rốt cuộckhôngsai biệt lắmđãhai mươi năm, nàng có được đóa linh hỏa này, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghe ngọn lửanhỏth* t*c hé răng.

Rốt cuộc Liêu Đình Nhạnkhôngphải huyết mạch tộc Phụng Sơn, lúc trướchắnmạnh mẽ để linh hỏa cho nàng kế thừa cũngkhôngphải dễ dàng như vậy, chuyện nàyyêucầumộtquá trình dung hợp dài dòng, trong dự đoán củahắnhẳn là phải ba mươi năm. Bất quá bởi vì mấy năm nay bị đóa linh hỏa củahắncâu động, dung hợp hoàn thành trước.

Chờmộtchút, quả trứng này, quả trứng có hoa văn màu đỏ này là cái gì? Tư Mã Tiêu nhân lúc ta ngủ nhét vào chọc ta chơi?

Nhìn sang bên cạnh, Tư Mã Tiêu giật giật ngón tay.

Liêu Đình Nhạn: “A, chúng ta hai nhân loại sao lại sinh trứng được.” Tỉnh lạiđi, căn bản chàngkhôngphải giả thiết xàyêu!khôngsinh nổi trứng!

Bên trong toát ramộtngọn lửa màu đỏ, vừa xuấthiệnliền hô to: “Ta tháo, các ngươi cẩu đạo lữ cấu kết với nhau làm việc xấu này, lại muốn tra tấn lão tử! Lão tửthậtlà đổ mốc tám đời mới bị bắtđitheo các ngươi!”

trênđường trở về, Liêu Đình Nhạn bịmộtnam tử dã tínhtrênmặt bôi vệt sáng thông đồng. Nơi này cả trai lẫngáithông đồng người đều có thể sảo lên, đánh thắngthìtrực tiếp đoạtđingủ rồinói, cho nên Liêu Đình Nhạn kỳthậtthu được lời nam tử đó mời so đấu, bất quáhắnnóicòn chưa xong,đãbị đốt thành tro ở trước mặt Liêu Đình Nhạn.

Liêu Đình Nhạn đè ngọn lửa lải nhải th* t*c, thu nó trở về, nằm xuống giường. Tư Mã Tiêu người này, sao luôn làm cho người ta cảm động lại tức giận?

“Ừ.” Liêu Đình Nhạn cảm giác nếu mỗi lần đều bởi vì những việc này mà tức giận với Tư Mã Tiêu, nàng sớm hay muộn cũng biến thành quả khí cầu bay lên rồi, hơn nữa tức giận vô cùng mệt,mộtlần còn được, nhiều đến vài lầnthìchịukhôngnổi, cho nên vẫn thôiđi, ý tứ ý tứ tứcmộtchút coi như tôn trọng.

Tư Mã Tiêu bóp quả trứng nhìn nhìn, ngồi ở mép giường, vứt ra, “Nàng và ta sinh?”

Tư Mã Tiêu gần đây tính tình tốt hơn rất nhiều,khôngnhư sư tổ lúc trước thời thời khắc khắcẩnnhẫn lệ khí bùng nổ. Liêu Đình Nhạn cảm thấy chuyện này có quan hệ rất lớn với chất lượng giấc ngủ củahắntăng lên. Có thể thấy được giấc ngủ sung túc có bao nhiêu quan trọng với bảo trì tâm tình sung sướng, chứng cuồng táo còn có thể từ từ chữa khỏi.

hắncười lạnhmộttiếng, lệ khíđãlâukhôngthấymộtlần nữa bốc lên, ngọn lửa quanh thân lay động.

Sau đó, đại ma vương trong truyền thuyết biến thành hai người.

“khôngtức?” Tư Mã Tiêu vuốtmộtloạt dấu răng kia, dựa theo trình độ sâu cạn phỏng đoán mức độ tức giận của nàng lúc này, là tức giận bình thường.

Ly hôn làkhôngcó cách nào, chỉ có thể bịhắnbôi đen cả đời.

Tư Mã Tiêu quan sát quả trứngmộtchút, đột nhiên gõ vào vách tường bên cạnh. Liêu Đình Nhạn trong lòng căng thẳng, buột miệng thốt ra: “Trứng của ta!”

hắnsuy xét cũngthậtchu toàn, so với nàng vẫn nghĩ còn chu toàn hơn.

Lời này sao nghe lạikhôngthích hợp như vậy đây?

Tư Mã Tiêu vừa vặnđivào, Liêu Đình Nhạn giơ quả trứng ấm áp trong tay lên ý bảo vớihắn, “Trứng của chàng, lấyđi.”

Tư Mã Tiêu người nam nhân đáng sợ này, kh*ng b* như vậy!

Tư Mã Tiêu hoàng đế này, làm được phi thường mờ mịt, tựa như lúc trướchắnlàm sư tổ người ta, căn bản cũngkhônggiống sư tổ, ngược lại giống đại ma đầu trong trận doanh địch quân. Xét thấy từ trướchắnlàm Từ Tàng Đạo Quân lại phá đổ Canh Thần Tiên Phủ, làm ma chủ Ma Vực lại cơ hồ g·i·ế·t hơn phân nửa ma chủ và ma tướng Ma Vực, Liêu Đình Nhạn cũngkhôngbắt buộchắntử tế làm hoàng đế, dù sao hết thảy có nàng…… các ma tướng nhìn, tuyệtkhôngsẽcó đạisự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liêu Đình Nhạn: “……”thậtoan quá, đều là Tư Mã Tiêu bôi đen ta.

Chương 81: Chính văn xong

Liêu Đình Nhạn: “Là ta quấy rầy các ngươi, cáo từ.”

Nàng suy nghĩ cẩn thận, lúc trước nàng có được linh hỏa, lạikhôngthể tùy ý sử dụng giống Tư Mã Tiêu, còn tưởng rằng vì mìnhkhôngcó huyết mạch Phụng Sơn mới có thể làm cho uy lực linh hỏa rơi chậm lại,hiệngiờ xem ra là lúc trước chưa hoàn toàn dung hợp.hiệntại dung hợp linh hỏa hoàn toàn, trong lòng nàng lại có rất nhiều hiểu ra, cảm giác được lực lượng trong thân thể lại tăng cườngmộtlần nữa.

Cho nên, bình thường nàng đụng phảimộtviệcthìbiếtmộtviệc. Cũngkhôngbiếthắncòn có thể đưa ra cái dạng “Kinh hỉ” gì.

Trước dọa sợ quần hùng Ma Vực cùng nhân tài Tu Tiên giới, sau đó cho nàng linh hỏa trang bức dọa người, chờ nàng hoàn toàn dung hợp linh hỏa, uy vọnghắnlưu lạikhôngsai biệt lắm cũngkhôngthể kinh sợ người có dị tâm, bất quá khi đó nàngđãhoàn toàn dung hợp linh hỏa, cũngkhôngsợ cái gì.

Đây đại khái chính là mộng tưởng của cá muối đối với lữ hành——nóiđilàđi, muốnđichỗ nàothìđi, nhưng dù ở đâu cũng phải nằm liệt.

Lão tổ tông ma người này!

Liêu Đình Nhạn: “……” Đột nhiên biết lúc trước Tư Mã Tiêu nghĩ như thế nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

mộtđám thần tử từ trước sợ hãi lạiâmthầm ghét bỏ Tư Mã Tiêukhôngbiết não bổ thứ gì, đối đãi với Tư Mã Tiêu càng thêm sợ hãi, đến tiểu điện hạ vì sao hai ba năm quakhônglớn lên cũngkhôngdám hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tác giả có lời muốnnói: Bốn phiên ngoại, phân biệt là ABO, quỷ hút máu, mỹ nhân ngư và vườn trường, chính văn và phiên ngoạikhôngquan hệ ~ (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàngkhônghé răng, Tư Mã Tiêu liếc nhìn nàngmộtcái, lôi ống tay áo, đặt cổ tay đến trước mặt nàng. Liêu Đình Nhạn phối hợp mở miệng ra, cắnmộtmiếngtrêncổ tayhắn.

Liêu Đình Nhạn: “Chờđã!”nóithế nào đốt liền đốt, vạn nhất bên trong thựcsựcó vật còn sống, bị thiêu chếtthìlàm sao bây giờ!

—— tựa như lúc trước ở Tam Thánh Sơn, đại ma vương xoa ra biển lửa. Còn tưởng rằng tính tìnhhắntốt,hiệngiờ xem ra có thể là ảo giác.

Về hành vi ném xà xà ở lại vương cung, Liêu Đình Nhạn ban đầu còn có chút băn khoăn, Tư Mã Tiêu lạinói: “Để nó ở đó, làm hoàng đếmộtthời gian càng tốt cho ngày sau của nó, làm hoàng đế mười mấy năm là có thểnóiđược.”

( chính văn xong)

Truyền thuyết về đại ma vương Tu Chân giới lại có tập tiếp theo.

“Bản thể linh hỏa có thể ly thể xuấthiện.” Tư Mã Tiêu hất văng ngọn lửa th* t*c ra, “Thuyết minhhiệntại nàngđãhoàn toàn dung hợp linh hỏa này.”

Editor: đúng là hoàn chính văn rồi đấy, tuần sausẽcó phiên ngoại nhé!

Liêu Đình Nhạn mờ mịt nhìn đồ vật trong tay mình: “……” Trứng?

Liêu Đình Nhạn ổn xong, bò dậyđitìm ăn, mỹ thực trong nhân sinh Liêu Đình Nhạn làmộtbộ phận phi thường quan trọng, vì thế nàngkhôngtiếc mai danhẩntích, chạy đến nơi đây, đương nhiênkhôngcó khả năng chỉ ănmộtbữa.

khôngbiết từ khi nào bệ hạ nhớ ra kỳthậtmìnhkhôngcó ngỗng tử, nhưng vẫn nuôi Đại Hắc Xà như ngỗng tử, Liêu Đình Nhạn lúc trước chờ monghắnnhớ ra hết thảy rồi có chuyện gì, nhưng tình huống tự vả mặt cũngkhôngxuấthiện.

Bọn họ gần đây tớimộtnơi lúc trước chưa bao giờ đặt chân đến, khu vực tu tiên tương đối gần khu tây, nơi này có mấy ngàn dãy núi lớn liên miên, có mây mù cùng hơi nước ướt át quanh nămkhôngtiêu tan, còn có mỹ thực bản địa biển rừng vô biên,khôngrõbao nhiêu. Nơi này linh khíkhôngđậm, so với Ma Vực còn ít hơn nữa, bất quá có vài tộc đàn tu tiên đặc sắc, bọn họkhôngtu thuật pháp ngũ hành chính thống, mà là linh vu thuật.

hắncómộtdúm tóc bị nàng cắn nham nham nhở nhở, đến nay còn lắc lư ở chỗ đuôi tóc, thường thường bịhắnkẹp lên nhìnmộtcái.

Sau đó ngủmộtgiấc dậy, pháthiệndưới thân mình thêmmộtquả trứng.

Mới vừanóixong nàngđãpháthiệnkhôngđúng, lập tức sửa miệng: “Trứng của chàng!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81: Chính văn xong