Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: Đi săn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Đi săn


Thấy được sắc mặt của Sơn, lão Thạch cũng không thất vọng, qua mấy ngày ở chung lão biết Sơn là người cẩn thận, nếu không thực sự cần thiết, hoặc cơ hội thực hiện được lại bé quá mức, thì Sơn sẽ không liều mạng đi làm, nếu có định làm thì phải có chuẩn bị trước, không thể để rủi ro quá lớn xảy ra. Nhưng lão vẫn là khuyên Sơn một câu: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đi săn?” – Sơn nhắc lại, cậu cảm giác như não mình bị dừng hoạt động mất mấy giây vậy.

“A, vậy chúng ta khởi hành luôn thôi sư phụ, con cũng muốn thử xem thực lực mình bây giờ đến đâu rồi.”

“Nếu nói đến đi săn thì hiệu quả nhất chắc chắn là thời điểm này rồi, chẳng những con mồi nhiều hơn mà chất lượng còn tốt hơn nữa.” – Lão Thạch hài hước phân tích. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Coong!”

Không nhiều lời nữa, Sơn rời khỏi phòng, hướng về phía ban công tầng hai, rồi từ đây cậu nhảy qua ban công một toà nhà khác. Đúng vậy, Sơn chọn nhảy qua tầng cao của các căn nhà sát nhau thay vì đi bộ, lý do là để tránh đi phiền toái không cần thiết. Bây giờ đi dưới mặt đất quá dễ đụng phải từng bầy xác sống, xử lý thì được nhưng lại dễ dẫn động những bầy khác đến. Dù cho có những loài thú biến dị có thể bay, nhưng trong thành phố thì tỷ lệ gặp được chúng cũng không cao lắm. Vậy phù hợp nhất vẫn là nhảy qua từng căn nhà, chỉ cần đáp xuống hợp lý tránh gây tiếng động lớn là được.

“Không ngại nguy hiểm nhưng cũng không coi thường nguy hiểm, con có thể nghĩ được như vậy thì sư phụ cũng yên tâm rồi.”

Một tiếng kim loại v·a c·hạm chói tai vang lên, Sơn bị dư lực chấn lùi ra sau mười mấy mét mới miễn cưỡng dừng lại được. Sơn nhíu lại hai đầu lông mày nhìn về thứ vừa t·ấn c·ông mình, thì ra chính là con biến dị trung cấp lúc nãy.

“Éc, lượng chân nguyên dùng để dẫn động hoả thuộc tính hơi ít thì phải.” – Sơn hơi thất vọng về đòn t·ấn c·ông này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo phương hướng mà lão Thạch chỉ dẫn, Sơn nhảy đến cửa sổ một căn nhà ba tầng nằm cạnh một công trường khá lớn. Lão Thạch chọn chỗ này là vì ở đây khá thông thoáng, thuận tiện cho việc chiến đấu sử dụng pháp thuật, hai là xác sống mạnh nhất gần đây cũng chỉ có một con biến dị trung cấp, cao hơn một cấp so với những con mà Sơn đã từng chiến đấu, chỉ cần có chiến thuật hợp lý thì việc xử lý nó không có gì đáng ngại.

“Lần đầu thực hiện vậy cũng đã không tệ rồi, đợi tu vi lên cao hơn nữa thì con có thể sử dụng chân hoả, lúc ấy thì uy lực của thuật hoả cầu sẽ càng kinh khủng hơn.” – Lão Thạch truyền âm qua.

“Được rồi, nói những chuyện này bây giờ cũng là hơi sớm, bây giờ còn có ta ở đây thì không có chuyện con gặp nguy hiểm đến tính mạng được.” – Lão Thạch nói lời chắc như đinh đóng cột, không cho phép nghi ngờ.

“Con có tính cẩn thận này là rất tốt, nhưng có những lúc con sẽ không có quyền lựa chọn, lúc ấy cho dù biết là cơ hội sống không nổi một thành con cũng phải đâm đầu vào, không thể có đường lui.”

Sau khi quan sát kỹ lưỡng, Sơn phi thân xuống giữa sân công trường, sau đó rút kiếm ra, cậu cũng không chờ lũ xác sống kịp phát hiện ra mình mà là chủ động lao lên chém chúng trước. Đối với lũ thông thường, Sơn cũng không cần phải dùng đến chân nguyên, chỉ cần dùng lực lượng cơ bắp huy kiếm một lần là cũng đã có vài con b·ị c·hém làm hai rồi. Nhưng để tiết kiệm thời gian, tránh kinh động đến càng nhiều xác sống từ ngoài vào hơn, Sơn sử dụng thân pháp lướt nhanh qua từng bầy, xử lý hết một bầy lại lao qua bầy khác. Khi Sơn làm thịt gần hết lũ xác sống thông thường thì bọn biến dị cấp thấp cũng đã phát hiện ra cậu, chúng điên cuồng lao về phía cậu, thậm chí là gặp xác sống thường chắn đường chúng còn xô đổ luôn. ”Lũ không não!” – Sơn hơi lẩm bẩm, nhưng ánh mắt của cậu lại là hướng về phía con biến dị trung cấp kia, đó mới là đối tượng đáng chú ý nhất của cậu. Nhưng trái ngược với suy nghĩ của Sơn, con trung cấp lại không hề tiến về phía cậu như những con khác, nó chỉ đứng yên tại chỗ nhìn về phía chiến đấu. Xem ra tiến hoá đến trung cấp cũng không phải là loại bình thường rồi, trí tuệ cũng phát triển đến một mức nào đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy sư phụ muốn cho con đi săn bây giờ là đã có kế hoạch chu toàn rồi?” – Sơn phỏng đoán.

Không dừng lại, Sơn tăng lực lượng lên bắn ra vài phát hoả cầu nữa, tuy uy lực có mạnh hơn nhưng cậu nhắm bốn hướng thì lệch ba. Sơn bực mình bứt tốc né ra phía sau tránh đi những cú vồ từ những con cấp thấp khác đã gần tới chỗ cậu. Nhưng vừa lùi lại thì một cái bóng lớn hơn lại bổ nhào về phía người Sơn, trong lúc nguy cấp cậu chỉ kịp đưa kiếm ra ngang người cứng rắn đỡ lấy cú huých này.

Sơn cũng không vội vàng đáp xuống chiến đấu ngay mà là âm thầm quan sát đánh giá địa hình cùng số lượng xác sống trong công trường. Với tu vi hiện tại thì Sơn hoàn toàn có thể nhìn thấu qua màn đêm mù mịt này rồi, trong mắt cậu thì hình ảnh cũng không khác ban ngày là mấy. Đếm sơ qua thì có khoảng 50 con xác sống thường tập hợp lại thành vài bầy lớn, chúng cũng không di chuyển nhiều mà hầu như là đứng tại chỗ, khả năng là bọn này cũng bị suy giảm cảm quan về mọi thứ xung quanh vào buổi tối giống con người, nên hoạt động bị giới hạn lại. Còn đi lại lảng vảng xung quanh là khoảng 9-10 con xác sống biến dị cấp thấp, bọn này thì tiến hoá hơn nên trời tối không ảnh hưởng nhiều đến chúng. Cuối cùng ở sâu trong khu công trường này có một con xác sống duy nhất, nó là con lớn nhất cả khu này, làn da nó cũng không sần sùi mà lại trơn láng, thậm chí còn như có ánh sáng kim loại phản chiếu qua nữa. Đoán chừng đây chính là con trung cấp rồi, nó có thể là loại biến dị thiên về làn da, Sơn tự hỏi liệu kiếm của cậu có chém đứt nổi làn da của nó không nữa.

Chương 14: Đi săn (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão Thạch nghe thấy câu nói này của Sơn thì cũng phải ngạc nhiên, người đồ đệ này của mình lại có suy nghĩ thấu đáo đến như vậy. Lão hài lòng khen Sơn:

“Chu toàn thì ta không thừa nhận được, nhưng chuẩn bị vẫn là phải có. Trong lúc con khôi phục thể lực ta đã tranh thủ dò xét toàn bộ khu vực xung quanh đây rồi, ta cũng tìm được địa điểm phù hợp nhất cho con lúc này rồi.”

Tranh thủ lúc con trung cấp chưa xông lên, Sơn tiện luyện tập luôn vài món pháp thuật t·ấn c·ông. Tay phải Sơn khẽ thu kiếm lại sau lưng, tâm niệm vừa động, một lượng nhỏ chân nguyên từ đan điền được Sơn dẫn động về phía lòng bàn tay, tay trái cậu bắt đầu tạo hình nhanh một vài thủ ấn khác nhau, đây là động tác cơ bản để tập hợp lại hoả thuộc tính có trong linh khí. Cuối cùng Sơn khẽ mở rộng bàn tay ra, một q·uả c·ầu l·ửa lớn cỡ quả bóng tennis thình lình xuất hiện, chiếu sáng cả một khoảng không. Sơn ngay lập tức ném q·uả c·ầu l·ửa về phía một con xác sống biến dị cấp thấp đang lao đến. Con cấp thấp này dính cầu lửa thì bị đẩy về phía sau một chút, sau đó ngọn lửa bắn ra tung toé, lửa không được kiểm soát lan dần ra cơ thể nó. Nhưng con xác sống lăn lộn ra vài vòng là ngọn lửa đã bị dập tắt luôn rồi, còn chưa đủ để thiêu c·hết nó nữa.

“Con cũng ngẫm ra được là đối với người tu luyện như chúng ta thì cơ duyên là rất cần thiết, mà cơ duyên nhiều khi cũng gắn liền với nguy hiểm, nếu không sẵn sàng đối mặt nguy hiểm mà bỏ lỡ đi cơ duyên, lúc ấy có hối hận cũng đã muộn. Nhưng con cũng có suy nghĩ là cơ duyên dù sao cũng không quý bằng mạng, có mạng mới có thể lấy được cơ duyên, nên muốn lấy được cơ duyên cần chuẩn bị sẵn tâm lý cùng thủ đoạn bảo mệnh, hậu chiêu để tránh những rủi ro lớn có thể xảy ra.”

“Bây giờ ra ngoài kia thì con mồi phải là con mới đúng, với tu vi hiện tại chỉ nói về số lượng xác sống thôi con cũng có thể chắc chắn là mình thập tử vô sinh rồi.”

“Con hiểu lời này của sư phụ, nếu gặp phải hoàn cảnh như vậy có c·hết con cũng sẽ liều đến cùng, tuyệt không làm một kẻ hèn nhát.” – Sơn kiên định đáp lại.

Sơn chỉ nghĩ về lời mô tả của anh Lưu hồi trước về hoàn cảnh buổi đêm thôi mà đã toát mồ hôi đầy mặt rồi, còn nói gì ra ngoài. Nếu không có xác sống hay thú biến dị cấp cao hơn thì cậu còn có tự tin đi săn một hồi, dù có chạy cũng có thể thoát được dễ dàng. Nhưng cái bọn cấp cao hơn lại cực kỳ biến thái, có những loại biến dị về tốc độ hoặc là giác quan nhạy bén, hoặc là sức mạnh kinh khủng. Với tu vi hiện tại, đừng nói là đánh, muốn toàn thân chạy thoát được cũng đã khó như lên trời rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Đi săn