Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Đoàn đội kỳ lạ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Đoàn đội kỳ lạ


Sơn theo hướng dẫn đi đến sân tập trung đoàn xe của đội tìm kiếm, ở đây tập trung hầu hết các loại phương tiện di chuyển của trại nên khá dễ thấy. Đến vị trí chỉ định của đội số ba, ở đây đã tập trung kha khá người rồi, hầu như là đang chất lên xe một số thứ cần thiết cho chuyến đi. Vừa đến gần nhóm người, còn chưa biết nên bắt chuyện thế nào thì một người thanh niên cao lớn đã lại gần rồi niềm nở nói:

Người này là một người đàn ông thân hình hơi gầy, chính là người nãy giờ chỉ nhìn về dưới chân, như thể đang tập trung suy nghĩ gì vậy. Từ dòng chảy dị năng lượng trong cơ thể đến xem, Sơn đoán chừng anh ta là năng lực giả hạng E, so với trong đội này cũng ở mức giữa rồi. Người đàn ông nghe thấy tiếng Sơn nói chuyện với mình thì hơi ngẩng đầu lên nhìn cậu. Lúc này Sơn mới nhận thấy người đàn ông chắc chỉ có hơn ba mươi tuổi, nhưng mặt có vẻ hơi già so với tuổi, hốc hác, gầy guộc, ánh mắt mệt mỏi, chán nản, một bên má còn có một vết sẹo nhỏ.

“Vâng, em sẽ đợi, cảm ơn anh đã hỗ trợ, được thì thằng em này sẽ không quên ơn anh.” – Sơn cười cảm ơn, giọng nói có tí nịnh hót.

“Nguyện vọng của cậu đã được thông qua rồi. Cấp trên thấy cậu có đủ năng lực nên đã đồng ý cho cậu vào đội tìm kiếm, đúng lúc hôm nay đội tìm kiếm số ba có một chuyến đi đến khu vực sâu trong thành phố, cậu có thể lập tức đi theo họ đi làm quen, một giờ sau sẽ xuất phát.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xin chào, cậu là Thạch đúng không? Tôi là Huy, đội trưởng của đội tìm kiếm số ba, tôi đã nhận được thông báo từ cấp trên là từ hôm nay cậu sẽ gia nhập đội của chúng ta. Tôi lớn hơn cậu vài tuổi, nên cứ gọi anh Huy là được, không cần phải câu nệ đâu.”

“Ha ha, không cần phải khách sáo. Nào tới đấy, để anh giới thiệu cậu đến các thành viên trong đội.” – Đội trưởng Huy tươi cười dẫn Sơn đến gần đội.

Nói xong người đàn ông lại cúi đầu xuống, làm như cuộc đối thoại vừa rồi chưa từng xảy ra vậy. Sơn nghe thấy lời vừa rồi còn khó chịu trong lòng, cậu nghĩ: “người đâu nhàm chán thế, đi đường dài nói chuyện một chút cũng không muốn”. Nhưng khi lướt qua những người khác, Sơn để ý thấy họ có cùng một thái độ sau khi người kia nói xong, đều là lắc đầu thở dài. Sơn hơi hoài nghi, chẳng lẽ chuyến đi này có chuyện gì đó sẽ xảy ra hay sao. Chỉ là tìm kiếm lương thực, nhu yếu phẩm, lại toàn là năng lực giả, chả lẽ lại có thể gặp hoàn cảnh bất lợi đến mức làm cho họ lo lắng đến vậy. Nghĩ nhiều cũng không ra vấn đề là gì, lại không có ai muốn bắt chuyện với mình, Sơn liền dứt khoát nhắm mắt lại, lặng lẽ vận chuyển công pháp, tranh thủ trên đường đi khôi phục một chút, tuy không hiệu quả bằng ngồi một chỗ yên tĩnh, nhưng để bảo đảm an toàn cho chuyến đi, bây giờ cứ được tí nào hay tí ấy vậy.

“Ý của em là tuy năng lực em hạng không cao, nhưng em đã có kinh nghiệm trong việc ra ngoài chiến đấu, tìm kiếm lương thực, nhu yếu phẩm, nên em muốn xin anh cho em tham gia vào đội tìm kiếm.” – Hơi ngập ngừng chút, Sơn mới nhỏ giọng nói – “Em nghe nói thu nhập từ đội tìm kiếm cao hơn những việc khác, em nghĩ kiếm thêm để cho em gái em ăn nhiều một chút, nếu anh giúp đỡ em thì nếu kiếm được tốt em cũng xin hiếu kính anh một phần.”

“Thằng nhóc cậu ngược lại là cũng biết nghĩ đấy!” – Người quản việc tuy cười, nhưng trong giọng nói lại có chút nghiền ngẫm – “Tiếc là anh không làm chủ được cho cậu, cần báo lên cấp trên trước. Thế này đi, cậu chờ ở đây một chút, anh đi báo cáo, được thì anh sẽ báo lại cho cậu ngay.”

Chờ Sơn rời khỏi đây, người quản việc mới nhăn mặt lại, không vui tự lẩm bẩm:

“Cảm ơn anh đã giúp đỡ em giành được phần công việc này.” – Sơn mừng rỡ đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được rồi, mọi người tiếp tục công tác chuẩn bị cho chuyến đi, một lúc sau chúng ta sẽ khởi hành.”

Tập trung dưới sân kỳ thực cũng không có nhiều thứ cần nói lắm, hầu như công việc vẫn như những hôm trước thôi, chỉ có một số người việc làm không cố định như Sơn mới cần phải giao phó công việc thường xuyên. Sau khi những người của những khu vực khác đi hết, Sơn mới lại gần người quản việc, ra vẻ e dè hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù không mở mắt, nhưng Sơn vẫn nhạy bén cảm giác được xung quanh, sau một khoảng thời gian đi đường, ắt hẳn là đã đến địa phận thành phố bỏ hoang, nhưng cậu đã nhận ra được không khí xung quanh không còn mát mẻ dễ chịu nữa, mà nó làm cho người ta cảm thấy khó chịu, thậm chí có chút như chèn ép lên phổi vậy. Mục đích chuyến này hẳn là vào sâu trong thành phố thôi chứ, Sơn cũng đã từng đi qua thành phố này rồi, chỗ nào lại có loại cảm giác khó chịu này cơ chứ. Dứt khoát mở mắt ra quan sát, Sơn mới nhận ra cảnh vật xung quanh có vẻ tan hoang, đổ nát, trong không khí chứa đựng lượng lớn dị năng lượng hỗn loạn làm cho người ta khó thở hơn. Đúng là Sơn chưa từng đi qua địa điểm này, tại vì cậu cảm thấy khu vực này có thứ có thể uy h·iếp được đến tính mạng của mình. Vậy đám người này hướng về đây là muốn làm cái gì?

“Tôi không có chuyện gì để nói với cậu đâu.” – Người này đáp lại.

“Tôi khuyên cậu nên yên lặng giữ sức đi, lát nữa còn phải làm việc vất vả đấy.”

“Chào anh, không biết anh có nhã hứng nói chuyện một chút không nhỉ? Dù sao đi đường dài khá là nhàm chán.”

“Được rồi, chỉ cần cậu nhớ lời mình nói là được.” – Người quản việc tuỳ ý đáp lại – “Giờ cậu chuẩn bị chút đồ cá nhân rồi đi về vị trí tập kết tại sân để xe đi.”

“Thưa anh, em tuy là mới gia nhập trại, cũng đã được nhận việc làm trong đây, công việc đối với em cũng coi như phù hợp. Nhưng dựa theo trước kia lúc em chưa gia nhập trại, em chuyên được nhận nhiệm vụ dọn dẹp xác sống cản đường, hỗ trợ tìm kiếm thực phẩm.”

“Em là Thạch, hôm nay mới gia nhập đội, từ nay mong mọi người giúp đỡ chiếu cố lẫn nhau ạ.”

“Chẳng biết cấp trên nghĩ gì, theo dõi mãi thì cũng vẫn chỉ là một thằng nhãi năng lực hạng chót, cứ tốn thời gian, nhân lực lên người nó như vậy làm gì?”

Đợi một lúc, người quản việc đã quay lại chỗ Sơn đang chờ, trên mặt mang theo nụ cười nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi cho người quản lý đi xa, Sơn ngừng cười, bắt đầu nghĩ ngợi suy tính: “Không sợ bọn họ không nhận mình đi, chỉ có điều hẳn là sẽ có người chuyên môn giá·m s·át mình đây, nhưng không ảnh hưởng, theo dõi một người tu luyện cũng không phải là dễ như vậy.”

Chương 46: Đoàn đội kỳ lạ

Không thấy ai lên tiếng gì, Sơn có hơi xấu hổ, lúc này đội trưởng Huy mới lên tiếng phá vỡ sự im lặng:

Sơn cũng theo sau chuẩn bị cùng những người khác trong đội, chuyến này có thể sẽ mất vài ngày, nên Sơn đã nói trước kế hoạch của mình cho Nguyệt rồi, cô bé cũng tỏ ra là mình có thể tự lo cho bản thân được. Để đề phòng trận pháp trong phòng mất tác dụng do tiêu hao hết tinh hạch, Sơn còn phải nhịn đau lấy ra một viên linh thạch nhỏ mà cậu mò được sâu trong ngọc lưu trữ do sư phụ để lại đặt thêm vào mắt trận. Vốn có ý định để dành cho những lúc nguy cấp hoặc lúc đột phá mới dùng, nhưng vì an nguy của Nguyệt cùng chị gái kia Sơn cũng đành lấy ra dùng trước.

“Mọi người tập trung, đây là Thạch, thành viên mới của đội số ba chúng ta, mọi người cùng chào đón Thạch đi nào!” – Đội trưởng Huy hướng mọi người giới thiệu Sơn.

Nhìn thấy Sơn còn muốn lên tiếng nói gì khác, người này lại đề thêm một câu chặn miệng cậu lại luôn:

Cả đội ai cũng vỗ tay chào đón Sơn, nhưng trên mặt thì không phải như vậy, gần như là kiểu đội này nhiều ít thành viên cũng không ảnh hưởng gì đến họ vậy. Sơn hơi nhíu mày, chẳng lẽ còn có ẩn tình, nhưng cậu vẫn là lên tiếng:

Đúng giờ, đoàn xe gồm năm chiếc xe việt dã chở theo đội gồm ba mươi người theo cửa lớn hướng ngoài trại đi ra. Sơn quan sát thấy đội trưởng Huy ngồi ở xe đi trước nhất dẫn đường, còn cậu ngồi trên chiếc xe đi ở sau cùng của đoàn xe. ngồi cùng Sơn còn có năm người khác, trong đó có một người lái xe. Trên xe không ai nói gì với nhau, có người thì nhìn ngắm cảnh vật xung quanh, có người thì nhìn chằm chằm xuống chân, có người thì nhắm mắt dường như là đang ngủ vậy. Chỉ có người lái xe là thỉnh thoảng theo gương chiếu hậu bí mật quan sát Sơn. Người này hành động rất cẩn thận, nhưng làm sao có thể qua mắt được Sơn cơ chứ. Tình huống này có thể đoán ra chín phần mười đây là người được cử ra để theo dõi Sơn rồi. Sơn cũng vờ như không quan tâm, mặc cho tên này nhìn, cậu chỉ liếc nhìn cảnh vật một lúc, sau đó quay sang người ngồi bên cạnh mình bắt chuyện:

“Vâng, rất vui được gặp anh, từ hôm nay em gia nhập đội mình, nếu có gì thiếu sót mong anh giúp đỡ cho ạ.” – Sơn cười đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Đoàn đội kỳ lạ