Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Thủ trại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Thủ trại


Lúc này toàn khu trại cũng đã phát hiện ra con hổ đang đến gần rồi, nhưng tốc độ kia thực sự là quá nhanh, nhiều người năng lực cấp thấp cơ thể chưa được cường hoá đủ thậm chí còn không nhận ra nổi con hổ đã đến vị trí nào rồi. Dựa theo kế hoạch, tránh cho con hổ tiến lên quá gần rồi phá hư bức tường lớn, từng đội nhỏ lính gác trên tường nhanh chóng xả đ·ạ·n về hướng con hổ, có người có năng lực tầm xa thì chủ động phóng năng lực ra, hàng loạt các tia lửa nước phóng ra khỏi trại. Nhưng hầu hết là trật lất, căn bản đối tượng của những người này di chuyển quá nhanh, dù không lắt léo nhưng để bắn trúng cũng không phải dễ dàng gì. Mà cho dù có trúng thì con hổ cũng không hề hấn gì, những đòn này có khi còn không đủ gãi ngứa cho nó ấy chứ. Có một số ngươi năng lực hệ tinh thần cấp cao một chút còn cố thử tác động lên con hổ, nhưng tất cả đều vô dụng. Năng lực này của họ tác động lên người hoặc những loại dị thú yếu hơn thì còn được, chứ con hổ này bây giờ đang trong trạng thái điên cuồng, t·ấn c·ông tinh thần cũng chẳng hề hấn gì đến nó.

Không thể nghi ngờ, lời này của chỉ huy trưởng vẫn có tác dụng nhất định, ít nhất thì phía dưới nhiều người cũng đã có lòng tin hơn. Chỉ huy trưởng bên ngoài thì lời nói hùng hồn, bên trong lại là xoắn xuýt lo lắng. Vì căn bản vừa rồi chỉ là lời nói để cổ vũ sĩ khí, chứ loại v·ũ k·hí kia sao, tất nhiên là có thật, nhưng bảo có thể làm tổn thương được dị thú cấp 6 hay không thì chính những nhà khoa học kia cũng không dám nói chắc chắn, làm gì có cơ hội mà thử nghiệm trên người dị thú cấp 6 cơ chứ. Đám mọt sách kia còn có tí lạc quan, chứ người chỉ huy như ông thì không tin như vậy được, ông cảm thấy đợt này trại sẽ lành ít dữ nhiều. Nhưng trong lòng ông cũng thầm an ủi bản thân, nếu trại này có thật thất thủ thì ông vẫn có thể sống sót được, không cần quá căng thẳng. Thì ra còn có một căn hầm bí mật khác đã được xây dựng từ trước, nếu có thảm hoạ h·ạt n·hân hoặc t·hiên t·ai lớn thì căn hầm sẽ được sử dụng đến như nơi trú ẩn cuối cùng của trại, tất nhiên chỉ có những người cầm đầu và nhân viên chủ chốt mới có thể được vào, còn những người còn lại thì sao, xin lỗi, các người tự cầu phúc đi.

“Đó là loại v·ũ k·hí mới của trại, có tác dụng, chúng ta được cứu rồi!” – Không biết từ đâu có người hô lên.

Con hổ từ sau khi nếm được loại quả lạ kia, nó cứ nhớ thương không thôi, nó quyết lần ra được ngọn nguồn của loại quả đó. Con khỉ kia lẩn trốn quá nhanh, nó chưa kịp đuổi theo thì đã mất dấu rồi, con hổ đành phải đi lòng vòng trong khu rừng này. Vì để thoả mãn cơn điên cuồng khát máu, nó đi đến đâu là tàn sát đến đấy, kể cả là dị thú hay thực vật biến dị, không bị nghiền nát thì cũng là vào dạ dày nó, nhưng như vậy cũng chưa làm nó thoả mãn nổi, thậm chí nó còn có dấu hiệu điên cuồng hơn. Cứ như vậy được một lúc thì con hổ đột nhiên dừng lại, bất động thân thể, sau đó quay đầu về một hướng, ở hướng đó như có một tiếng đang mời gọi, quyến rũ nó, muốn nó phải đi theo. Con hổ cứ thế bất giác mà đi theo, tuy nhiên tiếng gọi này đứt quãng liên tục khiến nó đi rất lâu, nhưng nó không thể nào mà rời bỏ tâm trí đi được. Cho đến một thời gian sau, trời đã tối đen như mực, tiếng gọi kia càng lúc càng mãnh liệt hơn, con hổ cũng theo đó mà tăng tốc độ lên, bóng tối cũng không thể cản nổi tầm nhìn của nó. Được một đoạn thì nó đã phát hiện ra một kiến trúc lạ ở đằng xa, lạ ở đây là khác với những cái nó nhìn thấy ở trong thành phố, đó chính là khu trại không nghi ngờ gì nữa. Lời mời gọi cũng chính là phát ra từ chỗ đó, con hổ lại như lên cơn điên nữa rồi, nó dùng hết tốc lực lao nhanh về địa điểm đó, mặc kệ mọi thứ xung quanh.

“Tất cả tập trung phòng thủ tốt cho tôi, tuy không hẳn con quái vật sẽ t·ấn c·ông vào trại của chúng ta, nhưng vẫn phải đảm bảo an toàn tuyệt đối, không được lơ là. Đã rõ chưa?”

“Rõ, thưa chỉ huy!” – Đoàn người đồng loạt hô.

“Xác thực đây là một t·ai n·ạn lớn chưa từng có xảy đến với trại của chúng ta, nhưng trại cũng không phải chỉ có nằm yên chờ c·hết. Các nhà khoa học của chúng ta sẽ chuẩn bị một loại v·ũ k·hí mới nghiên cứu ra, hoả lực cực kỳ mạnh, có thể đả thương được dị thú cấp 6. Tôi tin tưởng với loại v·ũ k·hí này cùng với sự góp sức của các anh, chúng ta sẽ vượt qua nguy nan trước mắt.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Con hổ tuy b·ị t·hương khá nặng nhưng nó cũng không sợ hãi, thậm chí lại càng điên hơn, nó bắt đầu nhấc chân lên, sau đó nhanh chóng lao về phía tường. Nhiều người thấy con hổ đã b·ị t·hương nên lại tiếp tục t·ấn c·ông lên người nó, họ hy vọng có thể lại bắn thêm một phát đ·ạ·n như vừa nãy để nhanh chóng kết thúc con hổ, nhưng họ nào có biết đ·ạ·n chỉ có thể bắn một phát, cần có thời gian hồi phục nữa mới bắn tiếp được. Lúc này dù cho tất cả chiến lực mạnh nhất trại có ra sức ngăn cản thì cũng đã muộn rồi, con hổ đã nhanh chóng tiếp cận bức tường, rồi lao ầm một phát, đá vụn bay tứ lung tung, bức tường đã lủng một lỗ to đùng, con hổ thành công xâm nhập được vào trong trại, tử thần đang gửi lời chào đến toàn bộ khu trại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tiếng trước, tại trên sân tập trung của quân lính trong trại đã đứng chật kín người. Những người này bao gồm cả quân lính có sẵn trong trại cùng những người tị nạn khoẻ mạnh, ai cũng đã được trang bị công cụ chiến đấu. Người thám thính được cử ra thăm dò đã phát hiện ra con hổ biến dị đang hướng về phía trại mà đi. Dù cho con hổ không hề biết đường nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó nó vẫn đang đi một cách từ từ đúng hướng đến trại. Trên đường đi không có bất cứ một sinh vật sống nào di chuyển thoát qua khỏi nanh vuốt của nó, nó dường như là đang điên cuồng hơn vậy. Vì vậy mới có hoàn cảnh tập hợp đầy đủ ở đây, chuẩn bị phân công gác ở quanh tường bảo vệ trại. Trong lúc nhiều người đang bàn tán về vấn đề này thì một tiếng hô lớn dõng dạc vang lên: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng bom cùng s·ú·n·g phóng lựu cũng được sử dụng đến, số lượng không ít, dường như có thể làm chậm con hổ lại một chút, nhưng ngay sau đấy nó lại càng cuồng nộ hơn, lại tiếp tục lao đến. Thấy con hổ đã sắp v·a c·hạm với tường rồi, quân lính bắt đầu loạn lên, nhiều người đã bắt đầu nghĩ đến bỏ chạy rồi. Nhưng chợt một t·iếng n·ổ lớn vang lên, một tia sáng chói loá loé lên, sáng rực cả một mảnh trời, nó phát ra từ phía trong của trại rồi lao v·út ra ngoài thành, hướng chuẩn xác về phía con hổ. Con hổ đang lúc điên cuồng nên cũng không có ý định tránh né, ánh sáng kia cứ thế v·a c·hạm với con hổ, sau đó là một v·ụ n·ổ rung trời vang lên, khói đen mù mịt một mảng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn một tiếng sau, công tác chuẩn bị phòng thủ cũng đã được hoàn thiện, ai nấy đều mặt mũi căng thẳng nhìn vào trong bóng đêm, lo lắng không biết con hổ sẽ lao ra từ hướng nào. Trên đài cao quan sát, đứng đấy một người nhân viên, anh ta cũng không phải nhân viên chủ chốt hay thực lực mạnh mẽ gì, nhưng anh ta lại được giao cho một nhiệm vụ rất quan trọng, đó là quan sát mọi sự việc tiềm tàng có thể xảy ra đến căn cứ. Không có gì khác, chỉ bởi vì anh ta có năng lực đặc biệt về thị giác, mắt của anh ta có thể nhìn xa hơn hẳn người bình thường, thậm chí trong bóng đêm cũng có thể nhìn khá tốt nữa. Bây giờ anh ta cũng đang căng cứng hai mắt ra nhìn tứ phía xung quanh, chợt anh nhận ra có điều gì đấy bất thường đang xảy ra ở hướng đông nam của trại. Chỉ thấy hướng đấy, cây cối nghiêng ngả, có dấu hiêu đổ sụp, có một vài tia sáng lấp loé liên tục, lúc bật lúc tắt, đợi thêm một chút anh đã nhìn ra có hai tia sáng đỏ rực đang phi tốc lướt đi. Nhìn thấy vậy anh liền giật mình ngã nhào ra sau, sau đó vội vàng ấn vào nút báo động bên cạnh, chắc chắn không thể sai lầm được, con hổ đã mò đến gần khu trại rồi.

Những người khác thì chưa cảm thấy được gì, nhưng ở đây có một số người đã từng thăm dò qua khu vực chứa con hổ kia thì cực kỳ lo lắng, sợ hãi. Họ đã từng nếm trải qua sự đáng sợ của con hổ này rồi, thế mà bây giờ còn nghe nói nó đã trở nên mạnh hơn nhiều so với trước, như vậy khác gì muốn mạng của họ, không đúng, là muốn mạng cả cái trại này chứ. Nhìn ra tâm lý hoang mang của một số người, chỉ huy trưởng mới lên tiếng trấn an: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây là chỉ huy cao nhất của toàn bộ quân lính trong trại, một người đàn ông trung niên cao lớn, mặt hơi có chút gian tà nhưng lại có giọng nói hùng hồn uy nghiêm. Sau khi phổ biến các vấn đề quan trọng trong việc phòng thủ cho toàn quân, ông liền nghiêm giọng:

“Tất cả mọi người chú ý! Hẳn là mọi người cũng đã biết đại khái tình hình mà toàn trại chúng ta sắp phải đối mặt rồi, tôi cũng không giải thích thêm nữa. Bây giờ tôi sẽ bắt đầu phổ biến về chiến lược cũng như vị trí phòng thủ cho các anh, nghe xong lập tức trở về đúng vị trí đã được phân công.”

Theo tiếng người kia, tất cả quân lính cùng dân tị nạn cũng theo đó hò reo lên vui mừng, có vẻ như họ đã thoát được đại nạn đêm nay rồi. Nhưng vui mừng chưa được bao lâu thì một tiếng gầm lớn đột nhiên vang lên cắt đứt mọi tiếng reo hò. Một cơn gió lớn không biết từ đâu bùng lên, thổi bay tất cả khói bụi đi, tại vị trí mà đ·ạ·n bắn trúng, con hổ đang đứng lù lù ở đấy, hai mắt đỏ máu nhìn chằm chằm về hướng trại, trên thân nó máu tươi không ngừng nhỏ xuống, hiển nhiên là nó b·ị t·hương rồi, đòn t·ấn c·ông vừa rồi rất mạnh nhưng lại không đủ tiêu diệt được nó. Ở trên đài quan sát, anh lính quan sát là người nhìn rõ nhất, trên lưng con hổ bị nổ ra một mảng lớn, da thịt bị tróc gần hết, chỗ sâu nhất còn lộ ra cả xương, nhưng kinh hãi ở đây là thịt đang mọc lại, tuy không đến nỗi hồi phục ngay lập tức nhưng bằng mắt trần vẫn là có thể thấy được, năng lực khôi phục của nó quá mạnh!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Thủ trại