Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 182: Huyết Hà Ma Quân 1

Chương 182: Huyết Hà Ma Quân 1


Từ bên ngoài nhìn vào, căn miếu hoang này bộ dáng đã vô cùng tàn tạ.

Cửa cổng không còn, bức tường chỗ thì vỡ nát, chỗ thì mọc đều rêu xanh cũ kỹ, may mắn chính điện còn có chút lành lặn.

Không có nán lại ở bên ngoài quá lâu, Trần Huyền Cơ nhanh chóng tiến vào.

Vừa vào trong, đập vào mắt đầu tiền là một bức tượng bằng đá bị vỡ mất đầu, cao gần cỡ ba mét, nhìn qua hình thù có chút kỳ quái.

Sở dĩ nói như vậy bởi vì bức tượng này nhìn không giống như con người, ngược lại càng giống như là yêu quỷ với thân trên là thân người nhưng lại mọc ra bốn cánh tay, thân dưới là đuôi rắn với cái móc câu của bọ cạp.

Xong có lẽ do rất lâu chưa người dọn dẹp, bên trên bức tượng lúc này phủ đầy mạng nhện cùng bụi bặm.

-” Hình thù này, thật sự không phải yêu quỷ đi. “ Trần Huyền Cơ âm thầm nghĩ.

Nơi đâu có nhân loại, nơi có tín ngưỡng, thờ thần thờ thánh giúp cho tinh thần của con người ta an tâm hơn.

Mà mỗi nơi thờ cúng thần thánh lại khác nhau, cho nên hình thù kỳ quái cũng không lạ, thậm chí Trần Huyền Cơ còn nghe nói qua một số nơi còn thờ yêu quỷ.

Cũng bởi vậy, nhìn bức tượng này Trần Huyền Cơ mới liên tưởng đến yêu quỷ.

Lại liếc mắt xung quanh một vòng, nơi đây ngoại trừ bức tượng này ra thì không còn gì khác, cả tòa miếu cơ hồ trống rỗng, hiển nhiên đồ vật có giá trị đã bị lấy đi hết.

Cứ như vậy đứng ở ngoài cửa, Trần Huyền Cơ cũng không có vội tiến vào.

Lúc này Trần Huyền Cơ đang đặt toàn bộ tinh thần quan sát mặt đất, hắn muốn thử tìm dấu chân.

Lấy thị lực của hắn, mặt đất cơ hồ bị phóng to lên rất nhiều lần.

Được một lát, Trần Huyền Cơ khẽ nhíu mày, nơi này ngoại trừ dấu chân của hai đứa trẻ, cũng không phát hiện ra dấu chân còn mới nào khác.

Như vậy khả năng do người làm cơ bản đã loại bỏ, cuối cùng chỉ còn phương diện yêu quỷ mà thôi.

Vào giờ phút này, Trần Huyền Cơ không chút do dự mở ra Thông Linh Chung cảm ứng, phạm vi được hắn khống chế tỉ mỉ khóa chặt toàn bộ khuôn viên tòa miếu hoang này.

Thế nhưng mới dò xét không được bao lâu, Trần Huyền Cơ đột nhiên mở ra hai mắt.

Lúc này ánh mắt của hắn cơ hồ khóa chặt bức tượng đá kia, bởi vì trong quá trình dò xét hắn phát hiện bức tượng có một chút lạ thường, nó vậy mà toát ra yêu quỷ khí tức, tuy nhiên rất yếu cùng mơ hồ nếu không để ý sẽ dễ dàng bỏ qua.

Đến đây Trần Huyền Cơ không do dự bắt đầu tiến vào, tiếp cận tượng đá.

Ở phía sau lưng hắn, đứa bé gái đã vô cùng sốt ruột, thấy hắn bước vào thì vội vàng đi theo.

Nhưng không đợi đứa bé gái đi được mấy bước, Trần Huyền Cơ đột nhiên quay đầu nói:

-” Đứng yên ở đây đi. “

Nói xong, Trần Huyền Cơ lại tiếp tục tiến lên, mặc kệ đứa bé gái đứng đó mím chặt môi, đôi mắt đỏ hoe rưng rưng nước mắt.

Trần Huyền Cơ bước chân cũng không nhanh, đợi khi còn cách tượng đá khoảng một mét thì ngừng lại, đây đã là giới hạn an toàn của hắn.

Trước mặt bức tượng này mặc dù tỏa ra khí tức vô cùng yếu ớt, thế nhưng cũng không thể khinh thường, ai mà biết được đây có phải là loại yêu quỷ giỏi thủ đoạn ẩn nấp hay không.

-” Để ta kiểm chứng xem, rốt cuộc ngươi là loại yêu quỷ gì. “ Trần Huyền Cơ hơi híp mắt lại thầm nói.

Dứt lời, Trần Huyền Cơ nhanh tay từ trong người lấy một tấm phù lục phóng ra.

Phù lục vừa rời tay, lập tức hóa thành một mũi thủy tiễn, tốc độ cực nhanh, trực tiếp đâm thẳng vào tượng đá.

Oành!

Va chạm âm thanh vang lên, thủy tiễn vỡ tan, hóa thánh vô số giọt nước văng tung tóe.

Xong để Trần Huyền Cơ kinh ngạc là tượng đá vậy mà không có chút nào vết trầy xước, phải biết thủy tiễn mặc dù chỉ là nhất giai phù lục nhưng sát thương cũng đủ phá đá bình thường.

-” Chậc chậc! Quả thật không tầm thường. “

Không có ngừng lại, Trần Huyền Cơ sau đó lại tiếp tục nếm thử công kích.

Lần này hắn lấy ra nhị giai phù lục hỏa cầu phù, xong kết quả vẫn như vậy, ngay cả vết trầy xước đều không làm được.

-” Đã một tấm không được, vậy thì thử mười tấm cùng lúc đi. “

Nói là làm, Trần Huyền Cơ cùng lúc lấy ra mười tấm hỏa cầu phù.

Đừng coi thường nhị giai phù lục, mười tấm phối hợp mặc dù không thể so với chân chính tam giai phù lục, thế nhưng uy lực tuyệt đối có tam giai hạ phẩm sáu, bảy phần.

Theo mười tấm hỏa cầu phù kích hoạt, cả tòa miếu lập tức trở nên nóng rực như lò thiêu, ánh sáng phát ra thậm chí để mắt thường khó mà nhìn thẳng.

Oành! Oành! Bành!

Rất nhanh có liên tiếp t·iếng n·ổ vang lên, cả bức tượng đá nhất thời bị hỏa diễm bao phủ.

Thậm chí lúc này còn có hỏa diễm văng về phía Trần Huyền Cơ, tuy nhiên toàn bộ đều bị yêu cương ngăn cản, một chút cũng không lọt.

Hỏa diễm bùng nổ cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ trong chốc lát đã biến mất.

Thế nhưng để Trần Huyền Cơ tiếp tục kinh ngạc là tượng đá vậy mà vẫn như cũ không nhúc nhích, không vết trầy xước.

-” Xem ra nhị giai thực lực cơ bản không làm gì được tượng đá này, đã vậy… “

Lời nói còn chưa dứt, Trần Huyền Cơ đã lấy tốc độ cực nhanh rút đao.

Vào giờ phút này, hắn không chút nào nương tay, khí huyết, tay phải khiếu huyệt, thậm chí yêu nguyên đều được điều động phát lực quét ngang một đao.

Đao quang nhanh đến kinh người, kéo theo đó còn có âm thanh nổ bạo của không khí.

Dưới một đao này, Trần Huyền Cơ tự tin cho dù là am hiểu phòng thủ tam giai yêu quỷ đến đỡ trực diện không c·hết cũng phải mất nửa cái mạnh.

Xong không đợi đao quang chạm vào tượng đá, đột nhiên dị biến phát sinh.

Vẫn luôn bất động tượng đá bất ngờ tỏa ra ánh sáng màu đỏ sậm, nhìn qua tựa như màu máu.

Dị biến phát sinh quá đột ngột, Trần Huyền Cơ lúc này thu đao đã không kịp.

Chỉ gặp lưỡi đao đã chém lên tượng đá, tuy nhiên lại không có bất cứ âm thanh v·a c·hạm nào vang lên, ngược lại Trần Huyền Cơ có cảm giác như chém vào vũng bùn.

Phốc!

Đợi lưỡi đao đâm sâu vào trong tượng đá, bất ngờ một lực hút cực mạnh xuất hiện.

Lực hút này mạnh đến nỗi lấy Trần Huyền Cơ sức lực đều khó mà lôi kéo lại hắc thiết đao, chỉ có thể nhìn nó bị hút sâu vào bên trong.

Đến đây Trần Huyền Cơ không có nghĩ ngợi nhiều, quyết đoán buông tay ra.

Hắn cũng không muốn vì thanh đao mà bị lôi vào trong tượng đá, đối mặt với không biết nguy hiểm.

Thế nhưng đời không như là mơ, không đợi Trần Huyền Cơ buông tay lùi ra sau, từ trong tượng đá lại bất ngờ có một cánh tay tay màu đỏ thò ra, tốc độ cực nhanh, trực tiếp bắt lấy cánh tay của Trần Huyền Cơ lôi lại.

-” Cái quỷ quái gì! “

Trần Huyền Cơ không nhịn được hô lên một tiếng, đồng thời mở ra yêu kỹ muốn ngăn cản.

Thế nhưng cánh tay này lực lượng lại vượt quá sức tưởng tượng của Trần Huyền Cơ, mặc cho hắn đã dùng hết sức lực cũng không thể chống lại, kết quả cả người lẫn đao đều bị lôi tuột vào trong tượng đá.

Quá trình này diễn ra cực nhanh, cơ hồ chưa tới một cái nháy mắt.

Sau khi hút Trần Huyền Cơ xong, tượng đá cũng khôi phục lại dáng vẻ bình thường, bụi bặm, cũ kỹ không đáng chú ý.

Mà ở phía xa, đưa bé gái lúc này đ·ã c·hết lặng, dường như không thể tin vào mắt mình.

Tất cả mọi chuyện từ đầu đến cuối nó đều chứng kiến, thật sự quá nhanh, quá sức tưởng tượng.

Phải đi qua thật lâu, nó mới khôi phục lại tinh thần kêu lên: -” Ca ca… “

Tuy nhiên đã quá muộn, Trần Huyền Cơ đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt.

Cứ như vậy đứa bé gái đứng chôn chân tại đó, nó lúc này thật sự không biết phải làm như thế nào.

. . .

Cùng lúc trong một không gian không biết, Trần Huyền Cơ lúc này xuất hiện ở đây.

Hắn cơ hồ trống rỗng xuất hiện, đồng thời còn phát hiện hiện bản thân đang từ trên không trung rơi tự do xuống.

Ban đầu Trần Huyền Cơ còn có chút luống cuống, xong rất nhanh đã định thần.

Dù sao cũng là Ngưng Nguyên cảnh yêu võ giả, Trần Huyền Cơ phản ứng cực nhanh, hai chân quán chú yêu nguyên, sau đó tiếp đất lộn một vòng rồi bật dậy đứng vững.

Mà đứng vững được rồi, chuyện đầu tiên Trần Huyền Cơ làm là nhanh chóng quan sát xung quanh.

Chỉ thấy đây là một không gian mênh mông, rộng lớn, màu sắc đỏ như máu.

Lại nhìn xuống mặt đất, Trần Huyền Cơ khẽ giật mình, bởi hắn phát hiện nơi mình đang đứng cũng không phải mặt đất mà là núi thây, biển cốt.

Đúng vậy, toàn bộ mặt đất cơ hồ đều do xương cốt xếp lên nhau hình thành.

Ngoài ra phía xa xa Trần Huyền Cơ còn thấy được một dòng sông máu, kích thước cực lớn, gần như không nhìn thấy điểm đầu, điểm cuối.

-” Nơi này là đâu? “ Trần Huyền Cơ thầm tự hỏi.

Không biết tại sao, giờ phút này Trần Huyền Cơ có cảm giác giống như lạc vào địa ngục trần gian.

Xong ngoại trừ những thứ này, Trần Huyền Cơ cũng không phát hiện thứ gì khác.

Đang lúc Trần Huyền Cơ không biết phải làm gì, đột nhiên có một giọng nói khàn khàn vang lên:

-” Chào mừng ngươi đến với thế giới của ta. “

-” Là ai đang nói? “ Trần Huyền Cơ lập tức làm ra đáp lại.

-” Nhìn về phía sau lưng của ngươi đi. “

Nghe được lời này, Trần Huyền Cơ sắc mặt nháy mắt biến đổi.

Quay đầu nhìn lại, một ngọn núi khổng lồ do xương cốt tạo thành không biết từ lúc nào đã sừng sững mọc ra.

Mà ở phía trên đỉnh núi, một bóng dáng đang ngồi nhìn xuống dưới này nở nụ cười dữ tợn.

Chương 182: Huyết Hà Ma Quân 1