Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 183: Huyết Hà Ma Quân 2

Chương 183: Huyết Hà Ma Quân 2


Trên cao không gian u ám, huyết sắc đầy trời.

Dưới mặt đất xương cốt chất thành núi, máu chảy thành sông dài.

Đứng ở trong hoàn cảnh này, Trần Huyền Cơ tinh thần đã căng thẳng đến cực điểm, tựa như dây đàn.

Đặc biệt vào thời điểm này hắn còn đang đối mặt với một tồn tại không biết, sự căng thẳng này càng là thăng cấp, biến thành cảnh báo sinh mệnh nguy hiểm.

Trần Huyền Cơ dùng toàn bộ thị lực nhìn về phía đỉnh cốt sơn, thật lâu mới miễn cưỡng nhìn ra hình dáng chủ nhân của giọng nói kia.

Chỉ thấy đó là một người nam tử trung niên có mái tóc đỏ, thân trên để trần lộ ra bộ dạng gầy gò chỉ còn da bọc xương, không chỉ như thế, phía sau lưng đối phương còn có một cái vương tọa do xương cốt tạo thành, chính giữa vương tọa là một cái đầu lâu rất lớn nổi bật, hai mắt bốc lên lửa xanh.

Ngồi ở trên vương tọa, trung niên tóc đỏ lúc này đưa mắt cùng Trần Huyền Cơ đối mặt, khóe miệng nhếch lên nụ cười dữ tợn.

-” Ngươi đứng ở nơi đó thất thần làm gì, còn không mau tới đây diện kiến bản tọa. “

Trung niên tóc đỏ đột nhiên mở miệng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

Nghe được những lời này, Trần Huyền Cơ nhíu mày thật sâu, tuy nhiên cũng không có ý định nhúc nhích.

Đừng nhìn trung niên tóc đỏ gầy gò ốm yếu, nhưng đối phương đem lại áp lực quá mức đáng sợ, để Trần Huyền Cơ thật sự cảm nhận được nguy hiểm sinh mệnh.

Trần Huyền Cơ biết, đây cũng không phải người mà chính là một đầu chân chính cấp cao yêu quỷ.

Hiện tại bị đối phương kéo vào không gian này, hắn đã như cá trong chậu, chim trong lồng.

Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi, trung niên tóc đỏ gặp Trần Huyền Cơ một mực im lặng không nói, nụ cười trên gương mặt dần dần biến mất.

Gương mặt đanh lại, trung niên tóc đỏ hừ lạnh một tiếng nói: -” Hừ! Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. “

Vừa dứt lời, từ trên người trung niên tóc đỏ toát ra một cỗ khí thế khủng bố.

Cỗ khí thế này tựa như thái sơn đè nặng lên Trần Huyền Cơ bả vai, ép đến hắn thở không nổi, chỉ nháy mắt hai chân đã khó mà chống cự khụy xuống.

Đứng trước cỗ khí thế này, mặc cho Trần Huyền Cơ mở ra tất cả lực lượng đều vô vọng.

-” Thất giai yêu quỷ! “

Dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía trung niên tóc đỏ, Trần Huyền Cơ không nhịn được hô lên một tiếng.

Thất giai yêu quỷ, đây là cỡ nào tồn tại, cơ hồ có thể lấy sức một mình hủy diệt một tòa thành trì, thật không nghĩ đến tồn tại như vậy lại tọa hạ ở đây.

Đang trong lúc Trần Huyền Cơ hoảng sợ, dị biến lại một lần nữa phát sinh.

Từ trong không gian đột nhiên xuất hiện tám sợi xích màu đen cực lớn móc thẳng vào người trung niên tóc đỏ, áp chế khí thế của đối phương.

-” Đến hay lắm. “

Dường như không cam chịu, trung niên tóc đỏ gầm lên một tiếng tức giận.

Tiếp đến chỉ thấy đối phương thân thể nhanh chóng biến đổi, đầu tiên là kích thước, cả người nhanh chóng vượt qua ba mươi mét, sau đó là làn da chuyển sang màu đỏ, sau lưng mọc thêm hai cánh tay, phần thân dưới hóa thành đuôi rắn với cái móc câu độc của bọ cạp.

Hình dáng này, vừa nhìn qua liền nhận ra giống hệt với bức tượng bên trong miếu hoang.

Đứng ở dưới chân núi, áp chế Trần Huyền Cơ áp lực đã biến mất từ lâu, hắn đang nhanh chóng chạy thật xa cốt sơn.

Hắn cảnh giới thế nhưng chỉ có Ngưng Nguyên cảnh tiểu tôm tép, nếu như bị trận chiến dư uy đánh trúng sợ rằng ngay cả tro tàn đều khó mà lưu lại.

Tại thời điểm hắn chạy đi không bao xa, phía sau đột nhiên truyền đến t·iếng n·ổ lớn cùng gầm rú.

Quay đầu nhìn lại, vừa lúc nhìn thấy từ trên bầu trời có vô số lôi điện giáng thẳng về phía đầu kia yêu quỷ, tia nào tia đấy to như cột chống trời để người kh·iếp vía.

Đối mặt, bốn tay yêu quỷ cũng không vừa, quanh thân có huyết hà quần quận không dứt đem lôi điện ngăn lại.

Đáng tiếc tiếc lôi điện cao hơn một bậc, bốn tay yêu quỷ ban đầu còn có thể chống đỡ một chút, nhưng không bao lâu đã b·ị đ·ánh đến cháy đen, cả người nhanh chóng hóa thành huyết thủy đổ ầm xuống, nhuộm đỏ cốt sơn.

Mà sau khi đánh nổ bốn tay yêu quỷ, lôi điện cũng lập tức biến mất.

-” C·hết rồi? “

Trần Huyền Cơ đứng ở phía xa quan sát tất cả, sắc mặt mang theo không biết nghi hoặc thầm nói.

Thế nhưng không cho hắn cơ hội suy nghĩ quá nhiều, trên đỉnh cốt sơn bất ngờ nổ tung, một bóng người từ trong xương cốt bò ra, mà người này không phải ai khác chính là trung niên tóc đỏ.

Chứng kiến cảnh tượng này, Trần Huyền Cơ con ngươi co rụt.

Bị lôi điện đánh nổ mà vẫn chưa c·hết, con yêu quỷ này quả thật cũng quá nghịch thiên rồi.

Giờ phút này Trần Huyền Cơ rất có suy nghĩ muốn chạy trốn, thế nhưng chạy đi đâu, nơi này không gian dường như là một cái lồng giam, mọc cánh đều khó thoát.

Cười khổ bất đắc dĩ, Trần Huyền Cơ cứ như vậy trơ mắt nhìn trung niên tóc đỏ từ trong cốt sơn đi ra.

Mà đối phương sau khi hồi sinh, bộ dáng so với trước đó càng thêm tiều tụy, hốc hác.

Đứng ở trên đỉnh cốt sơn, trung niên tóc đỏ khẽ vung tay, một cái khô lâu vương tọa rất nhanh ngưng tụ mà thành, kế tiếp hắn ngồi xuống đồng thời đưa mắt nhìn về phía xa xa Trần Huyền Cơ.

-” Lại đây cho bản tọa. “

Đột nhiên trung niên tóc đỏ khẽ quát, âm thanh ầm ầm như sấm.

Theo tiếng quát vừa ra, lúc này Trần Huyền Cơ lập tức bị một bàn tay máu bất ngờ từ dưới đất xông lên bắt lấy.

Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, Trần Huyền Cơ cũng tự biết mình, hắn không có làm ra cái gì phản kháng vô ích, cứ như vậy mặc cho bàn tay máu nắm lấy kéo về phía cốt sơn.

Bàn tay máu tốc độ cực nhanh, chỉ một thoáng đã bay tới đỉnh cốt sơn, rồi dừng lại trước mặt trung niên tóc đỏ.

Lần đầu tiên đứng gần thất giai yêu quỷ, Trần Huyền Cơ toàn cơ thể căng cứng, mặc cho đối phương không tỏa ra khí thế nhưng vẫn như cũ để hắn cảm thấy nặng nệ, giống như đứng trước mặt mình hiện tại là một ngọn núi vạn trượng.

Mà trong lúc Trần Huyền Cơ quan sát trung niên tóc đỏ, đối phương cũng đang quan sát lại hắn.

Được một lát, trung niên tóc đỏ nhoẻn miệng cười, đồng thời lè ra cái lưỡi dài khẽ liếm môi nói: -” Mặc dù cảnh giới có chút thấp, nhưng khí huyết lại cực kỳ thịnh vượng, nếu như uống máu của ngươi có lẽ cũng khiến cho bản tọa bớt đi phần nào cơn khát. “

Nghe được lời này, Trần Huyền Cơ nhất thời có chút rợn người.

Tuy nhiên bề ngoài hắn vẫn cố gắng giữ vững bình tĩnh, hai mắt cùng trung niên tóc đỏ đối mặt.

Suy nghĩ không ngừng vận chuyển, cuối cùng Trần Huyền quyết tâm đánh cược.

Hắn khẽ mỉm cười, sau đó mở miệng bình tĩnh nói: -” Uống máu của ta cũng không giúp ngài giải quyết vấn đề gì, nhưng nếu giữ lại ta thì tương lai lợi ích sẽ rất lớn. “

Đối diện trung niên tóc đỏ khẽ ồ lên một tiếng nói: -” Ồ! Vậy ngươi nói bản tọa nghe là lợi ích gì? “

-” Nếu ta đoán không nhầm, ngài là đang bị giam cầm ở nơi đây không thể thoát ra ngoài đi, chỉ cần cho ta mười năm, ta sẽ trợ giúp ngài thoát khốn. “

Những lời này cũng không phải Trần Huyền vô căn cứ nói, mà là dựa vào quan sát tình hình.

Đầu tiên là không gian ở đây, nhìn qua thì trông như rộng lớn nhưng trên thực tế để ý kỹ lại thấy tất cả đều có giới hạn, giống như một cái lồng giam.

Tiếp đến ban nãy khi những sợi xích khổng lồ kia xuất hiện, tất cả đều đã được cắm vào người trung niên tóc đỏ từ trước, vừa lộ diện liền áp chế khiến cho đối phương khó mà phát huy ra thực lực chân chính.

Cuối cùng là lôi điện, uy lực kia tuyệt đối khủng bố, đây cũng là một loại thủ đoạn khống chế dùng đến suy yếu trung niên tóc đỏ.

Tất cả các chi tiết này hợp lại, dùng đầu gối cũng có thể đoán ra được trung niên tóc đỏ tình cảnh.

Hơn nữa Trần Huyền Cơ sở dĩ dám đánh cược cũng bởi hắn đoán được, trước mặt đầu này yêu quỷ kéo hắn vào đây rất có khả năng có mục đích nào đó, bằng không nếu như muốn g·iết hắn cần gì nhiều lời đến bây giờ.

Yêu quỷ xưa nay bản tính tàn bạo, cho dù có linh trí cũng không ngoại lệ.

Trung niên tóc đỏ từ đầu đến cuối đều một mực nhìn chằm chằm Trần Huyền Cơ, lúc này phá cười lên nói: -” Khặc khặc khặc! Chỉ dựa vào người? “

-” Ngươi có biết đây là nơi nào không, chính là thất giai thượng phẩm trận pháp Lôi Trì Luyện Thần trận, thất giai bình thường lạc vào đều phải hồn siêu phách lại, nếu như không phải Huyết Hà ma quân ta bảnh lĩnh cường đại, sớm đã bị tiêu diệt. “

-” Một tên Ngưng Nguyên cảnh tiểu sâu kiến như ngươi cũng dám nói trong vòng mười năm phá vỡ, thật sự là nực cười. “

Thất giai trận pháp, Trần Huyền Cơ trong lòng giật mình.

Thế nhưng tại sao hắn lại không bị trận pháp công kích? Chẳng lẽ…

Dường nhưng đoán được Trần Huyền Cơ suy nghĩ, trung niên tóc đỏ cười nói: -” Nếu không phải bản tọa giúp ngươi che dấu khí tức, từ lúc ngươi bước chân vào đây đã bị đ·ánh c·hết. “

Càng nghe, Trần Huyền Cơ sắc mặt càng trầm đi xuống.

Nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu cười tự tin nói: -” Như vậy thì thế nào, chẳng qua chỉ là thất giai trận pháp mà thôi, vẫn câu nói đó, trong vòng mười năm ta tất nhiên sẽ phá giải được. “

Nhìn thấy Trần Huyền Cơ trên mặt tự tin, đối diện Huyết Hà ma quân vẻ khinh thường cũng cũng thu liễm.

Trên thực tế, Huyết Hà ma quân liều mình chịu trận pháp cắn trả để kéo Trần Huyền Cơ vào đây đích thật là có mục đích.

Mà mục đích không đâu khác, chính là muốn thoát khốn.

Huyết Hà ma quân mặc dù có thể không ngừng c·hết lại phục sinh, nhưng cũng không phải hoàn toàn bất tử, nó đã bị nhốt mấy trăm năm, sinh mệnh cơ hồ đã sắp bị Luyện Thần trận mài cạn kiện.

Nếu cứ tiếp tục kéo dài thêm nữa, nó sớm muộn cũng sẽ bị mài c·hết.

Không khí cứ như vậy lầm vào tĩnh lặng, thật lâu đi qua, Huyết Hà ma quân mới nhếch miệng cười nói:

-” Rất tốt, ta thích sự tự tin này của ngươi, tuy nhiên… “

Chương 183: Huyết Hà Ma Quân 2