Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Yêu Võ Thần
Unknown
Chương 199: Cương Thi 2
Cùng đám cương thi chiến đấu, Trần Huyền Cơ sáu người đã tương đối chật vật.
May mắn cương thi ngoài thân thể cứng rắn cùng lực lớn ra thì không thể phóng thích yêu kỹ, hơn nữa còn không có linh trí, chỉ có bản năng.
Bằng không mười con cương thi hợp lực, mấy người khó mà trụ đến hiện tại.
Tam giai đỉnh phong cương thi, thực lực cũng không nói chơi.
Thế nhưng cứ kéo dài tình hình này, mấy người sớm muộn cũng sẽ bị mài sức đến c·hết, dù sao cương thi là không biết mệt.
Đến giờ phút này Trần Huyền Cơ cũng đã mở ra yêu kỹ, toàn thân hoa văn đỏ phát sáng lan tràn.
Ở trạng thái này, hắn mặc dù không thể cùng đám này cương thi so cứng rắn, nhưng nói về lực lượng cùng tốc độ thì cơ hồ ép bọn nó nửa đầu.
Bành!
Đao quang lóe lên, một đầu cương thi b·ị c·hém bay.
Trần Huyền Cơ không có ngừng lại, lập tức phi thân đuổi theo, đao trong tay liên tiếp chém ra, ở trên người cương thi vạch ra vô số hoa lửa.
Chiến đấu đến giờ, cương thi trên người áo giáp đã sớm bị rách tung tóe, lộ ra làn da cổ đồng.
Không nhớ đã ở trên người cương thi chém bao nhiêu đao, thế nhưng thủy chung không thể tìm được nó điểm yếu, việc này để Trần Huyền Cơ sắc mặt đã rất âm trầm.
‘ Nếu bên ngoài không có, vậy thử t·ấn c·ông từ bên trong. ‘
Trần Huyền Cơ híp mắt thầm nghĩ.
Đúng lúc này, phía sau lưng có hắc ảnh nhanh chóng tiếp cận, con cương thi còn lại kia đã vọt lên.
Lệ khí phả vào mặt, sắc bén lợi trảo chụp xuống.
Trần Huyền Cơ sớm đã có phòng bị, đạp đất lập tức lướt sang một bên tránh đi.
Oành!
Mất đi mục tiêu, cương thi lợi trảo đâm xuống dưới nền đá, mặt đá tựa như đậu hũ dễ dàng bị xuyên thấu nổ tung một mảng lớn, có thể thấy được cương thi lực lượng đáng sợ.
Thế nhưng đợi nó vừa từ mặt đất đứng dậy, trước mặt đỏ rực nóng bỏng, mấy q·uả c·ầu l·ửa đã tới.
Cương thi không có linh trí, không biết tránh né, nó chỉ có bản năng g·iết chóc, cho nên trực tiếp lấy thân thể mạnh mẽ ngạnh khánh.
Mà mấy cái này q·uả c·ầu l·ửa này tự nhiên khó mà gây cho nó thương tích, dù sao cũng chỉ là nhị giai phù lục.
Tuy nhiên chân chính công kích ở phía sau, một bóng người đã phi thân tiếp cận.
Trần Huyền Cơ tốc độ cực nhanh, vừa đợi cương thi từ sau đám lửa thoát ra, hắn cơ hồ trong chớp đã đến trước mặt, đao trong tay xé gió đâm thẳng vào nó phần miệng.
Cương thi toàn thân cứng như sắt thép, muốn t·ấn c·ông bên trong tự nhiên chỉ có phần miệng khả quan nhất.
Keng!
Sắt thép v·a c·hạm vang vọng, hoa lửa văng tung tóe.
Nhìn lại, chỉ thấy hắc thiết đao thế công đã ngừng lại, bị cương thi hàm răng ố vàng cắn chặt.
Trần Huyền Cơ khẽ nhíu mày, nhưng cũng không có quá nhiều kinh ngạc.
Hai chân đạp đất, Trần Huyền Cơ tiếp tục phát lực, dưới mạnh mẽ lực lượng thúc đẩy, cương thi ngay lập tức bị đẩy lùi về sau không ngừng.
Cùng lúc hắc thiết đao huyết hỏa phun trào, đốt đến trong miệng cương thi phun khói trắng.
Thế nhưng cương thi không biết đau đớn vẫn như cũ cắn chặt mũi đao, nó lực cắn mạnh kinh người, cắn đến hắc thiết đao kêu lên ken két như tùy thời có thể vỡ tan thành từng mảnh.
Trần Huyền Cơ đã có đoán trước, tự nhiên ở trên thân đao quán chú yêu cương đến gia trì, thể nội yêu nguyên cũng vì đó rút đi nhanh chóng.
Đúng vào lúc này, Ngô Phục giọng nói bất ngờ vang lên:
-” Cương thi điểm yếu ở trong miệng, mọi người tập trung công kích vào đó. “
Nghe được lời này, Trần Huyền Cơ đưa mắt nhìn sang, đáy mặt lập tức lóe lên kinh ngạc.
Chỉ thấy trước mặt Ngô Phục, một con cương thi đã ngã xuống, phần đầu nổ tung thành từng mảnh, vương vãi trên mặt đất khắp nơi.
‘ Bị ba con cương thi vây công, Ngô Phục tên này vậy mà vẫn nhanh như vậy tìm ra điểm yếu giải quyết một con rồi! ‘
Trần Huyền Cơ thầm nghĩ trong lòng, cảm thấy Ngô Phục đã có chút vượt qua tưởng tượng.
Phải biết Ngô Phục giống như hắn mới khai mở một, hai cái khiếu huyệt mà thôi.
Chiến lực này đã không thể dùng cảnh giới cao thấp đến đo lường, chỉ có thể lấy thiên tài hai chữ hình dung.
Người như vậy nên là bạn, không nên kết thù!
Thế nhưng không để cho hắn thời gian quá nhiều, phía xa con kia cương thi đã lại lao đến.
Nhìn về trước mặt cương thi, Trần Huyền Cơ không chần chừ thêm, lập tức rút ra một tấm phù lục đập về phía đỉnh đầu cương thi.
Phù lục vừa rời tay, màu xanh lôi điện lập lòe, sau đó hóa thành một con lôi xà lớn cỡ thùng nước, há miệng giương nanh tốc độ cực nhanh giáng xuống cương thi, đem nó bao phủ.
Xì! Xì! Xi!
Cương thi tắm ở trong lôi điện, toàn thân bốc lên khói trắng, kèm theo đó còn có mùi khét.
Tam giai phù lục Phi Lôi xà uy lực cực mạnh, cho dù là cứng rắn tam giai đỉnh phong cương thi cũng bị ảnh hưởng, trong khoảnh khắc lâm vào t·ê l·iệt.
Mà bắt lấy cơ hội này, Trần Huyền Cơ cảnh tay phải khiếu huyệt bộc phát.
Oành!
Dưới lực lượng mạnh mẽ thúc đẩy, hắc thiết đao thoát đi trói buộc trực tiếp đâm sâu vào cương thi trong miệng, cuối cùng từ sau gáy thoát ra.
Nhưng dù như vậy cương thi cũng không có c·hết, nó lúc này đã từ t·ê l·iệt tỉnh lại, hai tay bắt về hắc thiết đao.
Trần Huyền Cơ làm sao cho nó thời gian phản kháng, đao đã một lần quét quang.
Phốc!
Chỉ gặp máu xanh đen văng tung tóe, lưỡi đao rạch xé mặt cương thi xông ra, đem nó đầu lâu gần như cắt đứt khỏi cổ, lưu lại một lớp da mỏng miễn cưỡng giữ lấy treo lủng lẳng.
Thế nhưng như vậy đã đủ, cương thi thân thể cứng ngắc tại chỗ.
Nhìn thấy một màn này Trần Huyền Cơ cũng không có vui mừng, gặp hắn vội vàng xoay người, đao quang quét ngang.
Phía sau con cương thi kia đã đến, lợi trảo chụp xuống vừa lúc cùng đao quang đụng vào.
Keng! Oành!
Cuồng phong gào thét, cương thi bật ngược về sau.
Bởi vì khoảng cách quá gần, Trần Huyền Cơ cũng không có đứng vững, khẽ lui lại ba bước mới ổn định.
Tranh thủ thở dốc một hơi, Trần Huyền Cơ liếc nhìn xung quanh chiến đấu.
Những người khác tự nhiên cũng nghe được Ngô Phục nhắc nhở, biết được điểm yếu của cương thi nhưng vẫn chưa thể xông pha bọn nó hàm răng cứng rắn, ngược lại lúc này còn tương đối chật vật.
Để mà nói cương thi thật sự quá khó chơi, từ tốc độ, lực lượng, phòng thủ đều áp đảo.
Không phải ai cũng giống Ngô Phục, Trần Huyền Cơ dạng này yêu kỹ mạnh mẽ, nội tình thâm hậu, ứng đối dễ dàng.
Trong đó Mạc Lĩnh giờ phút này chật vật nhất, đây cũng là do hắn yêu kỹ thiêng về phòng thủ cận thân chiến đấu, gặp phải cương thi loại quái vật này quả thật khổ không thể tả.
Chiến đấu đến hiện tại, Mạc Lĩnh trên người giáp đá b·ị đ·ánh rơi lả tả, thậm chí còn thấy được mấy cái vết cào sâu hoắm lưu ở trên thân.
Lại nhìn sang Trần Quân, tình thế cũng không khá hơn được bao nhiêu.
Trần Quân yêu kỹ là đấu chuyển, có thể hấp thụ các loại nguyên tố công kích tựa như gió, lửa, nước đồng thời trả lại đối thủ, nhưng gặp chỉ có thể chất cương thì thì vô dụng.
Hiện tại cùng cương thi so lực, tự nhiên bị lép vế, may mắn có phù lục hỗ trợ, miễn cưỡng không bại.
Võ Việt thì đỡ hơn rất nhiều, hắn am hiểu khống phong yêu kỹ cho nên tốc độ rất nhanh, cương thì cơ hồ khó mà nắm bắt được.
Đồng dạng Võ Việt nhất thời cũng không làm gì được cương thi, trước mắt chỉ có thể cầm chân chờ cứu viện.
Thế nhưng để Trần Huyền Cơ kinh ngạc nhất là Trịnh Xảo, cùng hai con cương thi giao thủ, đối phương vậy mà vẫn có thể nhãn nhã ứng đối không rơi vào thế hạ phong.
Không nói một tay kiếm thuật điêu luyện, yêu kỹ cũng rất mạnh mẽ.
Trịnh Xảo yêu kỹ là khống quang thuật, loại này yêu kỹ giúp yêu võ giả có thể khống chế ánh sáng đến công kích đồng thời còn mang theo nhiệt độ cao thiêu đốt.
Mà sau khi biết cương thi điểm yếu, Trịnh Xảo đã gia tăng thế công, hiển nhiên cũng muốn nhanh chóng giải quyết.
Cuối cùng là Ngô Phục, sau khi giải quyết một con cương thi, áp lực giảm, chiến đấu càng thêm dễ dàng, cơ hồ sắp giải quyết xong con thứ hai.
Chiếu theo tình hình này, không bao lâu liền có thể xử lý hết.
Thu hồi ánh mắt, Trần Huyền Cơ lúc này tập trung vào chiến đấu, cương thi đã xông đến.
Sắc bén lợi trảo vung lên, ma sát với không khí kéo theo ma phong.
Cùng nó đối mặt, Trần Huyền Cơ bình tĩnh đến cực điểm, khẽ nghiêng người liền nhẹ nhõm tránh đi.
Tiếp đến Trần Huyền Cơ không chút keo kiệt tặng nó một đao, chém thẳng vào cương thi phần hông, chỉ nghe “ bành ” miệt tiếng cương thi đã bay ngược ra sau.
Ở trên đất lăn lộn vài vòng, cương thi rất nhanh đứng dậy.
Cũng đúng lúc này, một bóng người đã tới trên đỉnh đầu của nó, đao quang lóe lên, trực tiếp bổ thẳng vào cương thi đầu lâu.
Cương thi đầu lâu cứng rắn, hứng chịu một đao này cũng không có thương tổn, ngược lại cả người bị lực lượng khổng lồ dồn nén lún xuống khiến mặt đá nứt toác, nổ ra một cái hổ nhỏ.
Tiếp đến lại gặp không khí sặc nùi lôi điện, đưa mắt nhìn lên liền thấy một con lôi xà màu xanh to như thùng nước giáng xuống đem cương thi nuốt chửng.
Đã có kinh nghiệm, Trần Huyền Cơ tự nhiên không bỏ qua cơ hội tốt này.
Vừa ở trên không trung rơi xuống, Trần Huyền Cơ lập tức ném đao đâm thẳng vào miệng cương thi, chưa có ngừng lại, hắn xoay một vòng, chân phải khiếu huyết bộc phát đá vào hắc thiết đao phần chuôi.
Không ngoài ý liệu, hắc thiết đao thuận đó đâm xuyên cương thi đầu lâu, đồng thời thuận thế mang theo cương thi bay ra một đoạn cắm thẳng lên vách đá mới ngừng.
Như cũ, cương thi cũng không có c·hết ngay, nó vẫn đang cố gắng dãy giụa.
-” Đi xuống địa ngục đi. “
Thế nhưng đợi chờ nó tiếp theo là một mảnh hắc ám, Trần Huyền Cơ đã đuổi đến xoắn đao.
Rất nhanh cương thi nửa đầu trên tách rời rơi xuống đất lăn lông lốc, máu xanh đen vương vãi, hai con mắt đen ngòm mở trừng trừng như muốn nổ tung.