Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 27: Chuyện tiếp theo sau
"Ai?"
Hiển nhiên là bộ điệu làm bộ làm tịch của nó đã chọc tức tụi Gryffindor như Tristan.
Malfoy mỉm một nụ cười ra vẻ can đảm: (đọc tại Qidian-VP.com)
Ron bức xúc ngoạm một miệng đầy đồ ăn mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Và đúng như mong đợi của Tristan, buổi chiều ngày hôm đó thằng bé nó đúng là có một tiết học môn phòng chống nghệ thuật hắc ám. Đó là một tiết học đặc biệt vì đây là tiết học chung của năm hai và năm ba. Mấy đứa nhóc nữa năm hai như Tristan được đặc cách tham gia lớp học có năm ba như thế này bởi vì những chuyện lộn xộn đã xảy ra vào lớp thảo dược ngày hôm qua. Giáo sư Lupin đã quyết định là tụi học sinh năm hai cũng nên biết cách xử lý Boggart.
"Kệ thằng khốn đó đi Ron. Mình chỉ lo cho bác Hagrid thôi."
Cả lớp cười phá lên trước hình ảnh giáo sư Snape thường ngày cau có lại mặc một cái áo đầm dài viền ren, đội một cái nón cao trên chóp có một con kền kền bị mối gặm, và tay đung đưa một cái ví bự chảng màu đỏ thắm.
"Cũng may mà bác Hagrid không bị đuổi đó." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tristan lườm nguýt thằng Malfoy rồi tiếp tục với bữa ăn sáng của mình:
Nhưng mà kẻ đáng thương và tội nghiệp nhất trong chuyện này chính là con Boggart vô tội kia. Lần cuối cùng mà Tristan nhìn thấy cái tủ quần áo mà nó trốn bên trong là khi giáo sư Snape vận chuyển thứ đó về phòng làm việc của mình. Nhưng mà như thế thì cũng tốt Tristan hoàn toàn không muốn đối diện với Amon một lần nào nữa, nếu không nó sẽ bị ám ảnh bởi kính một mắt mất.
Nhưng mà hiển nhiên là những ngày tháng với tiết học độc dược tiếp theo của toàn bộ học sinh nhà Gryffindor hoàn toàn không dễ chịu chút nào cả. Giáo sư Snape điên cuồng trừ điểm tụi nó. Tiết học độc dược của Snape trở nên khắc nghiệt hơn bao giờ hết. Thầy ấy không ngừng đặt ra những câu hỏi khó và phạt những học sinh Gryffindor vì những lỗi nhỏ nhặt. Giáo sư cũng không cho phép họ sử dụng sách của họ và bắt họ phải nhớ thuộc lòng những công thức phức tạp.
Nhưng mà có mất thì cũng có được, cũng nhờ vào tiết học đó mà giáo sư Lupin đã chứng minh được khả năng giảng dạy của mình. Môn học phòng chống nghệ thuật hắc ám của thầy ấy nhanh chóng trở thành môn học được mong chờ nhất của lũ trẻ. Không ai trong chúng nó (ngoại trừ lũ Slytherin ra) coi thường giáo sư Lupin vì bộ dạng nhếch nhác và cà tàng của thầy nữa bởi vì các bài giảng của giáo sư lúc nào cũng vô cùng thú vị.
Tuy nhiên tiết học ngày hôm đó Tristan ước gì mình chưa từng tham dự. Sẽ không có gì xảy ra nếu giáo sư Lupin không từng bước, từng bước dẫn đạo Neville Longbottom tròng bộ đồ đáng xấu hổ của bà nội cậu ta lên con Boggart mang hình dáng giáo sư Snape, người mà cậu nhóc sợ hãi nhất trần đời.
"Duketown hả? Làng đó gần trường mình lắm đó!"
Ngay cả một đứa năm hai như Tristan cũng phải khốn đốn vì thái độ của giáo sư Snape đối với học sinh nhà Gryffindor nói chung và bản thân nó nói riêng. Tuy thằng bé có thể hoàn mỹ hoàn thành việc pha chế độc dược của mình nhưng với con mắt của chuyên gia về độc dược như giáo sư, đặc biệt là khi thầy ấy đã bới lông tìm vết thì thôi rồi, nếu Tristan mà không có tinh thần thép thì khi nghe những lời nhận xét khó nghe từ giáo sư thì nó có khả năng tự học phép độn thổ luôn mất.
"Ba của Draco lúc này đã tức đến phát điên, đi k·iện c·áo khắp nơi, không biết sao này hắn sẽ làm gì nữa?"
Nhìn đến tụi Harry Potter nhỏ giọng thì thầm với mấy đứa năm 3 nhà Gryffindor khác, Tristan giữ im lặng và chú tâm vào học buổi sáng của mình mà hoàn toàn không tham gia vào cuộc nói chuyện của mấy người bọn họ. Tuy thằng bé vẫn không thay đổi quan điểm của mình là Sirius Black là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm. Tuy nhiên từ những thông tin mà nhiệm vụ của nó đã vô tình "spoil" ra, chắc chắn còn rất nhiều rất nhiều bí ẩn đằng sau câu chuyện của Black mà người ta hay kể, và rất có khả năng giáo sư Lupin biết được điều gì đó về chuyện này. Tristan bắt đầu mong ngóng tiết học phòng chống nghệ thuật hắc ám đầu tiên của mình trong năm học này.
Vào ngay lúc này, một nam sinh nhà Gryffindor chạy về phía bàn ăn một cách vô cùng kích động với tờ báo trong tay:
Sáng ngày hôm sau, khi Tristan đến Đại Sảnh đường cùng với tụi bạn nhà Gryffindor của mình thì thấy được rằng Malfoy đã ngồi sẵn ở dãy bàn nhà Slytherin mà huyên hoang khoác lác với đám bạn của nó. Tay phải của thằng Draco quấn băng, treo trước ngực như thể nó là một kẻ sống sót đầy hào hùng sau một trận chiến kinh hoàng nào đó.
"Nhưng mà khắp nơi đều có giám ngục mà."
"Sirius Black!"
"Thì sao chứ? Dù sao thì hắn cũng đã trốn khỏi hắn một lần rồi. Ai mà chắc hắn không làm được một lần nữa." (đọc tại Qidian-VP.com)
Harry nói tiếp:
Nhưng mà sự vui mừng đó cũng kết thúc rất nhanh. Ở Hogwarts, tin đồn là thứ mà lan truyền còn nhanh hơn lửa cháy trên đồng cỏ. Các cô, cậu phù thủy nhỏ hoàn toàn không thể nào bỏ lỡ một cơ hội để có thể tám về chuyện thú vị như thế này. Và do đó những lời bàn tán về việc mặc đồ nữ của giáo sư Snape tới tai của thầy ấy.
Hermione nói:
Chương 27: Chuyện tiếp theo sau
"Nghe thằng đó nói chuyện kìa! Nó đi ba hoa khắp nơi chuyện ngày hôm qua đó!"
"Đúng vậy! Black đi được mọi nơi, giống như một làn khói vậy, một làn khói với đôi tay trần."
Pansy Parkinson nở nụ cười hết sức điệu, hỏi:
"Chắc sẽ hết thôi. Nhìn nè, tao thấy mình vẫn còn may lắm. Bà Pomfrey còn nói xém chút nữa là mình mất luôn cánh tay đó. Có thể là tuần này mình không thể làm bài tập được rồi."
Thế là tất cả mọi người trên dãy bàn nhà Gryffindor liền bu lại xung quanh, chũi mũi vào tờ báo.
Chuyện là không biết bằng cách nào cặp sinh đôi nhà Weasley có được hình ảnh của con Boggart đã biến thành giáo sư Snape trong trang phục bà nội của Neville Longbottom ngày hôm ấy, và họ đã quyết định làm một bức tranh vẽ về nó để trêu chọc Snape. Họ đã lén lút đưa bức tranh vào phòng thí nghiệm của Snape và treo nó trên tường, rồi chờ đợi phản ứng của ông. Khi giáo sư Snape bước vào phòng, thầy ấy đã hoảng hốt khi nhìn thấy bản sao của mình mặc váy hoa và mũ rộng vành, còn cầm một con ếch trong tay. Thầy đã tức giận vô cùng và lập tức biến bức tranh thành tro bụi, rồi ngay lập tức đi tìm Fred và George để trừng phạt họ. Nhưng hai anh em sinh đôi nhà này đã kịp chạy trốn và ẩn nấp trong phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor, nơi họ được đón nhận như những anh hùng. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Mình biết hắn ta ở đâu rồi?"
"Có khi nào hắn sẽ đến Hogwarts không? Có đến không ta?"
Còn giáo sư Lupin thì sao? Tristan chắc chắn rằng hai người bọn họ đã có một cuộc nói chuyện vô cùng "thân thiện" với nhau. Bởi vì kể từ ngày hôm đó, Mắt thầy quắc lên đầy đe dọa mỗi khi có bất kỳ ai nhắc tới tên giáo sư Lupin.
Nhưng mà không phải vì thế mà lượng bài tập về nhà của nó giảm bớt, trái lại, cũng giống như mọi thành viên của nhà Gryffindor khác, lượng bài tập về nhà mà giáo sư Snape đã giao cho thằng bé nhiều đến mức dường như không thể hoàn thành.
Thủ phạm chính của vụ này là Neville Longbottom thì càng bị giáo sư Snape tập trung chú ý hơn. Không dưới mười lần Tristan nhìn thấy thằng bé trộm lau nhớt mắt khi ngồi một mình ở sân trường. Tristan vô cùng đồng tình với Neville nhưng mà rất tiếc là thân nó lúc này còn lo không xong nữa là, huống chi là lửa giận của bậc thầy độc dược thì không phải ai cũng có thể đối mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.