Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: Đêm Hội Ma Đầy Biến Cố

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Đêm Hội Ma Đầy Biến Cố


Tristan vội giẫm chân, cố chen vào dòng người theo sau Percy. Cậu phải biết chuyện gì đang xảy ra. Sau một hồi chật vật, cậu lách được qua đám đông, và rồi, một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra trước mắt.

Sau một ngày dài miệt mài “lao động” và “học hành” ở Hogwarts, nhất là sau bữa tiệc Halloween hoành tráng kéo dài suốt đêm, Tristan mệt mỏi lê bước theo dòng người ra khỏi Đại Sảnh Đường, giờ đã yên ắng hơn hẳn. Bụng cậu căng cứng vì những món ngon lành — bí ngô nướng, bánh táo, kẹo dẻo ma quái — khiến từng bước đi nặng nề như gánh cả bầu trời. Không khí trong Đại Sảnh vẫn còn vương mùi ngọt ngấy của ruột bí ngô và sương mù kỳ lạ từ màn trình diễn của các giáo sư, nhưng giờ đây, nó pha lẫn một thứ gì đó lạnh lẽo, như thể lâu đài đang thì thầm những lời cảnh báo từ những tầng sâu của thực tại.

Học sinh ùa về Đại Sảnh Đường, tiếng bước chân dồn dập hòa lẫn với những tiếng thì thào hoảng loạn. Tristan đi sau cùng, ánh mắt bạc lướt qua hành lang, cố tìm dấu vết của dòng chảy ether mà không để ai nhận ra. Cậu biết Sirius Black nguy hiểm, nhưng linh giác mách bảo rằng vụ t·ấn c·ông này không đơn giản. Trò chơi khăm của Malfoy, trò hù ngược của nhóm, và bóng hình Pumpkin Johnny đã làm r·ối l·oạn không khí của Hogwarts, như thể chúng vô tình đánh thức một thứ gì đó cổ xưa, một thứ đang lợi dụng sự hỗn loạn để trỗi dậy.

Bỗng, một bóng dáng quen thuộc nhảy nhót trên đầu đám đông, kèm theo tiếng cười khẩy đầy thích thú. Peeves, chú tinh linh tinh nghịch của Hogwarts, lơ lửng giữa không trung, khuôn mặt méo mó như vừa tìm được trò vui mới. Tristan thầm nghĩ:

Trong Đại Sảnh, học sinh chen chúc nhau, các giáo sư đứng thành hàng, đũa phép sẵn sàng. Cụ Dumbledore đứng giữa, giọng cụ vang lên, trấn an nhưng đầy uy quyền. “Các em, hãy giữ bình tĩnh. Hogwarts được bảo vệ bởi phép thuật của bốn nhà sáng lập. Không ai có thể làm hại các em trong những bức tường này. Nhưng từ giờ, mọi người phải tuân thủ lệnh giới nghiêm nghiêm ngặt. Các giáo sư sẽ lục soát lâu đài để tìm Sirius Black.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ lát sau, cụ Dumbledore xuất hiện, bước nhanh qua hành lang, ánh mắt sắc bén nhưng điềm tĩnh. Học sinh Gryffindor vội dạt ra, nhường đường cho cụ. Harry, Ron, Hermione, cùng Ginny và Colin chen đến gần Tristan, khuôn mặt họ tái mét trước cảnh tượng. Hermione nắm chặt tay áo Ron, thì thào. “Chuyện gì thế này? Bức chân dung… ai làm được chuyện này?”

“Ô, có chứ, thưa ngài Hiệu trưởng!” Peeves lộn ngược người, ngó cụ Dumbledore qua hai cẳng chân, ánh mắt lấp lánh như ôm một bí mật to đùng. “Ngài hiểu cho, hắn nổi điên khi Bà Béo không cho hắn qua cửa. Cái thằng Sirius Black đó thiệt là nóng tính!”

Tristan ngó đầu qua những cái đầu phía trước. Bức chân dung Bà Béo dường như đóng chặt, không chút lay động. Bỗng, một bàn tay đẩy cậu sang bên thô bạo. Là Percy Weasley, đang chen qua đám đông với vẻ quan trọng, áo choàng tung bay như một vị tướng. “Làm ơn cho mình qua! Việc gì mà dồn đống lại đây như vầy? Chẳng lẽ tất cả cùng quên mật khẩu rồi sao? Xin lỗi, mình là Thủ lĩnh Nam sinh!”

Tristan nhướng mày, lẩm bẩm. “Không đời nào nhiều người quên mật khẩu cùng lúc thế này.” Linh giác của cậu lại rung lên, mạnh hơn, như một sợi dây đàn bị gảy. Cậu cố gắng trấn tĩnh, giữ vẻ ngoài bình thản, nhưng cảm giác bất an cứ lớn dần. Vụ chơi khăm của Malfoy, trò hù ngược của nhóm, và bóng hình Pumpkin Johnny bí ẩn trong sương mù đêm qua đã khiến Hogwarts chìm trong căng thẳng. Giờ, một chuyện gì đó nghiêm trọng hơn đang xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ai mà biết? Có khi thằng ngố nào quên mật khẩu sau cuộc chè chén hồi nãy rồi!” một giọng cười đùa.

Percy đứng c·hết trân, giọng run run. “Ai đó… đi mời giáo sư Dumbledore, mau lên!”

Hermione thì thào với nhóm. “Mình không hiểu… sao Black lại t·ấn c·ông bức chân dung? Hắn muốn gì ở phòng sinh hoạt chung?”

Harry nhìn chằm chằm vào bức tranh, ánh mắt lấp lánh sự lo lắng. “Mình có cảm giác không hay, Tristan. Cậu nghĩ sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng hét ầm ĩ của Peeves đột ngột im bặt, bầu không khí trở nên căng như dây đàn. Mọi người hít vào một hơi lạnh, ánh mắt trao đổi đầy sợ hãi. Sirius Black — kẻ s·át n·hân khét tiếng, người đã bán đứng cha mẹ Harry, và giờ, theo lời Peeves, đã xông vào Hogwarts, t·ấn c·ông bức chân dung để vào phòng sinh hoạt chung Gryffindor.

Cụ Dumbledore giơ tay, ra hiệu im lặng. “Hãy phong tỏa lâu đài. Giáo sư McGonagall, các em trở lại Đại Sảnh Đường ngay.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chẳng lẽ Peeves lại giở trò?” Cậu nhớ lần trước, Peeves từng phá hỏng một bữa tiệc Gryffindor, cũng với nụ cười cợt nhả như thế này. Nhưng lần này, ánh mắt của Peeves lấp lánh một sự hả hê khác thường, như thể nó vừa chứng kiến một tai họa thực sự.

Chương 36: Đêm Hội Ma Đầy Biến Cố

Bức chân dung Bà Béo đã bị xé nát! Những mảnh vải rách tả tơi rơi vãi trên sàn, như thể bị một con thú dữ cào xé. Bà Béo đã biến mất, chỉ còn lại khung tranh trống rỗng, với những vết rạch tàn bạo cắt ngang qua lớp sơn dầu. Đám đông im bặt, tiếng la hét chuyển thành những tiếng thì thào hoảng sợ. Tristan cảm thấy một luồng lạnh chạy dọc sống lưng, không phải từ gió, mà từ linh giác của cậu, đang cảnh báo về một mối nguy vượt ngoài tầm kiểm soát. Nhưng cậu cắn chặt răng, giữ vẻ mặt sững sờ như mọi người, không để bất kỳ ai nghi ngờ cậu biết nhiều hơn những gì mắt thường thấy.

Nụ cười của Peeves héo đi một chút. Nó không dám xấc láo với cụ Dumbledore. Thay vì giọng cợt nhả, nó chuyển sang tông nịnh hót, nghe còn chướng tai hơn. “Thưa ngài Hiệu trưởng tôn kính, thiệt là nhục! Bà Béo không muốn ai thấy bà đâu. Bà ấy te tua xơ mướp rồi! Mình thấy bà chạy băng qua mấy bức tranh phong cảnh ở lầu bốn, trốn trong rừng cây, khóc lóc thảm thiết lắm, thưa ngài.”

Tristan nhún vai, cố giữ giọng bình thản. “Chắc… chắc là ai đó p·há h·oại. Nhưng ai mà mạnh đến mức xé được cả chân dung ma thuật?” Cậu biết rõ bức chân dung được bảo vệ bởi phép thuật cổ xưa, không phải thứ dễ dàng bị phá. Linh thị của cậu muốn khởi động, muốn nhìn vào dòng chảy ether để tìm manh mối, nhưng cậu kìm lại, sợ ánh mắt bạc lấp lánh sẽ khiến ai đó chú ý.

Tristan im lặng, ánh mắt xa xăm. Cậu muốn nói rằng có điều gì đó không đúng, rằng dòng chảy ether quanh bức chân dung mang một dấu vết kỳ lạ, giống như tàn dư của một nghi lễ hơn là một vụ t·ấn c·ông bừa bãi. Nhưng cậu không thể. Là một Thần Bí Giả, cậu phải che giấu sức mạnh của mình, phải giữ bí mật về con đường Quái Vật và linh thị siêu nhiên. Thay vào đó, cậu vỗ vai Harry, giọng nhẹ nhàng. “Cậu đừng lo, Harry. Hắn không vào được đâu. Chúng ta sẽ an toàn.”

Nhưng khi ánh mắt cậu lướt qua Đại Sảnh, qua những quả bí ngô bay lơ lửng trên trần nhà, cậu không thể xua tan hình ảnh bóng hình trong sương mù đêm qua — quả bí ngô sáng rực, giọng nói từ vực thẳm: “Các ngươi đã học được bài học chưa?” Tiếng quạ kêu vang lên từ xa, khàn đặc và đầy điềm gở, như hồi chuông báo tử vọng qua màn sương. Và Tristan, dù cố che giấu bản thân, biết rằng Hogwarts đang đứng trước một bí mật lớn hơn, một bí mật mà trò đùa của Malfoy, trò hù ngược của họ, và sự xuất hiện của Sirius Black chỉ là những mảnh ghép đầu tiên.

Cụ Dumbledore bình thản hỏi. “Bà ấy có nói ai gây ra chuyện này không?”

Tristan chậm rãi tiến về phòng sinh hoạt chung Gryffindor, nơi thường ngập tiếng cười đùa và trò chuyện rôm rả của các bạn cùng nhà. Nhưng khi đến gần bức chân dung Bà Béo, cậu bị chặn đứng, không thể tiến thêm bước nào. Một đám đông học sinh chen chúc trước lối vào, không ai nhường ai, tiếng la hét om sòm át cả tiếng gió rít từ hành lang. Đôi mắt bạc của Tristan khẽ nhíu lại, linh giác siêu nhiên của cậu — thứ giác quan của một Thần Bí Giả trên con đường Quái Vật, Sequence 8: Robot — rung lên nhẹ, nhưng cậu vội kìm nén, tự nhắc mình không được để lộ bất kỳ dấu hiệu nào khác thường. “Mình còn lâu mới vào được đây,” cậu thầm nghĩ, cố giữ vẻ mặt mệt mỏi như một học sinh bình thường.

Harry nghiến răng. “Hắn muốn mình, Hermione. Hắn luôn muốn mình.”

“Sirius Black… hắn muốn tìm mình,” Harry thì thào, giọng run nhưng đầy quyết tâm.

“Dám lắm! Ha ha!”

Ron lắc đầu, giọng run. “Mình không biết, nhưng chắc chắn không phải trò đùa của Peeves đâu.”

Peeves thêm vào, giọng đầy hả hê. “Tội nghiệp!”

Hermione nắm tay Harry, giọng cô run rẩy. “Harry, cậu không thể ở đây. Nếu hắn vào được lâu đài, thì…”

Ron ngắt lời, giọng khàn khàn. “Hắn không vào được đâu, Hermione. Cậu thấy bức chân dung rồi đấy, hắn không qua được Bà Béo. Nhưng… sao hắn dám mò vào đây?”

“Mấy người sẽ gặp may đấy!” Peeves nhếch miệng cười lớn, lơ lửng trên đầu đám đông.

Cụ Dumbledore quay sang, ánh mắt sắc bén. “Ngươi ngụ ý gì, Peeves?”

Giáo sư McGonagall giơ đũa phép, một luồng ánh sáng vàng rực chiếu sáng bầu trời. Tiếng rầm rầm vang lên khi các cánh cửa sắt nặng nề của Hogwarts hạ xuống, đóng sập lại. Hàng tá ổ khóa ma thuật chốt chặt mọi lối vào, ánh sáng lấp lánh từ những biểu tượng cổ xưa của bốn nhà sáng lập hiện lên trên các cánh cửa, như những con mắt canh gác bất khả x·âm p·hạm. Tiếng cửa đóng sập rền vang, khiến không khí càng thêm căng thẳng, như thể lâu đài đang cố ngăn chặn một thế lực tà ác từ bên ngoài — hoặc từ bên trong.

Cụ Dumbledore quan sát bức tranh tàn tạ, đôi mắt ảm đạm. Giáo sư McGonagall, Lupin, và Snape vội vã đến, khuôn mặt họ căng thẳng. Cụ Dumbledore lên tiếng, giọng trầm nhưng rõ ràng. “Chúng ta cần tìm Bà Béo. Giáo sư McGonagall, cô làm ơn tìm thầy Filch và bảo ông ấy kiểm tra mọi bức tranh trong lâu đài.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tristan cảm thấy tim thắt lại, nhưng không phải vì sợ hãi. Linh giác của cậu rung lên, như thể dòng chảy ether đang thì thầm một sự thật khác. Nhưng cậu không dám để linh thị khởi động, không dám để bất kỳ ai thấy đôi mắt bạc của mình lóe lên. Cậu chỉ đứng đó, giả vờ hoảng sợ như mọi người, ánh mắt lướt qua Harry, người đang siết chặt tay, khuôn mặt tái nhợt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Đêm Hội Ma Đầy Biến Cố