Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43: Bóng Tối, Bí Mật, và Chiếc Nhẫn Bí Ngô

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Bóng Tối, Bí Mật, và Chiếc Nhẫn Bí Ngô


Mật đạo dẫn đến cánh cửa gỗ sứt sẹo, mở ra con hẻm tối ở Hogsmeade. Gió lạnh thổi qua, mang mùi bia bơ, khói gỗ, và dư âm sắc lạnh của giám ngục. Chiara bước nhanh, áo choàng che mặt, hướng đến *Three Broomsticks*. Tristan trườn theo, né vũng nước và ánh đèn. Hình dạng rắn giúp ẩn nấp, nhưng cậu lúng túng khi nghĩ đến việc biến lại. “Bị bắt thì c·hết vì xấu hổ trước,” cậu tự nhủ, nhưng vẫn tập trung.

“Đêm khuya thế này, chị Chiara làm gì?” cậu lẩm bẩm, nhíu mày, trí óc xoay chuyển như bánh răng đồng hồ. Linh giác rung mạnh, như luồng ether quanh cô mang ý định bí ẩn, tương tự luồng hoang dã cậu cảm nhận trong văn phòng Lupin. Hình ảnh Chiara ở bệnh xá hiện lên — ánh mắt lướt ra sân Quidditch nơi giám ngục biến mất, như thể cô biết điều gì đó. “Liên quan đến giám ngục? Hay… Sirius Black?” cậu tự hỏi, ngón tay siết chặt bản đồ, tim đập nhanh như kẻ sắp phá một vụ án.

Cậu tập trung, gọi dạng Animagus bí mật: một con rắn trắng nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, hoàn hảo để ẩn nấp. Mùa hè ở trang viên Prewett, cậu đã lén luyện kỹ năng này, nhưng vẫn mắc lỗi hài hước: quần áo không biến đổi theo. “Thôi kệ,” cậu lẩm bẩm, mặt đỏ lên khi nghĩ đến việc “t·rần t·ruồng” trong dạng rắn. “Chẳng ai thấy đâu… hy vọng thế.” Cậu giơ đũa, cảm giác cơ thể co lại, xương mềm ra, da hóa vảy lấp lánh. Trong chớp mắt, cậu là con rắn trắng, dài một mét, cuộn tròn trên đống áo choàng. Cảm giác thiếu vải khiến cậu rùng mình — đúng là tình huống kỳ cục giữa lúc căng thẳng. “Sao mình không luyện kỹ hơn?” cậu tự mắng, nhưng nhanh chóng trườn đi, theo dấu Chiara.

Chiara gõ ngón tay, mắt căng thẳng, như đấu tranh nội tâm. Cô liếc xuống sàn, gần Tristan, khiến cậu cứng người. “Cô ấy cảm nhận được?” cậu nghĩ, linh giác như chuông cảnh báo. Cậu xoay nhẫn Bí Ngô lần nữa, cầu may mắn thoát lần này, dù biết vận xui nhỏ đang rình. Đột nhiên, cửa quán mở, một bóng người cao lớn, áo choàng che mặt, bước vào. Chiara ngẩng lên, mắt sắc, tay siết đũa dưới bàn. Tristan nín thở, mắt rắn lấp lánh, chờ đợi. Dòng chảy ether xoáy mạnh, như bí mật Hogwarts sắp hé lộ, nhưng câu trả lời vẫn ẩn trong bóng tối, sẵn sàng nuốt chửng kẻ dám đào sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tò mò, như ngọn lửa không thể dập tắt, chiến thắng lý trí. Tristan bật dậy, khoác áo choàng, nắm đũa phép. Cậu liếc qua cửa sổ, nơi sương mù cuộn trào, che khuất ánh trăng, như bức màn giấu tội ác. “Xong việc rồi,” cậu thì thào, bản đồ xóa sạch dấu vết. Nhét nó vào túi, cậu lẻn ra hành lang, bước chân nhẹ như bóng ma. Ánh trăng chiếu những vệt bóng dài trên sàn, như ngón tay vô hình vươn từ bóng tối. Tiếng quạ kêu khàn đặc từ xa, như lời cảnh báo từ cõi hắc ám. Cậu kìm nén thôi thúc khởi động linh thị, sợ mắt bạc lóe lên, lộ thân phận Thần Bí Giả. Nhưng để theo Chiara mà không bị phát hiện, cậu cần thứ kín đáo hơn — và cậu biết chính xác thứ đó là gì.

Chiara chọn bàn khuất gần lò sưởi, ánh lửa làm tóc bạc lấp lánh. Cô ngồi, mắt lướt quanh, như chờ ai. Tristan cuộn dưới gầm bàn gần đó, mắt rắn quan sát. Linh giác rung mạnh, như dòng chảy ether trong quán mang bí mật lớn. Cậu suy luận như thám tử: “Chiara rời Hogwarts đêm khuya, qua mật đạo, gặp ai? Đồng minh? Kẻ thù? Liên quan giám ngục, hay Black?” Giấc mơ con c·h·ó đen hiện lên, và cậu cảm thấy gần chạm đến sự thật.

Cậu thì thào, giọng thấp như sợ đánh thức chính nỗi nghi ngờ của mình: “Ta thề rằng ta đang toan tính chuyện xấu xa.” Mực loang ra trên tấm da, lộ bản đồ Hogwarts với những chấm nhỏ di động, ghi tên từng người. Ron ngáy o o trong phòng ngủ sát vách, Harry vẫn nằm trong bệnh xá, bị bà Pomfrey giữ lại đến cuối tuần. Nhưng mắt Tristan dừng lại ở một chấm khác: *Chiara Lobosca* lặng lẽ di chuyển qua hành lang tầng ba, hướng đến bức tượng Phù Thủy Một Mắt.

Chiara lẩm bẩm, giọng thấp như gió rít: “Chỉ là gió thôi…” Cô tiếp tục đi. Tristan thở phào, nhưng không dám lơ là. Mật đạo uốn lượn, dẫn sâu hơn, không khí ngột ngạt, như bóng tối siết chặt cậu. Đột nhiên, một viên đá lăn t·ừ t·rần, ngay phía trên. Cậu lách mình, nhưng đá đập sàn, vang tiếng “cạch” nhỏ. Chiara dừng lại, đũa phép giơ cao, giọng sắc như dao: “Ai đó?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu dừng ở một góc khuất gần cầu thang, hít sâu, tim đập như trống trận. Ngón tay lướt lên Chiếc Nhẫn Bí Ngô Rỗng trên ngón trỏ — chiếc nhẫn bạc hình bí ngô rỗng, hạt giả đỏ rực lấp lánh bên trong. Món quà kỳ lạ từ mùa hè, với khả năng tăng may mắn nhỏ khi xoay, hoặc giả c·hết trong mười giây khi ngậm hạt. Nhưng cậu cũng nhớ lời nguyền: mỗi lần dùng, một “vận xui nhỏ” sẽ ám cậu — giày đứt dây, trà đổ lên áo — và nếu dùng ba lần liên tiếp, vận xui sẽ thành t·hảm h·ọa. “Chỉ dùng một lần thôi,” cậu tự nhủ, xoay nhẫn, cảm giác dòng chảy ether lóe lên, như một tia may mắn nhỏ. “Hy vọng nó giúp mình không bị Filch tóm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 43: Bóng Tối, Bí Mật, và Chiếc Nhẫn Bí Ngô

*Three Broomsticks* hiện ra, ánh sáng vàng hắt qua cửa sổ, trái ngược không khí lạnh lẽo. Tiếng cười rôm rả vọng ra, nhưng có căng thẳng vô hình, như quán che giấu tội ác. Chiara đẩy cửa, bước vào, và Tristan len qua khe trước khi cửa đóng. Bên trong, mùi bia bơ, gỗ cháy, bánh nướng trộn lẫn, tạo ấm áp giả tạo. Quán vắng, chỉ vài người: phù thủy già ngủ gật, hai gã áo xám thì thào ở góc, bà Rosmerta lau ly, mắt lơ đãng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh sáng quét qua, gần sát chỗ Tristan. Cậu trườn nhanh vào khe hẹp, vảy cọ đá, tạo âm thanh nhỏ. Chiara nheo mắt, bước đến khe, đũa chĩa thẳng. Cậu suy nghĩ nhanh, cuộn người, giả làm rắn tự nhiên, ngẩng đầu, rít nhỏ. Chiara dừng, ánh mắt dò xét: “Chỉ là rắn?” Cô giơ đũa, niệm *Lumos Maxima*. Ánh sáng bùng lên, chiếu sáng mật đạo, lộ mọi ngóc ngách. Tristan ép sát khe, vảy trắng lấp lánh, tim đập loạn. Linh giác mách rằng Chiara có trực giác thợ săn — hoặc kẻ bị săn.

Hành lang vắng lặng, chỉ có tiếng vảy cọ vào đá, nhỏ như tiếng thì thầm. Linh giác, dù hạn chế trong dạng Animagus, vẫn rung, dẫn cậu đến bức tượng Phù Thủy Một Mắt. Cậu thấy nó khép lại, để lộ mật đạo. “Chị ấy nhanh thật,” cậu nghĩ, trườn vào trước khi lối đi đóng. Mật đạo tối om, ẩm ướt, mùi đất, rêu, và bia bơ cũ bám đầy không khí. Trần thấp, lởm chởm đá nhọn, tường trơn trượt. Cậu di chuyển cẩn thận, né đá sắc, mắt rắn lấp lánh dưới ánh sáng yếu từ đũa phép của Chiara, xa xa phía trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm buông xuống Hogwarts như một tấm màn nhung đen kịt, nặng nề và đầy điềm gở, chỉ điểm xuyết bởi ánh trăng non yếu ớt lọt qua ô cửa sổ tháp Gryffindor, vẽ những vệt bạc mờ nhạt trên sàn đá lạnh lẽo. Trong phòng ngủ đơn độc, Tristan Prewett nằm bất động trên giường, mắt mở to, lòng trĩu nặng bất an. Tấm Bản Đồ Đạo Tặc, món quà bí mật từ anh em họ Fred và George Weasley, nằm gọn trong tay, ánh sáng mờ từ đũa phép (*Lumos*) chiếu lên những đường mực uốn lượn như mạch máu của lâu đài. Linh giác Thần Bí Giả — thứ giác quan siêu nhiên của con đường Quái Vật, Sequence 8: Robot — rung lên như dây đàn, như thể dòng chảy ether đang thì thầm về một bí mật rình rập trong bóng tối.

Chiara đi nhanh, áo choàng healer xanh nhạt phấp phới, đũa phép giơ cao (*Lumos*). Tristan giữ khoảng cách, trườn sát tường, dùng bóng tối làm lá chắn. Cuộc đấu trí bắt đầu, như trò mèo vờn chuột trong bóng tối. Chiara không đi ngẫu nhiên — cô kiểm tra sau lưng, dừng bất chợt, như nghi ngờ bị theo dõi. Một lần, cô quay ngoắt lại, ánh sáng quét qua mật đạo, gần sát chỗ Tristan. Cậu ép vào khe đá, ngừng thở, thân rắn cứng đờ. Linh giác rung dữ dội, như luồng ether của Chiara đang dò xét. “Cô ấy biết mình ở đây sao?” cậu nghĩ, tim đập thình thịch dù trong dạng rắn. Cậu suy luận: Chiara không chỉ là healer. Luồng ether hoang dã, tương tự Lupin, gợi ý thân phận người sói — nhưng còn gì nữa? Một gián điệp? Hay kẻ săn mồi?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43: Bóng Tối, Bí Mật, và Chiếc Nhẫn Bí Ngô