Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44: Ánh Lửa, Lời Thì Thào, và Bí Mật Dưới Gầm Bàn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Ánh Lửa, Lời Thì Thào, và Bí Mật Dưới Gầm Bàn


Cuộc trò chuyện kéo dài, giọng nhóm bạn thấp dần, như biết mình đang nói điều cấm kỵ. Tristan nằm im, mắt rắn lấp lánh dưới ánh lửa, chờ đợi. Dòng chảy ether xoáy mạnh, như bí mật Hogwarts đang hé lộ, nhưng câu trả lời vẫn ẩn trong bóng tối, chờ khoảnh khắc bùng nổ, sẵn sàng kéo cậu vào vòng xoáy nguy hiểm.

Quán *Three Broomsticks Inn* dưới ánh lửa lò sưởi lập lòe, tựa như ngọn hải đăng ấm áp giữa biển sương mù lạnh buốt của Hogsmeade. Nhưng không khí bên trong lại nặng nề, như thể mỗi tiếng thì thào đang che giấu một âm mưu c·hết người. Tristan Prewett, trong dạng Animagus là con rắn trắng nhỏ nhắn, cuộn mình dưới gầm bàn cách Chiara Lobosca vài mét, đôi mắt lấp lánh quan sát. Linh giác Thần Bí Giả — thứ giác quan siêu nhiên của con đường Quái Vật, Sequence 8: Robot — rung lên dữ dội, như dòng chảy ether trong quán đang xoáy quanh một sự thật nguy hiểm. Cậu lúng túng nhận ra mình vẫn “t·rần t·ruồng” trong hình dạng rắn, do chưa thành thạo biến đổi quần áo. “Bị bắt thì c·hết vì xấu hổ trước khi kịp giải thích,” cậu nghĩ, nhưng nhanh chóng dồn trí óc vào Chiara, như thám tử lần theo dấu vết.

Penny vỗ vai Ben, giọng an ủi nhưng sắc: “Đừng lo, Ben. Boggarts chỉ là ảo ảnh. Nhưng mình đồng ý, chúng gây rắc rối lớn. Mình phải pha hàng tá thuốc an thần cho học sinh ở Thánh Mungo. Chiara, cậu tìm được gì ở Hogwarts chưa?”

Chiara gật: “Mình đang tìm cách. Nhưng phải cẩn thận. *Vault of Fear* không chỉ nguy hiểm, nó… thay đổi người chạm vào. Mình không muốn ai trong tụi mình bị tổn thương.” Giọng cô trầm, mắt thoáng u buồn, như mang gánh nặng.

Cuối cùng, một phù thủy tóc đỏ, mắt lấp lánh tinh quái, lên tiếng, giọng như sắp kể chuyện cười: “Chào cậu, Chiara! Mình vừa thoát khỏi văn phòng Gringotts. Đám yêu tinh bắt mình kiểm tra bùa bảo vệ, nhưng mình lén nhét quả pháo dung vào két sắt. Chờ xem họ phát hiện nhé!” Cô cười lớn, không chút hối lỗi, như thể p·há h·oại là sở thích. Tristan suy luận: “Nổi loạn, yêu trò đùa, có lẽ làm việc với bùa chú. Cô ấy là rắc rối lớn nếu mình bị lộ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tristan, nghe lén, tim đập như trống trận. “Ben, Penny, Talbott, Tulip… Bạn cũ của chị Chiara? Họ biết gì về Hogwarts?” Linh giác rung, như dòng chảy ether quanh nhóm mang dấu vết bí mật cổ xưa. Cậu nhớ nhiệm vụ phụ của hệ thống Thần Bí Giả, lời tiên tri mơ hồ từ mùa hè: *Vault of Fear sẽ mở, boggarts tràn ngập Hogwarts.* Năm ngoái, cậu đóng *Vault of Ice* dưới hồ Hắc Thủy, đối mặt băng giá và bùa nguyền. Tin đồn boggarts xuất hiện khắp lâu đài xác nhận *Vault of Fear* đã mở. “Chị Chiara quay lại Hogwarts vì vault này sao?” cậu suy luận, trí óc xoay vần như máy dò t·ội p·hạm.

Tristan, nghe lén, tim đập nhanh hơn. “Khu vực giới hạn của thư viện… *Vault of Fear* ở đó!” Cậu muốn biến lại, muốn đào sâu, nhưng nguy cơ bị phát hiện quá lớn. Linh giác rung, như dòng chảy ether cảnh báo *Vault of Fear* không chỉ là kho báu nguyền rủa, mà là cánh cửa dẫn đến thứ đen tối — có lẽ là Sirius Black, hoặc thế lực siêu nhiên. Cậu nhớ nhiệm vụ phụ: *Vault of Fear* sẽ mở, nỗi sợ lan tràn. “Mình phải điều tra… nhưng không thể b·ị b·ắt,” cậu nghĩ, trí óc xoay vần như đồng hồ.

“Tulip, cậu không bao giờ thay đổi,” Chiara lắc đầu, nhưng mắt ánh lên thích thú. “Coi chừng, Gringotts sẽ đuổi cậu mất.”

Chương 44: Ánh Lửa, Lời Thì Thào, và Bí Mật Dưới Gầm Bàn

“Họ là ai? Đồng minh của chị Chiara? Hay kẻ thù?” Linh giác rung, gợi ý nhóm này không xa lạ với những bí ẩn của Hogwarts. Cậu siết Chiếc Nhẫn Bí Ngô Rỗng trên vảy, chiếc nhẫn bạc hình bí ngô rỗng với hạt đỏ lấp lánh, món quà kỳ lạ từ mùa hè. Cậu đã xoay nhẫn hai lần đêm nay để cầu may, nhưng lời nguyền khiến cậu lo: mỗi lần dùng là một “vận xui nhỏ” — như giày đứt dây hay trà đổ lên áo — và nếu dùng lần thứ ba, vận xui sẽ thành t·hảm h·ọa. “Đừng để cúc áo bung ngay bây giờ,” cậu cầu khấn, tập trung vào nhóm người.

Đột nhiên, một chiếc ly rơi từ quầy bà Rosmerta, vỡ tan trên sàn, tiếng “xoảng” cắt ngang không khí. Mọi người giật mình, Talbott quay ngoắt, đũa giơ lên, mắt quét quán như diều hâu. Tristan ép sát gầm bàn, tim đập loạn, vảy trắng lấp lánh dưới ánh lửa. “Hắn là Auror, hắn sẽ thấy mình!” Cậu xoay nhẫn Bí Ngô lần thứ ba, cầu may mắn thoát, dù biết vận xui nguy hiểm sắp ập đến. Cậu giả c·hết, thân rắn bất động, cầu nhẫn giữ mình vô hình. Talbott nheo mắt, nhìn thẳng góc của Tristan, như cảm nhận luồng ether. Chiara, nhận ra căng thẳng, chen vào, giọng nhẹ: “Thôi nào, Talbott, chỉ là ly vỡ. Cậu làm mình sợ đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người thứ hai, một phù thủy tóc vàng buộc cao, khuôn mặt rạng rỡ như ánh nắng, chen vào: “Chào Chiara! Mình phải xin nghỉ ở cửa hàng độc dược để đến đây. Ông chủ càm ràm vì mình pha thuốc nhanh quá, bảo mình làm mất ‘nghệ thuật’. Nghệ thuật gì chứ, khách cần thuốc là phải nhanh!” Cô cười lớn, nhưng mắt sắc như dao, quét quanh quán. Tristan nghĩ: “Tự tin, giỏi giao tiếp, có lẽ là thợ pha độc dược. Cô ấy nguy hiểm hơn vẻ ngoài, như lọ thuốc đẹp nhưng độc.”

Chiara ngồi ở bàn khuất, gần lò sưởi, mái tóc bạc lấp lánh dưới ánh lửa, ánh mắt căng thẳng lướt ra cửa. Cô gõ ngón tay lên bàn, đũa phép giấu dưới áo choàng, như chờ một người — hoặc một mối nguy. Tristan nín thở khi cửa quán bật mở, gió lạnh ùa vào, kéo theo bốn bóng người áo choàng ướt sũng mưa. Họ kéo ghế, ngồi quanh bàn Chiara, và không khí chuyển từ căng thẳng sang thân mật, nhưng vẫn phảng phất sự đề phòng, như những kẻ chia sẻ bí mật cấm. Tristan, từ vị trí ẩn nấp, quan sát từng người, trí óc sắc bén như dao cạo, phân tích như Sherlock lần theo manh mối.

Tristan, dưới gầm bàn, suýt rít lên vì sốc. “*Vault of Ice*? Họ biết về Cursed Vaults?” Cậu nhớ trận chiến với *Vault of Ice* khi cậu và vài học sinh đối mặt băng giá c·hết người. Nhóm này dường như là thế hệ trước, từng săn các vault. “Bạn của chị Chiara từ thời đi học… giờ tiếp tục chiến đấu?” Linh giác rung, như dòng chảy ether cảnh báo bí mật lớn hơn, liên kết *Vault of Fear* giám ngục, và Sirius Black.

Penny thì thào: “Nếu vault ở khu vực giới hạn, tụi mình cần vào thư viện mà không bị bà Pince tóm. Chiara, cậu có cách nào không? Cậu ở Hogwarts mà.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chiara thở dài, giọng trầm như gió đêm: “Mình đang kiểm tra. *Vault of Fear* không giống các vault khác. Nó không chỉ thả boggarts, mà còn… khuếch đại nỗi sợ. Mình nghi nó liên quan đến giám ngục, nhưng chưa chắc.” Cô ngừng, mắt lướt ra cửa sổ, nơi sương mù cuộn trào. Tristan cứng người, linh giác rung dữ dội. “Giám ngục? Liên quan đến Sirius Black?” Cậu nhớ giấc mơ con c·h·ó đen, đầy đau đớn và giận dữ, như mảnh ghép chưa khớp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Talbott hạ đũa, nhưng mắt vẫn nghi ngờ: “Mình không thích cảm giác ở đây. Có gì đó… sai sai.” Anh ta quay lại bàn, giọng thấp hơn, như sợ bị nghe lén.

Chiara gật, giọng nhỏ như thì thào: “Mình nghi nó ở khu vực giới hạn của thư viện. Có cánh cửa cũ, khóa bằng bùa cổ, boggarts cứ xuất hiện gần đó. Nhưng mình chưa vào được. Cần thời gian, và… sự giúp đỡ.” Cô liếc nhóm bạn, mắt đầy ý nghĩa, như kêu gọi đồng minh.

“Penny, cậu vẫn làm mọi người phát điên với năng lượng của mình,” Chiara đáp, khóe môi cong lên. “Mình cá ông chủ cậu chỉ ghen thôi.”

Talbott nhướng mày, giọng lạnh: “Giám ngục? Mình báo với Bộ rằng chúng mất kiểm soát gần Hogwarts. Nếu *Vault of Fear* khuếch đại nỗi sợ, nó có thể thu hút chúng. Chiara, cậu có manh mối nào về vị trí vault không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuộc trò chuyện chuyển hướng, giọng Ben trầm xuống, lo lắng: “Nói thật, Chiara, mình sợ lắm. *Vault of Fear* mở từ đầu năm, boggarts xuất hiện khắp Hogwarts. Mình nghe một con biến thành Bộ trưởng Fudge trong Đại Sảnh, làm học sinh hoảng loạn. Bộ muốn mình kiểm tra, nhưng… mình sợ boggarts.” Anh ta rùng mình, tay siết chặt cốc bia bơ.

Tulip cười lớn, giọng tinh quái: “Cánh cửa? Để mình! Mình phá bùa nhanh hơn cậu niệm *Lumos*. Nhưng nếu vault này mạnh thế, sao không gọi cả nhóm cũ? Như hồi tụi mình đối mặt với *Vault of Ice* ấy.” Cô ngừng, như nhận ra nói quá nhiều, liếc Chiara đầy ẩn ý.

Chiara mỉm cười, giọng dịu như gió thoảng: “Không sao, Ben. Cậu vẫn thế, lúc nào cũng lo. Mình chỉ mừng cậu đến.” Cô nghiêng đầu, ánh mắt ấm áp nhưng sắc sảo, như đang đánh giá.

Người thứ ba, một phù thủy tóc đen ngắn, mắt sắc như chim ưng, nói nhỏ, giọng lạnh như đá: “Chào Chiara. Mình vừa bay từ London về. Làm Auror đúng là ác mộng — tuần này phải đuổi ba phù thủy bóng tối ở Knockturn Alley. Mệt, nhưng mình giữ được bí mật.” Anh ta liếc quanh, như radar quét kẻ đột nhập. Tristan cứng người, linh giác rung như chuông cảnh báo. “Auror? Hắn sẽ phát hiện mình nếu lơ là!” Cậu ép sát gầm bàn, vảy trắng hòa vào bóng tối, cầu nhẫn Bí Ngô giữ cậu an toàn.

“Talbott, cậu lúc nào cũng bí ẩn,” Chiara trêu, nhưng mắt cô thoáng căng thẳng. “Mình tưởng Auror được nghỉ cuối tuần chứ?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44: Ánh Lửa, Lời Thì Thào, và Bí Mật Dưới Gầm Bàn