Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 46: Rắn Trần Truồng, Bánh Bí Ngô, và Bí Mật Làm Đầu Óc Quay Mòng
Sáng sau, bệnh xá Hogwarts nhộn nhịp như chợ Diagon cuối tuần. Harry Potter, mặt bớt tái nhưng hơi uể oải, nằm trên giường, xung quanh đám bạn ồn như đàn gà. Ron, Hermione, Tristan đến thăm sau bữa sáng, mang cả đống chuyện tào lao để Harry đỡ chán. Khách thăm nườm nượp, như Harry vừa hạ knock-out rồng. Hagrid gửi bó bông sâu tai, trông như bắp cải vàng khè, bốc mùi súp lơ luộc để quên ba ngày. “Hagrid nghĩ cái này làm mình vui sao?” Harry lẩm bẩm, nhét bó bông vào góc, xa hết mức. “Nếu giám ngục ngửi thấy, chúng sẽ bỏ chạy về Azkaban!” Tristan thì thào, làm Ron cười sặc.
Đội Quidditch Gryffindor kéo đến sáng Chủ nhật, dẫn đầu là Oliver Wood, mặt như vừa thua cúp thế giới. Wood đứng cạnh giường Harry, giọng như đọc diễn văn: “Harry, tôi không trách cậu một mảy may. Giám ngục là… t·ai n·ạn.” Nhưng mắt anh ta hét: *Cậu mà không bắt Snitch, tôi buộc cậu vào chổi!* Harry gật, cố cười. Fred and George nháy mắt Tristan: “Em ổn không? Trông như chạy trốn boggart.” Tristan cười gượng: “Dạ, anh Fred, em… thiếu ngủ. Có khi tại nhẫn này, nó nguyền mình mất ngủ!” Fred cười lớn: “Coi chừng, nhẫn đó biến em thành rắn thật thì khổ!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thứ Hai, Harry ra viện, Hogwarts trở lại nhịp sống, dù mưa tháng 12 ảm đạm như tranh Ngài Cadogan. Trong Đại Sảnh, giờ trưa náo nhiệt, mùi thịt bò hầm và bánh bí ngô tràn ngập. Tristan ngồi cạnh Harry, Ron, Hermione, Ginny, cố không ngáp sau đêm mất ngủ vì *Vault of Fear*. Ron ăn như thú, nhai khoai nghiền ầm ĩ, nước bí đỏ văng tứ tung, dính áo Hermione. “Ron, ăn từ tốn!” Ginny nhăn mặt, lau áo cho Hermione. “Em nói gì, em gái?” Ron gầm, miệng đầy bánh mì. “Anh ăn thế từ nhỏ, có sao đâu!” Hermione lườm: “Ronald, cậu biến bàn thành bãi chiến trường! Có cần mình niệm *Scourgify* không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Giám ngục bị tống về trạm gác nhờ cơn giận của Dumbledore. “Thầy chắc hét vào mặt Bộ trưởng Fudge,” Ron phấn khởi, nhai sô-cô-la ếch trên đường về tháp. “Không giám ngục, Harry bay không rơi nữa!” Harry lườm: “Cảm ơn, Ron, nhắc lần rơi vui lắm.” Tristan cười: “Yên tâm, Harry, lần tới nhẫn của mình sẽ tiên tri cậu bắt Snitch trước!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ginny Weasley, mặt đỏ như cà chua, lén đến với tấm thiệp “mau bình phục” tự làm, lấp lánh kim tuyến rẻ tiền. Thiệp mở ra, hát eo éo kiểu *Twinkle Twinkle Little Star* nhưng lời sến sẩm: “Mau khỏe nhé, Harry, cậu là ánh sáng Gryffindor!” Cả bệnh xá quay lại, bà Pomfrey lườm như muốn niệm *Silencio*. Harry, xấu hổ, nhét thiệp dưới tô trái cây, nhưng nó vẫn rên rỉ, như mèo kẹt. “Ginny, em… cảm ơn,” Harry ấp úng. Ginny, đỏ tới mang tai, chạy biến, suýt đâm Ron. “Em làm gì mà như trốn giám ngục?” Ron gào, miệng đầy bánh quy, làm vài mẩu văng lên áo Hermione. “Ronald, cậu đúng là t·hảm h·ọa!” Hermione rít, lau áo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối tháng 11, tin Ravenclaw đè Hufflepuff làm trường xôn xao. Harry, giữa hai miếng bánh bí, than: “Gryffindor còn hy vọng, nhưng thua Slytherin, Wood nhốt cả đội dưới sân!” Ron, miệng đầy khoai, gật: “Ừ, Wood điên. Harry, bắt Snitch, không tụi mình tiêu!” Hermione lườm: “Ronald, nhai xong nói!” Ginny cười: “Chị Hermione, em cá anh Ron đổ bình nước bí trước khi ăn xong. Nhẫn của Tristan có tiên tri được không?” Tristan giả bộ xoay nhẫn: “Ừ, tiên tri Ron sẽ làm áo cả bàn ướt!”
Giáo sư Lupin trở lại giảng, khỏe hơn nhờ Chiara, dù vẫn gầy như bộ xương. “Thầy Lupin lên ký rồi,” Ron thì thào, rời bàn ăn. “Nhưng trông như vừa trốn Azkaban.” Tristan gật, mắt lướt Chiara, đang nói với bà Sprout. “Chị ấy ở Hogwarts vì *Vault of Fear*… và thầy Lupin,” cậu nghĩ, linh giác rung. “Có khi nhẫn này nguyền mình bị cô ấy theo dõi!”
Tristan Prewett, trong dạng Animagus là con rắn trắng bé tí, trườn qua mật đạo từ Hogsmeade về Hogwarts, vảy lấp lánh yếu ớt dưới ánh trăng lọt qua khe đá. Mùi đất ẩm và rêu bốc lên nồng nặc, nhưng chẳng thấm gì so với nỗi xấu hổ thiêu đốt cậu. Quần áo — áo choàng, quần, cái tất sọc yêu thích — vẫn nằm chỏng chơ trong phòng ngủ tháp Gryffindor. “Thiên tài đây mà,” cậu lẩm bẩm trong đầu, tưởng tượng cảnh bà Pince bắt gặp một con rắn “t·rần t·ruồng” lởn vởn hành lang. “Mợ Molly sẽ biến mình thành bánh quy, gửi anh Fred và anh George nhấm nháp! Hoặc tệ hơn, mợ sẽ bắt mình đứng trước gương soi cả ngày để học phép biến quần áo!” Mặt rắn đỏ rực, may mà bóng tối che giấu.
Tristan, nhấp nước bí, chen vào: “*Expecto Patronum* khó, Harry. Nhưng thầy Lupin dạy giỏi nhất. Có khi247 mình cũng nên học, lỡ nhẫn này gọi boggart đến!” Cậu cười, nhưng lòng nặng: “Nói Harry về *Vault of Fear*… chưa phải lúc.” Ginny hỏi: “Tristan, Harry ổn thật không?” Cậu gật: “Ổn, Ginny. Sắp tung hoành Quidditch.” Harry lườm: “Đừng nhắc Quidditch. Wood bắt đội tập trong mưa, lạnh muốn c·hết! Mình thà đối mặt giám ngục còn hơn!”
Ron, Hermione, Tristan ở lại bệnh xá đến tối, bị bà Pomfrey đuổi: “Đi ngủ! Potter không chạy đi đâu!” Trên đường về, Tristan cảm thấy ánh mắt Chiara, đang pha thuốc gần đó, dừng trên mình — sắc nhưng bí ẩn, như giải câu đố. “Chị Chiara nghi ngờ từ vụ quán,” cậu nghĩ, linh giác rung. “Cô ấy biết mình là rắn trắng? Có khi cô ấy ngửi thấy mùi xấu hổ của mình!” Cậu giả vờ ngắm bó bông sâu tai hôi rình, tim đập thình thịch, cầu nhẫn đừng tung vận xui kiểu vấp cầu thang trước mặt cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 46: Rắn Trần Truồng, Bánh Bí Ngô, và Bí Mật Làm Đầu Óc Quay Mòng
Harry cười, quay sang Tristan: “Mình gặp thầy Lupin. Thầy hứa dạy mình *Expecto Patronum* bài bản! Không cần tự mò!” Mắt cậu sáng rực. Ron, nhai miếng thịt bò to tổ bố, gật: “Tốt, Harry! Lần tới giám ngục tới, cậu biến chúng thành mèo con!” Nước bí văng lên áo Ginny. “Anh Ron!” Ginny gào, rồi cười khúc khích: “Chị Hermione, sao chị chịu được anh ấy?” Hermione thở dài: “Nhờ luyện tập, Ginny. Có khi mình nên viết sách: *Cách Sống Chung Với Ronald Weasley*.”
Cậu trườn qua bức tượng Phù Thủy Một Mắt, lẻn vào hành lang tầng ba, tối om, lạnh như hang giám ngục. Trong góc khuất, cậu biến lại thành người, run rẩy vì lạnh và xấu hổ. “Quần áo, quần áo!” cậu lẩm bẩm, lao lên tháp Gryffindor, né bức tranh mụ phù thủy say rượu hát lệch tông: “Ôi, chàng hiệp sĩ của ta, hãy uống cùng ta!” “Không, cảm ơn, tôi kiêng rượu!” Tristan rít, suýt vấp cầu thang. Đi ngang phòng ngủ năm hai, tim đập thình thịch. Colin Creevey ngáy như cưa gỗ, mấy đứa khác ngủ c·hết dí. “Kể cho Harry… hay không?” Cậu về phòng riêng, vớ vội áo choàng, nằm xuống, đầu óc quay mòng với *Vault of Fear* và giấc mơ con c·h·ó đen đầy đau đớn. Chiếc Nhẫn Bí Ngô Rỗng, món quà kỳ lạ từ mùa hè, lấp lánh trên ngón tay, như nhắc cậu về vận xui: “Chắc mai mình sẽ đổ nước bí lên áo… hoặc tệ hơn, bị Filch tóm.”
Tristan cười, nhưng lòng bất an. Linh giác rung khi nghĩ về cánh cửa khu vực giới hạn thư viện. “*Vault of Fear* không chỉ boggarts,” cậu lẩm bẩm, nhìn mưa tháng 12. Đêm đó, trong phòng ngủ, cậu nắm Tấm Bản Đồ Đạo Tặc, Colin ngáy như cưa. “Phải vào thư viện,” cậu thì thào, nhưng ý nghĩ về bà Pince làm cậu rùng mình. “Chị Chiara theo dõi mình. Có khi cô ấy biết nhẫn này là thủ phạm!” Giấc mơ con c·h·ó đen trườn qua lưng. “*Vault of Fear* giám ngục, Sirius Black… liên kết thế nào?” Cậu nhắm mắt, biết ngày mai Hogwarts đầy bất ngờ, và cậu — dù có quần áo hay không — phải đối mặt, với Chiếc Nhẫn Bí Ngô Rỗng lấp lánh, sẵn sàng tung vận xui kiểu giày đứt dây, đổ nước bí, hay tệ hơn, bị bà Pince tóm ngay khu vực giới hạn.
Linh giác Thần Bí Giả — giác quan siêu nhiên của con đường Quái Vật, Sequence 8: Robot — rung nhẹ, như dòng chảy ether nhắc cậu về vụ nghe lén ở *Three Broomsticks*. *Vault of Fear* khu vực giới hạn thư viện, cánh cửa khóa bùa cổ… và ánh mắt sắc như dao của Talbott Winger, cái mũi nhạy như c·h·ó săn của Chiara Lobosca. “Chị Chiara biết gì đó,” cậu thì thào, nhớ ánh mắt cô lướt qua con rắn trắng như đọc sách cấm. “Mình suýt bị tóm! Một Auror và một người sói… gan mình to hơn não thật. Có khi mình nên xin học làm rắn vĩnh viễn, ít ra không lo quần áo!” Cậu kìm linh thị, sợ mắt bạc lộ thân phận, nhưng lòng bùng cháy: “Phải tìm hiểu *Vault of Fear*. Nó liên quan giám ngục, có lẽ cả Sirius Black.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.